Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ
-
42: Đánh Giá Cuối Kỳ 4
༺ Đánh Giá Cuối Kỳ (4) ༻
*Woahhhhhhhhhhhhhhhh—!
"Uwah!"
Tôi nhanh chóng ném mình sang một bên và tránh [Hoả Cầu] của Ciel.
Hơi nóng đe doạ sượt qua người tôi.
Tôi sợ vãi liều.
"B-Bình tĩnh! Tôi không đến đây để choảng nhau với cậu!"
「Hoả Cầu (Hệ Hoả, 3)」
Sau đó, một [Hoả Cầu] khác bay về phía tôi.
Tôi có nên chặn nó bằng [Tường Băng] không? Không có cách nào tôi có thể.
Tôi không chỉ gặp bất lợi về thuộc tính, mà khoảng cách về năng lực giữa Ciel và tôi là quá lớn.
[Hoả Cầu] của cô sẽ ngay lập tức làm tan chảy [Tường Băng] của tôi, biến tôi thành thịt nướng.
Một lần nữa, tôi né được đòn tấn công sắp tới.
[Hoả Cầu] lướt qua tôi và rơi xuống đất, sau đó biến thành mana màu cam trước khi nó phân tán vào không khí.
...Nếu tôi không rèn luyện năng lực thể chất của mình, tôi đã bị đánh tơi tả rồi.
Cảm ơn Khoa Hiệp Sĩ!
"Cậu là ai...? Cậu là ai mà dám quấy rối giấc ngủ của tôi?"
Ciel nói, giọng cô vẫn còn nhỏ.
Đầu cô cúi xuống, và đôi mắt màu Violet chỉ nhìn về phía tôi.
Vẻ mặt của Ciel thờ ơ và vô hồn, như thể thế giới không đáng để quan tâm đối với cô.
"Ngủ thì ngủ trong ký túc xá của cậu thay vì ở đâu đó như nơi này đi chứ?"
"Cậu muốn choảng nhau à?"
Một [Hoả Cầu] khác có kích thước bằng quả bóng yoga xuất hiện bên cạnh Ciel.
Tôi nhanh chóng hoảng sợ và giơ tay lên.
"Không, bình tĩnh nào...! Tôi đến đây để thực hiện một thoả thuận với cậu!"
"..."
"Cậu có giỏi trong việc cảm nhận các Thẻ Rơi không?"
"Phát ngôn là vô nghĩa."
[Hoả Cầu] của Ciel dần dần tăng kích thước.
Nó đủ lớn để gây sát thương ngay cả khi tính đến phản xạ của tôi.
Ngay sau đó, [Hoả Cầu] xé nát không khí một lần nữa lao về phía tôi.
"Này, nghe tôi nói đã...!"
Không có đủ thời gian để kích hoạt [Bộc Phá Băng Kết], vì phải mất một lúc để ngưng tụ lượng mana cần thiết cho nó.
Cuối cùng, tôi đã sử dụng ma pháp tấn công mà tôi quen thuộc nhất.
「Băng Hoả (Hệ Hoả, 4)」
Tôi cuộn những ngọn lửa lạnh như băng quanh tay và bắn chúng vào [Hoả Cầu] đang bay về phía mình.
[Băng Hoả] nhấn chìm [Hoả Cầu], nhưng tôi đã bị ảnh hưởng bởi tác động.
*Waaaahhhhh—!
Ma pháp nhiệt độ cao và Ma pháp nhiệt độ thấp va chạm, gây ra một vụ nổ hơi nước mù sương, nhẹ nhàng thổi bay cơ thể tôi.
[Hoả Cầu] đã mất đi một số động lượng từ vụ va chạm nhưng vẫn tiếp tục lao về phía trước.
Nó đâm xuyên qua làn hơi nước trước khi cuối cùng rơi xuống đất.
Tôi đã được cứu bởi vụ nổ hơi nước.
Cơ thể tôi lăn lộn trên mặt đất nhiều lần, và kết quả là động phục học viên của tôi bị vấy bẩn.
Vì tôi không thể tránh hoàn toàn [Hoả Cầu], một phần đồng phục của tôi bị cháy, và tôi thậm chí còn bị trầy xước bởi những viên đá sắc nhọn khi lăn, làm rách các mảnh đồng phục và cắt da.
Chỉ đến khi va phải những tảng đá xung quanh, cơ thể tôi mới dừng lại.
'Wow, mình gần như đã chết thật luôn ấy...'
Tôi ho và hắng giọng, khi tôi nắm lấy những tảng đá để đứng dậy.
Cẳng tay tôi bị đá cào đến chảy máu.
Tôi bị thế vì tôi đã xắn tay áo lên.
Moẹ nó.
"Biến đi.
Tiếp theo sẽ là một ma pháp 4 sao đấy.
Cậu sẽ không đủ may mắn để tránh được nó đâu."
'Con đuỹ này.
Nó sẽ giết mình nếu mình nói thêm gì nữa!'
Tôi muốn phản đối, nhưng tôi đã từ bỏ vì tôi sợ bỏ mẹ.
"Haa, mình không có ý định sử dụng cái này chút nào..."
Tôi càu nhàu và với lấy chiếc túi ma thuật của mình.
Sau đó, Ciel nhẹ nhàng đưa tay về phía tôi, có lẽ cảm thấy cảnh giác.
Hoả Mana bắt đầu tụ lại trước mặt cô, và một vòng tròn ma thuật màu cam xuất hiện.
Tôi đã nghiên cứu kỹ thuật đó và ghi nhớ nó.
Đó không phải là [Hoả Cầu], cô sẽ sử dụng ma pháp 4 sao [Biển Lửa].
[Biển Lửa] là một ma pháp phun lửa như thể chúng là sóng thần.
Chẳng trách tại sao nó lại có phạm vi ảnh hưởng lớn như vậy, và Ciel đã nói trước đây, không thể tránh được nó một cách may mắn như tôi đã làm trước đây.
Nhưng tôi đã có một con át chủ bài trong tay áo của mình.
Cậu có nghĩ rằng tôi đã không tìm ra một chiến lược nào cho cậu sau khi tôi đã chơi «Ma Pháp Hiệp Sĩ của Marchen» vô số lần không?
Trước khi Ciel sử dụng [Biển Lửa].
Tôi nuốt nước bọt, và lấy ra con át chủ bài từ chiếc túi ma thuật của mình.
"...?"
Tôi thấy đôi mắt của Ciel đảo quanh, chúng hơi mở to vì sốc.
Cô chắc chắn rất ngạc nhiên.
"Hãy thoả thuận đi, Ciel."
Thứ tôi lấy ra là một chiếc "Gối" màu xanh biển - một chiếc gối chất lượng cao nhất với thiết kế công thái học để đảm bảo một giấc ngủ đêm thoải mái.
Đó là một vật phẩm chỉ dành cho nữ chính có sẵn tại cửa hàng bí mật, thứ có thể tăng đáng kể Độ yêu thích của Ciel Carnedas.
Món đồ này được mệnh danh là "Chiếc gối khiến bất cứ ai bất tỉnh".
Đối với Ian, điều đó là không cần thiết.
Ciel kiểm tra hình dạng của chiếc gối dựa trên những giấc ngủ ngắn của cô.
Là một người có kinh nghiệm ngủ trưa, cô hẳn đã nhận thấy rằng chiếc gối có chất lượng cao nhất.
Đầu của Ciel, người chỉ liếc nhìn tôi từ một bên, quay hoàn toàn về phía tôi và Hoả mana đã tập trung để kích hoạt [Biển Lửa] đã phân tán.
Chiếc gối này hấp dẫn cô.
Ciel đã ngủ trên một cái cây cứng mà không có gối.
Giống như một người không có ô trong một ngày mưa, nó nhất định là cần thiết.
"Cái đó, cái đó...!Cậu lấy cái đó ở đâu vậy?"
"Cậu muốn nó à?"
Ciel đưa ra một câu trả lời khẳng định là im lặng.
Cô giữ liêm sĩ để không gật đầu.
"Như tôi đã nói trước đây, tôi ở đây đẻ thực hiện một thoả thuận với cậu.
Nếu cậu thực hiện yêu cầu của tôi, cậu không chỉ nhận được chiếc gối này mà còn nhận được một số lợi ích kèm theo."
"Lợi ích là gì?"
"Cậu vẫn chưa phát hiện chính xác được các Thẻ Rơi phải không?"
"...Làm sao cậu biết điều đó?"
Tôi đã yêu cầu điều này trước đó.
Ciel không nghe tôi nói gì cả.
Thẻ Rơi là vật phẩm phát ra một lượng mana rất yếu, vì vậy ngay cả học viên lớp A cũng không thể dễ dàng phát hiện ra chúng.
Ciel Carnedas cũng không ngoại lệ.
Vì cô đã quyết định chợp mắt, Ciel dự định tìm một vị trí đẹp để chợp mắt vì bản thân không thể phát hiện ra Thẻ Rơi.
Tuy nhiên đó không phải là một hành động thiếu suy nghĩ.
Trong «Ma Pháp Hiệp Sĩ của Marchen», Ciel lúc thức dậy sau giấc ngủ ngắn và tham gia trận chiến từ giữa đến cuối của 「Màn 3, Chương 3, Đánh Giá Cuối Kỳ」, khiến độ khó tăng đột biến.
Cô ấy quyết định tấn công và cướp Thẻ Rơi của các học viên, lý luận rằng nó sẽ hiệu quả hơn vì cô ấy mạnh.
"Tôi sẽ tìm Thẻ Rơi cho cậu, và đưa cậu cả chiếc gối này nữa."
"Tôi biết cậu là ai.
Một học viên kém cõi từ lớp D với mana hạng E.
Làm thế nào cậu có thể mong đợi bản thân có thể tìm thấy những Thẻ Rơi?"
"Hãy tự mình đến xem đi."
Ciel quét mắt qua tôi với vẻ nghi ngờ.
[Ciel Carnedas]
—————————
Tâm Trí: [Nghi ngờ bạn đã gài bẫy.]
"Nếu cậu thực sự nghi ngờ, chỉ cần nhớ rằng cậu luôn có thể tấn công tôi.
Nếu cậu thậm chí còn có một chút nghi ngờ về hành động của tôi, thì cậu có thể loại tôi khỏi bài thi."
"..."
Ciel nhíu mày và suy nghĩ một lúc trước khi đứng dậy và đi theo tôi.
Chiều cao của Ciel lên đến cổ tôi.
Tôi mỉm cười khi nhìn xuống cô.
Đó là một nụ cười tư bản nhằm giảm bớt sự cảnh giác của đối thủ.
Tất nhiên, bất chấp những nỗ lực của tôi, cô không đáo lại.
Ciel chỉ biết che miệng và ngáp dài, với vẻ mặt mệt mỏi.
"Nhanh lên nào."
'Vâng tất nhiên rồi.'
Tôi biết những Thẻ Rơi ở đâu trong khu rừng này.
Đi được một lúc, tôi đến một tảng đá có hình đầu gấu trúc.
'Đây rồi'.
Tôi ngồi xổm xuống nhặt một viên đá lớn hơn một chút đặt cạnh đó.
Chắc chắn một Thẻ Rơi ở đây.
"Làm sao mà...?"
Ciel có vẻ ngạc nhiên, thể hiện rõ qua đôi mắt ngái ngủ mở to của cô.
Nhưng tôi đã không chạm vào thẻ.
Điều này là do thực tế là người tiếp xúc vật lý với thẻ được coi là sở hữu thẻ.
Đúng vậy, tiếp xúc vật lý.
Thẻ Rơi được coi là vật sở hữu của người cuối cùng chạm vào nó, vì vậy ngay cả khi bạn không loại bỏ đối thủ, bạn vẫn có thể biến chúng thành của mình bằng cách đánh cắp thẻ.
Nhưng tôi không phải nghĩ xa đến thế.
Bởi vì một khi đã "Đổi Thẻ", nó sẽ kết thúc trong hoà bình.
Kiến thức trong game của tôi đã giúp tất cả những điều này trở nên khả thi.
"Cậu đến từ lớp D phải không? Cậu có loại cảm nhận mana quái dị nào vậy...?"
"Hãy coi nó như một bí mật thương mại."
Ciel nheo mắt và nhìn tôi đầy nghi ngờ.
"Tôi đã cảm nhận được mức độ mana của cậu khi ma pháp của chúng ta đụng độ trước đó, và không đời nào một người yếu như cậu có thể có loại cảm nhận mana này.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Nếu cậu không nói với tôi, sẽ có đổ máu đấy."
Tôi nhanh chóng đẩy chiếc gối đến trước mặt Ciel.
"...Nhưng nếu đó là bí mật thương mại, nên đành chịu thoy.
Mọi người đều có những bí mật mà họ muốn giữ mà.
Vì vậy, cậu muốn thực hiện loại thoả thuận nào với tôi thế?"
Tôi đứng dậy và nhìn Ciel.
Cuối cùng, cuối cùng chúng tôi cũng có thể bắt tay vào công việc.
Tôi sẽ là người hướng dẫn cậu đến Thẻ Rơi.
Sẽ tốt hơn nếu hoàn thành bài thi này một cách nhanh chóng và có nhiều thời gian hơn để ngủ nhỉ? Tất nhiên, tôi thậm chí sẽ tặng cậu chiếc gối này, nhưng với 2 điều kiện."
Tôi vỗ vào ngực.
"Đầu tiên và quan trong nhất, cậu phải bảo vệ tôi.
Thứ hai, cậu phải thu thập tất cả các Thẻ Rơi cùng một lúc và sau đó đưa cho tôi 5 thẻ trong số đó.
Vì vậy, tôi có thể vượt qua bài thi này."
Học viên sẽ được nhắm mục tiêu nếu họ có Thẻ Rơi trong lần Đánh giá Cuối kỳ và trạng thái nắm giữ được chuyển tiếp theo thời gian thực, cũng như vị trí của người nắm giữ.
Hơn nữa, có 5 Thẻ Rơi mà tôi cần thu thập.
Nói cách khác, nếu một kẻ yếu đuối như tôi cố gắng thu thập Thẻ Rơi một cách nhanh chóng, tôi sẽ chỉ trở thành mục tiêu của các học viên và dễ dàng bị loại bỏ.
Nếu làm mất tất cả các thẻ thu thập được, tôi sẽ không thể mở khoá vòng đeo tay của mình và phải tham gia các lớp học phụ đạo.
Kết quả là, tôi sẽ không thể chuẩn bị cho cuộc Chinh Phạt Lôi Điểu.
"Chỉ thế thôi à?"
Tôi gật đầu.
Ciel cho tôi xem bàn tay phải mảnh khảnh của cô, và tôi nhẹ nhàng chạm lòng bàn tay trái của mình vào tay cô ấy.
"Thoả thuận xong.
Cái gối."
Ciel bình tĩnh nói, đưa tay ra, và tôi đưa cho cô cái gối.
Ciel ôm gối, hai má ửng hồng vì sung sướng.
Chẳng mấy chốc, biểu cảm của cô tan chảy như kem vào một ngày giữ hè.
Với Ciel bên cạnh mình, việc tìm kiếm Thẻ Rơi thật dễ dàng.
Ciel luôn ấn tượng bất cứ khi nào tôi tìm thấy một Thẻ Rơi.
Mặc dù cô không thể hiện ra ngoài, nhưng tôi có thể biết được thông qua [Thấu Hiểu Tâm Trí].
Nếu bất kỳ học viên nào đến làm phiền chúng tôi, Ciel sẽ tự mình xử lý chúng.
Tất cả những gì tôi phải làm là thư giãn và hành động như một hướng dẫn viên.
Khi chúng tôi tìm thấy Thẻ Rơi thứ 5, các hạt mana bật ra khỏi vòng tay của Ciel và tạo thành một bản đồ.
Một trong những hạt lấp lánh chỉ vào một vị trí cụ thể, được dùng làm điểm nộp bài.
Để tham khảo, có tổng cộng 10 điểm nộp bài và khi chúng tôi lấy được Thẻ Rơi thứ 5, một trong những điểm này sẽ được hiển thị ngẫu nhiên.
Tôi đã tính đến điều đó khi hướng dẫn Ciel đến một nơi không quá xa nó.
Nhân tiện.
'Tại sao Luce lại nổi cơn thịnh nộ như thế này...?'
'Mình không biết tại sao.
Mình tự hỏi điều gì khác đã xảy ra với kịch bản này vậy.'
...Trong mọi trường hợp, tôi không thể dừng lại ở đây.
Ưu tiên hàng đầu của tôi là thu thập Thẻ Rơi càng nhanh càng tốt và vượt qua bài thi này.
Tôi đã xếp cơn thịnh nộ của Luce xuống mức ưu tiên thấp hơn.
"Cậu thực sự là ai vậy?"
Ciel hỏi khi chúng tôi tìm thấy Thẻ Rơi thứ 7.
Đó là thời điểm chúng tôi bước vào toà nhà tổ ong chứa 2 Thẻ Rơi.
Đó là một Hội trường trung tâm lớn.
Nội thất của toà nhà, nơi từng có những tiện nghi sang trọng, giờ đã hoen gỉ và hao mòn theo thời gian.
Ciel đi bên cạnh tôi, ôm chặt chiếc gối mà tôi đã đưa cho cô.
Với giọng lạnh như băng, Ciel hỏi.
[Ciel Carnedas]
—————————
Tâm Trí: [Nghi ngờ bạn là một người mạnh mẽ che giấu năng lực của mình.]
Có vẻ như Ciel đã nghĩ về nó rất nhiều khi đi dạo với tôi.
Mặc dù cô nói rằng lúc đầu tôi yếu đuối.
"Danh tính thật sự của cậu là gì?", "Cậu không thể cảm nhận mana tuyệt vời như vậy chỉ với một chút mana đó của mình.
Cảm nhận mana có liên quan trực tiếp đến lượng mana tối đa tuyệt đối mà một người sở hữu."
'Điều đó không phải quá khắc nghiệt sao? Tôi đang ở Lv 57, một cấp độ có thể cạnh tranh với những học viên hàng đầu lớp C đấy.'
...Chà, nó không phải là vô lý.
Theo quan điểm của Ciel, người tài năng thậm chí so với học viên lớp B, biểu hiện rằng mana của tôi chỉ ở mức một hạt bụi có thể được coi là một tuyên bố hợp lý.
"Không thể che giấu mana của một người.
Nhưng cậu cũng không thể có mức độ cảm nhận mana này với lượng mana của mình.
Làm thế nào một sự mâu thuẫn như vậy có thể tồn tại chứ?"
Ciel ném cho tôi một cái lườm lạnh lùng.
"Cách duy nhất để điều đó có thể xảy ra là nếu cậu có thể che giấu mana của mình.
Không có cách nào cậu đạt đến cấp độ của một Archwizard ở tuổi này hết, và không thể mua chuộc giám thị vì Hiệp ước."
"Có 2 Thẻ Rơi ở đây."
Tôi đưa ra thông tin như một cách bảo cô im lặng và đúng như dự đoán, Ciel trông có vẻ bối rối.
"Không phải chỉ có một...? Đúng như tôi nghĩ...!cậu thậm chí có thể cảm nhận được điều đó..."
Tôi lắc đầu.
Khi tôi lần đầu tiên bước vào toà nhà này, tôi đã chú ý đến hình dạng của bãi cỏ ở sân trước.
Tôi quét mắt và nhìn xung quanh, nhưng không có dấu hiệu của bất cứ ai đã đi trên đó, điều đó có nghĩa là 2 thẻ vẫn còn ở đây.
"...Chậc."
[Ciel Carnedas]
—————————
Tâm Trí: [Cảm thấy thua kém bạn.]
Ciel không có hứng thú với những kẻ yếu hơn mình.
Nhưng bây giờ cô bắt đầu nuôi dưỡng mặc cảm đối với tôi.
Ciel thậm chí còn tặc lưỡi.
...Tôi là một nhân vật nền mà, phải không nhỉ?
"...Hãy nhanh lên và tìm những cái còn lại."
"Cậu nói nhiều quá rồi đấy."
Ciel phớt lờ lời nói của tôi.
Tôi ngậm miệng và lặng lẽ làm theo ý cô, cho dù đây là một mối quan hệ giao dịch, tôi biết chắc chắn sẽ có một thế lực nhất định tham gia.
Không phải là Ciel sẽ không thực hiện nghĩa vụ của mình.
Chúng tôi đã tìm thấy 2 Thẻ Rơi trong toà nhà.
[Hạng 1 (Tím) Ciel Carnedas Thẻ Rơi +9] được khắc trên bảng xếp hạng.
Ngay cả Kaya, người hiện đang hạng 2, cũng chỉ có 2 thẻ...
Tôi biết đó là việc của riêng mình, nhưng đó là một hành động thực sự tốt.
"Tôi xong rồi" Ciel nói sau khi cô tìm thấy Thẻ Rơi thứ 9.
Nơi tôi tìm thấy tấm thẻ là một sảnh rộng rãi gợi nhớ đến sảnh cưới.
Bầu không khí tổng thể là thanh lịch và đầy phẩm giá.
Các bức tường được trang trí bằng một thiết kế màu hoàng kim và trắng tuyệt đẹp, với những dây leo màu xanh lá rải rác dọc theo các bức tường, và trên những dây leo đó nở ra những bông hoa rực rỡ trông giống như hoa lạc tiên.
Đây là một nơi chưa được bảo trì, và những dấu hiệu của tuổi tác đã hiện rõ, khiến nó có một cảm giác khác biệt.
Ciel và tôi đứng trước bục, trong khi cả hai đối mặt với nhau.
Bất cứ ai nhìn thấy chúng tôi sẽ nghĩ rằng bọn tôi đang tổ chức một lễ cưới đơn giản.
Tất nhiên, tôi hiện đang mặc một bộ đồng phục học viên bụi bặm khác xa với trang phục cưới.
"Còn một tấm thẻ phải không? Thẻ này là của cậu."
"Tôi sẽ tự tìm thẻ còn lại."
Có lẽ đó là niềm tự hào bị tổn thương của Ciel.
Chà, thật dễ hiểu khi một người xem xét thực tế rằng anh chàng mà cô cho là kém cỏi hơn mình đã thể hiện mức độ cảm nhận mana khủng bố không thể so sánh được với bản thân.
Tất nhiên, đó chỉ là suy đoán của Ciel.
Tôi đã không đề cập bất cứ điều gì về việc tìm thấy các Thẻ Rơi bằng cách sử dụng cảm nhận mana của mình.
Tôi đã ở một vị trí mà tôi không thể nghĩ ra bất kỳ lý do nào khác, vì vậy tôi đã không phủ nhận điều đó.
"Bây giờ, cầm lấy cái này."
Ciel đưa cho tôi một xấp thẻ mỏng manh.
Vị trí nộp là ngẫu nhiên.
Ngay cả tôi cũng không biết vị trí nộp bài của mình sẽ xuất hiện ở đâu, mặc dù tôi nghĩ rằng tốt nhất là nên lấy các Thẻ Rơi ở đây càng sớm càng tốt và rời đi.
Tôi nhận chồng thẻ và đếm chúng.
'Một hai ba bốn năm.
Hoàn hảo.'
Bên ngoài cửa sổ, tôi có thể nghe thấy tiếng va chạm của các hạt mana.
[Hạng 1 (Trắng) Isaac Thẻ Rơi +5] xuất hiện trên bảng xếp hạng được khắc trên bầu trời.
Các hạt mana cũng chảy ra từ vòng tay của tôi và tạo thành một bản đồ đánh dấu vị trí nộp bài của mình.
May mắn thay, đó là nơi gần nhất với tôi.
Một khoảng cách mà tôi có thể đến trong vòng chưa đầy 20 phút nếu tôi chạy.
"Đi nào."
"Vâng."
Ciel gật đầu, và mặt cô trở nên nghiêm túc khi cô ôm lấy chiếc gối mà tôi đã tặng bằng cả hai tay.
Hẳn là bởi vì Ciel không thể dự đoán được tình thế lộn xộn nào sẽ xảy ra từ bây giờ.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550.
Cảm ơn mọi người.).
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook