Khương Từ Niên giúp cô cởi quần ra, ném xuống đất, cô dùng tay cầm lấy thắt lưng anh, không chút khách khí kéo xuống, quần lót đen tuyền thể hiện rõ phẩm chất đúng đắn, một tay Lê Đông nắm lấy côn thịt kia, thứ ở đũng quần căng cứng.

Tư thế tay giống như nắm dao, cô thử bóp nhẹ một chút, cô tò mò dùng tay cảm nhận, phát hiện ngón tay cái của chính mình lại không chạm tới ngón giữa, các đường gân xanh dài ngắn khác nhau làm côm tay cô.

Thật to, giống như cánh tay của cô.

“Tôi sẽ không bị cắm hỏng chứ?” Lê Đông nhìn vào đôi mắt anh, ý đồ muốn khẳng định.

Khương Từ Niên nhếch khóe môi lên, ngoài cửa sổ ánh trăng chiếu rõ ràng, nheo đôi mắt thon dài lộ ra nguy hiểm lại, anh cười không phải tự tin về bộ phận đàn ông to lớn của mình, mà là cười nhạo cô có lá gan câu dẫn anh.

“Thử xong chẳng phải sẽ biết sao!”Ngón tay dài kéo quần lót của cô xuống, Lê Đông nâng mông lên phối hợp, trong lòng không còn hưng phấn như lúc đầu, cái kích cỡ này làm cô bắt đầu cảm thấy lo lắng, dù sao đây cũng là lần đầu tiên của cô.


Khương Từ Niên dùng sức mở chân cô ra, mượn ánh sáng của trăng, nhìn tiểu huyệt thưa thớt lông mao, hoa môi khép chặt chỉ có thể nhìn thấy một khe thịt.

Anh dùng ngón cái và ngón trỏ bẻ ra thịt trai đang khép chặt, huyệt thịt hồng nhạt kiều nộn, Lê Đông rùng mình một cái, bị ngón tay xa lạ chạm vào khiến cô bắt đầu khẩn trương.

“Tôi… Tôi là lần đầu tiên, tôi chưa làm qua.

”“Lúc này sao lại sợ hãi.

”“Tôi không sợ!” Lê Đông bĩu môi, lấy lại tinh thần, cảm giác giống như Khương Từ Niên biến thành người khác.

Anh thò tay vào trong ngăn kéo tìm gì đó, lấy ra một cây bút lông, đút đuôi bút vào trong miệng cô.

Lê Đông nhìn động tác của anh, đưa đầu lưỡi đỏ thắm đầy sắc tình, quấn quanh ở trên cán bút màu đen, da thịt anh như sứ, mặt mũi đoan chính, khí chất mỹ nam, làm những việc này có vẻ không đúng.


Sau khi thoa đủ nước bọt, Khương Từ Niên hướng đầu có nắp bút chỉa về phía mình, một đầu khác nhét vào hoa huyệt cô.

“A!”Hoa huyệt bị cây bút đẩy mạnh vào, Lê Đông nắm lấy cánh tay anh, cúi đầu xuống nhìn, phát hiện anh điều khiển cây bút ra ra vào vào, bắt chước động tác cắm huyệt, Lê Đông cảm thấy thẹn đến mặt đỏ bừng.

“Thả lỏng nào, cậu chưa tự mình làm qua sao.

”Lần đầu tiên, Lê Đông xấu xấu hổ đến muốn khóc: “Tôi dùng ngón tay.

”“Ngón tay cậu quá ngắn.

” Nói xong, anh dùng sức đẩy cây bút vào bên trong, đẩy kèm nắp bút vào, cho đến khi nhét hết cây bút vào, không nhìn thấy bóng dáng của cây bút.

Lê Đông khó chịu che lại bụng, cảm nhận được cây bút thọc vào quá sâu, nghe anh nói.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương