Kẻ Điên Bị Cô Câu Dẫn Đã Yêu Thầm Cô Từ Lâu
-
Chương 6
Trong bóng tối, bóng dáng của hai người dây dưa nhau không màng ánh mắt của người bên ngoài.
“Chuyện vừa rồi, có thể cho tôi đáp án không.
”Lê Đông không chút khách khí lộ ra bản tính của bản thân, cô nghĩ, nếu bị từ chối, dùng sức mạnh cũng không tồi.
Cùng lắm thì quay video, nói là Khương Từ Niên cưỡng gian cô, lấy cớ này còn sợ anh sẽ không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ sao?Khương Từ năm trầm mặc hồi lâu, cuối cùng giọng nói cũng khôi phục bình tĩnh thường ngày, hoàn toàn khác với người yếu đuối mong manh vừa rồi.
“Hy vọng cậu sẽ không hối hận.
”Tiết tự học buổi tối kết thúc không quá mười phút, trong trường học đã vắng tanh.
Chỉ còn lác đác vài học sinh đang làm trực nhật cuối cùng.
Những bạn trực nhật cất dụng cụ quét dọn rồi rời đi, ở tầng sáu trường học, từng cái đèn ở hành lang tắt dần, cho đến cái đèn cuối cùng tắt đi.
Hai phút sau,tủ đựng đồ ở cuối lớp được mở ra.
Lê Đông nằm trong lòng ngực Khương Từ Niên, mở một mắt hỏi: “Mọi người đi hết rồi sao?”“Ừ.
” Khương Từ Niên một tay đẩy cửa tủ ra, cúi đầu nhìn người trong lòng, cô ngẩng đầu, cằm đặt ở trên ngực anh, lộ ra một nụ cười xấu xa, quỷ kế đa đoan.
Không gian quá nhỏ, anh nhón chân lên, cả người Lê Đông đè trên người anh, giữa hai người không có kẽ hở nào, thậm chí Khương Từ Niên còn cảm thấy có thể trực tiếp cắm vào hoa huyệt cô ngay tại chỗ này, tiến vào bên trong để cảm nhận một chút.
Lê Đông chui ra khỏi tủ, thở một hơi, xoa xoa bộ ngực của mình.
Nhưng thật ra ngực cô không lớn, cũng không chiếm quá nhiều không gian.
“Cậu muốn làm thế nào?” Khương Từ Niên đóng cửa tủ lại, thiếu niên đứng thẳng cực kỳ giống học sinh giỏi, ngoan ngoãn.
Nếu không phải Lê Đông biết bản thân đang làm cái gì, suýt nữa tưởng rằng anh là uỷ viên kỷ luật muốn chấp hành pháp luật.
“34 cái bàn, cậu muốn làm ở đâu?”Lê Đông nheo mắt lại, cô có cặp răng thỏ đẹp, khi cười rộ lên vừa ngọt ngào lại gian xảo.
Còn không đợi Khương Từ Niên nói chuyện, Lê Đông xoay đi đến lối đi nhỏ, ngồi ở trên bàn học của anh, dùng chân đạp lên ghế ngồi của Khương Từ Niên, nghiêng người, đôi tay chống sang bàn bên cạnh nhún vai, nháy mắt vô tội nhìn anh.
“Được không?”“Ừ.
” Khương Từ Niên đi về phía cô.
Lê Đông dứt khoát cởi áo khoác, chỉ thấy Khương Từ Niên vừa đi tới, một tay kéo khóa đồng phục ra.
Xoạt --Cô mặc bên trong là áo ngắn tay màu trắng.
Anh không lộ ra cái gì, cố tình giờ phút này lại gợi cảm đến mê người, Lê Đông cảm xúc dâng trào, nói chính xác là cô rất mong chờ cảm giác bị anh cắm vào.
Cô cười đến không ngừng được, anh phải dạy dỗ cô thật tốt mới được.
Lê Đông cởi quần, ngoại trừ quần lót thì cô không mặc cái gì cả, nhiệt độ lạnh lẽo khiến cô rùng mình.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook