Kế Hoạch Hồi Quy Của Lính Đánh Thuê
-
Chapter 34: Nơi Này Thật Điên Rồ (2)
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
Chương 34: Nơi Này Thật Điên Rồ (2)
[Dịch giả: Kim Vy]
[Hiệu đính: Trà sữa thạch đào kem cheese béo ngậy thơm ngon]
Khi màn đêm buông xuống, bầu không khí trong rừng càng trở nên kỳ lạ hơn.
Mặc dù kiệt sức vì những trận chiến liên miên, những người lính đánh thuê vẫn không thể chìm vào giấc ngủ một cách nhanh chóng.
Đó là vì những tiếng hú kinh dị thỉnh thoảng vọng lại từ xa, cào cấu dây thần kinh của họ.
Cả nhóm chỉ có thể ngủ sau khi đốt lửa trại và treo đèn để chiếu sáng xung quanh.
Tuy nhiên, Ghislain không nằm xuống. Anh ấy chỉ ngồi yên trước đống lửa.
"Ngài không định ngủ sao, thiếu chủ?"
“Ta cần kiểm tra một thứ."
"Kiểm tra cái gì cơ?"
"Quái vật."
“Gì chứ?"
Khi Belinda cau mày và hỏi, Ghislain trả lời một cách lặng lẽ.
"Những con quái vật liên tục xuất hiện vào ban ngày mà không xuất hiện vào ban đêm. Chắc chắn phải có lý do gì đó."
"Không đời nào..."
Belinda nhanh chóng hiểu được ý nghĩa đằng sau lời nói của Ghislain.
Chỉ hai ngày trước, lũ quái vật tấn công liên tục, cả ngày lẫn đêm.
Nhưng không có một con quái vật nào tấn công vào ban đêm trong vài ngày qua.
"Ý cậu là có những con quái vật chỉ di chuyển vào ban đêm ở khu vực này ư?."
"Chính xác. Những con quái vật khác hẳn quá sợ hãi không dám di chuyển vì bọn chúng."
Nghe cuộc trò chuyện của họ, những lính đánh thuê gần đó nuốt nước bọt.
Nếu là ngày đầu tiên, họ sẽ cười, coi anh là một quý tộc ngây thơ.
Tuy nhiên, trong năm ngày qua, những khả năng mà Ghislain đã thể hiện không hề bình thường.
Lời nói của anh mang sức thuyết phục.
Rít.
Thời gian trôi qua và bóng tối hoàn toàn nuốt chửng xung quanh, một cơn gió báo hiệu điềm gở bắt đầu hú lên.
Khi Ghislain đứng dậy khỏi chỗ ngồi, Gillian, Kaor và Belinda cũng đứng dậy với vẻ mặt u ám.
Trans/ TL: những dòng trong “[]” là những ký ức mà main nhớ trong kiếp trước, nên xưng hô sẽ hơi khác một chút.
[Ở kiếp trước, chúng đã theo dõi chúng tôi từ trong bóng tối.]
"Ngài thiếu chủ."
Nghe Gillian gọi, Ghislain gật đầu.
Có thứ gì đó ở gần đó.
Những người có giác quan nhạy bén có thể cảm nhận được ánh mắt ngột ngạt đang hướng về phía họ.
Một số tên lính đánh thuê, trông có vẻ bồn chồn, cũng đứng dậy và quan sát xung quanh.
Ngoài phạm vi ánh sáng của ngọn đèn, không có gì có thể nhìn thấy. Nhưng tất cả bọn họ đều biết có thứ gì đó ẩn núp trong bóng tối.
Những sợi mana kéo dài từ Ghislain, lan ra khắp mọi hướng.
Sau khi xác nhận số lượng người theo dõi xung quanh, Ghislain nhíu mày.
'Điều này thật bất ngờ.'
[Số lượng của chúng khoảng hai trăm... Chúng liên tục bám theo chúng tôi cho đến khi chúng tôi kiệt sức hoàn toàn. Bá tước Balzac tức giận và đã cố gắng đuổi chúng đi một mình nhưng chỉ giết được khoảng mười con.]
Số lượng Ghislain cảm nhận được vượt quá ba trăm.
Không thể tránh khỏi việc thông tin không khớp hoàn toàn, vì thời gian khác nhau.
"Mọi người, đứng yên."
Những tên lính đánh thuê, nắm chặt vũ khí, lo lắng quan sát xung quanh.
Quất!
Có thứ gì đó quất mạnh như roi, giật phăng một trong những chiếc đèn treo.
Chiếc đèn bị bóng tối nuốt chửng, ánh sáng của nó nhanh chóng mờ đi.
Tuy nhiên, trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, một hình dạng giống người xuất hiện thoáng qua.
[Chúng bắt đầu đánh cắp ánh sáng và tầm nhìn của chúng tôi.]
Quất! Quất!
Những chiếc roi lại bay lên, giật phăng thêm vài chiếc đèn nữa.
[Mãi sau này chúng tôi mới biết chúng có khả năng hòa mình vào bóng tối và cực kỳ ghét ánh sáng.]
Khi những chiếc đèn mờ dần, xung quanh nhanh chóng tối sầm lại.
Kaor, với vẻ mặt dữ tợn, chuẩn bị lao ra cùng Quân đoàn Lính đánh thuê Cerberus.
Bản năng nguyên thủy của anh trỗi dậy, được kích hoạt bởi cảm giác bị săn đuổi.
Tuy nhiên, Ghislain đã đưa tay ra ngăn anh lại, lặng lẽ nhìn chằm chằm vào bóng tối.
Kaor gầm gừ trong sự thất vọng.
“Cái gì thế? Chúng chỉ đang ẩn núp và theo dõi chúng ta thôi. Chúng không thể mạnh đến vậy được. Chúng sẽ không dám gây sự với chúng ta nữa nếu chúng ta xông vào và nghiền nát chúng.”
“Như vậy là đủ cho đêm nay rồi.”
“Ý anh ‘đủ rồi’ là sao?”
* * *
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
* * *
Đột nhiên, sự hiện diện đáng ngại bao quanh chúng bắt đầu mờ dần.
Crrr…
Để lại tiếng cười kỳ lạ, rùng rợn, những sinh vật biến mất hoàn toàn.
[Chúng đến thăm chúng tôi mỗi đêm, theo dõi chúng tôi. Những người lính không thể nghỉ ngơi dù chỉ một phút, và chúng tôi dần mất đi ánh sáng.]
Cảm nhận được những thực thể bí ẩn đã rút lui, những người lính đánh thuê di chuyển để thắp lại đèn.
Ghislain lắc đầu.
“Hãy cứ để nguyên đèn như vậy.”
“Tại sao? Sẽ tốt hơn nếu có ánh sáng sao?”
[Chúng tôi đã hối hận. Chúng tôi nên xử lý chúng ngay khi chúng tôi cảm nhận được chúng ở hồ. Nhưng khi chúng tôi nhận ra điều này thì đã quá muộn. Chúng tôi đã mất cả ngày lẫn đêm. Không có thời gian để nghỉ ngơi, và chúng tôi đã đi quá sâu, mất phương hướng.]
Ghislain nói một cách chắc chắn với những người lính đánh thuê.
"Nếu chúng ta muốn đối phó với chúng ở đây, chúng ta phải giữ nguyên những chiếc đèn như hiện tại."
Những người lính đánh thuê nhìn anh ấy với vẻ không tin.
Làm sao anh ấy có thể tự tin đến vậy khi đối phó với thứ mà họ thậm chí còn không biết là gì?
"Chúng là gì?"
Để trả lời câu hỏi của những người lính đánh thuê, Ghislain thốt ra một từ duy nhất bằng giọng nói nhỏ.
“Pallor."
[Chúng là hậu duệ của một chủng tộc cổ xưa, từng rất thông minh và sáng suốt, giờ đã trở thành quái vật. Trong khu rừng này, chúng sống như 'thợ săn bóng tối’. Và, chúng được gọi là Pallor.]
* * *
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
* * *
Cả nhóm dừng việc dọn đường hoặc di chuyển xa hơn.
Thay vào đó, họ đốn cây cách hồ một khoảng ngắn để tạo ra một khoảng đất trống và nghỉ ngơi ở đó.
Trong khi những người lính đánh thuê nghỉ ngơi, Gillian tiến đến Ghislain.
"Ngài thiếu chủ, ngài định làm gì ạ?"
"Tôi định xử lý chúng trước khi chúng ta di chuyển. Nếu không, chúng sẽ tiếp tục theo dõi chúng ta."
"Làm sao chúng ta có thể bắt được thứ chỉ quan sát chúng ta từ trong bóng tối? Ngay cả khi chúng ta cố gắng tấn công, chúng sẽ chỉ chạy trốn."
"Chúng ta hãy xem điều gì sẽ xảy ra đêm nay. Hãy chuẩn bị cung tên cho những người lính đánh thuê."
"Hmm, tôi hiểu rồi."
Gillian gật đầu.
Việc bắn một loạt tên có thể là một chiến lược vững chắc nếu kẻ thù chỉ quan sát họ từ xa.
Khi màn đêm buông xuống một lần nữa, mọi người vẫn căng thẳng.
Có lẽ là do may mắn hoặc vì Pallor, không có quái vật nào tấn công trong ngày.
Bọn lính đánh thuê giờ đã nghỉ ngơi và với sức lực đã hồi phục, chúng giương cung, mắt nhìn chằm chằm vào bóng tối.
Crrr…
Chúng có thể cảm thấy những ánh mắt nham hiểm tràn ngập không khí xung quanh chúng.
Giữa thế giằng co, Ghislain hét lên.
“Bắn!”
Piiing!
Trong tích tắc, hơn một trăm mũi tên bắn ra khắp mọi hướng.
Bọn lính đánh thuê tụ tập thành vòng tròn, không chút do dự bắn tên, mỗi mũi tên đều nhắm vào mặt trận của mình.
Tuy nhiên…
Crrr…
Phản ứng duy nhất là một âm thanh kỳ quái, chế giễu như thể họ đang bị cười nhạo.
Bọn lính đánh thuê bối rối.
“Cái quái gì thế?”
“Không trúng một phát nào sao? Không thể nào!”
Tất cả bọn họ đều có thể cảm thấy có thứ gì đó ẩn núp trong bóng tối, ngay ngoài tầm nhìn.
Những sinh vật đó đã cố tình để lộ sự thù địch của chúng. Ngay cả những người có giác quan kém cũng có thể cảm nhận được. Rõ ràng, có rất nhiều quái vật vây quanh họ, nhưng không có mũi tên nào trúng đích, tất cả chúng đều bay một cách vô ích vào khoảng không vô tận.
"N-những con quái vật này là thể loại quái vật gì vậy...?"
"Không trúng một mũi tên nào sao?"
Nỗi sợ hãi bắt đầu len lỏi vào những tên lính đánh thuê, khiến chúng lùi lại trong kinh hoàng.
Không hài lòng với sự hoảng loạn ngày càng tăng, Gillian giật cung và bắt đầu truyền mana.
Ông ấy định truyền mana vào những mũi tên, khiến chúng mạnh hơn và chính xác hơn.
Nhưng ngay lúc đó, Ghislain nắm lấy tay anh ấy, ngăn anh ta lại.
"Đừng. Ông vẫn chưa thể sử dụng mana được."
"Ngài thiếu chủ?"
"Nếu ông sử dụng nó ngay bây giờ, mọi thứ sẽ trở nên tồi tệ hơn. Chúng ta phải giấu mana của mình."
"Ý ngài là gì...?"
"Tôi sẽ giải thích sớm thôi. Hiện tại, rõ ràng là các đòn tấn công của chúng ta không hiệu quả."
[Pallor, những kẻ đã hòa mình vào bóng tối, có thể để mọi đòn tấn công vật lý xuyên qua chúng. Điều này có nghĩa là, ngoại trừ Bá tước Balzac và các hiệp sĩ của ông ta, những người có thể sử dụng mana, thì không có cách nào để gây hại cho Pallor. Đây vừa là một phước lành vừa là một lời nguyền đối với chủng tộc cổ xưa này…]
Whiik!
Những chiếc đèn bắt đầu biến mất lần nữa, từng chiếc một.
Bóng tối xung quanh ngày càng dày đặc hơn mỗi khi một ánh sáng biến mất, và những tên lính đánh thuê sợ hãi co cụm lại gần nhau hơn.
Ghislain đứng bất động, chỉ nhìn những chiếc đèn bị lấy đi.
[Pallor luôn tìm cách loại bỏ ánh sáng xung quanh trước. Chúng đã không nghĩ rằng vũ khí được truyền mana có thể phát ra ánh sáng của riêng chúng.]
Khi mana được truyền vào vũ khí, nó sẽ phát sáng.
Mặc dù có thể ngăn chặn ánh sáng, nhưng ít ai cố gắng che giấu nó hoàn toàn.
Để gây hại cho Pallor, người ta phải tấn công chúng bằng mana.
Pallor có thể dễ dàng né tránh các cuộc tấn công trong bóng tối, nhưng một khi ánh sáng lộ ra hình dạng của chúng, chúng không còn bất khả chiến bại nữa.
Nếu những người có khả năng sử dụng mana truy đuổi Pallor ngay lúc này, họ có thể gây ra một số thiệt hại.
Tuy nhiên, Ghislain lắc đầu trong thâm tâm.
'Điều đó chỉ khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn thôi.'
[Bá tước Balzac, chắc chắn là một trong những chiến binh mạnh nhất vương quốc, quá tự tin vào sức mạnh của mình. Khi Pallor nhận ra rằng chúng không thể đối mặt với ông ta, chúng bắt đầu bắt cóc binh lính của ông ta.]
Hơn một nửa số đèn họ thắp vào đêm đầu tiên giờ đã biến mất.
Những tên lính đánh thuê trong bóng tối rõ ràng đang run rẩy và không biết phải làm gì.
Crrr…
Pallor, có vẻ hài lòng, bật ra một tiếng cười lạnh lẽo trước khi biến mất một lần nữa.
Phương pháp săn mồi của chúng là tăng dần áp lực, làm suy yếu ý chí chiến đấu của con mồi và gieo rắc nỗi sợ hãi.
Có tên mới nào không?
"Mọi người, tập hợp lại. Tôi sẽ giải thích mọi thứ."
Sau khi Pallor biến mất, Ghislain gọi những tên lính đánh thuê lại và bắt đầu giải thích những gì anh biết về chúng.
Sau khi nghe lời giải thích của anh ấy, mọi người há hốc mồm vì sốc.
Quái vật không thể bị tổn thương nếu không có ánh sáng sao? Họ chưa bao giờ nghe nói đến điều như vậy.
Nhưng sau khi bắn tên và nhìn thấy kết quả, họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tin vào điều đó, bất kể nó có vẻ khó tin đến mức nào.
"V-Vậy thì chúng ta không nên lắp thêm đèn và bao quanh khu vực bằng đuốc sao?" Một lính đánh thuê đề xuất.
"Điều đó chỉ giúp chúng ta có thêm chút thời gian. Cuối cùng, chúng sẽ lấy hết ánh sáng đi mất."
"Thế này thì sao?" Belinda hỏi, giơ một con dao găm lên. Ngay sau đó, một luồng sáng xanh bắt đầu bao trùm lấy nó.
Nếu họ có thể chỉ cần cảm nhận sự hiện diện của sinh vật, ngay cả khi họ không thể nhìn thấy chúng rõ ràng, họ có thể giết chúng. Ngay khi vũ khí đến gần, một số bộ phận của sinh vật sẽ tiếp xúc với ánh sáng.
"Chị vẫn thông minh như mọi khi, Belinda," Ghislain khen ngợi, khiến cô ấy ngẩng cao cằm một cách tự hào.
"Dù sao thì tôi cũng tốt nghiệp Học Viện Hoàng Gia."
“Chị cũng giỏi nói dối rồi đó. Dù sao thì chúng ta không thể sử dụng mana."
"Làm sao cậu biết tôi đang nói dối? Và tại sao chúng ta không thể sử dụng mana?"
"Nếu chúng biết chúng ta có thể sử dụng mana, thì chúng sẽ thay đổi chiến thuật săn mồi."
[Chúng tôi tìm thấy dấu vết của những người lính bị bắt. Họ đã bị ăn sống. Bá tước Balzac nổi giận, tiêu diệt khu vực xung quanh mình, xóa sổ mọi thứ trong phạm vi hàng chục mét khi Pallor xuất hiện. Tuy nhiên, biết được sức mạnh của mình, Pallor đã ở xa, ẩn trong bóng tối trước khi tiếp xúc với bất kỳ ánh sáng nào. Cuối cùng, chúng tôi không thể làm gì khác ngoài việc chứng kiến nhiều binh lính bị bắt cóc hơn.]
Nếu Pallor chọn cách tránh đối đầu trực tiếp và thay vào đó là rình rập họ, bắt cóc từng người một, tất cả bọn họ sẽ bị xóa sổ trong chốc lát.
Chỉ với một số ít người có khả năng sử dụng mana và số lượng hạn chế, họ có nguy cơ bị tiêu diệt hoàn toàn.
Khi Ghislain tiếp tục giải thích, khuôn mặt của những người bạn đồng hành của anh ta trở nên nhợt nhạt hơn.
Khi họ mạo hiểm đi sâu hơn vào khu rừng, họ đã chạm trán với những con quái vật mạnh hơn, dẫn đến tổn thất nặng nề hơn.
Và bây giờ, hãy tưởng tượng rằng những sinh vật này sẽ đến mỗi đêm để cố gắng bắt cóc họ? Chỉ riêng suy nghĩ đó thôi cũng đủ khiến chúng ta choáng váng.
"V-Vậy thì chúng ta phải làm gì? Chúng đã không đánh dấu chúng ta là con mồi của chúng sao? Chúng ta không nên quay lại ngay bây giờ sao?" Một trong những lính đánh thuê lo lắng hỏi.
Ghislain lắc đầu chắc chắn.
"Chúng ta phải chiến đấu với chúng ở đây."
[Với lực lượng của chúng ta, không có cách nào. Chúng ta có thể thắng trận, nhưng Pallor không có ý định chiến đấu trực tiếp với chúng ta. Chúng ta đã thất bại hết lần này đến lần khác, và mãi cho đến khi Sir Alois, pháp sư hoàng gia, và đội quân phù thủy của ông ta đến, chúng ta mới có thể tiêu diệt chúng.]
Ngay cả đội tiên phong từ kiếp trước của bọn họ, mạnh hơn rất nhiều so với những lính đánh thuê hiện tại, cũng đã thất bại nhiều lần trong nỗ lực chinh phục Rừng Dã Thú.
Không phải vì chúng thiếu sức mạnh; mà là vì chúng không có thông tin.
Và thực tế là Pallor thông minh khác thường so với lũ quái vật khác khiến mọi thứ trở nên phức tạp hơn.
Nhưng Ghislain thì khác.
'Mình sẽ giết hết bọn chúng trước khi chúng nhận ra chuyện gì đang xảy ra.'
Anh ấy có tất cả thông tin cần thiết và đã chuẩn bị kỹ lưỡng.
Mọi thứ đang diễn ra đúng như anh ấy đã lên kế hoạch.
* * *
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
* * *
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook