Hptomdra Chúa Tể Hắc Ám Xin Hãy Tha Cho
-
19: Chương 18
Nghe âm thanh trầm thấp lẩm lẩm bên tai, Draco bất giác rùng mình, cậu nhớ tới việc ở chung với Tom hồi còn ở cô nhi viện, thằng nhóc này căn bản không phải kiểu hiền lành, dễ dàng kết bạn như bề ngoài, chỉ đơn giản là một kẻ điên.
Cậu nhớ lại cây đũa phép đáng thương của mình đã thành hai khúc, nhớ lại việc Tom mỗi lần muốn uy hiếp là lấy rắn ra trước mặt mình.
Draco vậy mà vì Tom lúc nào cũng mỉm cười mà lại quên mất bản chất thật của hắn, ôi mẹ kiếp thật.
Buông hai tay ôm lấy Draco, Tom đảo mắt về phía White của Gryffindor, "Trò là......!White của Gryffindor? Xin hỏi có việc gì sao?"
Mặt của White đỏ bừng như bị người khác tát cho mấy bạt tay, hắn vừa mới mạnh miệng nói Tom không còn làm bạn với Draco thì bên này, Tom lại nhiệt liệt hoan nghênh Draco trở lại lớp, lúc này, White chỉ muốn chui xuống đất.
Hắn thở hồng hộc, định nói gì đó nhưng bị Tom chen ngang.
"Các trò, giáo sư tới rồi."
Giáo sư dạy môn Bay của họ là Skeeter (1) từ đằng xa đi tới.
Ông mặc một cái áo chùng màu đen đơn giản, trong tay cầm theo cây chổi bay mới tinh.
"Thầy là giáo sư môn Bay của các trò, các trò có thể gọi thầy là giáo sư Skeeter." Đôi mắt sắc bén của ông đảo qua các học sinh có mặt ở đây, "Bây giờ, đứng ở bên trái cây chổi của các trò."
Chờ học sinh đều đã đứng ngay ngắn, giáo sư Skeeter mới nói tiếp: "Bây giờ, giơ tay phải của các trò ra, để phía trên cây chổi, sau đó hô lên!"
Draco nhìn lướt qua chổi bay nằm trên mặt đất, sau đó cậu thấy việc chờ mong giờ học Bay có vẻ là một sai lầm.
Cái chổi đó không nhìn ra là của niên đại nào, rách nát, phần đuôi chỗ có chỗ bị trọc cả một mảng lớn.
Chổi mà ba đưa cho cậu là cây Nimbus 2001, một người sử dụng Nimbus 2001 như Draco sao có khả năng đi học cây chổi cùi kiểu này?
"Cậu làm gì thế, Draco?" Walden ở một bên liếc mắt nhìn Draco nhíu mày nhìn cây chổi bay rồi trêu chọc nói: "Chẳng lẽ cậu chưa từng cưỡi chổi bay nên khẩn trương sao?"
"Dĩ nhiên là không." Draco nhếch mép cười với Walden, "Kỹ thuật bay của tôi chỉ sợ là tốt nhất trong dàn tân sinh." Đối với điểm này, cậu không hề nghi ngờ gì cả.
Hiện tại không có Thánh Đầu Sẹo, cậu hoàn toàn không hề lo lắng việc tên chúa cứu thế đáng chết đó đoạt đi hào quang của cậu.
Nói xong, Draco nhìn cây chổi của mình và hô: "Lên!"
Giống như dự đoán trước đó, cái cây chổi nhìn không ổn kia lập tức nhảy vào trong tay Draco, không có chút gián đoạn nào, và người thành công trong một lần như Draco rất ít.
Walden hô "lên" tới lần thứ hai, cây chổi mới nhảy vào trong tay anh; còn cây chổi của Ellis vẫn còn nằm trên mặt đất, không chút nhúc nhích, giống như không có ý định nhảy lên để bay; thậm chí là Tom Riddle, Draco thấy cây chổi của Tom lăn một vòng trên mặt đất rồi lăn ngược trở lại, nhịn không được cười ra tiếng.
Tới bây giờ cậu mới biết được, cái thiên phú pháp thuật phi phàm của Tom cũng không phải là toàn năng, ít nhất thì trong môn Bay thì điểm của hắn tuyệt đối không thể đuổi kịp Draco.
Chờ tới lúc mọi người đều thuận lợi cầm chổi lên, giáo sư Skeeter mới bắt đầu làm mẫu tư thế cưỡi chổi rồi giúp từng người một sửa lại tư thế cho đúng.
"Được, hiện tại leo lên chổi của mình đi.
Chờ thầy huýt còi một cái, các trò liền dùng lực đạp lên mặt đất, chờ tới khi bay lên được vài thước thì hơi khom người và trở lại mặt đất." Giáo sư Skeeter cầm lấy chiếc còi màu bạc đeo trên cổ đặt vào bên miệng rồi thổi mạnh một cái.
Hai chân của Draco đạp lên mặt đất một cái, sau đó bay vững vàng trong không trung.
Cảm giác này thật sự quá tuyệt vời, gió thổi vào tóc của cậu, áo choàng rung động trong gió, cậu có cảm giác được trở lại sân Quidditch.
"Tớ bắt đầu ghét lớp Bay rồi!" Draco cúi đầu liền thấy Ellis bay lên nhưng run lẩy bẩy ở phía dưới đang không ngừng oán giận, bên cạnh cậu là Tom có chung tình trạng, chổi của hai người bọn họ như bị mắc chứng run rẩy, cứ rung lắc liên tục.
Tom cau mày nhìn cây chổi của mình, sợ nó không nghe lời mà làm bản thân ngã xuống.
Đợi Draco cười đủ rồi mới cưỡi chổi đi xuống dưới, "Cả hai người cần thả lỏng, đừng để cây chổi cảm thấy hai người đang sợ."
"Tớ không có sợ nó, chỉ là không được thôi!" Chổi của Ellis bắt đầu quay vòng trong không trung, một chút cũng không có ý định dừng lại.
"Ai đó dừng nó lại đi!"
Walden cũng bay lại đây, tuy anh bay không được thành thạo như Draco, nhưng đối với lớp Bay đầu tiên thì như thế là rất tốt rồi.
"Em bé nhỏ Ellis, cậu đang chơi trò chơi gì thế?" Walden cười tủm tỉm nhìn Ellis cưỡi chổi xoay vòng, sau đó còn đứng một bên cười ha ha, những học sinh Slytherin khắc cũng nối gót Walden nhìn Ellis cười ha ha, Draco thấy mặt của Ellis đã bắt đầu đỏ lên rồi.
Còn Tom Riddle cuối cùng cũng bay lên độ cao tương đương như Draco, từ lúc cưỡi lên chổi bay, Tom vẫn luôn cau mày.
"Draco." Hắn quay đầu về phía Draco đang chuẩn bị bay cao hơn nữa: "Xem ra cậu bay không tồi, trước kia thường xuyên bay sao?"
Draco nhất thời không phản ứng kịp, theo bản năng gật đầu thì đột ngột nhớ tới mình đang ở năm 1938, đành phải dài giọng để che dấu, "À, không có đâu, nhưng cha tôi bay tốt lắm đó, tôi là do ông ấy di truyền đấy."
"Được, hiện tại thì ở yên trong không trung đi, đừng có bay loạn." Giáo sư Skeeter hô một tiếng, sau đó bay lên để giúp cho Ellis vẫn còn xoay vòng vòng dừng lại.
"Cơ thể của các trò hơi nghiêng về trước, sau đó từ từ trở lại mặt đất."
Draco rất thoải mái đứng trên mặt đất một lần nữa, nhưng cậu có chút thất vọng với lớp Bay, cậu càng hy vọng là giáo sư Skeeter có thể cho họ tự do bay thoải mái giữa không trung, chứ không phải bay đến độ cao cỡ một thân cây, cái độ cao mà dù là Longbottom có té cũng không gãy tay được.
Chờ tới khi học sinh Gryffindor bay dở nhất lại một lần nữa đáp xuống mặt cỏ, giáo sư Skeeter hài lòng gật đầu.
"Phải nhớ kỹ, thả lỏng cơ thể, dựa vào chổi của mình và chú ý cách cầm chổi của các trò." Ông sửa lại tư thế của một số học sinh bay rất dở, Draco phát hiện trong đó cũng có mặt của White, sau đó cậu bắt đầu cười khiêu khích với White.
Draco tuy đã 22 tuổi nhưng vẫn cảm thấy tên quỷ nhỏ Gryffindor dám khiêu khích mình nên được dạy cho bài học, hoặc là cậu sinh ra đã có mâu thuẫn với học sinh Gryffindor, thích nhìn bọn họ gặp xui xẻo.
Lại sửa thêm vài lần nữa, giáo sư Skeeter mới cho bọn họ bay lên lần nữa, một điều nữa là lần này ông đặc biệt còn cho phép vài học sinh có thể tự do bay lượn, trong đó bao gồm cả Draco.
"Nhưng các trò nhất định phải chú ý tới tư thế, nếu bởi vì sự ngu xuẩn của các trò mà rơi từ trên chổi xuống, tiết tiếp theo thầy sẽ cho các trò ngồi dưới đất nhìn người khác bay."
Sau khi được giáo sư Skeeter cho phép, Draco lập tức bay lên không trung, thậm chí cậu còn bắt đầu làm động tác nguy hiểm từng làm trước kia khi thi đấu Quidditch, còn người cùng bay lên với cậu thì giật nảy mình.
"Trời ạ, cậu ta là Slytherin.......!Malfoy? Đúng không? Cậu ta sao có thể bay tốt tới thế chứ?"
"A, không ngờ là Draco có thể bay tốt tới như vậy, chờ tới lúc cậu ta nên năm 2 nhất định có thể tiến vào đội bóng Quidditch, tôi dám thề đấy, chờ tới lúc thi đấu nhất định sẽ dọa cho nguyên nhà nhảy dựng."
Mặc kệ là học sinh Slytherin hay là học sinh Gryffindor đều hâm mộ với thiên phú bay của Draco không thôi, bọn họ hiện tại chỉ có thể bay chậm rãi ở nơi không tính là cao.
Chờ Draco bay đủ rồi cậu mới chậm rãi hạ xuống, dừng lại ở bên người Tom.
Cây chổi của Tom chỉ đơn giản là vững vàng dừng lại giữa không trung, tuy không có run liên tục như lần đầu tiên nhưng nhìn không giống như bay chút nào, chỉ giữ nguyên vị trí, không nhúc nhích gì cả.
"Tom, cậu nên di chuyển đi, không thì cậu mãi mãi không bay tốt được đâu." Draco nâng cầm lên như con khổng tước kiêu ngạo nhìn Tom.
Đôi tay của Tom nắm chặt cây chổi, nhưng trên mặt là nụ cười không chút bận tâm, "Tôi cảm thấy như vậy là tốt lắm rồi, tôi không cần bay giống như cậu, tôi chỉ cần đạt tiêu chuẩn môn này thôi."
Draco nhướng mày, coi ra Tom cực kì ghét việc bay, phải biết là hắn cứ như một người bị mắc bệnh ám ảnh cưỡng chế, buộc mình phải đạt xuất sắc ở từng môn học, mà giờ đến lượt môn Bay thì hắn chỉ cần đạt tiêu chuẩn.
"Cậu có thể tiếp tục bay Draco, không cần ở lại chỗ này với tôi." Ánh mắt của Tom trở nên dịu dàng, hắn cười nhìn Draco vẫn chưa bay đi, "Cậu là đang lo lắng cho tôi sao, Draco?"
"......!Đừng suy nghĩ nhiều, Tom." Ngón tay đang chải chuốt lại tóc của Draco tạm dừng một chút, "Tôi chỉ là sợ cậu ngã từ trên chổi xuống rồi gây phiền phức cho giáo sư."
Tom nhếch mép một cách lười biếng, "Làm cậu thất vọng rồi, tôi cũng không ngã xuống đâu."
Giống như lời của Tom, hắn thật sự không có ngã xuống, mãi cho tới khi giờ học Bay kết thúc, hắn vẫn cưỡi chổi bay vững vàng và đứng yên giữa không trung đến tận lúc giáo sư Skeeter cho toàn bộ học sinh hạ cánh.
Sau giờ học, White cũng không tiếp tục tìm Draco, chỉ sợ là hắn cũng chú ý tới biểu hiện trên lớp của Draco nên không thể không xám xịt đi trước.
Trên đường trở về lâu đài, Draco bị mấy học trưởng Slytherin chặn lại.
Một anh chàng có vóc dáng mập mạp nhìn trên người bọn họ tới lui rồi mới hô lớn hỏi: "Vừa nãy trên lớp Bay, là ai bay thế? Quá tuyệt vời rồi! Tôi phải đi xin giáo sư Slughorn, tôi phải cho cậu nhóc đó tiến vào đội bóng."
Draco hơi sửng sốt, cậu không nghĩ cái đãi ngộ gia nhập vào đội bóng khi mới năm nhất dành cho Cứu Thế Chủ đầu sẹo lại rơi lên người mình.
Những người khác ở gần đó cũng vui vẻ vì Draco, Ellis hận không thể khen Draco tới tận trên trời cao, "Học trưởng, người mà mấy anh nói chính là Draco, cậu ấy ở lớp Bay đã bay rất là tuyệt vời luôn, đến cả giáo sư Skeeter còn nói cậu ấy sinh ra là để làm cầu thủ Quidditch."
Mấy vị học trưởng rốt cuộc cũng đặt mắt lên người Draco và thấy được mái tóc bạch kim quen thuộc, "À, trò là Draco Malfoy? Abraxas thường xuyên nhắc tới trò."
"Tôi là Draco." Draco miễn cưỡng gật đầu, cậu càng hy vọng Abraxas đừng nhắc tới cậu nữa, nếu không thì không biết khi nào ông cố của cậu lại chạy tới Hogwarts gây phiền phức cho mình.
Chú thích:
(1) tư cơ đặc..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook