Hptomdra Chúa Tể Hắc Ám Xin Hãy Tha Cho
-
20: Chương 19
"Vừa rồi là trò bay sao? Quá tuyệt rồi rồi, trò nên chơi ở vị trí Tầm Thủ của đội!" Marcus kích động nhìn Draco, không có một chút gì là rụt rè của Slytherin, cứ như mỗi một Slytherin mang niềm yêu thích nhiệt tình với Quidditch là khi đụng tới Quidditch cũng không thể bảo trì được cử chỉ ưu nhã của mình.
Có thể gia nhập đội Quidditch ở năm nhất là nguyện vọng của Draco từ trước tới nay, chứ không phải là vì Cứu Thế Chủ đầu sẹo gia nhập vào đội vào năm nhất nên Draco ghen tị đâu, hiện tại, dường như cậu cũng có thể có được đặc quyền này.
"Trò nhất định phải làm Tầm Thủ của đội, bọn này đã đồng ý rồi, một hồi tôi sẽ đi xin giáo sư Slughorn cho trò gia nhập đội." Marcus kích động chụp lấy tay của Draco, hắn vừa mới ở trong lâu đài thấy một cậu nhóc mặc đồng phục của nhà Slytherin bay linh hoạt trên không trung, đó tuyệt đối không phải là kỹ thuật bay có thể thuộc về một năm nhất.
Cánh tay bị Marcus chụp lấy, Draco cau mày muốn rút cánh tay ra, nhưng sức lực của một người to con như Marcus quá sức với Draco, ngoại trừ việc làm đau tay mình nhiều hơn thì chẳng có biện pháp gì.
Tom ở bên cạnh hình như có thể cảm nhận được Draco không thoải mái, hắn đi về phía trước một bước, đứng ở giữa Marcus và Draco, Marcus theo phản xạ liền thả lỏng tay đang lôi kéo Draco.
"Học trưởng Marcus, bọn tôi hiện tại muốn đi tới nhà kính, bọn tôi cần phải đến đó học môn Thảo Dược."
Ngoại trừ ở trước mặt Draco thì Tom chưa bao giờ thất lễ với người khác, hắn vẫn luôn duy trì cái mỉm cười gạt người đó, giáo sư và học sinh ở Hogwarts đều có hảo cảm lớn với hắn, đến cả White của Gryffindor lúc nhìn thấy Tom đều có thể cứng đờ mà chào hỏi.
Nhìn thấy là Tom Riddle, Marcus vỗ vai hắn rất thân mật, "Hóa ra là học sinh xuất sắc của chúng ta Tom, nếu các cậu đã muốn đi học, vậy thì đi tới nhà kính trước đi, nhưng mà----" Marcus đảo mắt, đặt tầm ngắm lên người Draco ở phía sau Tom, "Hết tiết là chúng ta cùng đi tìm giáo sư Slughorn, tuyệt đối đừng có quên đấy, Tầm Thủ của chúng ta!"
Thái độ của Marcus tựa như giáo sư Slughorn đã đồng ý cho Draco gia nhập vào đội, tân sinh năm nhất của Slytherin ở chung quanh đều mang ánh mắt hâm mộ nhìn Draco.
Chờ Marcus và người trong đội đều rời đi, Ellis lập tức dựa vào người của Draco, "Draco, cậu muốn gia nhập đội bóng sao? Trời ạ, trận đấu Quidditch tiếp theo chúng ta nhất định sẽ thắng!"
Đối với việc ngạc nhiên và hò hét của Ellis, Draco đã chai sạn với nó luôn rồi, cậu trợn mắt và quay qua Tom.
"Từ hồi nào mà cậu với Marcus thân thế hả?"
Liếc liếc Draco một cái, Tom nhướng mày, không hiểu tại sao, kể từ hồi vào Hogwarts, Draco đã hận không thể biết hết mọi chuyện của mình, hắn không nhớ là Draco có thói quen xen vào chuyện của người khác kiểu này.
"Tôi luôn rất quen thuộc với học sinh Slytherin, bỏ đi Draco, có một số việc của tôi cậu không biết đâu."
Bởi vì lời của Tom, Draco hơi nghẹn lại, cậu dĩ nhiên biết là không thể nhốt Tom lại được, nhưng từ hồi Tom để lộ việc mình là Xà Khẩu trước mặt Abraxas, Draco đặc biệt cảm thấy bất an, luôn cảm thấy việc Tom móc nối với nhà Malfoy có một phần là do chính cậu góp vào.
Có lẽ là vì Draco có tâm sự, cậu cảm thấy giờ Thảo Dược trôi qua quá nhanh, một lúc sau đã tới giờ tan học.
Ở cửa nhà kính, Marcis đã chờ sẵn chỗ đó, nhìn nhóm Draco đi ra ngoài, Marcus và Tom chào hỏi nhau, "Abraxas nhờ tôi chuyển lời cho cậu, cậu ta đang chờ ở phòng sinh hoạt." Nói với Tom xong, Marcus mới quay sang Draco, "Hiện tại chúng ta đi tìm giáo sư Slughorn, anh không tài nào chờ nổi việc được nhìn thấy vẻ mặt khóc thút thít của đội trưởng bên Gryffindor rồi."
Có thể gia nhập đội vào năm nhất là ước mơ của Draco, nhưng hiện tại cậu lại có chút chần chừ, bởi vì Abraxas có việc tìm Tom, cậu rốt cuộc là nên đi xin làm Tầm Thủ hay là đi phá đám Tom?
Nhưng Draco rất nhanh liền phát hiện mình căn bản không có lựa chọn nào khác, Tom đã đi thẳng tới phòng sinh hoạt chung của Slytherin, còn mình thì bị Marcus tóm tới văn phòng của giáo sư Slughorn.
Khi hai người tiến vào văn phòng, giáo sư Slughorn đang ở trong văn phòng chấm bài luận Độc Dược của năm 2.
"A, Draco thân yêu, nhìn qua thì trò đã khỏi hẳn."
"Đúng vậy, thưa giáo sư Slughorn, đã khỏi hoàn toàn." Draco lễ phép trả lời, cậu không có quên mình hiện tại là một trong những tân sinh mà giáo sư Slughorn thích nhất.
Slughorn mời Marcus cùng Draco ngồi trên sô pha, cặp mắt trên gương mặt tròn tròn vì mỉm cười mà híp lại, "Cả hai trò cùng nhau đến văn phòng là có chuyện gì sao?"
Được giáo sư Slughorn cho phép, Marcus kích động bắt đầu kể lại thiên phú bay của Draco, "Giáo sư, hãy để Draco gia nhập đội bóng, à, ngài không biết là trò ấy bay tuyệt cỡ nào đâu, trò ấy nhất định sẽ mang cúp Quidditch về cho Slytherin."
Có thể là Marcus quá hiểu Slughorn nên Slughorn - vốn đang không có hứng thú gì - nghe được cúp Quidditch mới cảm thấy hứng thú nhìn về phía Draco.
"A, thầy không ngờ là Draco chẳng những tài giỏi về Độc Dược mà đến bay cũng có thiên phú như thế, một khi đã như vậy----"
Không chờ ông nói xong, Marcus đã kích động nhìn Slughorn, "Giáo sư, ngài cho phép phải không? Em cần có phê duyệt của ngài!"
"A, dĩ nhiên, dĩ nhiên là cho phép, đây là việc đáng để ăn mừng, các trò có thể chúc mừng một chút, thành viên Quidditch nhỏ nhất của Hogwarts đã ra đời."
Slughorn rất sảng khoái liền cho phê duyệt cho Marcus, chờ tới khi ra khỏi văn phòng, Draco vẫn còn cảm giác lạc trong sương mù, không nghĩ tới việc trở thành Tầm Thủ Quidditch năm nhất lại dễ dàng tới như vậy, cậu vậy mà cũng làm được rồi, hơn nữa là trước cả Thánh Đầu Sẹo (hiện tại Harry còn chưa có sinh ra đâu).
Marcus cũng rất vui mừng, lập tức ôm lấy Draco, "Ôi, anh phải đi nói với bọn họ, hôm nay chúng ta hẳn là ăn mừng một chút, cậu chính là Tầm Thủ nhỏ nhất của Hogwarts!"
"Ôi, thả ra đi trò Marcus, tôi bị anh siết chết mất!" Thanh âm rầu rĩ của Draco truyền ra từ trong ngực của Marcus.
"À, xin lỗi xin lỗi, anh thật sự là quá vui." Marcus nói xin lỗi và thả lỏng cánh tay, "Nhưng Draco này, cậu thật sự quá nhỏ con rồi, cậu cần gia tăng hàm lượng dinh dưỡng đi, bằng không là bị đám vô lại Gryffindor đâm bay luôn đấy."
Lời này thật sự quá đả kích Draco, thật ra cậu lớn lên không có lùn, thậm chí còn cao hơn một ít so với đám nhóc mười một tuổi, nhưng trước mặt cậu là Marcus năm 5, hơn nữa hắn là một tên to con giống như Goyle, thành ra khi đem so với Marcus thì Draco trông có vẻ nhỏ con.
Draco mím môi, nâng cằm lên, giọng nói mang theo chút nghiến răng nghiến lợi, "Học trưởng, tôi mới có năm nhất."
"Dĩ nhiên, anh không nghi ngờ cậu sẽ tiếp tục cao thêm, chỉ là lúc lớn lên nếu có thể cường tráng một chút thì càng tốt hơn." Marcus cười cười.
Vẻ mặt của Draco tối sầm, cậu ở thời điểm mười chín tuổi cũng thuộc dạng vừa ốm vừa cao, căn bản không có chút liên hệ gì với cường tráng, nhưng cậu là Tầm Thủ, căn bản không cần cứng đối cứng với những người khác.
Chờ tới khi Draco đứng ở trước cửa phòng sinh hoạt chung của Slytherin, cậu mới nhớ tới việc Abraxas hẹn gặp mặt Tom.
Nhưng hiện tại trong phòng trừ các cô gái nhỏ nhà Slytherin đang nói chuyện thì chỉ còn các học sinh đang cắm cúi làm bài, căn bản không nhìn thấy bóng dáng của Tom và Abraxas.
Việc này làm tâm trạng vốn đang tốt vì được gia nhập đội Quidditch của Draco bay đi không còn lại chút gì, chỉ có điều là Marcus ở cạnh Draco không có biết được điều này.
Marcus vỗ vỗ tay trong phòng sinh hoạt yên tĩnh thu hút sự chú ý của nhóm rắn con, "À, tôi muốn thông báo cho cả nhà một việc rất đáng để chúc mừng." Marcus dùng đôi tay ấn lên vai Draco, đẩy cậu về phía trước, "Draco của chúng ta sẽ trở thành Tầm Thủ nhỏ nhất của Hogwarts!"
"Là thật sao?"
"Trời ạ, giáo sư Slughorn vậy mà đồng ý."
"Hôm nay tôi thấy Draco bay trong không trung, bay thật sự rất tuyệt!"
Nghe lời tuyên bố của Marcus, cả phòng sinh hoạt Slytherin đều xôn xao, rốt cuộc thì quy định năm nhất không thể tham gia Quidditch tồn tại đã lâu, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên có học sinh năm nhất được gia nhập đội bóng, chỉ việc này thôi đã đáng cho họ chúc mừng.
Phòng sinh hoạt vang lên tiếng cãi cọ ồn ào, tất cả mọi người đều thống nhất buổi tối ăn mừng một chút, còn có người đã gấp tới mức dự đoán bộ dạng thảm hại của Gryffindor khi thua trận.
Dưới sự xúi giục của học sinh Slytherin, Marcus không biết lôi từ đâu ra một đống đồ ăn vặt, còn có cả bia bơ, mỗi người đều uống tới say khướt.
Draco vẫn duy trì cái nụ cười nhếch mép, mãi tới lúc buổi ăn mừng kết thúc thì trở lại phòng ngủ.
Tom vẫn không có xuất hiện, đến cả Abraxas cũng không có quay về phòng ngủ, giờ cấm đi lại vào ban đêm càng lúc càng gần, Draco rõ ràng biết Tom hiện tại chỉ là một học sinh mười một tuổi, căn bản không thể gây ra sóng gió gì, nhưng cậu vẫn cảm thấy bất an, loại bất an này càng trở nên nghiêm trọng hơn theo thái độ của Abraxas dành cho Tom.
Mãi cho tới khi đến giờ giới nghiêm, Tom cũng không có trở lại phòng ngủ, Draco ngồi đợi thêm một hồi, lúc leo giường ngủ thì cũng không chờ Tom nữa.
Ngày hôm sau, Draco dậy sớm, giường của Tom cực kì gọn gàng, không có một chút dấu vết của việc có người từng nghỉ ngơi qua.
"Mẹ kiếp! Cậu ta vậy mà cả một đêm không về!" Draco bực bội lầm bầm, không biết Abraxas có phải cũng không trở về phòng ngủ hay không, nếu không về, vậy chỉ sợ là Tom và Abraxas đã rất quen thuộc rồi.
Draco vẫn luôn thấy mình có rất nhiều thời gian, cậu có ít nhất năm năm để phá hư việc Tom có được sự hỗ trợ của nhà Malfoy.
Ai ngờ được sự việc lại phát triển nhanh tới thế.
Sau khi rửa mặt nhanh chóng, Draco thấy Walden ở trong phòng sinh hoạt đang phát cáu với bài luận của Ellis.
"Chào buổi sáng, Walden, Ellis." Draco chào hỏi.
Ellis quay lại cho Draco một cái ôm, "Buổi sáng tốt lành Draco, tớ vẫn còn chóng mặt đây, ai ngờ cậu thật sự vào đội bóng Quidditch, ôi, quả thật là quá đã rồi."
Walden không nói gì, anh thấy rõ là tinh thần của Draco không tốt, sau đó châm chước lựa từ, "Nhìn cậu kiểu gì cũng không có vui, Draco."
"Không, không có gì đâu, chỉ là ngủ không ngon thôi." Draco nhăn mày, hơi dừng lại tí rồi mới nói tiếp: "Các cậu có ai nhìn thấy Tom Riddle không?".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook