[h+] Fwb
-
C4: 4.
Đã hơn một tuần cậu và hắn không nói chuyện với nhau, trên đường đến trường cũng không thèm nhìn mặt, giờ ăn trưa cũng chỉ có mình cậu lủi thủi ăn một mình, tối đến thì mỗi người một nhà làm bài tập. Nói chung cả hai đều không ai chịu thua ai, nhất quyết không làm lành là không làm lành.
Phụ huynh hai nhà cũng nhận ra biểu hiện lạ của đôi trẻ, hỏi tới thì hắn và cậu đều qua loa trả lời là do giận chuyện vặt vảnh. Nghe vậy họ cũng không thắc mắc nhiều vì nghĩ bạn bè giận nhau là chuyện thường, lâu lâu cãi nhau để hiểu nhau hơn cũng tốt, họ nghĩ vậy.
Nhưng đúng là oan gia ngõ hẹp, định mệnh cứ phải ép cho cậu và hắn phải gặp nhau. Chuyện là môn thể dục trường hắn và cậu phải học ghép lớp, nghĩa là vào một tiết sẽ có hai lớp học chung. Trước đây lớp cậu học cùng một lớp khác nhưng không hiểu sao nhà trường lại đổi thời khóa biểu, lớp mà cậu phải học cùng là lớp của hắn.
Vào đầu giờ giáo viên bắt tất cả làm một loạt hoạt động thể chất, nào là hít đất, chạy tại chỗ rồi lại bắt huơ tay múa chân. Làm tới khi ai nãy đều mỏi mệt cả người đầy mồ hôi mới cho dừng. Tưởng chừng chỉ tới đó là ngưng ai ngờ giáo viên bộ môn lại tiếp tục bắt hai lớp chia ra hai nhóm nam nữ. Nhóm nữ thì được ngồi qua một bên nghỉ ngơi còn nam hai lớp phải tiếp tục chạy quanh sân lớn ba vòng. Ai nấy đều bất mãn mà thở dài trách móc. Còn về cậu thì đã không muốn tiếp xúc với hắn mà giờ lại phải chạy cùng nhau.
Build là một cậu nhóc nhỏ con, thể trạng lại có chút yếu đuối so với các bạn nam cùng lớp nên đương nhiên cậu sẽ không thể chạy lại bọn họ. Đám chân dài kia ai cũng chạy như vũ bão, cậu chỉ mới đi đến hai phần ba sân thì bọn họ đã kết thúc một vòng. Thiếu niên yếu ớt chạy giữa trời nắng chói chang thật sự là một cực hình. Mồ hôi rơi vào mắt, vào miệng, mắt thì nhòe đi không mở được, miệng thì đã khô khốc nay lại có thêm vị mặn chát, khó chịu vô cùng. Build thở hồng hộc, nhưng cứ mỗi khi cậu cố gắng mở mắt ngước lên nhìn thì phía trước cậu lúc nào cũng là người bạn ấy. Hắn ta dư sức chạy vượt qua tất cả nhưng vẫn giữ mãi một tốc độ đều đều để cậu không bị bỏ lại. Nhìn thấy như vậy Build lại cảm thấy cảm động, cậu không kìm được nở nụ cười vui vẻ. Nghĩ lại thì bạn bè mười mấy năm đâu thể vì một câu nói thiếu suy nghĩ của hắn mà giận mãi được. Cậu định là ngay khi hoàn thành xong vòng chạy sẽ tới làm hòa cùng hắn.
Đôi chân thoăn thoắt cố gắng chạy hết vòng cuối cùng lúc gần chạm đến vạch cậu mừng hết lớn. Nhưng niềm vui đến chưa được bao lâu thì lại bị vụt tắt. Từ phía sau Build một bàn tay không biết từ đâu đẩy mạnh cậu về phía trước. Giật mình, mất thăng bằng Build liền ngã nhào về phía trước, cả cơ thể ma sát với nền sân cứng ngắc khiên cậu bị thương không ít chỗ. Ngay khi cơn đau đã truyền đến đại não cậu ngước lên còn thấy một tên bạn học đang dơ hai ngon giữa về phía mình miệng còn không ngừng bỡn cợt.
- Chạy gì chậm rì vậy thằng ẻo lả!
Ngay khi thấy tình trạng của cậu ai nấy đều chạy ra, có bạn học, có giáo viên bộ môn và có cả hắn. Nhìn tình trạng xay xát, da thì trầy trụa của cậu Bible không khỏi lo lắng. Giáo viên bộ môn kêu hai bạn nam cao lớn khác đưa cậu đến phòng y tế, Bible không được phân công nên chẳng được rời đi cùng cậu. Build rời đi trong tình trạng đau đớn hắn không khỏi tức giận. Quay lại lườm tên kia một cái, khi nhìn thấy điệu bộ thản nhiên của hắn Bible không nhịn được liền muốn xông vào giáp lá cà.
Xông thẳng tới đây tên kia một cái, miệng cũng không quên chửi rủa.
- Con mẹ mày chơi cái trò gì vậy hả? Nó té đập đầu rồi làm sao? Ai dạy mày cái thói côn đồ mất dạy đó? Đ* m* mày kênh ai?
1
Tên vừa đẩy cậu nghênh mặt lên trừng lại hắn, Bible cũng chẳng vừa mà mở to mắt trừng lại, thấy xảy ra gây gổ ai nấy đều bâu vào khuyên ngăn. Jeff thấy bạn mình mất bình tĩnh cũng kéo Bible ra, tay không ngừng vuốt lưng đến trấn an hắn. Giáo viên đi tới nghiêm giọng mắng.
- Sự việc vừa rồi là tai nạn thôi, Build mất thăng bằng nên ngã, em đừng có làm loạn rồi đổ oan cho bạn.
Nghe thầy giáo bộ môn nói vậy Bible càng nóng máu. Hắn mất bình tĩnh hét cả vào mặt ông ta.
- Cái gì mà tai nạn!? Thầy có đui mới thấy đó là tai nạn, rõ ràng là thằng chó này đẩy bạn của em, ai cũng thấy sao thầy không thấy?
3
Bible giận run cả người, Jeff chỉ biết đứng cạnh kề tai nói hắn: "bỏ đi". Cả cơ thể Bible lúc này đỏ chót vì giận, hắn mặc kệ tiết học vẫn đang diễn ra vùng vằng bỏ đi. Jeff biết nếu càng ở lại chỉ khiến Bible thêm mất bình tĩnh nên cũng không ngăn cản. Ngay khi Jeff quay đầu lại nhìn tên láo xược kia thì thấy hắn đập tay cùng với một tên cùng lớp khác, miệng còn nở nụ cười đểu cáng. Jeff nheo nheo mắt, thầm nghĩ tên này nên nhận một bài học để bỏ thói hỗn láo đó...
Về phía Bible, hắn hùng hùng hổ hổ đi đến phòng y tế, không kiêng nể cứ thế xem đây là nhà mà mở mạnh cửa tiến vào. Bên trong một cậu bạn đang cầm thuốc đỏ để sát trùng vết thương cho cậu. Hắn từ đâu phóng tới giật lấy chai thuốc khiến cậu và bạn học kia giật hết cả mình.
- Ra ngoài đi, để cậu ta cho tôi lo!
Dùng giọng ra lệnh rồi hất cầm đuổi người ta đi, cậu bạn kia ban đầu vô cùng bối rối nhưng cũng không hỏi nhiều liền rời đi.
Ngay khi không gian chỉ còn có hai người hắn mới chầm chậm cuối xuống rửa vết thương ở đầu gối cho cậu. Cả hai không nói với nhau lời nào, Bible thì tập trung nhỏ thuốc vào bông gòn rồi từ từ chấm vào vết thương. Một trận đau rát truyền tới đại não, Build giận bắn mình co chân lên, miệng không ngừng rít lên đau đớn. Bible ngước lên nhìn biểu cảm đau điếng đó của cậu liền cảm thấy áy náy, tự hỏi có phải hắn làm quá mạnh tay rồi không?
Ngay khi cảm giác đau rát đã giảm xuống một phần cậu mới từ từ đưa chân xuống để hắn tiếp tục. Lần này hắn có chút e dè, tay cũng ngập ngừng không dám chấm vào.
- Mày cố gắng làm nhanh một chút để tao đau một lần rồi thôi, cứ chấm chấm như vậy sẽ rất thốn.
3
Cậu nói với hắn. Đúng là việc rửa vết thương nên làm nhanh gọn để rút ngắn thời gian đau rát nếu cứ ngập ngừng như thế sẽ càng đau hơn. Nghe vậy hắn cũng làm theo, một lượt thoa thuốc hết cả mảng xước trên đầu gối cậu.
- Aaa... Ble!
Cậu đau đến trán đổ hết mồ hôi, ngay khi động tác thoa thuốc dừng lại lập tức không ngừng thở gấp, tay cũng bất giác nắm lấy cổ tay Bible.
- Còn trầy chỗ nào nữa?
Hắn dịu dàng hỏi, cậu nghe vậy liền đưa hai khuỷu tay lên, đằng trước và đằng sau mỗi nơi đều xước một mảng. Nhìn cảnh này hắn hận không thể đánh chết tên khốn kia. Đôi mày chau lại, mặt lập tức tỏ vẻ khó chịu. Build nhìn thấy biểu cảm nhăn mặt bất mãn của hắn liền hiểu lầm rằng hắn cảm thấy khó chịu vì mình ngồi không ngay ngắn, liên tục cắt ngang rồi la lối om sòm. Hít hít mũi cậu nhỏ giọng nói.
- Tao cố gắng nhịn rồi nhưng mà nó đau lắm, tao không ngồi yên được. Mày đừng cọc với tao.
Hắn nghe vậy liền nghĩ gương mặt dữ tợn này làm cậu sợ ngay lập tức giãn cơ mặt, tỏ ra bình thường hết mức có thể.
- Tao không có cọc mày, tao biết nó đau, cứ la thoải mái, tao không thấy ồn.
Không hiểu sao nước mắt Build lại ứa ra, hắn làm cậu cảm động muốn khóc. Nhào tới ôm chằm lấy hắn, miệng không ngừng mếu máo, chữ có chữ không nói.
- Huhu... Mày đừng có giận tao nữa, tao không có ai chơi cùng hết... có mình mày thôi... huhu...
Hắn một bên bỏ chai thuốc đỏ xuống đưa tay lên vuốt ve tóc cậu, ân cần nói.
- Tao đâu có giận mày, là mày né tao, không muốn nhìn mặt tao mà.
- Không có... không có huhu... Mày nói tao ẻo lả làm tao buồn... tao không dám nhìn mặt mày... không phải không muốn... Đêm nào tao cũng nhớ mày... nhớ mày chết mẹ hức...
Bao nhiêu tâm tình chất chứa một tuần nay cậu đều tuôn ra hết, Bible nghe vậy không ngừng vuốt tóc, xoa lưng cho cậu.
- Lỗi cũng một phần ở tao, tao không nên nói mày như vậy, tao không kì thị mày Build, mày là người bạn tốt nhất của tao, dù mày không đáp ứng tao chuyện kia mày vẫn là người bạn mà tao trân trọng nhất!
Sau một hồi khóc lóc cả hai cũng nhanh chóng rửa xong vết thương. Cậu và hắn vì lười lên lớp nên cả hai cùng ở lại phòng y tế. Hắn nắm cánh tay đầy dấu thuốc đỏ và bông băng của cậu lên ngắm ngắm. Trong đầu không ngừng nghĩ không biết nên xử lí tên làm cậu ra nông nổi này thế nào. Nhưng có lẽ hắn không cần lo quá vì giờ này có lẽ Jeff đã thay hắn gom người làm việc đó rồi.
Build nhìn hắn cứ nhìn vào hư không mà không thèm nói chuyện liền đưa tay chọt vào má hắn một cái để thức tỉnh hắn. Bible đang tập trung suy nghĩ thì bị chọt liền quay qua, ngón tay đặt trên má vẫn nằm đó không xê dịch. Hắn nhìn sang thì thấy biểu cảm tròn mắt nhìn mình của cậu thì bỗng thấy đáng yêu. Lập tức muốn trêu chọc cậu, không ngần ngại cắn lấy ngón tay kia rồi ngậm vào miệng. Cậu thấy vậy liền rút ra, ngại ngùng nói.
- Tay tao dơ.
Hắn lưu manh kê sát mặt mình vào mặt cậu, tay không ngần ngại chạm vào vật dưới đủng quần cậu.
- Ngón tay không cho ngậm vậy chỗ này ngậm được không?
Đối với lời trêu chọc đó da mặt mỏng của Build lập tức trở nên đỏ lựng. Nhưng rồi chợt nhận ra cả hai đang ở đâu nên liền đẩy hắn ra.
- Ờ đây là trường học.
- Mặc kệ trường học.
2
Nói rồi lập tức không cho cậu đáp trả liền dùng miệng mình ngậm lấy môi cậu. Cái lưỡi hấp tấp của hắn chưa gì đã cạy miệng người ta mà chui vào khoáy đảo. Bên dưới tay cũng đã kéo ra khóa quần của cậu. Để tránh động đến vết thương hắn chẳng dám sờ loạn, đỡ cậu nằm xuống hắn cũng không dám. Chỉ có thể hôn môi và chạm vào nơi kia xoa nắn.
- Nãy mày nói đêm nào cũng nhớ tao?
Build dùng đôi mắt ngấn nước kích tình nhìn hắn. Đầu khẽ gật.
- Ừm... Ưmm...
Tuy vội vã nhưng lại nhẹ nhàng lưỡi hắn đảo quanh một vòng trong khoang miệng ấm nóng, mút mát đôi môi nhỏ đến mưc phát ra tiếng hôn "chụt chụt" ám muội. Build đáp trả lại, ngửa cổ đưa lưỡi mình cùng lưỡi hắn hòa quyện. Đến khi hắn buông tha cánh môi nhỏ hai chiếc lưỡi ướt át vẫn còn lưu luyến mà cuốn lấy. Bible đột nhiên dứt ra khỏi nụ hôn khiến cậu có chút hụt hẫng, nhưng rồi hắn bất ngờ cuối xuống nơi khóa quần bị mở toang của cậu. Nắm lầy Build nhỏ đã dựng đứng đảo lưỡi lếm vào.
- Haa... ưm.
- Nói xem lúc nhớ tao mày có xoa nó không?
- Có... hưmm.
Không ngờ cậu lại nghiện hắn tới vậy, nếu cậu đã thích kĩ thuật của hắn tới vậy thì để cậu mê nó suốt đời luôn đi. Dùng cả khoang miệng bao lấy Build nhỏ, Bible không ngừng phun ra nuốt vào, mút mát nó như đang thưởng thức một món ăn tươi ngon.
- Ble... Ble... tao bắn sẽ dơ... không được... haaa...
Hắn ngừng ngậm lấy nhưng lại thay thế bằng tay của mình, dùng tốc độ nhanh nhất để sục cho cậu.
- Bắn đi đừng sợ, tao nuốt hết của mày, sẽ không bẩn.
Với tốc độ xoa nắn khủng khiếp đó của hắn cậu cũng không nhịn nổi mà oằn mình phun ra dịch trắng.
Đúng như hắn nói, hắn sẽ nuốt hết, ngay khi chất lỏng vừa bắn lên Bible đã đưa lưỡi ra đón lấy, một lúc nuốt hết vào. Một số chảy xuống Build nhỏ, hắn cũng luyến tiếc mà liếm dọc theo thân trụ, đuổi theo tí dịch còn xót kia mà nuốt lấy.
Phòng y tế của trường giờ đây như trở thành phòng riêng của cả hai, cậu và hắn không kiêng nể mà liên tục triền miên môi lưỡi rồi lại đưa đẩy. Dù vết thương không ngừng truyền tới đau rát nhưng cảm giác sung sướng mà hắn mang lại đã lấn át cả cái đau kia.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook