Khát Vọng Trỗi Dậy
-
Chương 454: Một anh hùng sa ngã
Sung Shihyun bị sức mạnh của vụ nổ hất văng lên không trung.
Cơ thể hắn bay theo một đường cong, đung đưa như một mảnh vải rách trong không khí.
Đôi mắt hắn vô hồn, trống rỗng.
Chỉ có bầu trời phủ kín tầm nhìn của hắn. Mây xám trôi chầm chậm trước mắt hắn như một bức tranh.
‘Tôi….’
Miệng hắn từ từ khép lại. Đôi mắt của hắn cũng cũng mất đi sức sống.
Có lẽ vì đã cận kề cái chết nên mọi thứ bỗng lướt qua tâm trí hắn như một thước phim quay chậm. Kể từ khi hắn mới vào Thiên đường bắt đầu lướt qua tâm trí hắn.
Sung Shihyun lặng lẽ nhắm mắt lại.
Sung Shihyun là người đầu tiên nhận được con dấu Vàng, và là nhân vật ưu tú tiếp theo từ Khu vực 1, sau Baek Haeju và Seo Yuhui.
Vào tháng 3 năm 2013, hắn được vinh danh là người tốt nghiệp xuất sắc nhất trong Khu Trung lập lần đó, sau khi tự mình hoàn thành nhiệm vụ bất khả thi.
Ngay cả sau khi ra khỏi Khu trung lập, con đường của hắn cũng hoàn toàn rộng mở.
Con gái của Luxuria – người trở thành Chấp chưởng giả nhanh nhất trong lịch sử Thiên đường – đã quyết định đồng hành cùng Sung Shihyun và giúp hắn phát triển.
Tất nhiên, hắn cũng thực sự có tài năng.
Khi kiếm được nhiều điểm đóng góp và đổi được nhiều tiền, hắn ngày càng yêu thích Thiên đường hơn.
Hắn ta vẫn nhớ chuyến thám hiểm đầu tiên tại Thiên đường. Sung Shihyun đã đổi một số phần thưởng để lấy tiền và mua vài bát cháo bào ngư – giá hơn 20000 won một bát.
[Shihyun, con lấy đâu ra tiền để mua mấy thứ xa xỉ này??]
[Ôi, thôi nào mẹ ơi! Mẹ cứ ăn đi đã. Đừng lo, từ nay con sẽ kiếm được rất nhiều tiền.]
[Mẹ biết con vừa tìm được việc làm, nhưng… đây là….]
[Con nói rồi, mẹ đừng lo. Mẹ không biết con thành công như thế nào đâu.]
Và đúng là hắn đã thành công ở Thiên đường.
Sung Shihyun có tài năng thiên bẩm trong chiến đấu, và hắn nhanh chóng trở thành một trong những Người Trái đất mạnh nhất ở Thiên đường. Đó là nhờ sự giúp đỡ của đồng đội, kết hợp với nỗ lực của bản thân.
Đương nhiên hắn rất yêu Thiên đường. Ở Thiên đường, hắn ta được trao cơ hội để thay đổi cuộc sống của mình, thoát khỏi kiếp sống thảm hại trên Trái đất.
Tất nhiên, nhiều người phàn nàn về tính dâm dê đê tiện của hắn, nhưng mọi thứ vẫn ở mức chấp nhận được.
Nhưng… như thường lệ, giàu thì nó ghét, đói rét thì nó khinh, thông minh thì nó tìm cách tiêu diệt. Một kẻ nhanh chóng giàu có, nhanh chóng nổi danh như Sung Shihyun sớm trở thành mục tiêu bị ganh ghét.
Những kẻ ghen tị với Sung Shihyun không dám đối mặt trực tiếp với hắn, vì vậy thay vào đó, họ bắt đầu âm mưu chống lại hắn một cách bí mật.
Lần đầu tiên bị chơi xỏ, hắn cảm thấy như thể mình bị một tảng đá đập vào đầu.
Mọi chuyện bắt đầu khi hắn tham gia một chuyến thám hiểm đến gần biên giới Ký sinh trùng.
Mọi người đều biết rằng có những tàn tích cổ trong khu vực đó, nhưng hầu hết các Người Trái đất không dám đến gần vì có một pháo đài Ký sinh trùng ở gần đó.
Vì vậy, Sung Shihyun đã phá hủy pháo đài đó, trước khi tiến vào tàn tích.
Sau đó, hắn tình cờ gặp một đội thám hiểm.
Hai bêntranh giành quyền khám phá tàn tích và trong quá trình này, họ đã chửi bới đánh lộn nhau.
Sung Shihyun cho rằng hắn có công lớn vì đã phá hủy pháo đài Ký sinh trùng, và nhóm thám hiểm là kẻ đến sau. Hắn đuổi nhóm thám hiểm ra ngoài, và nói rằng hắn không giết họ đã là một hành động nhân từ.
Nhưng khi trở về sau chuyến thám hiểm, hắn phát hiện ra rằng mình đã bị bôi nhọ, trở thành một kẻ cặn bã cướp bóc.
Tin đồn lan nhanh như gió, không ai nghe lời giải thích của hắn. Cũng không có tổ chức nào bênh vực hắn.
Nhưng hắn không quan tâm. Sung Shihyun không cần mọi người thích hắn. Chỉ cần mọi người đừng làm phiền hắn là được.
Baek Haeju cũng nói với hắn những điều này sẽ xảy ra liên tục, rằng hắn không nên bận tâm. Seo Yuhui cũng khuyên hắn nên cố gắng chịu đựng. Vậy là hắn nghe lời họ. Hắn coi đó là một cái giá của sự nổi tiếng.
Dù sao đi nữa, ở Hàn Quốc, rất nhiều người nổi tiếng phải sống trong cảnh khốn khổ vì giới truyền thông và dư luận.
Nhưng những kẻ ganh ghét hắn ta, chúng vừa kiên trì vừa độc ác.
Tất cả những gì hắn nói và làm, đều bị bóp méo và phóng đại, rồi lan truyền khắp Thiên đường.
Một ngày nọ, hắn quyết định đến thăm một trong những tổ chức đã viết các báo cáo bôi nhọ hắn. Tổ chức đó đã xin lỗi và hứa sẽ tiến hành những cuộc điều tra kỹ lưỡng hơn. Lúc đó hắn ta đã trở về nhà.
Nhưng ngày hôm sau, Tổ chức đó đã tung tin rằng Sung Shihyun là một kẻ hung bạo, bắt người khác phải viết bài tâng bốc mình.
Sung Shihyun bắt đầu bận tâm xem những gì người khác nghĩ gì và nói gì về mình, hắn cố gắng kiềm chế, nhưng mà sự kiên nhẫn của hắn nhanh chóng cạn kiệt.
Cùng lúc đó, hắn biết rằng thiên hạ cũng tung tin đồn nhảm về Baek Haeju – người đã có những đóng góp đáng kể cho Thiên đường, và Seo Yuhui – người đã hy sinh rất nhiều vì Thiên đường.
Sung Shihyun không muốn nhận nhịn nữa. Nếu thiên hạ gọi hắn là kẻ hung bạo, hắn sẽ cho thiên hạ thấy một kẻ hung bạo thực sự là như thế nào.
Cuối cùng, Sung Shihyun vung kiếm ra, mặc cho Seo Yuhui cố gắng ngăn cản hắn ta.
Mục tiêu đầu tiên của hắn ta là tổ chức đã viết bài bôi nhọ hắn. Hắn ta đã tiêu diệt họ, và tiêu diệt luôn kẻ đã chi tiền để viết bài đó.
Một cuộc chiến thực sự bắt đầu.
Các đối thủ của hắn càng ngoan cố, hắn càng trở nên điên cuồng hơn.
Hắn ta tìm thấy nhóm thám hiểm đã tung tin về hắn, và đã tra tấn rồi giết họ một cách dã man.
Hắn ta bắt những kẻ đến ám sát mình, tra tấn chúng để tìm ra kẻ chủ mưu, và giết cả kẻ chủ mưu lẫn bang hội liên quan đến lũ sát thủ.
Trong quá trình trả thù, Sung Shihyun đã thay đổi. Hắn cũng nhận được nhiều biệt danh khác nhau.
Thất vọng vì sự tàn ác của hắn, những người đồng đội lần lượt bỏ hắn ra đi. Nhưng Sung Shihyun không quan tâm đến điều đó.
Thậm chí sau khi trở thành thành viên của Sinyoung, thái độ của Sung Shihyun vẫn như vậy. Không, trên thực tế, tình hình còn trở nên tồi tệ hơn. Vì hắn có Sinyoung hậu thuẫn, hắn càng được thể làm càn.
Hắn ta bắt đầu ra tay với đồng đội và cấp dưới. Nếu họ sơ sẩy làm hắn phật ý, hoặc nếu họ thì thào sau lưng, hắn sẽ nổi điên. Nếu họ không quỳ xuống và van xin, hắn sẵn sàng đánh đập họ.
Không lâu sau, mọi người trở nên sợ hãi Sung Shihyun. Những tin đồn giảm xuống, không ai muốn dây với hắn nữa.
Nhưng Sung Shihyun lại nghĩ rằng đó là do hắn đã làm đúng, hắn chẳng làm gì sai cả.
Nhưng rồi, hắn chợt nghe tin mẹ hắn qua đời.
Bà ấy chết trong một vụ tai nạn xe hơi.
Đó là một nguyên nhân phổ biến, nhưng vụ tai nạn này thật đáng ngờ.
Một chiếc ô tô lao lên vỉa hè và tông vào mẹ hắn, khi bà đi làm về. Tài xế là một người nước ngoài đã mất tích ngay sau vụ tai nạn.
Sung Shihyun đã trở về Trái đất ngay khi biết tin.
Hắn đã đứng hàng giờ trước di ảnh của mẹ mình.
Nhưng lúc đó, hắn cũng chỉ muốn trả thù những kẻ thủ phạm.
Mọi thứ đã thay đổi khi Yun Seohui và những người khác từ Sinyoung đến đám tang.
[Tôi xin lỗi vì chúng tôi không thể bảo vệ bà ấy.]
[Nhưng anh nên chú ý hơn. Rốt cuộc, bà ấy là mẹ của anh.]
[Anh chẳng hiểu gì cả. Chúng tôi đã cố gắng hết sức, nhưng anh biết là mình có nhiều kẻ thù mà? Tôi kể sơ sơ cũng có hàng chục tổ chức.]
[Đồ ngốc. Tại sao anh không cẩn thận hơn?]
Sung Shihyun thầm cảm ơn khi nhìn Yun Seohui cúi đầu trước bức chân dung của mẹ mình. Nhưng hắn sững sờ khi nghe thấy tiếng nói từ bên ngoài.
[Anh có thấy mặt hắn không? Đó là một cảnh tượng đáng xem.]
[Chà.. Tôi cảm thấy thương cho người đã khuất, nhưng đồng thời, tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm một chút. Cái thằng khốn đó!.]
[Haha. Có lẽ chuyện này sẽ khiến hắn biết điều hơn. Tôi không biết ai đã ra tay, nhưng vụ này tuyệt lắm. À, hình như là giám đốc Park.]
[Thế à ?? Có, tôi cũng đã nghe nói, nhưng đó là một tin đồn chưa được xác thực.]
[Nhưng đúng là Giám đốc Park đã căm thù Sung Shihyun kể từ khi bị hắn đấm thẳng vào mặt.]
[À, vâng, nhưng….]
[Anh không biết sao ? Nghe nói, Giám đốc Park đã nói chuyện với đội bảo vệ mẹ của Sung Shihyun, và….]
Khi Sung Shihyun nghe thấy điều đó, hắn cảm thấy mọi thứ xung quanh sụp đổ.
Hắn ta có nên giết giám đốc Park không? Hắn ta có nên làm như vậy với gia đình giám đốc Park không? Có lẽ hắn nên tiêu diệt Sinyoung.
Vô số suy nghĩ vụt qua trong đầu Sung Shihyun, nhưng cuối cùng, hắn lắc đầu.
Giám đốc Park chưa chắc là thủ phạm thực sự. Và, rất có thể lão ta đã xóa sạch tất cả bằng chứng.
… Không, hắn không quan tâm đến bằng chứng nữa.
Hắn không muốn quan tâm xem mọi người nghĩ gì về mình.
Sung Shihyun trút bỏ mọi gánh nặng trong đầu.
Đối thủ đã vượt qua ranh giới. Bây giờ, hắn cũng sẽ làm như vậy.
Sau tang lễ, Sung Shihyun trở về Thiên đường. Hắn bí mật vượt biên vào lãnh thổ địch.
Và đối mặt với Nữ hoàng Ký sinh trùng.
[Sức mạnh.]
Và hắn đã nói.
[Hãy cho tôi sức mạnh.]
[Sức mạnh để tiêu diệt tất cả các Người Trái đất.]
Trùng hậu chấp nhận yêu cầu của hắn ta.
Nhìn thấy tiềm năng của Sung Shihyun, Nữ hoàng Ký sinh trùng đã ban cho hắn ta hai đặc ân. Đầu tiên Trùng hậu sẽ đích thân biến hắn ta thành một Ký sinh trùng. Thứ hai là mụ sẽ gia cố lại thân xác của hắn.
May mắn cho Sung Shihyun, sau đó Diligence Bất Diệt đã qua đời.
Sau khi hấp thụ thần tính của Diligence vào cơ thể, Sung Shihyun thay Diligence Bất Diệt và trở thành Tư lệnh thứ nhất. Hắn tự hứa với bản thân rằng, hắn sẽ thực hiện lời thề trong đám tang của mẹ mình…. Đó là tiêu diệt tất cả người Trái đất.
Koong!
Sung Shihyun từ trên trời rơi xuống và lăn lộn trên mặt đất.
WAAAAAAAH!
Tiếng hò reo nổ ra từ khắp mọi nơi.
Đó là chuyện đương nhiên. Tư lệnh thứ nhất của Ký sinh trùng, kẻ đã phản bội nhân loại và dụ Seol Jihu vào bẫy, cuối cùng đã thất thủ.
Seol Jihu rút cây thương và thủ thế.
Thực tế là cuối cùng anh ta đã đạt đến trạng thái hòa hợp hoàn hảo, và sức mạnh của Kiếm Quang Chân Khí lần này khiến cậu ngạc nhiên. Nhưng thay vì tiếp tục tự mãn, cậu ta nhanh chóng liếc nhìn xung quanh.
Thế rồi, đôi mắt Seol Jihu nheo lại.
‘Chastity và Humility đã…’
Biến mất. Cậu không thể cảm nhận được chúng nữa. Chúng đã biến mất không dấu vết.
Chỉ còn lại thần tính của Sung Shihyun và thần tính của Charity ở gần đó.
Seol Jihu nhanh chóng lắc cây thương của mình trên đầu. Teresa nhìn thấy tín hiệu của cậu ta, vội tập hợp binh lính.
Chính lúc đó.
Đột nhiên, tiếng reo hò vang dội ngừng lại.
Cảm nhận được sát khí, Seol Jihu quay đầu lại.
Thật đáng ngạc nhiên, Sung Shihyun đã đứng dậy. Bụng và ngực hắn thủng lỗ chỗ, nhưng đôi mắt của hắn ta vẫn rực lửa.
“Kuhuk!”
Máu trào ra từ miệng Sung Shihyun.
Chân hắn run lên. Ngay cả việc đứng lên cũng là một thách thức.
Tuy nhiên, một tay còn lại của hắn ta vẫn giữ chặt thanh trường kiếm màu trắng.
“…”
Seol Jihu quay lại và đối mặt với Sung Shihyun.
Với những thương tích như thế này, đáng lẽ hắn phải chết rồi. Nhưng không, thần tính trong cơ thể hắn đang điên cuồng đấu tranh để hồi sinh. Khốn nỗi, năng lượng của Ác thực mà Seol Jihu truyền vào cơ thể hắn, đang xâm lấn thần tính.
“Huuuu….”
Lát sau, một tiếng thở dài thoát ra khỏi miệng Sung Shihyun.
Hắn từ từ ngẩng đầu lên và nhìn Seol Jihu với ánh mắt đầy căm ghét.
“Ngươi….”
Môi của Sung Shihyun run rẩy.
“Vậy là… ngươi thực sự chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó …? Chưa một lần…?”
Hắn khàn giọng hỏi.
Seol Jihu mở to mắt ngạc nhiên.
“Đào tẩu….Ngươi sẽ nhận được nhiều ưu ái xứng đáng mà?”
Seol Jihu tặc lưỡi.
“Ta biết ngươi cũng từng trải qua điều đó….” – Sung Shihyun nghiến răng – “Ngươi cũng nổi tiếng…. Vì vậy, chắc chắn ngươi cũng bị bọn chúng… ”
“Dừng lại.”
Seol Jihu ngắt lời hắn.
Cậu thở dài khi nhìn Sung Shihyun đang run rẩy.
“Ta biết. Mọi người đều có một hoặc hai cái cớ nào đó”.
“…”
“Ta chắc rằng ngươi có rất nhiều điều để nói. Không phải vô cớ mà ngươi phản bội nhân loại. Ta hiểu điều đó. Nhưng….”
Seol Jihu tiếp tục.
“Ngươi có thể ngẩng cao đầu không?”
Hơi thở của Sung Shihyun run lên.
“Ngươi có tự tin nói rằng mọi điều ngươi đã làm trên Thiên đường đều là đúng hay không?”
“…”
“Ta thì không. Và ta không nghĩ rằng ngươi có thể làm được chuyện đó”.
“…”
“Ta không chỉ trích ngươi vì chuyện xử lý những kẻ ức hiếp mình. Nhưng mà, Sung Shihyun, khi ngươi tấn công những người ngoài cuộc vô tội, công lý không còn ở bên ngươi nữa.”
Seol Jihu giơ ngọn thương lên và chĩa vào Sung Shihyun.
“Đừng đòi hỏi sự thương hại. Ngươi phải biết hậu quả gì sẽ xảy ra, khi ngươi hành động như vậy chứ??”
Sung Shihyun vẫn im lặng. Hắn chỉ nhìn Seol Jihu với ánh mắt phẫn uất và cắn chặt môi.
“Nói ngắn gọn….”
Seol Jihu bắt đầu về phía Sung Shihyun.
“Ta không muốn nghe những lời bào chữa nữa. Quên mọi thứ khác, và chỉ tập trung vào hai chúng ta thôi, được chứ?”
CẠCH
Thanh trường kiếm tuột khỏi tay Sung Shihyun và rơi xuống đất.
“Có lẽ… chúng ta đã đi hai con đường khác nhau.”
Seol Jihu dừng lại trước mặt Sung Shihyun và nở một nụ cười cay đắng.
“Cả hai ta đều biết rằng thế giới này thật khốn nạn. Nhưng ngươi muốn phá hủy nó, còn ta muốn thanh tẩy nó.”
“…”
“… Nguyên nhân là vậy đó.”
Seol đẩy Sung Shihyun xuống đất, bằng ngọn thương của mình.
Sau đó, cậu ta giơ tay trái lên không trung để sử dụng Quyền năng của Ác thực.
Cánh tay trái của Seol Jihu duỗi thẳng về phía Sung Shihyun.
“Uk!”
Sung Shihyun nao núng khi cảm thấy một luồng năng lượng bí ẩn truyền qua mình, từ đầu đến chân.
“Gì….Ngươi đang làm gì?”
Cảm nhận được những thay đổi đang diễn ra bên trong mình, Sung Shihyun bắt đầu run lên vì sợ hãi.
Năng lượng bí ẩn tràn ngập trong kinh mạch và lan tỏa đến mọi ngóc ngách trên cơ thể hắn.
Nó bắt đầu nuốt chửng năng lượng thần thánh trong cơ thể Sung Shihyun.
“Không….”
Cảm nhận được nguồn năng lượng thần thánh đang rời khỏi cơ thể, Sung Shihyun run rẩy nâng cánh tay lên.
“Trả nó lại…. Trả nó lại đây!”
Nhưng vô ích.
Seol Jihu rút cánh tay của mình ra để kiểm tra thứ mà Ác thực vừa nuốt được.
Thần tính của Diligence – Đại đức Siêng năng, đã tụ thành một khối năng lượng và đang phát sáng trên lòng bàn tay cậu.
Seol Jihu mỉm cười.
Như thế này, Sung Shihyun không thể tác oai tác quái được nữa. Giờ đây, hắn chỉ là một Ký sinh trùng mạnh mẽ hơn mọi người một chút.
“Ta đã nói rằng ta sẽ không cho ngươi được chết êm ái mà.”
“Trả nó lại đây…!”
“Không. Đây là những gì ngươi xứng đáng phải chịu”
Seol Jihu bỏ cục năng lượng thần thánh vào túi.
“Giờ thì, ngủ một giấc đi. À, đừng có chết nhé.”
Seol Jihu giơ chân lên và đá một cú vào đầu Sung Shihyun.
Tròng mắt của Sung Shihyun xoay tròn và cơ thể hắn mềm nhũn.
Thực ra, việc hắn còn sống là một điều phi thường, bởi vì hắn đã hấp thu được toàn bộ thần tính. Các Tư lệnh khác như Humility hay Chastity sẽ chết ngay sau khi trúng phải Kiếm Quang Chân Khí.
Vậy là, Sung Shihyun đã bị loại khỏi vòng chiến.
Nhưng chiến tranh vẫn chưa kết thúc.
Seol Jihu nhìn quanh chiến trường và thấy Teresa đang chạy về phía mình..
Nơi đó dường như đang lấp lóe năng lượng thần tính. Chính là năng lượng của Charity Gớm ghiếc.
“Lạ thật?”
Hiện tại Seol Jihu thể phát hiện ra sự hiện diện của năng lượng thần thánh từ hàng chục cây số. Nhưng cậu ta không thể cảm nhận được năng lượng của Humility và Chastity.
Có nghĩa là, chúng đã đã đi quá xa đến nỗi ngay cả mana Thần cấp của cậu cũng không thể chạm tới được họ.
Seol tự hỏi làm sao chúng có thể đi xa trong thời gian ngắn như vậy.
“Có vẻ như chúngđã bỏ chạy khi mình đang chiến đấu với Sung Shihyun….”
VỤT! Cậu sử dụng Di hình Biến Ảnh để tiến lại gần Teresa và nhận ra lý do khiến cô phải rút lui.
Lũ Quái ổ và Các ký sinh trùng còn sống sót sau cuộc tấn công của Seol Jihu, đã tạo thành các chướng ngại vật, chặn đường di chuyển của Teresa và binh lính của cô.
Ở trên đầu con Quái Ổ lớn nhất, là Charity Gớm. Một quầng sáng rực rỡ phát ra từ dưới áo choàng của hắn ta.
“Là ngươi ư?”
Khi Seol Jihu nhìn Charity, cậu đã mường tượng được chuyện gì vừa xảy ra.
“Ngươi đã làm gì?”
[Tôi chỉ sử dụng phép dịch chuyển tức thời để chuyển hai Tư lệnh kia đi chỗ khác, càng xa càng tốt.]
Câu trả lời của hắn giống hệt như dự đoán của Seol Jihu.
“Từ khi nào?”
[Khi cậu xuất hiện. Tôi đã thông báo cho họ và dùng phép để đưa họ về căn cứ, trong lúc cậu mải đánh nhau với Tư lệnh Sung.]
“Ngạc nhiên ghê. Ta nghĩ rằng tất cả các ngươi sẽ giải phóng thần tính và tấn công ta đấy].
[Vô ích. Chúng tôi vẫn sẽ thua.] – Charity Gớm ghiếc bình tĩnh đáp lại – [Tôi đoán rằng Linh hồn Arcus sẽ nhanh chóng lấy lại sức mạnh, và cùng các Chấp Chưởng giả hỗ trợ cậu… Khi đó, chúng tôi không còn cơ hội chạy thoát..]
“Vậy là ngươi đã ra tay… Hành động quyết đoán đấy”
Seol Jihu tặc lưỡi. Kẻ thù của cậu không hề ngu ngốc chút nào.
“Tại sao ngươi không tự cứu lấy bản thân mình?”
[Cậu thừa biết lý do mà. Lần trước tôi đã Hóa thần để sử dụng một phép Dịch chuyển cấp cao. Giờ tôi lại sử dụng một phép tương tự nữa… Chẳng mấy chốc tôi sẽ mất kiểm soát và trở thành một kẻ điên cuồng như Temperance.] – Charity thở dài.
Đúng vậy. Tất cả các Tư lệnh – ngoại trừ Sung Shihyun và Kindness – đều phải nghỉ ngơi gần một năm sau khi Hóa thần.
Nếu cố gắng vận dụng thần tính trong thời gian đó, các Tư lệnh có thể mất kiểm soát và chết, giống như tình trạng của con Kỳ lân ở Linh giới.
[Nếu tôi bỏ chạy và phát điên giữa chừng… Chắc chắn cậu sẽ tận dụng cơ hội, và chúng tôi sẽ gặp bi kịch.]
[Thế nên… Tôi không thể mạo hiểm. Cậu chính là Ngôi sao sáng nhất, người biến điều không thể thành có thể.]
“Buồn quá nhỉ.” – Seol Jihu giả bộ thở dài.
Đúng là cậu hơi tiếc khi vuột mất Chastity và Humility, nhưng ít nhất thì Charity vẫn còn ở đây.
Seol Jihu Giáp đen từng nói rằng, trên chiến trường thì Charity Gớm ghiếc rắc rối hơn nhiều so với Chastity Thô Tục.
Các xúc tu ló ra khỏi áo choàng của Charity Gớm Ghiếc. Máu, mồ hôi và các dịch nhầy thấm ướt áo choàng và nhỏ xuống. Quầng sáng phát bên dưới áo choàng cũng ngày một lớn hơn.
Có vẻ như kẻ thù đã chuẩn bị xong xuôi,
Seol Jihu nhún vai.
“Nếu ngươi định làm gì thì nhanh tay lên. Ta sẽ rất vui nếu ngươi chịu chết một cách ngoan ngoãn”.
[Chà… Tôi muốn nói rằng cậu đang đánh giá thấp tôi đấy. Nhưng mà…Uuuuu….]
Quầng sáng đã bùng lên. Charity Gớm ghiếc mở rộng vòng tay và nở một nụ cười ma mị.
Woong!
Một năng lượng đáng sợ đang phát nổ dưới áo choàng của hắn ta.
[Huhahaha…!]
Charity Gớm ghiếc há miệng cười lớn. Những tia sáng ma mị xuyên qua tấm vải áo choàng.
[Nữ hoàng của tôi!!] – Charity Gớm ghiếc ngửa đầu ra sau và hét lên – [Kẻ bề tôi này sẽ luôn dõi theo người! Hãy đánh bại Ngôi sao sáng nhất để trả thù cho tôi!!]
BÙMMMM
Một tiếng nổ lớn nổ ra. Ánh sáng nuốt chửng mọi thứ xung quanh.
Vụ nổ này mạnh hơn hàng chục lần so với Lôi thạch đặc biệt.
Năng lượng của Charity Gớm ghiếc đã vượt qua các rào cản do các Linh mục chuẩn bị. Nó lao về phía thành phố với tốc độ đáng báo động.
Nhưng chỉ trong chốc lát, một ánh sáng vàng rực rỡ từ mặt đất mọc lên và va chạm với năng lượng của Charity.
Hai luồng năng lượng giao tranh dữ dội, và sau vài phút, năng lượng vàng óng của Seol Jihu đã xé nát năng lượng ma mị của Charity, và tiếp tục lao về phía hắn.
[Thất đại tội, các ngươi là đồ khốn ….]
Một nụ cười cay đắng nở trên môi Charity Gớm ghiếc, khi nhìn thấy những đợt sóng năng lượng vàng chói đang lao về phía mình.
[Các ngươi… các ngươi đã tạo ra một…!]
UỲNH UỲNH
Cơn sóng năng lượng của Seol Jihu đã nuốt chửng Charity Gớm ghiếc, trước khi hắn kịp nói xong.
Thân hình hắn rung chuyển trong ánh sáng vàng rồi vỡ ra như bọt khí.
Khi cơn sóng năng lượng vàng óng tan đi, không có gì còn lại ở đó nữa.
Chỉ có một quả cầu ánh sáng nhỏ, rơi vào lòng bàn tay Seol Jihu.
Charity Gớm ghiếc – Tư lệnh Thứ Ba – đã tử trận.
Bảy Tư lệnh của Ký sinh trùng, từng khiến cả Thiên đường sợ hãi, nay đã chết mất ba.
Vào ngày đó, tiếng gầm thét của Nữ hoàng ký sinh trùng vang vọng khắp lãnh thổ đế quốc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook