༺ Đánh Giá Cuối Kỳ (5) ༻
Hai cô con gái của Gia tộc Astrean đã đi theo những con đường khác nhau.
Cô con gái cả tiếp bước cha mình - Thánh Kiếm, Gerald Astrean - và trở thành một Hiệp sĩ.
Mặt khác, cô con gái thứ hai ngưỡng mộ mẹ mình - Phù thuỷ Thiên tài, Historia Astrean - và chọn con đường của một phù thuỷ.
Tuy nhiên, mặc dù con đường của họ khác nhau, quy tắc sắt thép của Gerald Astrean vẫn như cũ.
'Hãy là người mạnh nhất mọi lúc mọi nơi'.

Ông ấy lý luận rằng sẽ rất lạ nếu họ không phải là người giỏi nhất.

Cả hai đều được thừa hưởng tài năng của một kiếm sĩ và một phù thuỷ.
Kết quả là hai chị em được nhận vào Học viện Marchen, Học viện danh giá nhất lục địa.
Cô con gái cả đã vững vàng giữ vị trí hàng đầu trong Khoa Hiệp Sĩ, và cô ấy thậm chí còn vượt qua kỳ thi tuyển Cận Vệ Hoàng Gia.
Cô con gái thứ hai vào Khoa Ma Thuật với tư cách là Á khoa của năm nhất.
Không phải là Thủ khoa.

Cô ấy không phải là người giỏi nhất.
Nhưng cô ấy biết mình có tài năng, vi vậy cô ấy gật đầu và nói 'Mình sẽ phải luyện tập chăm chỉ', và cống hiến hết mình cho việc học và rèn luyện ma thuật.

Cô ấy tin rằng thành quả của máu, mồ hôi và nước mắt của mình chắc chắn sẽ giúp bản thân có được chiếc ghế Thủ khoa.
Và vì vậy, cô ấy đã cố gắng rất nhiều.
Nhưng dù cô ấy có cố gắng thế nào thì khoảng cách với chiếc ghế Thủ khoa vẫn không có dấu hiệu bị thu hẹp.
Trong vườn đầy hoa hồng xanh, Luce và Kaya nhìn chằm chằm vào bảng xếp hạng một lúc.
Đó là một tình huống mà sự tồn tại mà cả hai đều ấp ủ đã vượt qua những học viên hàng đầu và đạt được vị trí nhất bảng.
Đôi mắt của Kaya sáng lên khi cô thốt lên 'Quả nhiên là Isaac-sama!' Trong khi miệng Luce há hốc.
Isaac, anh ấy đã nhận được 5 Thẻ Rơi và giành vị trí nhất bảng cùng một lúc.
Ciel Carnedas, cô ấy tụt xuống hạng 2 sau khi để mất 5 Thẻ Rơi.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là cô ấy bị loại.

Nếu cô ấy bị loại, tên của Ciel sẽ biến mất khỏi bảng xếp hạng.
Ý nghĩa đã rõ ràng.

Isaac và Ciel Carnedas đã hợp tác.
Luce đánh giá với một nụ cười mờ nhạt như ánh trăng giữa đêm.

Cô ấy thì thầm nhẹ nhàng "Isaac, cậu đã có một kế hoạch à."
Cả hai cúi đầu với một cảm giác hài lòng.
Nhưng họ phải trở về thực tại.

Họ phải chiến đấu với kẻ thù trước mặt.
"Whew."
Nhờ có Isaac mà tinh thần của Kaya đã được vực dậy.

Cô hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại, và lạnh lùng nhìn Luce.
Kể từ bây giờ, Kaya quyết định chỉ nghĩ về bản thân mình.
Mặc dù cô có chút phấn khích về tình hình của Isaac, nhưng cô không thể quá phấn khích trước một kẻ thù đáng gờm như này, vì điều đó sẽ chỉ làm cho cuộc chiến trở nên khó khăn hơn.
Kaya bình tĩnh điều chỉnh tư thế cho phù hợp.
"Luce Eltania, tôi luôn muốn đấu với cô vào một ngày nào đó rồi."
Đứng thứ 2.

Kể từ khi đến Học viện Marchen, Kaya chưa bao giờ rời khỏi vị trí Á khoa của mình.
Cô muốn đuổi kịp Thủ khoa.

Khoảng cách giữa họ ăn mòn lòng tự trọng của Kaya như một con chuột trong tủ, thứ chỉ càng làm tăng thêm mặc cảm của cô.
Dù cố gắng thế nào, Kaya cũng không thể tiến gần cô ấy hơn được nữa, mà chỉ càng ngày càng xa.

Cô cảm thấy như thể mình đang bơi trong một vùng biển vô tận.
Kaya cụp mắt xuống và nói với sự chân thành sâu sắc "Ngay từ đầu, tôi đã quyết tâm vượt qua cô, Thủ khoa, để giành lấy chiếc ghế đó từ vị trí Á khoa."
Những người khác khen ngợi cô là người giữ vị trí Á khoa, nhưng điều duy nhất khiến Kaya chú ý là luôn ở phía sau của Luce.
"Tôi sẽ vượt qua cô.

Đó là lý do tại sao tôi đã luyện tập rất chăm chỉ.

Vì vậy, cuộc chiến này là dành cho tôi...!"
"...?"
Giọng nói kiên quyết của Kaya tan biến một cách bất lực ngay khi cô nhìn thấy vẻ mặt bối rối của Luce trước lời nói của mình.
Luce bình tĩnh nghiêng đầu, như thể cô ấy mới nghe thấy giọng nói đó lần đầu tiên.
Một ý nghĩ đáng ngại loé lên trong đầu Kaya.
Phản ứng thờ ơ sau đó của Luce, dường như cho thấy rằng cô ấy không quan tâm, đã nuốt chửng Kaya.
"Tôi không biết cô là Á khoa..."
Thủ khoa, Luce Eltania, là một tồn tại mà Kaya Astrean, Á khoa, muốn đuổi kịp.

Sự tồn tại luôn đứng vững trước mặt cô, và bảo vệ vị trí đó.
Kaya đã chạy đua một cách siêng năng, trong khi vẫn nhìn thấy tấm lưng của Thủ khoa.
Đối với Luce, Thủ khoa, thì Á khoa hay bất cứ thứ gì khác là rất ít được quan tâm.
Ngay cả trong quánh trình Đánh giá Mana, cô ấy đã không nghe giáo sư Fernando thông báo về bảng xếp hạng năng lực mana.

Luce thậm chí còn chưa bao giờ liếc nhìn bảng xếp hạng được đăng ở Orphin Hall.

Luce biết dù sao thì bản thân cũng sẽ là người mạnh nhất và đạt điểm cao nhất.

Nó không thành vấn đề một chút nào.
Ngay cả bây giờ, tất cả những gì Luce muốn làm là đánh bại Kaya và đến gặp Isaac.
Kaya nắm chặt đũa phép và truyền mana vào, miệng cô mím chặt.
Vườn hồng xanh ướt sũng như có cơn mưa rào bất chợt đổ xuống.
Ánh sáng hùng vĩ của hoàng hôn dường như đã phai nhạt.

Cổ họng cô khô khốc khi lặng lẽ ngồi trên bồn hoa và ngắm cảnh.
Mái tóc màu lục đậm và bộ đồng phục của cô, cả hai đều ướt sũng, không chịu khô.
Trên thực tế, chỉ một khoảng thời gian ngắn đã trôi qua.

Tuy nhiên, đối với Kaya, người đang ngồi bên vườn hoa hồng xanh, cảm giác đó như vô tận.
Cô đã thua.
Phong Ma Pháp của Kaya quá yếu để đẩy lùi Thuỷ Ma Pháp nặng ký của Luce.
Sau khi trao đổi vài đòn, Luce thờ ơ bỏ đi.

Cô ấy tin rằng Kaya không thể chiến đấu và bỏ đi như thể cô ấy vừa giẫm phải một con bọ.
Kaya thậm chí không thể đứng dậy vì đôi chân của cô đã khuỵu xuống.

Cô chỉ biết thẫn thờ nhìn lên bầu trời xa xăm.
Có vẻ như cô đã tránh được việc bị loại trong gang tấc.

Nêu Kaya bị loại, một tín hiệu sẽ xuất hiện trên vòng đeo tay của cô, và một giám thị sẽ đến để hộ tống ra ngoài.
"Euh..."
Cảm giác như xương sườn của mình bị gãy.

Kaya cảm thấy một cảm giác ngứa ran trong ruột, như thể một cái gì đó đã vỡ ra.
"...Híc."
Kaya lau khoé mắt bằng cổ áo ướt.

Cô mừng vì Luce là một người sử dụng Thuỷ nguyên tố.
'Mình phải nhanh chóng vượt qua Đánh giá Cuối kỳ để có thể chuẩn bị cho cuộc Chinh Phạt Lôi Điểu.'
Ciel và tôi đi đến địa điểm nộp bài mà tôi cần đến.
Ciel bước đi với tốc độ vui vẻ trong khi cô ôm chiếc gối mà tôi đã tặng bằng cả hai tay.

Tôi muốn chạy nhanh hơn, nhưng chạy giống như thể thuốc tăng lực đối với Ciel, vì vậy tôi phải biết ơn vì những bước chân nhanh nhẹn này.
Có thể là do tôi đã được xếp hạng nhất, nên số lượng học viên tấn công tôi đã tăng lên so với trước đây.
Tất cả bọn họ đều dễ dàng bị hạ gục chỉ bằng một đòn ma pháp của Ciel, tuy nhiên...
"Rõ ràng, nếu thằng nhóc lớp D giành được hạng nhất, sẽ có rất nhiều kẻ đố kị không chịu nổi ý nghĩ đó, vội vã lao vào mà không biết đâu là tốt."
Tất cả họ đều là những đối thủ nguy hiểm đối với tôi, nhưng trước mặt Ciel, họ chỉ là một bao cát.
"...Dừng lại."
「Hoả Trụ (Hệ Hoả, 4)」
*Hwaaaaarr——!!
Đột nhiên, một cột lửa bốc lên đầy đe doạ trước mặt chúng tôi.

Tôi sẽ bị cháy đen nếu Ciel không đưa tay ra để ngăn tôi lại.
[Hoả Trụ] nhanh chóng tan thành bột, phân tán ánh sáng đỏ và biến mất.

Nó dường như là một ma pháp để ngắn chúng tôi đi đúng hướng, hơn là làm hại bọn tôi.
Đôi mắt của Ciel nhìn theo nguồn gốc của ma pháp.

Tôi cũng quay đầu về phía Ciel đang nhìn.
Đó là lúc bầu trời đang dần khoác lên mình màu hoàng hôn rực rỡ.

Trên mái của một toà nhà cao bỏ hoang gần đó, một nữ sinh đang ngồi nguy hiểm trên lan can với đôi mắt nhìn về phía chúng tôi.
Mái tóc ngắn màu hồng hơi xoã xuống dưới vai của cô ấy tung bay trong gió.

Dưới lớp váy đồng phục học viên là làn da trắng ngần của đôi chân dài mịn màng, để lộ những đường cong tinh tế.
Trước bàn tay phải vươn ra của cô ấy, là một vòng tròn ma thuật màu đỏ tươi, sẵn sàng bắn ma pháp bất cứ lúc nào.
Cô ấy là Keridna Whiteclark, một trong những học viên xuất sắc nhất của lớp A.
[Keridna Whiteclark]
————————————
Lv: 90
Chủng Tộc: Con Người
Hệ: Hoả, Phong
Độ Nguy Hiểm: Thấp
Tâm Trí: [Hy vọng huỷ diệt tinh thần của bạn bằng tố cáo bạn.]
Keridna Whiteclark, có [Hiểu Quả Nguyên Tố] rất cao, và [Hiệu Quả Nguyên Tố] càng cao thì càng tốn ít mana để sử dụng ma pháp.
Nó cũng tăng phạm vi ma pháp và tỷ lệ thành công của các cuộc tấn công chung.

Không ai trong số những học viên năm nhất của Khoa Ma Thuật có thể cạnh tranh với cô ấy về [Hiệu Quả Nguyên Tố].
Do đó, Keridna là một trong những đối thủ đáng sợ nhất trong trận chiến, vì cô ấy có thể tạo ra nhiều biến hơn bất kỳ ai khác trong số các học viên năm nhất.
Keridna nở một nụ cười đe doạ trên khuôn mặt.

Nó giống như một nhân vật phản diện nói 'Ngươi tiêu rồi' và với một nụ cười xấu xa trên khuôn mặt, cô ấy bắt đầu nói.
"——————!"
...Nhưng nó không thể nghe được.

Nghe như thể cô ấy đang hét to hết cỡ, nhưng nó cứ bị cơn gió chiều át đi.
"Cậu có nghe thấy cô ấy đang nói gì không thế?"
Tôi hỏi Ciel và cô lắc đầu.
"——————!"
Keridna say sưa hét lên điều gì đó khi cô ấy làm những cử chỉ chớp nhoáng, giống như cô ấy đang biểu diễn trong một vở kịch.
Tôi cho rằng sẽ là lịch sự khi đáp lại, nhưng dù có căng tai ra thế nào, tôi cũng không thể hiểu cô ấy thật sự đã nói gì.
'Tôi xin lỗi, nhưng tôi không muốn lãng phí thời gian của mình một cách vô ích.'
Khi tôi nghĩ vậy, Ciel và tôi quay đầu lại và bắt đầu bước đi.

Keridna Whiteclark bắt đầu la hét điên cuồng với vẻ mặt hoang mang.

Tôi, tất nhiên là, đã có một thời gian khó khăn để nghe những gì cô ấy đang muốn nói.
Và ngay lúc đó...
「Phong Lốc (Hệ Phong, 4)」
"...!!"
...Một cơn lốc đang sợ hoành hành trên đầu.
Sau khi cảm nhận được điều đó, tôi nhanh chóng bước tới và ném người sang một bên, ôm lấy Ciel.
*Whooooosh——!!
Khi cơn lốc tấn công mặt đất, một cơn gió dữ dội lan ra mọi hướng.
Tôi lăn lộn trên sàn khi ôm lấy Ciel nhỏ bé.
"Cậu có sao không thế?"
Ciel lườm tôi với đôi mắt nửa mở, ôm chặt lấy chiếc gối của mình.
"...Xê ra nào."
Ciel đáp lại một cách gay gắt, như thể đang bực mình, nhưng vẻ mặt của cô vẫn không thay đổi.

Ciel hành động như thể cô không bị ảnh hưởng bởi cuộc tấn công trước đó.
Tôi giúp Ciel và chúng tôi cùng nhau đứng dậy.

Sau đó, một tên quý tộc tóc vàng tự phụ lọt vào mắt xanh của tôi.

Anh ta nhìn xuống chúng tôi từ mái nhà của một nhà kho gần đây, một nụ cười tự mãn nở trên khuôn mặt đó.
[Tristan Humphrey]
————————————
Lv: 77
Chủng Tộc: Con Người
Hệ: Phong
Độ Nguy Hiểm: Thấp
Tâm Trí: [Muốn hạ nhục và loại bỏ bạn.]
"Haa! Vì thế, đó là cách dành cho một thường dân hạng E! Ngươi đang cầu xin một học viên lớp A? Ngươi không thể sống mà không ăn bám người khác! Thật lố bịch!"
Tristan Humphrey cười lớn 'Hahahaha!' Rồi ho hắng giọng.
Tuy nhiên, tôi không có thời gian để lo lắng cho tên này.

Tôi nhanh chóng cố gắng tiến về phía trước với Ciel.
Ngay sau đó, mặt đất rung chuyển, và một tia ma thuật khác giáng xuống tôi và Ciel.
「Tường Đá (Hệ Nham, 4)」
Một bức tường đá vững chắc phun trào mạnh mẽ từ mặt đất để nhốt Ciel và tôi.

Những bức tường đã vươn cao tới bầu trời.

Đó là một bức tường dày toả ra mana mạnh mẽ.
"Ciel."
"Tôi biết."
Tôi đan các ngón tay vào nhau và bắt đầu ngưng tụ Băng mana qua khoảng trống giữa hai bàn tay của mình, đồng thời, Ciel thực hiện ba vòng tròn ma thuật màu xanh lam về phía bức tường đá.
——「Bộc Phá Băng Kết (Hệ Băng, 5)」
——「Bơm Cao Áp (Hệ Thuỷ, 5)」
*Kwaaaaaaaah———!
*Bùm, bùm, bùm, bùm———!
[Bộc Phá Băng Kết] của tôi gây ra một vết nứt trên bức tường đá trong khi vòng tròn ma thuật của Ciel bắn ra nước với sức mạnh của một quả đạn đại bác.
*Kwadadadadang——!
[Tường Đá] sụp đổ.

Những mảnh đá và băng bantumlum trong không khí và cùng lúc đó, một cơn gió bụi đầy hơi ẩm thổi vào, trong đó, Ciel và tôi vào tư thế chiến đấu.
Cuối cùng, bụi lắng xuống.
Khung cảnh phản chiếu trong mắt tôi là một cảnh tượng ảm đạm.
Không chơi Tristan, mà một nhóm khoảng chục học viên, những người mà tôi cho là cấp dưới của Tristan, bao vây bọn tôi.
Thêm vào đó, còn có những cặp nữ sinh không biết từ đâu bước ra, một nam sinh tóc dài đang cười khúc khích với khí chất nham hiểm, và thậm chí là một thần đồng ma thuật với vóc dáng nhỏ bé.

Tất cả bọn họ đều là những học viên giỏi nhất của lớp B.
Ngay cả Keridna Whiteclark, một học viên lớp A, người đang nói điều gì đó trên mái nhà, cũng trừng mắt nhìn chúng tôi như một kẻ săn mồi.
Và sau đó.
"Tôi thích chiến đấu."
Trong bụi mù mịt chậm rãi lắng xuống, phía trước truyền đến một giọng điệu nữ khàn khàn.
chủ nhân của giọng nói đó đeo một cây trượng gỗ khảm đá ma thuật màu hoàng ngọc trên một bên vai.

Ciel có thể xử lý Keridna Whiteclark.

Tuy nhiên, nếu 'Cô gái đó' được thêm vào, cơ hội chiến thắng của chúng tôi sẽ thật sự biến mất.
Bây giờ bụi đã hoàn toàn lắng xuống.
Hình ảnh của 'Cô gái đó' đã cản đường chúng tôi.

Tôi có thể thấy rõ cô ấy trong tầm nhìn của mình.
"Vì vậy, tôi đã đợi chiến trường này chín muồi, và sau đó tôi định nghiền nát mọi thứ." Cô gái xinh đẹp tóc cam cầm trượng gỗ nói.
Cô ấy mặt một bộ đồng phục học viên với chiếc quần bó sát làm nổi bật phần hông và đôi chân to khoẻ của mình.

Bàn tay rảnh rỗi đang ở trong túi, và thái độ xấc xược đó khiến cô ấy trông như một tên tội phạm.
Tóc cô ấy được buộc lại kiểu đuôi ngựa.

Chiếc áo sơ mi trắng không cài khuy, để lộ cơ bụng mịn màng và chiếc áo ba lỗ giống như áo ngực màu đen mà cô ấy mặc bên dưới.
'Mình muốn hoàn thành nó trước khi đến thời điểm này.'
Tôi cắn môi.

Tình hình đã được định hình là trường hợp xấu nhất.
Trong kịch bản «Ma Pháp Hiệp Sĩ của Marchen» ban đầu không có cơn thịnh nộ của Luce, nếu tôi phải chọn người nguy hiểm nhất trong bài Đánh giá Cuối kỳ, chắc chắn đó sẽ là nữ sinh tóc cam đứng trước mặt tôi đây.
Cô ấy dành thời gian trong nửa đầu bài thi nhàn nhã thưởng thức thịt và đồ uống đã chuẩn bị trước.

Sau đó, cô ấy tham gia trận chiến trong nửa sau của cuộc Đánh giá Cuối kỳ.
Mức độ khó, vốn đã tăng lên do sự xâm nhập của Ciel vào giữa đến cuối, đã tăng vọt đến mức điên cuồng.

Điều này là do cô nàng tóc cam đó đã loại bỏ ngẫu nhiên các học viên.
Lý do rất đơn giản: 'Chiến đấu rất vui'.
"Có chuyện gì với cậu vậy? Bây giờ không phải nó đang rất vui sao? Aah?!"
Cô gái tóc cam thốt lên khi cười khúc khích.

Cô ấy là Lisetta Lionheart, một côn đồ lớp A.
Cô ấy tự đặt mình làm rào cản cuối cùng.
[Lisetta Lionheart]
————————————
Lv: 94
Chủng Tộc: Con Người
Hệ: Nham
Độ Nguy Hiểm: Thấp
Tâm Trí: [Không biết danh tính của bạn là gì.]
Là thành viên của một Gia tộc Hiệp sĩ nổi tiếng, Gia tộc Lionheart, Lisetta đã được giáo dục chú trọng đến phép xã giao và nhân phẩm.
Tuy nhiên, sau khi vào Học viên, cô ấy thoát khỏi truyền thống ngột ngạt của Gia tộc và bắt đầu sống cuộc sống theo tính cách của chính mình, tóm lại, cô ấy trở thành một cô gái liều lĩnh.
—Lisetta Lionheart.
Mồ hôi lạnh chảy dài trên má tôi.
Keridna Whiteclark và Lisetta Lionheart từ lớp A, cũng như những học viên hàng đầu từ lớp B như Tristan Humphrey và khoảng hơn chục thuộc hạ của hắn sát, và một loạt học viên lớp B khác, đều nhắm và chúng tôi cùng một lúc.
Những người này có lẽ thậm chí không xem xét khả năng hành động của họ ngay bây giờ có thể dẫn đến ngày tận thế.
"Ngay cả khi cô hạ gục bọn tôi, mọi người ở đây sẽ là kẻ thù của cô, vậy thì ích lợi gì chứ?"
"Khao khát của tôi.

Để tiêu diệt mọi người và mọi thứ."
"...Thôi nào, bớt hửng hờ đi.

Điều đó thật không công bằng."
"Tôi không nghe lệnh từ những kẻ yếu hơn mình.

Nếu cậu muốn khiến tôi phục tùng, hãy chứng minh rằng cậu mạnh hơn tôi đi đồ ngu."
Tôi đã thử kiểm tra Lisetta Lionheart, không mong đợi bất cứ điều gì, và phản ứng của cô ấy đúng như dự đoán.

Cô ấy cố ý làm vậy à?
"Nếu cậu khuất phục tôi, tôi sẽ làm bất cứ điều gì cậu yêu cầu.

Cho dù đó là khoả thân và nhún nhảy trên người cậu, bảo tôi làm người yêu hay thực hiện những ảo tưởng ướt át của cậu vào ban đêm.

Tôi sẽ làm bất cứ điều gì."
Các nam sinh xung quanh Lisetta đỏ mặt.

Những lời nói và hành động khiêu khích của cô ấy dường như khiến trái tim họ bốc cháy, khuấy động bản lĩnh đàn ông của họ.
Mẫu người lý tưởng của Lisetta rất rõ ràng.

Một cộng sự nam mạnh mẽ hơn.

Nếu cô ấy gặp một chàng trai như vậy, Lisetta sẵn sàng trao cả thể xác lẫn tâm hồn của mình.

Trên thực tế, như thể cô ấy đang nói về mong muốn thực sự của mình.
"Ngay từ đầu, Ciel Carnedas, tôi không nghĩ cô là người sẽ hợp tác với bất kỳ ai?" Lisetta nói, đôi mắt vàng kim đó dán chặt vào Ciel.
"Chàng trai này đang làm cái quái gì đó để giúp cô à?"
Ciel bước một bước tới trước mặt tôi, và ôm chặt lấy chiếc gối tôi tặng.

Cô vươn cánh tay phải của mình về phía Lisetta - một vòng tròn ma thuật màu cam hiện ra trước bàn tay phải đó.
"Cô thật ồn ào.

Chiến đấu với tôi hoặc im lặng."
Ý định chiến đấu của Ciel khiến không khí im bặt.
Lisetta nhếch mép cười và hạ trượng gỗ đeo trên vai xuống.

Cô ấy nắm chặt tay cầm bằng cả hai tay.
Nó không phải là một cây trượng bình thường mà là một ma cụ được tinh chỉnh để tăng sức mạnh của Nham Ma Pháp.

Cũng giống như đũa phép của Kaya, nó là vũ khí dành riêng cho Lisetta.
"Đúng vậy, phản ứng đó! Tôi thích nó, Ciel Carnedas!"
Lisetta hét lên với khát khao chiến đấu, đôi mắt mở to để che đi vùng da trắng thậm chí còn nhiều hơn.


Cô ấy giống như một đấu sĩ đã để cho ham muốn chiến đấu của mình bùng phát như một ngọn núi lửa phun trào.
Tristan Humphrey, thuộc hạ của hắn sát và những học viên hàng đầu lớp B cũng thi triển các vòng tròn ma thuật và chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến.

Điều tương tự cũng đúng với Keridna Whiteclark, kẻ đã nhắm vào chúng tôi từ nóc toà nhà trước đó.
Chỉ có những học viên mạnh hơn tôi, nhưng tôi không thể đứng yên.

Tôi di chuyển đến đứng cạnh Ciel, hy vọng có thể giúp được dù chỉ một chút.
Nhưng Ciel đã đưa tay ra để ngăn tôi lại.
"Đừng cản trở.

Tôi không nghĩ rằng cậu sẽ giúp được chút nào, hãy xem cách cậu sử dụng ma pháp phèn như vậy để phá [Tường Đá] trước đó."
'Ma pháp phèn...?'
'Nếu cậu dính một đòn từ [Bộc Phá Băng Kết] của tôi, cậu sẽ không thể nói như vậy đâu.'
"...Thành thật mà nói, tôi vẫn chưa bị thuyết phục.

Cậu đang hành động yếu đuối để thoát khỏi tình huống này? Hay cậu là một tên quái vật với cảm nhận mana đặc biệt?"
Đáng ngạc nhiên, không có câu trả lời nào là đúng.
'Đúng là tôi yếu, và cảm nhận mana của tôi ở mức khủng khiếp, thậm chí còn tệ hơn cả của cậu.

Cơ thể của Isaac ban đầu là như vậy đấy.'
"...Dù tôi làm gì, đó là quyết định của tôi."
'Dù sao thì, cậu không cố gắng bỏ chạy, nhưng cậu đang cố gắng bảo vệ tôi theo thoả thuận của hai ta.'
'Tôi sẽ là gì nếu tôi không thể giúp cậu chứ?'
"Cậu là đồ ngốc."
"Đồ ngốc...!cái gì chứ...?"
"Hai ta hãy thử viết một bài thơ khổ ba dòng với..."
Tôi đã vô tình nói to điều đó và nhanh chóng cố gắng sửa chữa lỗi lầm của mình.
Ciel lườm tôi.

Tuy nhiên, thật nhẹ nhõm khi không có thời gian để phàn nàn tôi vì tình hình đang rất nguy cấp.

Mặc dù hơi khó chịu khi không cùng vấn đề với "Ba".

(Tluc: túm cái váy lại Trans Eng bảo đây là cách chơi chữ bên Hàn giữa "Ba" và "Đồ ngốc" ấy, chắc vậy.)
'...Dù sao đi nữa, mình không còn lựa chọn nào khác ngoài chiến đấu.

Để bảo vệ bản thân khỏi những kẻ đang nhắm vào mình và để sống sót, mình phải chiến đấu để vượt qua chúng.'
'Thành thật mà nói, mình sợ thất bại vê lờ.

Ngay cả đối với Ciel, hạ gục chúng là quá sức, và mình vẫn còn yếu.'
Nhưng với một hơi thở sâu, tôi thu thập cảm xúc của mình và rũ bỏ nỗi sợ hãi.

Không có lý do gì để sợ cả.

Tôi lấy lại tinh thần, và nhớ lại tất cả những trận chiến mà bản thân đã chiến đấu cho đến nay.
Tôi lấy một con dao găm cũ từ trong đồng phục của mình và rút nó ra khỏi bao.

Trong tay phải của tôi, cầm lấy Vỏ bọc Tai hoạ, và trong tay trái của mình.

Tôi cầm một lưỡi kiếm bình thường.
Nó không khác gù bình thường.
Tôi sẽ nhảy qua chướng ngại vật và giết quỷ.
"...?"
...Cái quần gì thế? Tôi vừa quyết tâm tỏ ra dũng cảm, nhưng không hiểu sao bầu không khí thật kỳ lạ.
Khuôn mặt của Lisetta, mới phút trước còn rất nóng nảy, giờ tràn ngập sự cảnh giác.
Keridna, người đang quan sát chúng tôi từ trên đỉnh toà nhà, cảm thấy lo lắng.
Ngay cả Tristan, thuộc hạ của hắn, và những học viên danh dự của lớp B cũng căng thẳng.
Không ai trong số họ nhìn chằm chằm vào tôi hoặc Ciel.
"Isaac...?"
Một giọng nói nhẹ nhàng như ánh trăng vang lên sau lưng tôi, và ngay khi tôi nghe thấy nó, tôi đã hiểu toàn bộ tình hình.
Ciel và tôi quay lại, và ánh mắt của chúng tôi bị thu hút bởi một nữ sinh duyên dáng đứng cách bọn tôi một khoảng khá xa.

Mái tóc vàng hồng, cũng như chiếc nơ buộc tóc hình cánh bướm Morpho rủ xuống hai bên đầu, phản chiếu ánh hoàng hôn.
Khuôn mặt của cô ấy, thường nở một nụ cười dịu dàng với tôi, bị bóng tối bao trùm do ngược sáng.
"...!"
Nữ sinh với mái tóc vàng hồng nuốt nước bọt.

Đôi mắt cô ấy mở to như thể bị sốc.
Tôi có thể cảm thấy đôi mắt xanh như đại dương của cô ấy quét qua tôi một cách chi tiết.
Chỉ đến lúc đó tôi mới nhận ra rằng bề ngoài của mình thật lộn xộn.

Có vẻ như tôi đã đến đây sau khi vấp ngã mạnh ở đâu đó.

Tất cả là lỗi của Ciel.
Mana mạnh mẽ chảy ra từ Luce dường như đè nặng lên không khí.

Sát khí giết người mãnh liệt toả ra từ cô ấy đủ khiến tôi ớn lạnh sống lưng.
"Ai đã làm cho cậu thành ra như vậy...?"
Một giọng nói lạnh như băng xé nát không khí.
Sau đó, Ciel, người đứng cạnh tôi, chỉ về phía Lisetta với khuôn mặt vô liêm sĩ.

Thật táo bạo một cách đáng ngạc nhiên.
Chẳng mấy chốc, ánh mắt lạnh lùng và hoài nghi của Luce xuyên thấy Ciel và giáng một đòn mạnh vào kẻ thù phía sau cô.

Đó là một sự kiện bất ngờ, ngay cả đối với tôi.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550.

Cảm ơn mọi người.).

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương