Gái Ế - Cô Vợ Nhà Giàu Thích Ở Nhà
-
Quyển 4 - Chương 14
******
Sau khi Cố Minh Hải từ Bích Quế Vân đi ra thì về khách sạn.
Không bao lâu tiếng chuông cửa vang lên.
Nhân viên khách sạn nói có người tìm ông ta, đang chờ ông ta trong phòng họp.
Cố Minh Hải nhíu chặt lông mày, những người bạn ông ta biết thời gian này tài chính ông ta không đủ quay vòng, nên người nào cũng đóng cửa nói có việc không gặp ông ta, vậy bây giờ là ai tìm ông ta?
Nhân viên khách sạn nhìn ra Cố Minh Hải đang phiền não, sau đó nói thêm, “Người kia nói ông ta có thể giúp ông giải quyết vấn đề quay vòng vốn, còn nói ông tới đó thì ông sẽ biết có chuyện gì.”
Cố Minh Hai vội móc một tờ nhân dân tệ màu đỏ đưa cho nhân viên khách sạn, ánh mắt nhìn nhân viên khách sạn, “Cậu nói phòng họp ở đâu vậy?” Bây giờ ông ta đã cùng đường, chỉ có thể thử liều một lần, có lẽ như vậy thì ông ta không mất tập đoàn Cố thị.
Nhân viên khách sạn nhận tiền, khóe miệng cười tươi, dẫn Cố Minh Hải tới cửa phòng họp rồi rời đi.
Cố Minh Hải đẩy cửa đi vào.
Phòng họp không có ai, trong đầu ông ta tuôn trào cảm giác tức giận, đây là đang dối gạt ông ta.
Một bóng người cũng không có.
Xoay người rời đi, muốn tìm nhân viên khách sạn kia tính sổ.
Khoảnh khắc đó, video trong phòng họp sáng lên, truyền tới giọng nói, “Xin chào tiên sinh Cố Minh Hải! Bây giờ tôi muốn tìm ông để hợp tác.”
Trong màn hình lớn chỉ thấy một bóng lưng cao ngất.
Cố Minh Hải nhìn vào màn hình, “Rốt cuộc ông là ai? Tại sao muốn tìm tôi hợp tác?” Ngay cả mặt mũi cũng không cho ông ta nhìn, điều này khiến ông ta cảm thấy phải phòng bị.
Hết chương 14
Sau khi Cố Minh Hải từ Bích Quế Vân đi ra thì về khách sạn.
Không bao lâu tiếng chuông cửa vang lên.
Nhân viên khách sạn nói có người tìm ông ta, đang chờ ông ta trong phòng họp.
Cố Minh Hải nhíu chặt lông mày, những người bạn ông ta biết thời gian này tài chính ông ta không đủ quay vòng, nên người nào cũng đóng cửa nói có việc không gặp ông ta, vậy bây giờ là ai tìm ông ta?
Nhân viên khách sạn nhìn ra Cố Minh Hải đang phiền não, sau đó nói thêm, “Người kia nói ông ta có thể giúp ông giải quyết vấn đề quay vòng vốn, còn nói ông tới đó thì ông sẽ biết có chuyện gì.”
Cố Minh Hai vội móc một tờ nhân dân tệ màu đỏ đưa cho nhân viên khách sạn, ánh mắt nhìn nhân viên khách sạn, “Cậu nói phòng họp ở đâu vậy?” Bây giờ ông ta đã cùng đường, chỉ có thể thử liều một lần, có lẽ như vậy thì ông ta không mất tập đoàn Cố thị.
Nhân viên khách sạn nhận tiền, khóe miệng cười tươi, dẫn Cố Minh Hải tới cửa phòng họp rồi rời đi.
Cố Minh Hải đẩy cửa đi vào.
Phòng họp không có ai, trong đầu ông ta tuôn trào cảm giác tức giận, đây là đang dối gạt ông ta.
Một bóng người cũng không có.
Xoay người rời đi, muốn tìm nhân viên khách sạn kia tính sổ.
Khoảnh khắc đó, video trong phòng họp sáng lên, truyền tới giọng nói, “Xin chào tiên sinh Cố Minh Hải! Bây giờ tôi muốn tìm ông để hợp tác.”
Trong màn hình lớn chỉ thấy một bóng lưng cao ngất.
Cố Minh Hải nhìn vào màn hình, “Rốt cuộc ông là ai? Tại sao muốn tìm tôi hợp tác?” Ngay cả mặt mũi cũng không cho ông ta nhìn, điều này khiến ông ta cảm thấy phải phòng bị.
Hết chương 14
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook