"Hai con Long Ngư này thì không có vấn đề gì nhưng con này chỉ sợ bị gì rồi."

Bên trong Nhất Phẩm Các, lão Triệu cau mày nhìn con Long Ngư đang thoi thóp và chạm vào cơ thể nó: "Con Hồng Long Ngư này chắc chắn đã bị va đập mạnh lúc nó rơi xuống, tôi sợ nó sẽ..."

Lão Triệu còn chưa nói hết lời nhưng ý tứ lại vô cùng rõ ràng, có thể nó sẽ sống không được bao lâu nữa.

Lời nói của lão Triệu cũng làm sắc mặt Lý tổng vô cùng khó coi, mặt ông ta âm trầm: "Tôi đã mượn của lão Vương vài ngày chuẩn bị cải thiện phong thủy trong tiệm, không nghĩ tới…"

Lý tổng nói, ánh mắt trừng về phía cô gái tiếp tân.

"Mấy trăm vạn Long Ngư bị đụng chết, thật đúng là không cẩn thận.”

"Đúng nha đúng nha, tôi đoán nhân viên tiếp tân vô tình đụng phải mấy người đang khiêng, thật sự quá bất cẩn."

Lúc này chung quanh tụ đầy khách hàng, có người thấy đáng tiếc liền chỉ vào Long Ngư kia chỉ trỏ nói, còn có người thì chỉ vào Quan Thư Tình bên kia giới thiệu với người mới tới.

Quan Thư Tình vẫn cúi đầu, nước mắt rơi lả tả, bộ dáng điềm đạm đáng yêu.

"Cô khóc cái gì? Người nên khóc bây giờ là tôi đây này, là tôi, một vài trăm vạn Hồng Long Ngư vậy mà để cho cô chơi chết."

Lý tổng tức giận đi đến trước mặt Quan Thư Tình, chỉ tay vào đầu cô, tức giận mắng.

Quan Thư Tình cúi đầu, thân thể có chút run rẩy, cô chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra vẻ mặt đáng thương: "Lý tổng, tôi không cố ý, tôi thật sự không cố ý."

"Không cố ý? Một vài trăm vạn đồ bị cô đập mà nói không cố ý là được sao? A? Cô có đủ khả năng bồi thường không hả?"

Trong cơn tức giận, Lý tổng hung dữ túm áo Quan Thư Tình.

"Này này, thưa ông!"

Lúc này, Vương Tiên đứng ở một bên nhìn thấy hành động mất lý trí của Lý tổng thì không nhịn được nữa: “Cô gái này không phải cố ý đụng vào đâu, hơn nữa, con Long Ngư này không phải vẫn chưa chết sao?"

"Tiểu tử cậu là ai? Xen vào việc của người khác, nếu cậu muốn quản chuyện này, thì cậu bồi thường số tiền này dùm cô ta đi!"

Lý tổng nghe Vương Tiên nói, lập tức quay đầu nhìn chằm chằm hắn quát.

Vương Tiên nghe Lý tổng nói vậy thì hơi nhíu mày, hắn nhìn Quan Thư Tình ở bên cạnh, trong lòng khẽ động, ánh mắt lại nhìn về phía con Hồng Long Ngư kia.

Long Ngư: Cấp 0.

Có thể rút ra long khí: 1

“Thế mà có thể lấy ra một chút long khí, không hổ là Long Ngư giá trị một hai vạn." Vương Tiên thầm nghĩ trong lòng, hắn nghĩ đến tác dụng của long khí nhìn về phía Lý tổng nói: "Một đại nam nhân không nên làm khó dễ một tiểu cô nương, tôi chắc chắn sẽ chữa khỏi cho nó.”

"Cậu chắc chứ?" Lý tổng có chút không tin nhìn hắn.

"Tiểu huynh đệ, đây chính là Hồng Long Ngư một hai vạn đó, cậu có chắc sẽ chữa khỏi không?" Lão Triệu có chút nghi hoặc nhìn hắn.

"Ông nhìn sẽ biết thôi." Vương Tiên cũng không nói nhiều, bởi vì hắn không chắc chắn trăm phần trăm, liền trực tiếp đi tới trước mặt Hồng Long Ngư.

“Nếu cậu không nắm chắc, thì đừng có đụng vào." Sắc mặt Lý tổng khó xử cảnh cáo nhìn Vương Tiên nói.

“Không thử thì làm sao biết được.” Vương Tiên không ngẩng đầu lên nói, hắn đưa tay sờ vào con Long Ngư. 

Lý tổng trầm mặt nhưng cũng không ngăn cản, thiếu niên trước mặt tự tin như vậy, có lẽ sẽ có tia hy vọng.

"Long khí."

Trong lòng hắn khẽ động, dựa theo long khí phương pháp cải tạo thủy tộc, một luồng long khí trực tiếp tiến vào trong cơ thể Long Ngư.

Điều kỳ diệu là Vương Tiên có thể cảm nhận được tất cả cấu trúc bên trong loài Long Ngư, hơn nữa hắn phát hiện thông qua long khí, bản thân hắn có thể cải tạo loài Long Ngư.

"Quả nhiên thần kỳ."

Trên mặt Vương Tiên lộ ra một tia kinh ngạc, hắn phát hiện huyết long bên trong có chút tắc nghẽn, đây cũng là nguyên nhân khiến nó thoi thóp.

"Long khí làm dịu."

Long khí kim sắc xẹt qua, huyết tụ trong cơ thể nó liền biến mất.

Hắn thu hồi long khí, phát hiện chỉ mới tiêu hao có một chút long khí.

"Phạch phạch." Lúc này, con Hồng Long Ngư vừa mới được thả vào chậu còn đang thoi thóp, liền lắc lư thân thể hình như rất hưng phấn.

Mặt Vương Tiên nở nụ cười, ngón tay quơ quơ trước mặt con Hồng Long Ngư.

Hồng Long Ngư vui vẻ di chuyển theo ngón tay của hắn.

Vương Tiên giả bộ xoa xoa thân thể Hồng Long Ngư.

"Wow, thật thần kỳ, lành thật rồi."

"Thật đúng là, thoạt nhìn không có vấn đề gì, hình như thật sự tốt rồi.”

Những người xung quanh nhìn thấy Hồng Long Ngư bơi lội trong nước, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn chằm chằm Vương Tiên. 

Lão Triệu ở bên cạnh hắn cũng kinh ngạc cẩn thận đánh giá Hồng Long Ngư một chút, trầm giọng nói: "Thật sự là khoẻ rồi!"

"Đương nhiên không có vấn đề gì rồi, chỉ là trong cơ thể nó bị tắc nghẽn một chút thôi, chỉ là một vấn đề nhỏ." Vương Tiên đứng lên vỗ tay, nói với Lý tổng: "Tới xem đi, một chút vấn đề cũng không còn." 

Lý tổng dừng lại rồi vội vàng chạy tới, cẩn thận nhìn chằm chằm con Hồng Long Ngư kia.

"Lão Triệu, thực sự khoẻ rồi hả." Ông có chút không xác định nhìn về phía ông lão.

"Thực sự đã khỏe rồi." Lão Triệu nhẹ gật đầu.

"Không sao nữa thì tốt rồi, tốt rồi." Lý tổng thở phào nói: "Vị tiểu huynh đệ này, thật sự là cảm ơn cậu, cảm ơn cậu."

"Không cần đâu, hy vọng Lý tổng không làm khó cô gái này là được." Vương Tiên xua tay.

"Không có, đa tạ chàng trai trẻ, nào, lại đây ăn một bữa cơm đi. Đây là nhà hàng của tôi, cậu ăn một bữa cơm nhé."

"Không cần, tôi vừa ăn xong rồi, đồ ăn ở nhà hàng Lý tổng hương vị rất ngon."

Vương Tiên lắc đầu, hắn nhìn qua Quan Thư Tình, thì phát hiện cô cũng đang nhìn mình.

Hắn mỉm cười với cô, nói gì đó với Lý tổng rồi trực tiếp rời đi. 

Quan Thư Tình cảm kích nhìn theo bóng dáng Vương Tiên, cô do dự muốn đuổi theo nhưng bị quản lý ở cạnh ngăn lại.

"Long Ngư, cá kiểng!"

Vương Tiên bước ra khỏi Nhất Phẩm Các, trên tay cầm một chiếc ô, trên mặt có chút trầm tư, ba con Long Ngư trị giá một đến hai trăm vạn vừa rồi cho hắn một số gợi ý.

"Có lẽ ta biết làm sao có thể nhanh chóng kiếm được tiền rồi."

Khóe miệng Vương Tiên hơi nhếch lên, cầm ô đi về phía bên trong kia.

Đi được khoảng trăm mét, hắn nhìn thấy một cửa hàng bên trái. 

Cửa hàng thủy tộc.

Cửa hàng thủy tộc là cửa hàng bán bể cá và cá cảnh. 

Vương Tiên bước vào cửa hàng, bên trong đang đứng là một gã trung niên và hai cô bán hàng trẻ tuổi, không có khách hàng nào khác.

"Anh chàng đẹp trai có muốn mua cá kiểng không?” Vừa bước vào cửa, một cô bán hàng đã mỉm cười hỏi.

"Để tôi xem một chút." Vương Tiên nhìn cô gái đó cười cười.

"Được ạ, vậy anh cứ xem đi." Cô bán hàng không quan tâm hắn có thể không mua, mỉm cười nói với hắn.

"Bể cỏ, bể biển, nơi này là cá kiểng."

Toàn bộ cửa hàng thủy tộc rất rộng, có ba khu vực: bể cỏ, bể biển và cá kiểng, bể cỏ và bể biển chủ yếu trang trí cảnh quan, trong đó có rất ít cá, còn cá kiểng chỉ đơn giản là nhiều loài cá khác nhau.

Có những loài cá vàng, cá vẹt, cá thiên thần phổ biến nhất cũng như Long Ngư và cá chép quý hiếm.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương