Khát Vọng Trỗi Dậy
-
Chương 453.5: Sức mạnh của chiến binh Thần cấp (Phần 2)
Sung Shihyun đã khóc. Sức mạnh, sự nhanh nhẹn, năng lượng – hắn ta đã bị đánh bại về mọi mặt. Hắn đang rơi nước mắt như thể không thể tin được vào tình huống này và trừng mắt nhìn Seol Jihu.
“Tại sao ta lại thua kém ngươi? Ta đã hoàn toàn hấp thụ thần tính của đại đức Siêng Năng mà!! làm sao… làm sao ngươi có thể… mạnh hơn…ta!?”
Hắn đang nổi khùng và ăn vạ như một đứa trẻ. Seol Jihu thở dài khi chứng kiến cảnh này. Sau đó anh ta kích hoạt Cửu nhãn Thấu Tương lai.
[Cửa sổ trạng thái của Sung Shihyun]
[1. Thông tin chung]
Ngày triệu tập: 22/3/2013
Dấu ấn: Vàng
Giới tính / Tuổi: Nam / 27
Chiều cao / Cân nặng: 178,6cm / 72,8kg
Tình trạng hiện tại: Khỏe mạnh
Chức nghiệp: Lv 7 Kiếm sĩ Ma năng đỉnh cao
Quốc tịch: Hàn Quốc (Khu vực 1)
Bang hội: Không
Biệt danh: Thằng chó đẻ, thằng khốn, thằng phản bội, Kẻ đào tẩu, Kẻ quấy rối tình dục, Thằng đầu b…., Kẻ thất bại
[2. Đặc điểm]
1. Tính tình
—Tởm bựa (Khốn nạn và đáng khinh)
—Háo danh (Thích khoe khoang để phô trương bản thân)
—Quyết tâm (Bắt nguồn từ chịu đựng và đấu tranh)
—Khát tình (Luôn quan tâm đến việc quan hệ tình dục)
—Háo thắng (Mong muốn giành được chiến thắng)
—Vô nhân đạo (Thiếu hoặc không có nhân tính)
—Ta Là Chúa Tể Thiên Hạ (Tin rằng mình không thua kém bất kỳ ai trên thế giới này)
2. Năng khiếu
— Thần đồng (Một tài năng bẩm sinh hiếm thấy trên thế giới)
—Máu lạnh (Sẵn sàng làm mọi thứ để đạt được mục tiêu của mình)
—Kiên cường (Tự tin không cúi đầu trước uy quyền và bạo lực)
—Giác quan thứ sáu (Giỏi phân tích tình huống bằng trực giác)
[3. Mức độ thể chất]
Sức mạnh: Đỉnh cao
Sức bền: Siêu việt
Nhanh nhẹn: Đỉnh cao
Thể lực: Siêu việt
Mana: Á thần
May mắn: Trung bình (Thấp)
Điểm năng lực còn lại: 0
[4. Kỹ năng]
1. Quyền năng (2)
—Thần tính (Không rõ cấp độ)
—Siêu hồi phục (Đặc biệt)
2. Kỹ năng bẩm sinh (0)
3. Kỹ năng Nghề nghiệp
—Bí kỹ: Làn sóng Kiếm khí (Đỉnh cao)
—Bí kỹ: Kiếm Vũ (Đỉnh cao)
—Cảnh giới: Nhân Kiếm Hợp Nhất (Đỉnh cao), Phi Kiếm (Đỉnh cao), Vô ảnh kiếm (Đỉnh cao)
4. Khả năng khác (1)
—Trực giác (Đặc biệt)
[5. Mức độ nhận thức]
Phản bội/ Tuyệt vọng / Hỗn loạn
Seol Jihu tắt cửa sổ trạng thái của Sung Shihyun. Cậu cảm thấy đọc nữa cũng vô ích.
Seol nhìn hắn và từ từ nói.
“Ngươi biết không, một người bạn của ta đã nói…” – Seol khịt mũi – “Rằng các Tư lệnh đều là những Á thần, khó có thể đánh bại bằng sức mạnh của con người.”
Thật vậy, Seol Jihu giáp đen đã nói rằng: Muốn đánh bại chúng, ít nhất thì cậu phải trở thành một con quái vật.
“Nhưng anh ta cũng nói rằng, các ngươi không phải là bất bại… đặc biệt là ngươi.”
“Ai? Đó là kẻ nào?” – Sung Shihyun hét lên.
“… Một anh bạn cũ.”
Khi Seol Jihu nở một nụ cười lạnh lẽo, Sung Shihyun trợn mắt bối rối.
Đúng vậy, ở kiếp trước đã có một người như thế. Một người không nhận được quyền năng Sát Thần, một người không được chọn để trở thành Chấp Chưởng giả, nhưng lại có thể giết Sung Shihyun bằng nỗ lực của bản thân.
“Lúc anh ấy nói thế… Ta không thực sự hiểu lắm. Nhưng sau khi Trùng hậu cố ép Thần tính vào cơ thể của ta, cuối cùng ta đã hiểu ra”.
Seol Jihu mỉm cười.
“Chà, ta biết vì sao ngươi lại tự tin đến thế. Trở thành một ký sinh trùng, thể chất và sức sống của ngươi đã gia tăng đáng kể. Bên cạnh đó những sức mạnh bên ngoài đã khiến ngươi trở nên mạnh hơn rất nhiều… ”
“Sức mạnh từ bên ngoài? Vớ vẩn! Ta đã hoàn toàn tiêu hóa được một thần tính!”
“Thế ư?”
Sung Shihyun cau mày trước nhận xét của Seol Jihu.
“Mấy tên khác đúng là đang vay mượn sức mạnh… Nhưng ngươi và Kindness… Thực ra cũng giống chúng thôi”
“Giống chúng? Làm sao có thể! Ngươi nói láo, bọn ta đã..?”
“Để ta cho ngươi một ví dụ… Khi ta lên Cấp 9, Gula-nim đã ban tặng cho ta chức nghiệp Thánh Thương.”
Vào lúc đó, lông mày của Sung Shihyun rung lên vì sốc.
“Cấp 10, sẽ là Chân Thiên Thương thần. Ngươi có biết sự khác biệt là gì không?”
Cấp 8, Thương thủ Thần thánh – Một thương thủ sở hữu sức mạnh của thần thánh
Cấp 9, Thánh thương thủ – Một thương thủ đạt tới cấp độ thần thánh
Cấp 10, Chân Thiên Thương thần – Một vị thần sử dụng thương.
Những cái tên nghe đơn giản nhưng có ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.
“Để ta giải thích cho ngươi nghe nhé. Ngươi có thể kiểm soát được năng lượng thần thánh chảy trong kinh mạch của mình mà không gặp khó khăn gì… nhưng thật sự, đó vẫn là thần tính của Siêng Năng, phải không?”
Vẻ mặt của Sung Shihyun đanh lại.
“Nếu thứ đang chảy trong huyết mạch ngươi là thần tính do ngươi tạo ra, thì lại là chuyện khác. Nhưng, Sung Shihyun à… Ngươi hoàn toàn không có thứ đó”.
Sung Shihyun không nói nên lời. Hắn muốn bác bỏ, nhưng hắn không thể cãi được câu nào.
“Gọi ngươi là Á thần thì nghe thật hài hước. Ngươi chỉ đang ăn bám vào thần tính của một vị thần mà thôi. Bản thân ngươi vẫn chưa đạt tới trình độ đó, đúng không?”
“Ta…!!”
“Đúng, ngươi không còn là con người nữa, nhưng còn lâu mới đật tới cấp độ thần thánh. Giống như lũ thằn lằn không thể trỗi dậy để trở thành rồng”.
Sung Shihyun run lên trước lời giải thích của Seol Jihu.
“Tất cả những gì ngươi làm là ăn cắp thành quả của người khác và giả vờ như đó là của mình… Thật trơ trẽn!”
“Còn… còn ngươi thì sao! Ngươi cũng thế thôi!”
“À đúng, ta cũng vậy.”
Seol Jihu sẵn sàng thừa nhận điều đó.
“Nhưng chút thần tính đó là Trùng hậu ép ta tiêu hóa… Và, nhìn xem. Khi thần tính của ngươi trở nên vô dụng, ngươi chỉ còn là một kẻ yếu đuối”.
Sung Shihyun tròn mắt.
Trên thực tế, hai người họ hoàn toàn không giống nhau. Sức mạnh của Seol chủ yếu đến từ bản thân, còn sức mạnh của Sung Shihyun chủ yếu đến từ thần tính.
Dù Seol mới chỉ vươn tới Thần cấp (Sơ), nhưng về bản chất cậu đã vượt xa một kẻ ở cấp Á thần như Sung Shihyun. Giống như sự khác biệt giữa Thương thủ đạt cấp độ thần thánh và một vị Thần thánh sử dụng thương.
Nhưng mà, Seol Jihu cảm thấy không cần phí lời nữa làm gì.
“Nào đến đây, Kiếm sĩ Ma năng đỉnh cao.”
Khi Sung Shihyun nghe thấy những lời này, mắt hắn vằn lên những tia máu đỏ thẫm.
“Ngươi dám…!”
Seol Jihu không chỉ thuyết giảng một cách ngạo mạn mà còn chọc ngoáy vào nỗi đau của Sung Shihyun. Đối với hắn, cái tên Kiếm sĩ Ma năng đỉnh cao là một nỗi sỉ nhục.
“Đồ khốn kiếp!”
Hắn nhặt thanh kiếm từ bàn tay bị cắt đứt, và gầm lên trong giận dữ.
UỲNH!
Một nguồn năng lượng đáng sợ bùng lên xung quanh hắn ta.
Những chùm ánh sáng trắng trườn ra nhiều hướng như những con rắn và lao về phía Seol Jihu. Chúng nhuộm trắng cả một góc tường thành.
“….”
Thế nhưng, giữa ánh sáng chói mắt này, Seol Jihu vẫn bình thản. Bởi vì cậu đã cảm thấy một cảm giác kỳ lạ.
Không, Seol đã từng cảm thấy nó một lần trước đây, nhưng bị Trùng hậu can thiệp. Cậu khao khát được chìm trong cảm giác này một lần nữa, để có thể làm chủ được nó.
Và bây giờ, nó đã trở lại.
Kích hoạt sức mạnh của Thần thương, Seol Jihu mỉm cười và nhảy về phía trước.
“!”
Ngay sau đó, Sung Shihyun đã há hốc mồm kinh ngạc. Seol Jihu không những cố ý xâm nhập phạm vi tấn công của hắn, mà còn lướt qua tất cả những đòn đó.
‘Không đời nào…!’
Lần này, Seol không ăn tươi nuốt sống thần tính của hắn ta. Thay vào đó, cậu đang tránh mọi đòn tấn công và tiến đến chỗ hắn như vị tiên đang đi dạo trên mây. Một màn trình diễn kinh hoàng như vậy, đương nhiên là sẽ khiến hắn sợ hãi.
Sung Shihyun nắm chặt thanh kiếm của mình theo bản năng. Không có thời gian để suy nghĩ nữa. Hoàn toàn không quan tâm đến những gì sẽ xảy ra với cơ thể của mình, Sung Shihyun đã giải phóng toàn bộ năng lượng.
Hàng vạn tia kiếm khí tuôn ra khỏi cơ thể hắn như mưa, và cuồn cuộn tụ về phía Seol Jihu.
Tuy nhiên, Seol Jihu vẫn lướt qua vạn luồng kiếm khí. Giống như nước chảy mây trôi, giống như sóng cuộn về biển cả.
Sung Shihyun nhìn thấy tất cả những điều này với vẻ mặt bàng hoàng. Bàn tay đang cầm kiếm run lên. Hắn cảm thấy như chính mình đang chiến đấu với một sức mạnh vô biên, và hắn đang múa kiếm trước biển cả bao la, vô tận.
Bên trong cảnh giới vô biên đó, Seol Jihu hoàn toàn bình thản. Mọi thứ như trôi chậm lại, cậu ta di chuyển cơ thể và sử dụng các kỹ năng của mình theo ý muốn.
Một cảnh tượng đủ đẹp để thu hút sự ngưỡng mộ của bất kỳ khán giả nào.
Sung Shihyun thậm chí không thể hiểu được mức độ thâm sâu của cảnh giới này.
“Ta… ta cũng là một huyền thoại mà…!”
Trong cơn tức giận, Sung Shihyun đã hét lên vì đố kị và ghen tị.
“Ai là người đã cứu nhân loại nhiều lần khỏi bờ vực diệt vong? Ai là người đã buộc Nữ hoàng Ký sinh trùng phải ngồi chết dí ở ngai vàng Bại vong !? Chính là ta! Ta cũng là một anh hùng không thua kém gì ngươi!!”
Seol Jihu cuối cùng cũng vượt qua được cơn mưa kiếm khí và bước đến trước mặt Sung Shihyun.
“Rốt cuộc thì ngươi là ai??!?”
Vút! Sung Shihyun vung kiếm chém xuống.
“Ta mới là nhân vật chính…!”
Hắn vừa hét vừa tấn công. Mặc dù thanh kiếm đã bổ xuống đầu Seol Jihu, nhưng hắn không cảm thấy gì cả.
‘Di hình Biến Ảnh !?’
Sung Shihyun quay lại ngay lập tức và bối rối. Trực giác của hắn, đã gửi tín hiệu cảnh báo mạnh mẽ. Nó đang nói với hắn ta rằng đây không phải là Di hình Biến Ảnh.
Ngay khi quay lại phía trước, Sung Shihyun cúi thấp đầu theo bản năng. Hắn đoán rằng một ngọn thương đang bay về phía đầu mình. Nhưng không, đó là cái bẫy của Seol Jihu.
Cậu vừa dịch chuyển đến Linh giới, và giờ đã quay trở về. Cây thương của Seol như một con rắn uốn lượn và thúc vào bụng Sung Shihyun.
Trong khoảnh khắc đó, Sung Shihyun có thể cảm nhận được đòn tấn công trước mặt đang biến ảo khôn lường và nhắm vào yếu huyệt của hắn.
Thánh Thương cấp 9, Kỹ năng– Tam hợp Tuyệt đối.
‘Không thể tránh được đòn này’ – Giác quan thứ sáu của Sung Shihyun đã nói với hắn như vậy.
“Ah….”
Gương mặt hắn chìm trong tuyệt vọng.
… Sự thật, hắn đã biết. Seol Jihu có thể giết hắn bất kỳ lúc nào.
Hắn đã biết điều đó từ lúc Seol Jihu trở về.
Sung Shihyun chỉ không muốn thừa nhận điều này.
Hắn chợt nhớ lại lời của Trùng hậu trước đây.
[Siêu tân tinh, một vì sao sáng hơn hàng triệu hoặc thậm chí hàng tỷ lần so với một ngôi sao bình thường.]
[Đó là ngôi sao sáng nhất… một ngôi sao sở hữu tốc độ phát triển và tiềm năng mà ngay cả một vị thần cũng không thể ước tính được.
[Càng kích thích, ngôi sao càng tiến hóa với tốc độ kinh hoàng.]
[Đó là lý do khiến ta rất sợ hãi và cảnh giác với Ngôi sao sáng nhất.]
Sung Shihyun cay đắng nuốt nước bọt.
Phải. Seol Jihu đã trở lại, mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Đến mức không ai có thể khuất phục cậu thêm một lần nào nữa.
“Khốn nạn! Ta…!”
Nhìn thấy lưỡi thương lao về phía mình, khuôn mặt của Sung Shihyun nhăn lại.
“Ta cũng…!”
Khi hắn còn đang lải nhải, kình lực phóng ra từ mũi thương đã xuyên qua bụng của Sung Shihyun.
Đây không phải là kiếm khí – Nó quá hùng mạnh so với kiếm khí thông thường. Nếu phải miêu tả nó, nó giống như một thực thể được hình thành từ vô số kiếm khí ngưng tụ lại với nhau.
Chân của Sung Shihyun từ từ bay khỏi mặt đất.
“Kyak…!”
Bị một cây cột khổng lồ xiên qua, hắn văng lên không trung, vừa vùng vẫy vừa nôn ra máu.
Cánh tay của Seol Jihu chợt rung lên dữ dội. Tiếp theo, cơ thể của Sung Shihyun phình to như một con lợn.
Thánh Thương Cấp 9, Bí Kỹ – Kiếm Quang Chân Khí – Bùng Nổ!
BÙM!
Cùng với âm thanh đó, cơ thể hắn ta bùng nổ như một quả pháo hoa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook