"Chào các bạn, vậy là chúng mình đã chuẩn bị bắt đầu một tuần mới. Bây giờ là một giờ bốn lăm phút chiều theo giờ của Việt Nam. Radio số hai này được biên soạn bởi Woony với chủ đề: Yêu Xa. Chủ đề này xuất hiện vì tớ có xem được, số ít độc giả của tớ đang ở Mỹ, Nga,... Chủ đề này của tớ cứ cho là đang gửi tặng các bạn đi. Một món quà nhỏ từ Việt Nam gửi đến các cậu"

Em đã ở Mỹ được ba năm rồi anh ạ. Tính ra thì chúng mình xa nhau đã được hơn một năm rồi. Lần này, em có vô tình tìm được cách gửi bài cho radio. Có thể đây là một câu chuyện đã chẳng còn chi tiết và trọn vẹn, vì em đã dần quên mất cả giọng nói của anh rồi, mòn dần những kí ức ngày chúng mình bên nhau. Em chỉ muốn chia sẻ một chút, rằng yêu xa là một điều khó khăn vô cùng.

Em còn nhớ ra những tháng ngày ở Việt Nam, nơi mà "bốn mùa xuân hạ thu đông anh đều là của em", nơi có chàng trai từng không quản mưa lớn ngày hạ lội nước đi mua cháo cho em, nơi ấy có anh, chàng trai của thanh xuân.

Thật ra em chưa từng hối hận vì quyết định đi du học. Mỹ là nơi tuyệt vời, là một chìa khóa mở ra tương lai tốt đẹp cho em. Nhưng cũng là nơi khiến em cô đơn nhất. Hàng ngày, hai tư giờ, em chả có cơ hội nói ra thứ tiếng mẹ đẻ, càng không có thời gian để mở skype vì múi giờ chênh lệch với Việt Nam rất nhiều. Em gặm nhấm nỗi cô độc đang dần làm em chai sạn.

Em còn nhớ, ngày ấy ở sân bay, anh từng chạy đến ôm em hứa rằng: "Anh đợi em" mà em cũng vì lời hẹn đó mà càng rung động. Em cứ ngỡ chúng mình sẽ giống những câu chuyện thiếu nữ. Rằng anh nhất định sẽ đợi được em trở về.

Những ngày đầu nơi đất khách vừa khiến em áp lực lại mỏi mệt. Nhưng có lẽ cũng vì những tin nhắn của anh mà vào lúc nước mắt em chỉ trực tuôn rơi liền khô cạn. Vì em đã có động lực của riêng mình. Vì em tin anh sẽ đợi em.

Ấy thế nhưng chuyện giông bão cũng sẽ đến. Những tin nhắn dần thưa thớt. Em dần dần cũng vì công việc mà chẳng còn thời gian hỏi han thân tình. Anh cũng vì múi giờ lệch lạc và sự mệt mỏi mà quên đi. Đến khi em và anh cùng có những giấc mộng của riêng mình. Thì chúng ta cạn tình.


"Chúng mình chia tay, em nhé"

"Cả hai đã mệt mỏi rồi"

Yêu xa là một điều rút cạn sức mình.

Mà tình yêu cũng có hạn. Hết rồi.

Anh đã là một người bạn trai rất tốt, rất tốt.

Anh đã từng rất yêu, rất yêu em.


đã từng vì em mà hái sao mùa hạ,

đã ngây ngô và khờ dại mà tin rằng chuyện là chúng mình sẽ bên nhau mãi mãi.

Anh có thể sẽ nghe thấy radio này, vì anh là người từng truyền cho em sự yêu thích nó.

Và có lẽ giờ đây anh cũng chẳng còn nhớ đến em nhưng em vẫn muốn nói với anh rằng: Em cảm ơn anh. Cảm ơn anh đã là chàng trai bốn mùa xuân hạ thu đông đều bên em. Chàng thiếu niên trong quá khứ đã từng vì em làm biết bao chuyện. Mong anh kiếp này hạnh phúc, cả đời bình an.

Hà Nội, 6/2/2019


Woony
*

Bài viết còn được đăng tại nick instagram: blogcuachungminh. Nếu các bạn hứng thú có thể gửi gắm những điều tâm sự, lắng nghe những câu chuyện qua lăng kính ngoài kia. Tớ rất muốn nghe nhiều câu chuyện trên đời.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương