Cô ta đã sớm biết giá cả của sợi dây chuyền này, sở dĩ cô ta lựa chọn nó, chủ yếu chính là để cho Thẩm Đống xấu mặt, trả mối thù lần trước.
Thẩm Đống không hề tức giận, cười nói: "Trông ta không giống người có tiền hay sao?"
Nhân viên phục vụ nữ vội vàng nói: "Tiên sinh, ta không phải có ý này."
Thẩm Đống nói: "Lấy ra đi, ta mua được."
Nhân viên phục vụ nữ đem dây chuyền cẩn thận lấy ra ngoài, đặt ở trên quầy.
Cho dù Thẩm Đống không hiểu gì về châu báu, cũng có thể nhìn ra món đồ này quả thực rất là đẳng cấp.
Hắn lại nhìn phía về chuỗi dây chuyền hoàng kim ở bên cạnh, nói: "Lấy cho ta cái này xem."
Nhân viên phục vụ nữ làm theo, nói: "Sợi dây chuyền này sử dụng kim cương trắng thiên nhiên 4 cara, giá cả là 80 vạn."
Thẩm Đống ồ một tiếng, nói: "Gói hai sợi dây chuyền này lại cho ta."
Lý Hân Hân cùng Thu Đề cũng đều là nữ nhân của hắn, Thẩm Đống không muốn bên trọng bên khinh.
Nhân viên phục vụ nữ nghe xong còn tưởng mình nghe nhầm, nói: "Tiên sinh, ngài muốn mua toàn bộ hay sao?"
Thẩm Đống lấy ra một cái thẻ tín dụng, nói: "Không sai."
Nhân viên phục vụ nữ vui vẻ nói: "Bây giờ ta sẽ làm cho ngài một tấm thẻ hội viên.


Với thẻ này ngài sẽ được hưởng 10% ưu đãi từ cửa hàng."
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Vậy thì làm đi."
Bỏ ra 144 vạn đô la Hồng Kông, Thẩm Đống cầm theo hai túi trang sức, nói: "Nhạc tiểu thư, cảm ơn."
Nhạc Tuệ Trinh nhìn thấy Thẩm Đống vung tiền như rác, nói: "Xã hội đen các ngươi đều giàu như vậy sao?"
Thẩm Đống cười nói: "Cũng gọi là kha khá."
Nhạc Tuệ Trinh hỏi: "Vậy tại sao ngươi lại muốn mua hai cái dây chuyền?"
Thẩm Đống trả lời gọn gàng dứt khoát nói rằng: "Ta có hai người bạn gái, đương nhiên phải mua hai cái dây chuyền."
Nhạc Tuệ Trinh hung tợn nói: "Ngươi đúng là một tên cặn bã."
Thẩm Đống nhìn cô ta thật sâu, nói: "Chỉ cần ta có thể làm cho hai người bọn họ hạnh phúc cả một đời, vậy thì không phải là cặn bã rồi."
Nhạc Tuệ Trinh sững sờ, nói: "Hai người phụ nữ chung một chồng, làm sao có thể hạnh phúc?"
Thẩm Đống nói: "Ngươi chưa từng thử, làm sao biết sẽ không hạnh phúc?"
Nói xong, Thẩm Đống khẽ mỉm cười, xoay người rời đi.
Nhạc Tuệ Trinh nhìn bóng lưng của hắn, cau mày nói: "Thật là một tên khốn nạn."
Nhân viên phục vụ nữ đứng bên cạnh trong lòng ước ao nói: "Nếu như có người đàn ông đồng ý mua cho ta sợi dây chuyền 70 vạn, thì cho dù làm vợ thứ ba của hắn ta cũng đồng ý."
Nhạc Tuệ Trinh không nói gì.
Tuy nhiên cô vẫn cảm thấy Thẩm Đống rất đáng tin cậy, hắn có thể chi nhiều tiền như vậy để mua cho nữ nhân của mình một sợi dây chuyền.
...
Từ trung tâm thương mại đi ra, Thẩm Đống trở lại bãi đậu xe.
Hắn nhìn thoáng qua liền thấy người anh em tiểu Mã đang nghiêng người bên cạnh xe của mình.
Lúc này, chiếc xe của hắn đã là sáng loáng.
Thẩm Đống trên mặt lộ ra nụ cười xán lạn, nói: "Tiểu Mã, ngươi quyết định chưa?"
Tiểu Mã gật đầu lia lịa, nói: "Ta không cam lòng nửa đời sau vẫn sống một cuộc sống như thế.

Đống ca, ta muốn đi cùng ngươi."
Thẩm Đống hỏi: "Ngươi am hiểu nhất là cái gì?"
Tiểu Mã nói: "Thương pháp."
Thẩm Đống không nói gì, nói: "Ta nói là ngươi am hiểu nhất là công việc?"

Tiểu Mã sững sờ, suy nghĩ hồi lâu, nói: "Ta không biết."
Thẩm Đống nói: "Ta có một số tiền lớn cần rửa sạch sẽ, ngươi có thể làm được không?"
Lúc trước tiểu Mã là một trong những người phụ trách chính của tập đoàn quốc tế Cole.
Mà tập đoàn này công việc chính, chính là rửa tiền.
Thẩm Đống trong tay hiện tại có 150 triệu tiền đen, cần gấp một nhân tài về phương diện này.
Tiểu Mã trầm mặc chốc lát, nói: "Rửa tiền trước nay luôn là Hào ca làm, tuy rằng ta cũng hiểu một ít, nhưng so sánh với hắn ta vẫn còn kém xa."
Thẩm Đống nói: "Lúc nào Tống Tử Hào ra tù?"
Tiểu Mã nói: "Còn có nửa năm."
Thẩm Đống cười nói: "Ngươi giúp ta hỏi hắn, có đồng ý giúp ta làm việc hay không.

Nếu như đồng ý, ta sẽ nghĩ biện pháp để hắn ta sớm ra tù."
Tiểu Mã nhíu mày, nói: "Hào ca...!Chỉ sợ là không muốn làm."
Thẩm Đống thở dài, nói: "Một người có án, căn bản không có công ty chính quy nào dám nhận hắn ta.

Huống chi, hắn ta còn biết nhiều điều không nên biết như vậy."
Tiểu Mã nói: "Ta sẽ đi khuyên hắn ta.

Đống ca, ngươi chính là vì Hào ca mới đồng ý cho ta làm việc hay sao?"

Thẩm Đống cười ha ha, vỗ bờ vai của hắn, nói: "Người, tuyệt đối không nên coi thường chính mình.

Tống Tử Hào có ưu điểm của Tống Tử Hào, ngươi cũng có ưu điểm của ngươi.

Cho dù hắn ta có theo ta hay không, ta vẫn sẽ nhận ngươi.

Đúng rồi, chân của ngươi hẳn là chịu vết đạn đúng không? Có thể trị được hay không?"
Tiểu Mã nói: "Có thể.

Thế nhưng cần rất nhiều tiền."
Thẩm Đống hỏi: "Cần bao nhiêu?"




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương