Giày Thủy Tinh Của Cô Bé Lọ Lem
Chương 35: Lời tâm tình nửa đêm

Edit: Lavender – Blue

Beta: LeeMon

Đêm tháng năm, khuôn viên trường đại học Sư phạm ấm áp và yên tĩnh, ánh trắng rất sáng, ánh trăng trong trẻo có một vầng hào quang phủ lên vạn vật, gió đêm dễ chịu êm ái thổi nhẹ qua mặt, trong không khí tràn ngập hương hoa không biết tên, trong khuôn viên ký túc xá của trường cơ bản là không gian tối đen, hầu hết mọi người đã đi vào giấc mộng đẹp ngọt ngào.

Một góc trong sân bóng rổ truyền tới cuộc trò chuyện của cặp tình nhân bé nhỏ.

"Đều tại anh, bây giờ không thể vào ký túc xá được?"

"Có gì khó đâu, đến chỗ anh ngủ."

"Anh nghĩ em giống như bạn gái cũ của anh."

"Em lại nữa, không phải nói không ai đề cập đến chuyện lúc trước sao. Mà không phải lúc em nghỉ đông cũng đã từng ngủ rồi sao?"

"Khi đó không giống bây giờ."

"Vì sao không giống bây giờ?"

"Anh...anh cố ý giả bộ, hừ, nhường phòng anh cho em ngủ, anh ngủ trên sofa."

"Không thành vấn đề."

Kèm theo một tiếng cười trêu đùa, hai cái bóng dáng hoạt bát vội chạy về phía cửa sau.

Ở cửa sau trường học, Tiểu Dã khen ngợi không dứt về kỹ năng trèo cửa thông thạo của Tảo Tảo: "Tảo Tảo, có rất ít cô gái có bản lĩnh nhanh nhẹn giống như em nha."

"Tất nhiên, khác so với những người bạn gái kia của anh, cái này em rất có tự tin ", dĩ nhiên Tảo Tảo cũng rất hài lòng với bản lĩnh của mình, nhảy xuống khỏi cánh cửa sắt, vỗ tay một cái, đắc chí nói: "Khi còn bé, bất cứ việc gì liên quan đến leo trèo, giống như trèo cây, leo núi, trèo tường, ngay cả Lục Phong cũng không leo giỏi hơn em đấy."

"Lục Phong kia, có phải thích em không, bình thường anh thấy em và cậu ta khá thân thiết." Nhắc tới Lục Phong, Tiểu Dã cũng nhớ tới cảnh tượng anh nhìn thấy vào cuối tuần đó. Giữa đêm khuya khoắt Tảo Tảo và Lục Phong còn đùa giỡn trên đường, trong lòng có chút không thoải mái.

"Anh đang nói về cái gì vậy, Lục Phong bị em bắt nạt từ nhỏ đến lớn, khi còn bé ngay cả việc cậu ấy đi tiểu ra quần em cũng biết. " Tảo Tảo cầm cái chìa khóa trong tay ném lên chơi đùa: "Lúc nói Tiêu Dương, lúc nói Lục Phong, anh cho rằng ai ai cũng thích em, em có sức quyến rũ lớn như vậy sao?"

"Đúng rồi, trước kia không phải anh nói dáng vẻ của em rất mất mặt sao. " Tảo Tảo thở phì phò nói: "Khi đó, anh luôn nói là ai đó cỡ nào xinh đẹp cỡ nào, anh mất bao lâu mới cua được cô ấy, người nào có khí chất ưu nhã đến mức nào, ai anh qua lại bao lâu thì đá cô ta, anh thật là lợi hại."

Tảo Tảo càng nói càng tức giận, hất tay Tiểu Dã ra: "Tiểu Dã, có phải mỗi lần anh theo đuổi con gái đều là lớp vỏ như vậy, sau khi theo đuổi được thì đổi một cách nói khác."

"Tảo Tảo, sao em có thể nói anh như vậy. " trái tim Tiểu Dã bị tổn thương, anh nói với giọng buồn buồn: "Em thật sự không thể tha thứ cho quá khứ của anh sao, anh đã nói bao nhiêu lần rồi, trước kia là anh sai, nhưng bây giờ anh thật sự thích em, mới vừa rồi không phải hai chúng ta ở chung một chỗ rất vui vẻ sao, nói thế nào lại trở lại với vấn đề này."

Tiểu Dã dừng một chút, tiến lên kéo tay Tảo Tảo, giọng điệu chắc chắn nói: "Tảo Tảo, từ nay về sau em đừng nghĩ đẩy anh ra, cho dù em đẩy anh bao nhiêu lần, anh đều sẽ rất nhanh bắt em trở lại, anh sẽ không để cho em có cơ hội đi tìm Tiêu Dương hay là Lục Phong gì đó.”

Tảo Tảo bĩu môi: "Hừ, ngày mai em sẽ đi tìm Tiêu Dương, chỉ cần cậu ấy đồng ý, em sẽ lập tức qua lại với cậu ấy, còn có Lục Phong, Lữ Lãng, anh nói từng yêu mấy lần, em sẽ yêu bấy nhiêu lần, anh và mấy cô gái nhỏ kia lên giường, em lập tức đi tìm mấy người lên giường, cho anh tức chết, tức chết anh"

"Em, một cô gái, sao mà có nhiều suy nghĩ lộn xộn như vậy. " Ánh mắt Tiểu Dã xoay vòng: "Không còn sớm, nếu như vậy em có thể không giận anh nữa, vậy anh nhịn một chút, sẽ để cho em đi."

Tảo Tảo nghi ngờ nhìn Tiểu Dã: "Anh thật sự không để ý?"

Tiểu Dã cười lớn một cái ôm lấy Tảo Tảo, nhẹ nhàng đánh mông cô một cái: "Đương nhiên là giả, đừng nói là lên giường, đáng chết, cái người não nhỏ này, cả ngày đang suy nghĩ gì, cơm tối hôm nay lúc Tiêu Dương đến gần em một chút, anh đã phiền não muốn chết. Em lại còn tránh anh, còn chủ động nắm tay Tiêu Dương."

"Vậy không phải là anh cũng kề vai sát cánh với người đẹp, vành tai tóc mai chạm vào nhau." Tảo Tảo nhớ tới cảnh lúc ăn cơm tối có chút mất hứng.

"Anh nào có kề vai sát cánh với cô ấy, chỉ bị cô ấy vỗ vai một cái mà thôi. " Tiểu Dã bắt đầu liếm vào cổ cô: "Nhóc con, đừng nói, em biết cái gì là vành tai và tóc mai chạm vào nhau này."

"Dù sao em mặc kệ, em nhìn thấy tay của cô ấy đặt trên vai anh, anh nhất định thích cô ấy đụng vào anh."

Tiểu Dã chạm khẽ một cái lên mặt Tảo Tảo: "Được, sau này, anh thấy các cô gái sẽ giữ khoảng cách an toàn một mét, tuyệt đối không để cho các cô ấy đụng vào anh."

"Cũng không còn gì nữa." Tảo Tảo hài lòng gật đầu: "Trở về dùng xà phòng chà chỗ bị tay gái đẹp dụng vào đi.”

Hai người đang cười và nói đùa, chợt Tảo Tảo lanh mắt thấy hai người ngồi gần cửa sổ ở quán cơm ven đường, đưa lưng về phía cửa sổ là bạn trai Lâm Tâm, nam sinh đó cao to, đối diện với cậu ta là một cô gái, mặt cô gái đối diện cửa sổ, không phải Lâm Tâm.

"Bạn trai Lâm Tâm sao lại ở cùng với cô gái khác?" Tảo Tảo sững sờ, xoay người muốn chạy đi nhìn rõ ngọn ngành.

Tiểu Dã kịp thời giữ cô lại: "Đừng nóng vội, có lẽ là có chuyện."

Tảo Tảo cong miệng lên, cười nhạo một tiếng: "Khuya khoắt, trai đơn gái chiếc, còn có chuyện gì tốt?"

"Lần này đầu óc ngược lại xoay chuyển rất nhanh nha, vậy em nói hai chúng ta, khuya khoắt trai đơn gái chiếc, phải làm chuyện gì?" Tiểu Dã nín cười kéo cô.

"Anh. " Tảo Tảo nổi giận, nhún chân: "Người ta đang nói chuyện chính sự với anh, Lâm Tâm quyết một lòng với chàng trai này, nếu như thật sự có chuyện gì, cô ấy sẽ như thế nào đây?"

Tiểu Dã cũng nghiêm mặt nói: "Tảo Tảo, đây không phải là chuyện em có thể quản, đừng nói là bây giờ bạn trai cô ấy chỉ cùng ăn khuya với một cô gái, cho dù thật sự có quan hệ, thì em có thể làm gì, nói cho Lâm Tâm? Nếu như Lâm Tâm vẫn yêu cậu ta thì sao?"

Tảo Tảo không phục nói: "Dù sao em cũng không ưa những tên đàn ông lăng nhăng này, Tiểu Dã, có phải là trước kia anh cũng như vậy không, nên mới nói giúp cho bọn họ? Đúng rồi, dáng vẻ bạn trai của Lâm Tâm cũng có chút giống anh, hừ, các anh đều là nam sinh, đều là không phải người tốt gì cả."

"Anh đối với em tốt như vậy, em vẫn nói anh như vậy." Tiểu Dã tức giận kéo Tảo Tảo một cái, hung hăng vỗ mấy cái vào mông của cô, Tảo Tảo a a kêu to.

Lúc hai người tới phòng Bánh Nướng thuê đã là hai giờ sáng rồi, Tiểu Dã nhẹ nhàng mở cửa phòng kéo theo Tảo Tảo nhẹ nhàng đi vào phòng Tảo Tảo ngủ. Vừa mở đèn, Tảo Tảo ngẩn người, trong phòng mọi thứ vẫn giữ nguyên như lúc cô đi, thậm chí ngay cả ga giường, chăn cũng là bộ màu hồng.

Tiểu Dã nhẹ nhàng ôm lấy cô từ phái sau: "Trên chăn có mùi của Tảo Tảo, anh không đổi được."

Trước mắt Tảo Tảo xuất hiện hình ảnh ngày đó Tiểu Dã uống rượu say sau đó ôm chăn kêu tên của cô, mặt của cô đỏ lên.

"Tảo Tảo, mặt của em sao đỏ thế. " Tiểu Dã mập mờ ở bên tai cô thổi một hơi: "Em nghĩ gì đó?"

Giọng Tiểu Dã có chút trầm thấp nhẹ nhàng, lồng ngực của anh bền chắc nóng bỏng, dính sát lưng của cô, trái tim Tảo Tảo đập thình thịch.

"Tảo Tảo, tim của em đập càng lúc càng nhanh đấy." Tiểu Dã không có ý tốt tiếp tục quấy rầy cô.

Tên đáng giận này, hừ, không phải là thủ đoạn đùa giỡn con gái hơi nhiều một chút nha, Tảo Tảo hít sâu, từ từ xoay người, đôi tay chợt ôm cổ Tiểu Dã, chủ động hôn Tiểu Dã.

Bịch một tiếng, hai người cùng nhau ngã lên giường, Tiểu Dã tâm hoảng ý loạn ôm Tảo Tảo, cũng không chịu đẩy cô ra lại không dám tiến một bước hôn cô, không đợi anh quyết định làm thế nào, Tảo Tảo cực kỳ chủ động lại hôn tới.

Tảo Tảo hỗn loạn hôn bậy bạ ngoài miệng Tiểu Dã, Tiểu Dã lại không nhúc nhích đơ ở nơi đó, trong lòng cô buồn bực, bình thường Tiểu Dã nhiệt tình kích thích sao giờ lại khác thường như thế, chẳng lẽ kỹ thuật hôn mình sai rồi, Tảo Tảo có chút như đưa đám, cô lại xê dịch về phía Tiểu Dã, cả người cũng nằm ở trên người Tiểu Dã, cô đưa tay sờ sờ Tiểu Dã, người Tiểu Dã thật nóng.

"Đừng lộn xộn. " Hô hấp của Tiểu Dã dồn dập rối loạn, anh bắt lấy cánh tay đang sờ loạn của Tảo Tảo lại.

Đèn không biết đã tắt từ lúc nào, trong bóng tối, trên mặt Tảo Tảo nờ nụ cười gian xảo,  cô cũng học theo dáng vẻ vừa rồi của Tiểu Dã, nhẹ nhàng ở bên tai Tiểu Dã thổi hơi, càng thêm chủ động liếm vành tai của anh, cô cảm thấy bắp thịt toàn thân Tiểu Dã lập tức cứng đờ.

Tiểu Dã thở dài, mở rộng hai cánh tay siết chặt Tảo Tảo, đang muốn hôn thật sâu, chỉ nghe trong bóng tối truyền tới một giọng nói xấu xa: "Tiểu Dã, em mệt, buồn ngủ, anh đi ra ngoài đi, à, sao tim của anh đập nhanh như vậy?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương