BỘ TRUYỆN THỨ HAI CỦA BỌN MÌNH ^^ MONG CÁC BẠN ỦNG HỘ.

BỌN MÌNH LÀM TỪ CHƯƠNG 48, NHỮNG CHƯƠNG TRƯỚC CÁC BẠN VÀO VLOGTRUYEN ĐỌC TRUYỆN TRANH NHÉ ^^

LINK FANPAGE CỦA BỌN MÌNH: https://www.facebook.com/tutienteam, CÁC BẠN LIKE VÀ SHARE FANPAGE ĐỂ ỦNG HỘ CHO BỌN MÌNH NHÉ, HỨA SẼ RA CHAP ĐỀU ĐẶN ĐỂ PHỤC VỤ CÁC BẠN <3

 

Chương 58: Rau hẹ đã mập, thu hoạch!

 

Diệp Trần cũng không biết giờ phút này Diễm cơ nghĩ gì.

Đoạn thời gian này tu vi của hắn tăng mạnh, khiến bản thân tự tin hơn rất nhiều so với trước.

Trước kia bị Cố Trường Ca đả kích quá thảm, đạo tâm hao tổn, khiến hắn hoài nghi cuộc sống.

Vừa nghe tin tức từ tu sĩ xung quanh, vừa rảo bước tiến về phía sâu trong núi.

Có bản đồ bí cảnh trong tay, không sợ không chiếm được đồ tốt.

Đương nhiên trải qua mấy ngày này Diễm Cơ có phần xa cách đối với mình, Diệp Trần đương nhiên có thể cảm nhận được.

Hắn nghiêm túc tự hỏi, cảm thấy lúc trước đã nói những lời làm sư tôn thương tâm.

Đoạn thời gian này hắn muốn sửa chữa, lên tiếng tỏ vẻ áy náy nhưng sư tôn vẫn lạnh nhạt không để ý.

Kẽ nứt rốt cuộc xuất hiện.

Cũng vì thế mà Diệp Trần hiểu ra, cho dù là kẻ nào ở bên người cũng đều không thể hoàn toàn tin tưởng, đặc biệt là sau khi trải qua sự phản bội của Tô Thanh Ca.

Sư Tôn đối với hắn đúng là tỉ mỉ chu đáo, nhưng chung quy nàng là nữ nhân, đối với nam tử như Cố Trường Ca có động lòng hay không chỉ có nàng rõ.

Chỉ là bất quá từ trước tới nay chưa bao giờ sư tôn đề cập qua với hắn, ở bên cạnh mình có lẽ chỉ vì thấy bản thân đáng thương mà thôi.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Diệp Trần càng thêm âm trầm, xiết chặt nắm đấm.

Sư tôn là của hắn, sẽ không để Cố Trường Ca cướp đi!

- Sư tôn, ngài đoán xem tên Cố Trường Ca kia xuống hạ giới làm gì? Mang theo lão bộc có thể dễ dàng hủy diệt Già Lâu thánh địa, nếu ta đoán không sai, hẳn là có quan hệ với Thiên Nguyên Cổ bí cảnh lần này.

Đang di chuyển, Diệp Trần bỗng tươi cười khác thường bắt chuyện với Diễm Cơ.

Hắn nghĩ nhân dịp này hỏi thăm phản ứng của Diễm Cơ một chút.

Nghe vậy, Diễm Cơ hơi giật mình, gật đầu nói:

- Phán đoán của ngươi hẳn không sai, trừ Thiên Nguyên Cổ bí cảnh ra, hạ giới cũng không còn đồ gì đáng giá để hắn chú ý.

Nàng cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ nghĩ Diệp Trần hỏi vài ba vấn đề nhỏ nhặt như mấy ngày qua.

- Đúng vậy, cho nên rất có có khả năng Cố Trường Ca muốn lấy kiện đồ vật nào đó ở trong bí cảnh.

- Khi nghe được tin bí cảnh mở ra, hắn tuyệt đối sẽ là người đầu tiên chạy tới, mà ta lại nắm rất rõ hoàn cảnh bên trong Thiên Nguyên Cổ bí cảnh, tu sĩ bình thường bước vào sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm, bỏ mạng cũng là chuyện bình thường...

- Mà căn cứ theo hạn chế lần này bí cảnh mở ra, lấy thực lực lão nô bộc đi theo hắn tuyệt đối không thể bước vào trong, nói cách khác trong bí cảnh chỉ có một mình Cố Trường Ca, mà hắn cái gì cũng không biết, ta chỉ việc đợi hắn ở khu trung tâm, đến lúc đó dùng chìa khóa khống chế cơ quan trận văn...

- Sư tôn nói xem đó có phải hi vọng để báo thù hay không?

 Diệp Trần chậm rãi nói, đều phân tích rõ ràng từng bước.

Hơn nữa còn dẫn chứng rõ ràng.

Sở dĩ trước mặt nói chuyện này với sư tôn là muốn dò xét phản ứng của nàng.

Cho nên sau khi nói xong, hắn chờ đợi xem nàng có phản ứng gì.

Kế hoạch này nghe ra có vẻ rất hoàn hảo, Cố Trường Ca nhất định sẽ bỏ mạng tại đây.

- Nghe qua rất hoàn hảo, nhưng sao ngươi có thể khẳng định trong tay Cố Trường Ca không có bản đồ? Hoặc nói hắn còn có thủ đoạn khác để đi vào thì sao?

Diễm Cơ cũng không biết dụng ý của Diệp Trần, nghe nói vậy cũng nghiêm túc suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy tính khả thi không lớn lắm.

Cố Trường Ca dù sao cũng là người thượng giới, có chuẩn bị mà tới, hắn há lại không biết trong bí cảnh có nguy hiểm?

Hơn nữa từ cảm giác của nàng dành cho Cố Trường Ca, hắn không phải người lỗ mãng.

- Thật sao? Có lẽ lời của sư tôn có đạo lý...

Nghe vậy, trong mắt Diệp Trần chợt lóe lên nét âm trầm.

Theo như lời nói của su tôn thì Cố Trường Ca còn có thủ đoạn? Đó là thủ đoạn gì? Vì sao sư tôn lại tự tin đối với Cố Trường Ca như vậy, ngược lại cảm thấy mình không được?

Chẳng lẽ có chuyện gì dấu diếm mà mình không biết?

Hắn không nói gì.

Diễm Cơ cũng không nghĩ nhiều, ngược lại đề cập tới một chuyện khác, nói:

- Đúng rồi, có một chuyện tiểu Trần ngươi nên chú ý một chút, thế lực sau lưng vị biểu muội kia của ngươi kỳ thật rất khủng bố, khi chưa đạt Hư Thần cảnh, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng nên tiếp xúc gì với bọn hắn.

Nàng tự nhiên muốn tốt cho Diệp Trần, đoạn thời gian này cũng nghe thấy không ít tin đồn liên quan tới biểu muội của hắn.

Thiếu nữ áo tím kia hiển nhiên là người của Diệp tộc Thái Cổ tiên tộc tại thượng giới.

Điểm này Diễm Cơ rất rõ.

Đối với loại đại tộc quan tâm tới huyết mạch này mà nói, Diệp Trần không quyền không thế gì, tu vi thiên phú không đáng nhắc tới.

Một khi phát hiện Diệp Trần thân cận với vị biểu muội kia, rất có thể họ sẽ phái người tới giết chết hắn.

- Ý tốt của sư tôn ta biết, sự tình giữa ta và Lưu Ly không nhọc sư tôn lo.

Nghe vậy, Diệp Trần lại lắc đầu, thanh âm có điểm lạnh nhạt.

Đoạn thời gian này hắn cũng có nghe qua tin tức liên quan tới Trùng Nguyệt cổ thành.

Diệp Trần vô cùng vui mừng, tin tức này đối với hắn mà nói không khác gì nắng hạn gặp mưa rào.

Biểu muội chính là ngọn núi dựa lớn nhất đối với hắn!

Nhưng sư tôn lại không cho mình tiếp xúc cùng biểu muội.

Vì cái gì?

Thân phận lai lịch của biểu muội cực kỳ kinh khủng, vì sao không để cho mình thân cận cùng nàng, sợ rằng sau khi mình đắc thế ngược lại sẽ đi đối phó với Cố Trường Ca sao?

Nghĩ tới điểm này, trong lòng hắn lạnh dần.

Còn nghĩ tới chuyện sợ tộc nhân của biểu muội tới giết chính mình, đúng là chuyện khó tin.

Hắn thật không tin có biểu muội bên cạnh thật có người dám làm như vậy đối với mình.

Từ thái đội của biểu muội với mình mà xem, hắn rất yên tâm về nàng.

Lời nói của sư tôn, có dụng ý gì?

Hắn hết sức thất vọng, không muốn hỏi tiếp...

Tin Thiên Nguyên Cổ bí cảnh mở ra rất nhanh truyền khắp toàn bộ Trung Châu đại địa.

Thần quang lộng lẫy đâm thẳng lên trời, chiếu sáng một mảnh đại địa biên cảnh tám vực, lập tức hấp dẫn rất nhiều thế lực cùng tu sĩ.

Không thể không nói mấy năm nay chỉ cần có tin tức thần bảo gì xuất thế, hoặc là bí cảnh mở ra, tuyệt đối chỉ trong thời gian ngắn gây lên tiếng vang cực lớn.

Mỗi tu sĩ cùng thế lực đều như phát điên, giống như cá mập ngửi thấy mùi máu tanh tranh nhau bơi tới.

Thiên Nguyên Cổ bí cảnh mở cửa cũng không ngoại lệ.

Có thể nói hầu hết tất cả các thánh địa, hoàng triều đều phái đệ tử, tu sĩ tới đây.

Các thế lực địa giới còn lại cũng không muốn bỏ qua cơ duyên lần này.

Bí cảnh hình thành rất khó khăn, phải có thiên thời địa lợi, còn thêm viễn cổ cường giả nữa, trong đó phần lớn có lưu lại truyền thừa của bọn họ.

Cho dù là bí cảnh nhỏ, mỗi khi mở ra cũng có rất nhiều linh khí tràn ngập thiên địa, rất nhiều dược liệu cổ xưa, khoáng thạch hiếm thấy...

Rất nhanh, thị trấn nhỏ nhoi nơi hẻo lánh này biến thành nơi phồn hoa náo nhiệt.

Mỗi ngày đều có thể nhìn thấy rất nhiều tu sĩ và sinh linh lui tới.

Đó là vì sức hấp dẫn của bí cảnh mà tới.

Chỉ là đáng tiếc không phải người nào cũng có thể đi vào.

Có người phát hiện tại cửa bí cảnh có một tầng vách ngăn tự nhiên cực kỳ khủng bố, không biết là do ai lưu lại.

Tu sĩ vượt qua Đại Năng cảnh không thể tiến vào, sẽ bị lực bài xích khủng bố đẩy lùi.

Thậm chí còn dẫn tới lực lượng thiên địa trong bí cảnh bạo loạn, người muốn mạnh mẽ xông vào trong nháy mắt sẽ nổ tung mà chết.

Không ít hoàng chủ, thánh chủ đều bất lực, muốn đi vào chỉ có thể áp chế tu vi.

Cho nên bọn họ chỉ có thể phái đệ tử, cùng trưởng lão Đại năng cảnh tiến vào, thuận tiện coi như một lần rèn luyện.

...

- Xem ra giống như ta đoán, Thiên Nguyên cổ bí cảnh này chính vì Diệp Trần mà xuất hiện.

-  Truyền thừa chuẩn Chí Tôn cảnh cường giả, lại còn có hạn chế.

- Ách, tui sĩ Đại Năng cảnh trở lên không thể đi vào? Trừ khi áp chế tu vi, xem ra đoạn thời gian này Diệp Trần cũng đã tăng lên tới Đại Năng cảnh...

- Không thể không nói thời gian bí cảnh mở ra đúng là khéo, thật khéo!

Trên một đỉnh núi, Cố Trường Ca đứng chắp tay, huyền y bay phần phật, quan sát hết thảy cảnh tượng phía dưới.

Thần sắc hắn mang theo vẻ hứng thú nồng đậm, một đám cường giả Đại Năng cảnh Lâm gia phía sau không hiểu ra sao.

Bọn họ cũng không dám hỏi những lời này là có ý gì, biểu tình của mọi người đều là cung kính thành thật.

Có một số lời không hiểu là tốt nhất.

Thời điểm bí cảnh mở ra, Cố Trường Ca liền mang theo một số trưởng lão và tùy tùng Đại Năng cảnh của Lâm gia xuất phát.

Khi gặp một số chuyện nhỏ, hắn không phải lúc nào cũng tự mình ra tay,

Như vậy thật không oai phong chút nào, mà lại rất phiền toái.

Đến khi biết hạn chế của bí cảnh là từ Đại Năng cảnh trở lên, đối với Cố Trường Ca cũng quá đơn giản, dễ dàng đoán ra.

Rốt cuộc kinh nghiệm khi đọc kịch bản là phải căn cứ vào thực lực của khí vận chi tử để làm thước đo.

Hơn nữa nguyên chủ nhân bí cảnh là chuẩn Chí tôn cường giả, Minh lão tại thời kỳ đỉnh phong muốn đi vào cũng sẽ bị áp chế, chỉ có thể phát huy ra thực lực Đại Năng cảnh.

Điều này không khỏi khiến Cố Trường Ca tấm tắc một tiếng, đãi ngộ này thật không phải người bình thường có thể hưởng thụ, trăm phương ngàn kế chế tạo cơ hội đưa tới cho khí vận chi tử.

Thiếu chút nữa là tự ném tới trước mặt hắn.

Bất quá thì tính sao?

Hắn muốn cướp, cho dù lão thiên cũng không thể ngăn cản.

- Đi thôi.

Lời vừa dứt, Cố Trường Ca dẫn theo đám người hóa thành một vệt cầu vồng bay về phía cửa bí cảnh cách đó không xa.

Cho dù trong bí cảnh chỉ có thể phát huy ra thực lực Đại Năng cảnh, nếu hắn muốn bóp chết Diệp Trần cũng chỉ như trở tay.

Cây rau hẹ này đã mập, là thời điểm nên thu hoạch vụ cuối.

Ầm!

 Cửa vào bí cảnh chính là một cái khe rộng hơn ba mươi trượng tản ra ánh sáng mờ ảo.

Không gian ba động tràn ngập, liên thông tới một thế giới khác.

Chung quanh rất nhiều tu sĩ mang theo ánh mắt tham lam nóng bỏng.

Bọn họ cơ bản đều là tán tu cường đại từ khắp nơi tới, tu vi vượt qua Đại Năng cảnh, thậm chí có không ít nhân vật tay sai của Thánh Chủ cảnh.

Ý nghĩ của bọn họ rất đơn giản. Bản thân tiến vào không tránh được tranh đoạt với tu sĩ tông môn, cho nên đứng ở cửa chờ đợi, đến khi có người cầm bảo vật ra mọi người cùng nhau cướp đoạt tốt hơn.

- Kia là người nào?

- Là người của thượng cổ Lâm gia.

Nhìn thấy một vị trẻ tuổi mặc huyền y dẫn theo đán cường giả Đại Năng cảnh Lâm gia đi tới.

- Không tốt, là vị đại nhân trẻ tuổi kia!

- Ngàn vạn lần không nên gây ra xung đột!

Chúng tu sĩ nơi này không khỏi sửng sốt, tiếp theo sắc mặt biến đổi, kẻ có kinh nghiệm vội vàng lùi lại thật xa.

Bọn họ không sợ thế lực tông môn, gia thế kia, chỉ sợ Lâm gia.

Đương nhiên chủ yếu vẫn là sợ vị đại nhân trẻ tuổi đang ở tại Lâm gia.

Hiện tại chỉ cần ở Trung Châu đại địa, không tu sĩ nào không biết vị đại nhân trẻ tuổi kia, một thân huyền y đặc thù, giống như thần minh buông xuống!

Đây tuyệt đối là nhân vật không thể trêu chọc!

Lúc này bọn họ há lại không hiểu ra, vội vàng lùi lại thật xa, nhường ra lối vào bí cảnh.

Ong!

Một đạo gợn sóng phát ra ánh sáng đan chéo nhau!

Cố Trường Ca tự nhiên không để ý tới đám tán tu này, mang theo một đám tùy tùng trực tiếp tiến vào trong bí cảnh!

Trời đất quay cuồng, giống như đi vào trong thông đạo không gian!

Thế giới bàng bạc xuất hiện, Cố Trường Ca nhanh chóng tìm tới một chỗ cân bằng, áp chế tu vi tới Đại Năng cảnh đỉnh phong.

An toàn đáp xuống mặt đất!


 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương