Ka Vẫn Luôn Dại Gái Như Vậy
-
Chương 12: Cô dạy sinh học à?
- Không biết gõ cửa sao? - Lạc Băng Băng nhíu mày hỏi
Mặc Phong không nói lời nào quay trở ra, "cộp cộp" - tiếng gõ cửa vang lên.
- Cô giáo, tôi vào được chứ?
-Phì...- khóe môi Lạc Băng Băng cong nhẹ - Vào đi!
Mặc Phong đẩy cửa bước vào lần nữa, khi vừa nhìn thấy Lạc Băng Băng hắn đúng là có chút mất hồn - quá đẹp! Bây giờ nhìn kỹ lại, cô đúng là không một khuyết điểm nào cả
- Cô gọi tôi lên đây phải không? - hắn ngồi xuống cái ghế đối diện cô
- Cậu biết lý do chứ?
Mặc Phong nhìn chăm chăm Lạc Băng Băng: Tôi hôn Tiểu Vy à?
Cô có ý kiến à? Muốn thử à?
Gương mặt vốn lạnh lùng của Lạc Băng Băng trầm xuống. Thì ra là một tên trẻ trâu, trùng hợp cô ghét nhất loại học sinh như vậy.
- Cậu vi phạm nội quy học sinh, hạnh kiểm học kì này bị hạ một bật!
- Cô giáo, bọn này đang ở tuổi dậy thì đó, cô cấm yêu đương gây mất cân bằng trong quá trình trưởng thành
- Rồi sao?
- Rồi sao nữa, estoghen và testosterone không ổn định, giới tính của tôi sẽ có vấn đề. Chưa kể những học sinh vì học tập quá nhiều mà stress để có ý phản nghịch, nguy hại cho xã hội.. Cho nên, cô giáo, cô không nên cấm học sinh yêu đương
Nét mặt của Mặc Phong lúc này nghiêm túc như một chuyên gia, lời lẽ hết sức khẩn thiết mang đậm tính chất khoa học.
Có điều Lạc Băng Băng chỉ lãnh đạm nói:
- Tình yêu là viết tắt của quá tinh trùng kết hợp với trứng tạo thành phôi. Mục đích của sinh sản là duy trì nòi giống và thích hợp nhất vào khoảng thời gian 25 đến 30 tuổi. Cậu chỉ mới 18, còn chưa phát dục hoàn toàn..
Lời của Lạc Băng Băng vừa dứt thì Mặc Phong đã đứng lên, hai tay chống bàn. Tuổi kiếp trước kiếp này cộng lại cũng hơn cô 10 năm rồi, so với hắn, cô cũng chỉ là một con nhóc.
- Cô dạy sinh học à? - Gương mặt hắn dần kề sát đối diện cô, một dạng từ trên nhìn xuống
Biểu cảm của Lạc Băng Băng vẫn không thay đổi: Tôi dạy Anh Văn!
- Xem ra cô cần một khóa giáo dục giới tính lại rồi, trong cơ thể con người không chỉ có phản ứng sinh hóa mà còn một thứ gọi là thế giới quan duy tâm - Mặc Phong cười nửa miệng, bất ngờ hôn xuống, hai tay ghì chặt vai Lạc Băng Băng
Lạc Băng Băng khó chịu chống cự nhưng cô không làm gì được hắn, cô cố bao nhiêu sức thì hắn lại mạnh hơn bấy nhiêu.
Mặc Phong không nói lời nào quay trở ra, "cộp cộp" - tiếng gõ cửa vang lên.
- Cô giáo, tôi vào được chứ?
-Phì...- khóe môi Lạc Băng Băng cong nhẹ - Vào đi!
Mặc Phong đẩy cửa bước vào lần nữa, khi vừa nhìn thấy Lạc Băng Băng hắn đúng là có chút mất hồn - quá đẹp! Bây giờ nhìn kỹ lại, cô đúng là không một khuyết điểm nào cả
- Cô gọi tôi lên đây phải không? - hắn ngồi xuống cái ghế đối diện cô
- Cậu biết lý do chứ?
Mặc Phong nhìn chăm chăm Lạc Băng Băng: Tôi hôn Tiểu Vy à?
Cô có ý kiến à? Muốn thử à?
Gương mặt vốn lạnh lùng của Lạc Băng Băng trầm xuống. Thì ra là một tên trẻ trâu, trùng hợp cô ghét nhất loại học sinh như vậy.
- Cậu vi phạm nội quy học sinh, hạnh kiểm học kì này bị hạ một bật!
- Cô giáo, bọn này đang ở tuổi dậy thì đó, cô cấm yêu đương gây mất cân bằng trong quá trình trưởng thành
- Rồi sao?
- Rồi sao nữa, estoghen và testosterone không ổn định, giới tính của tôi sẽ có vấn đề. Chưa kể những học sinh vì học tập quá nhiều mà stress để có ý phản nghịch, nguy hại cho xã hội.. Cho nên, cô giáo, cô không nên cấm học sinh yêu đương
Nét mặt của Mặc Phong lúc này nghiêm túc như một chuyên gia, lời lẽ hết sức khẩn thiết mang đậm tính chất khoa học.
Có điều Lạc Băng Băng chỉ lãnh đạm nói:
- Tình yêu là viết tắt của quá tinh trùng kết hợp với trứng tạo thành phôi. Mục đích của sinh sản là duy trì nòi giống và thích hợp nhất vào khoảng thời gian 25 đến 30 tuổi. Cậu chỉ mới 18, còn chưa phát dục hoàn toàn..
Lời của Lạc Băng Băng vừa dứt thì Mặc Phong đã đứng lên, hai tay chống bàn. Tuổi kiếp trước kiếp này cộng lại cũng hơn cô 10 năm rồi, so với hắn, cô cũng chỉ là một con nhóc.
- Cô dạy sinh học à? - Gương mặt hắn dần kề sát đối diện cô, một dạng từ trên nhìn xuống
Biểu cảm của Lạc Băng Băng vẫn không thay đổi: Tôi dạy Anh Văn!
- Xem ra cô cần một khóa giáo dục giới tính lại rồi, trong cơ thể con người không chỉ có phản ứng sinh hóa mà còn một thứ gọi là thế giới quan duy tâm - Mặc Phong cười nửa miệng, bất ngờ hôn xuống, hai tay ghì chặt vai Lạc Băng Băng
Lạc Băng Băng khó chịu chống cự nhưng cô không làm gì được hắn, cô cố bao nhiêu sức thì hắn lại mạnh hơn bấy nhiêu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook