Duy Ngã Tự Tại
Chương 52

Bốp bốp bốp bốp bốp...

Hữu Cầm Thanh Nhã vừa tuyên bố xong đã có hàng loạt thanh âm vỗ tay vang lên khắp toàn trường, nửa thế kỹ mới có một hội đấu giá như thế này đấy, thế nên họ nóng lingf là chuyện bình thường.

"Quy định đấu giá chắc không cần phải nói dài dòng gì cho các vị nữa, công cụ giao dịch đều là Cực Phẩm Linh Thạch, người ra giá cao nhất sẽ đấu giá thành công vật phẩm!"

Hữu Cầm Thanh Nhã một lần nữa đảo mắt đẹp khắp một vòng nhìn toàn bộ khán đài, không ít thiếu niên, thanh niên chưa trải đời hay những kẻ háo sắc liền bị nhan sắc của nàng khiến tim đập thình thịch, hô hấp trở nên dồn dập, như thể đi tham dự đấu giá chẳng là cái thá gì so với đến đây chủ để ngắm nhìn nàng vậy.

Bốp bốp

Hữu Cầm Thanh Nhã vỗ tay hai cái, ngay sau đó đã có một thị nữ xinh đẹp nhận lệnh mang theo một hộp ngọc cung kính bước đến giữa sân khấu.

Hữu Cầm Thanh Nhã chậm rãi mở ra hộp ngọc, bên trong là một quả trái cây to bằng nắm đấm bóng loáng và hơi có vẻ trong suốt như thủy tinh sáng lấp lánh...

Vật phẩm này vừa xuất hiện, nhiệt độ trong gian phòng đấu giá đã đột ngột giảm xuống thấy rõ.

"Vật phẩm đấu giá đầu tiên của Đấu Giá Hội chính là một thiên tài địa bảo Địa Cấp Trung Phẩm - Linh Băng Quả!"

"Như các vị đã biết, tại vùng phía Tây của Đông Uyên Đại Lục chúng ta có điều kiện thời tiết chủ yếu là lạnh giá, thế nên đã sản sinh ra số lượng tu sĩ tu luyện liên quan đến Băng hệ thuộc tính rất nhiều, mà Linh Băng Linh Quả có thể giúp tu sĩ gia tăng sự điều động Băng thuộc tính, đồng thời phụ trợ giúp linh lực trở nên tinh khiết hơn, điều động linh lực trở nên linh hoạt mạnh mẽ hơn, không để lại bất kỳ di chứng nào!"

Hữu Cầm Thanh Nhã thanh thoát khéo léo giới thiệu.

"Đồ tốt!" Có rất nhiều tu sĩ có mặt ở đây sau khi vừa nghe nàng nói xong đã không nhịn được mà thốt lên khen ngợi, họ đều là những người chủ tu các loại công pháp hay vũ kỹ các loại Băng hệ thuộc tính nha.

Trần Vô Hạo cũng thầm gật đầu, mở đầu đã ra đồ vật mà đại lượng tu sĩ tại phía Tây đại lục đều cần thiết, đẳng cấp còn đạt đến Địa Cấp Trung Phẩm nữa...

Phải biết thiên tài địa bảo không hề dễ kiếm chứ đừng nói đến đẳng cấp cao hay thấp của chúng, mà tác dụng của Linh Băng Quả kia cũng cực kỳ tốt, chưa kể không có di chứng để lại khi phục dụng quả này hoàn toàn không có liền thật khó có thể chối từ.

Các ít tu sĩ từ khi nhìn thấy Linh Băng Quả đã dùng ánh mắt tham lam nóng rực nhìn chằm chằm Linh Băng Quả, chỉ hận không thể lập tức có được nó...

Và một kẻ đã không nhịn được mà hấp tấp nói: "Thanh Nhã cô nương mau báo giá đi a!"

Hữu Cầm Thanh Nhã hài lòng mỉm cười, việc để Linh Băng Quả xuất đầu nhằm hâm nóng bầu không khí tất cả đều nằm trong tính toán của Đế Tài Các, lúc này nàng hé mở đôi môi son nhẹ nhàng nói, linh lực vẫn luôn vận dụng để khuếch đạiaam thanh:

"Giá khởi điểm của Linh Băng Quả là 8000 Cực Phẩm Linh Thạch, mỗi lần báo giá không được ít hơn 100 Cực Phẩm Linh Thạch!"

"Của ta! Ta ra 8100 Cực Phẩm Linh Thạch!" Một nam tử trung niên lập tức lớn tiếng ra giá, mà theo sau đó cũng rất nhiều người hô nối tiếp nhau cạnh tranh, trực tiếp cao hơn mấy trăm viên:

"8300 Cực Phẩm Linh Thạch!"

"Ta ra 8700 Cực Phẩm Linh Thạch!"

"Đừng có tranh với ta! 9500 Cực Phẩm Linh Thạch!"

"Haha, đồ nhà nghèo! Ta ra 1 vạn 1 trăm Cực Phẩm Linh Thạch!"

Giá trị Linh Băng Quả liên tục được gia tăng một cách nhanh chóng, cuối cùng được một người nào đó lấy cái giá 1 vạn 4 trăn Cực Phẩm Linh Thạch thành công mua lại. Nghe nói là người của một gia tộc tất cả hầu như đều tinh thông tu luyện Băng thuộc tính, tầm quan trọng của Linh Băng Quả đối với bọn hắn hẳn là không cần phải bàn cãi.

Sau đó, thị nữ lập tức thu hồi Linh Băng Quả lại, chỉ chờ đến khi đấu giá kết thúc thì một tay trao tiền một tay trao hàng thôi.

Còn nếu ngươi muốn nhận luôn thì cũng được thôi, tuỳ ý khách nhân giao dịch.

"Vật phẩm thứ hai là một kiện Địa Cấp Cực Phẩm pháp bảo, do đích thân Bát Đẳng Luyện Khí Sư của Đế Tài Các chúng ta luyện chế, tin tưởng sẽ không để chư vị thất vọng!" Hữu Cầm Thanh Nhã Nhã cười nhẹ thoáng nói trước.

Sau đó nàng tiếp tục ra hiệu, một thị nữ khác đã mang theo một thanh đao màu nâu sẫm, lưỡi đao được điêu khắc hoa văn hùng tráng trông khá khí phách, cung kính đặt trưng bày lên một cái giá đỡ ở giữa sân khấu đã được chuẩn bị sẵn.

"Đây là Phàn Lực Đao, rất thích hợp cho tu sĩ là Đao Tu, còn có có thể thu nhỏ như que tăm để tiện bỏ túi chủ nhân, độ bền chắc có thể chống chọi được cả công kích của tu sĩ Thông Linh Đỉnh Phong trở xuống, giá khởi điểm 2 vạn Cực Phẩm Linh Thạch, mỗi lần báo giá không được ít hơn 500 Cực Phẩm Linh Thạch!"

Hữu Cầm Thanh Nhã vừa dứt lời, có không ít thanh âm đấu giá của tu sĩ truyền ra, đa số người báo giá đều là tu sĩ Siêu Phàm Cảnh đến Thông Linh Cảnh, hiển nhiên cường giả Linh Hải Cảnh trở lên đều chướng mắt thứ đồ cấp thấp vô tác dụng với họ này.

"2 vạn 5 trăm Cực Phẩm Linh Thạch!"

"3 vạn Cực Phẩm Linh Thạch!"

"Ta phải có được nó! 5 vạn Cực Phẩm Linh Thạch!"

"Đừng có tranh, Phàn Lực Đao phải thuộc về ta! Ta ra 7 vạn 5 trăm Cực Phẩm Linh Thạch!"

"..."

"..."

Những thanh âm tranh giành báo giá của các tu sĩ ở đây vang vọng liên miên không dứt khắp cả khán phòng, không ai chịu thua ai, nhưng đấu giá luôn sẽ đến thời điểm dừng lại khi mà cái giá của nó đã vượt qua giá trị của chính vật phẩm ấy...

"10 vạn Cực Phẩm Linh Thạch!"

Hữu Cầm Thanh Nhã không mấy bất ngờ mà ngước nhìn lên theo phía thanh âm báo giá kia...

"Là người trong phòng khách quý?"

Trầm Vô Hạo cùng đám người nhanh chóng nhận ra âm thanh truyền ra từ một trong những căn phòng có đánh số 9 trên đầu khán đài kia, bọn hắn cũng không hiểu đường đường người có thân phận cao quý thực lực cường đại lại mua pháp bảo này làm gì, bất quá cả đám lập tức im miệng không ra giá nữa, không ai ở đây muốn vì một kiện pháp bảo mà đắc tội người trong phòng khách quý làm gì.

"Vị khách phòng số 9 ra giá 10 vạn Cực Phẩm Linh Thạch, còn ai báo nữa giá không?" Hữu Cầm Thanh Nhã nhìn quanh không ai muốn tranh đoạt, trong lòng hơi bất đắc dĩ xác nhận giao dịch, cái giá này nàng chưa hài lòng cho lắm, dân kinh doanh mà...

Thanh Phàn Lực Đao được bỏ vào trong một chiếc Nhẫn Trữ Vật rồi đặt lên một cái khanh gỗ trang trọng, người đấu giá kia muốn giao dịch trực tiếp luôn nên thị nữ đã mang nó đến phòng của người đó, người nhận hàng, người nhận tiền.

Bốp bốp

Hữu Cầm Thanh Nhã tiếp tục ra hiệu, lại một thị nữ xinh đẹp khác cung kính mang lên một thanh kiếm lên đài đấu giá, đặt lên trên giá đỡ..

Mà ngay khi vừa chứng kiến thanh kiếm này, vô số người sắc mặt đã biến đổi, rất nhiều đầu người lập quay ngoắt sang nhìn về phía nhóm người vừa đổi Băng Linh Quả kia với ánh mắt quái dị...

"Ồ?" Trần Vô Hạo có chút không hiểu, dường như khá nhiều người ở đây nhận ra lai lịch của thanh kiếm được đấu giá trên sân khấu kia, hắn thú vị nhìn theo đám người, tiếp tục xem kịch.

Sắc mặt nhóm người đó đã vặn vẹo đến đáng sợ, vô tận sát khí trong cơ thể bọn hắn bất đầu rò rỉ ra xung quanh...

"Hừ!"

Một tiếng hừ lạnh tràn ngập uy nghiêm chợt vang lên, nhóm người đó sắc mặt lập tức tái mét, ngay cả khí thế hùng hổ vừa rồi cũng lập tức thu liễm...

Hiển nhiên đây là cường giả Phản Hư Cảnh của Đế Tài Các vừa lên tiếng cảnh cáo.

"Mong tiền bối bớt giận, là chúng ta nhất thời thất thố!"

Một lão già trong nhóm người đứng lên cung kính chắp tay nói lời xin lỗi, sắc mặt khó coi đến cực hạn, bởi vì thanh kiếm vừa được mang lên đài đấu giá chính là pháp khí của gia tộc bọn họ, lại không hiểu nguyên nhân gì mà có Đế Tài Các có được mà mang ra đấu giá, trong khi họ thì chỉ có thể nuốt giận vào trong bụng, Đế Tài Hội không phải một cái Ngũ Cấp Thế Lực như Băng gia có thể trêu vào.

"Đây là Địa Cấp Thượng Phẩm pháp khí - Băng Giá Kiếm, là một kiện vũ khí thích hợp với tu sĩ chủ tu Băng hệ thuộc tính, giá khởi điểm là 2 vạn 2 trăm Cực Phẩm Linh Thạch!" Hữu Cầm Thanh Nhã không quan tâm thái độ của gia tộc kia, Đế Tài Các chỉ làm ăn chân chính, các nàng có được thứ này cũng là vì có một tu sĩ ẩn danh không rõ nguyên nhân có được mà bán lại cho họ, tất nhiên liền là cơ hội để bán ra kiếm lời, Đế Tài Hội chẳng sợ bất cứ điều gì.

Trần Vô Hạo trong thời gian ở trong Giang Tây Thành đã có nghe nói đến một công tử của một gia tộc nào đó khi đi ra ngoài lịch luyện, kiêu ngạo không thèm mang theo hộ vệ, cuối cùng sau vài ngày gia tộc phát hiện Hồn Bài của hắn bị vỡ tan, đồng nghĩa với tên này đã chết...

"Chắc hẳn Băng Giá Kiếm kia là của tên công tử xấu số đó. Không biết kẻ nào có bản lĩnh ra sao mà dám ngang nhiên bán nó cho Đế Tài Các đấu giá nha." Trần Vô Hạo không khỏi thầm cảm thán, thế sự thật là chuyện thú vị không thiếu a!

"3 vạn Cực Phẩm Linh Thạch!" Một tên thanh niên trong nhóm lên tiếng hét giá, pháp khí này là của gia tộc bọn hắn, nhất định phải lấy lại.

Bầu không khí hơi im lặng, hiển nhiên rất ít người muốn đắc tội một Ngũ Cấp Thế Lực, chưa kể Băng Giá Kiếm vốn là của bọn họ...

"4 vạn Cực Phẩm Linh Thạch!"

Đột nhiên có một thiếu niên tu sĩ báo giá, bên cạnh hắn cũng có một lão già và một thanh niên, đội hình không thua kém gì gia tộc kia, ba người ánh mắt đắc ý cười cợt nhìn ba người tên thanh niên bên kia.

"Hừ, Chính gia!" Thanh niêm còn lại trong đó hừ lạnh. Chính gia cũng là một cái Ngũ Cấp Gia Tộc, có xung đột không nhỏ với gia tộc bọn hắn từ lâu, thiếu niên kia chính là đệ tử của Chính gia, họ là cố tình muốn chọc tức bọn họ...

"5 vạn Cực Phẩm Linh Thạch!" Lão già bên này cắn răng, mặt mũi này nhất định phải tìm trở về, Băng Giá Kiếm vốn là của gia tộc bọn hắn, dù ra giá cao mấy cũng phải mang nó trở về!

"6 vạn Cực Phẩm Linh Thạch!" Đám người Chính gia đắc ý tiếp tục ra giá, nhìn vẻ mặt như ăn phân của ba người gia tộc đối địch, bọn họ cảm thấy rất sảng khoái.

"7 vạn Cực Phẩm Linh Thạch! Hừ, nếu ngươi còn báo giá chúng ta cho ngươi luôn! Đừng trách Băng gia ta không cảnh báo trước!" Lão già phẫn nộ, giọng già nua khàn khàn quát.

Mà lúc này đám người Chính gia cũng im hơi lặng tiếng, hài hước nhìn đám người gia tộc gọi Băng gia kia, hiển nhiên bọn họ chỉ muốn ép giá Băng gia, không thật sự muốn tranh đoạt.

"Còn ai ra giá không?" Hữu Cầm Thanh Nhã lúc này cũng lên tiếng xác nhận hỏi...

Nhìn toàn trường im lặng, nàng hài lòng gật đầu, mua lại từ tu sĩ ẩn danh kia giá 4 vạn Cực Phẩm Linh Thạch, bán ra lại thành 7 vạn Cực Phẩm Linh Thạch, gần gấp đôi lận, Đế Tài Các nhờ vậy mà kiếm lời nhẹ nhàng 3 vạn Cực Phẩm Linh Thạch bỏ vào túi.

Băng gia đám người một mặt khó coi, bỏ số tiền của mình để mua lại pháp khí của chính mình, cảm giác ấy như ăn phải con ruồi vậy, nghĩ tới đây ba người càng căm giận kẻ ngu xuẩn đã chết là tên công tử kia, chết rồi mà còn hại danh tiếng của gia tộc mình như vậy.

"Vật phẩm thứ tư của buổi đấu giá này tin tưởng chư vị nữ tử ở đây sẽ càng có hứng thú nha, đến cả thiếp thân cũng yêu thích vô cùng đấy! Đương nhiên các nam tử cũng có thể mua về làm quà cho giai nhân nhà mình..."

Hữu Cầm Thanh Nhã thần bí cười, hai tay tiếp tục vỗ vỗ...

Bốp bốp

Một thị nữ xinh đpej như hoa bước lên, trong tay cầm một cái khay gỗ với một bình ngọc trong suốt được đặt lên chứa đựng ba viên đan dược óng ả màu hồng phấn...

"Thanh Nhã cũng không dài dòng làm gì, đây chính là ba viên Thiên Cấp Hạ Phẩm đan dược - Hồng Nhan Đan, có thể bảo dưỡng nhan sắc và khí chất phái nữ, chăm sóc làn da cực tốt, còn có trị bất kỳ vết sẹo nào do vết thương ngoài da để lại!" Hữu Cầm Thanh Nhã tươi cười rạng rỡ nói.

Vô số nữ nhân có mặt ở đây hai mắt sáng lấp lánh như vạn sao trên trời, thậm chí không ít nữ tử đã kích động đứng bật dậy, thân thể run rẩy không kiềm chế được bình tĩnh.

"Như các vị đã biết, Hồng Nhan Đan không phải đan dược có tác dụng gì trong tu luyện, tuy nhiên nguyên liệu luyện chế cực kỳ khó tìm, công dụng lại rất được ưa chuộng, hơn một năm qua Đế Tài Các chỉ luyện chế được hai lô nhỏ số lượng mà thôi, trong tay thiếp chính là 3 viên được trích ra từ đó, sẽ đấu giá 3 lượt!" Hữu Cầm Thanh Nhã che miệng cười khanh khách quyến rũ nói.

Nghe nàng luyên thuyên, đám nữ nhân đã không còn kiên nhẫn, một nữ tử có tu vi Chân Nguyên Cảnh ăn mặc lộng lẫy không nhịn được nói luôn:

"Mau báo giá đi, ta ra 10 vạn Cực Phẩm Linh Thạch cho một viên Hồng Nhan Đan!"

"Khanh khách, vậy cứ theo lời vị tiểu thư này, giá khởi đầu mỗi viên Hồng Nhan Đan sẽ là 10 vạn Cực Phẩm Linh Thạch, giá tăng tuỳ ý!" Hữu Cần Thanh Nhã mỉm cười nói, vừa rồi nàng chỉ định báo bằng nửa giá nữ nhân vừa rồi nói đấy, lại kiếm lời rồi...

"Của ta của ta! Ta ra 12 vạn Cực Phẩm Linh Thạch!"

"Cút, ngươi có xinh đẹp gì đâu, cần làm gì? 16 vạn Cực Phẩm Linh Thạch!"

"Hồng Nhan Đan phải thuộc về ta! 20 vạn Cực Phẩm Linh Thạch!"

"..."

"..."

Trần Vô Hạo khoé miệng hơi co giật, sắc đẹp thật đúng là điểm trí mạng đối với nữ nhân, cái giá đến giờ này đã vượt xa một món vật phẩm Thiên Cấp thông thường rồi a!

Mà giá trị của Hồng Nhan Đan chỉ trong vài giây suy nghĩ của Trần Vô Hạo đã gia tăng nột cách chóng mặt, mỗi viên đều được các nữ nhân lấy giá ít nhất là 50 vạn Cực Phẩm Linh Thạch đấu giá rồi, khiến vô số nam nhân lệ rơi đầy mặt, chửi thầm trong bụng bại gia nữ nhân a!

Quả thật dù đẹp hay xấu, chỉ cần là nữ nhân sẽ biết tầm quan trọng của Hồng Nhan Đan lớn như thế nào...

Rất nhiều nữ tu sĩ nhờ tu vi cao cường mà bộ dáng luôn luôn giữ được vẻ trẻ trung xinh đẹp, bất quá khí tức tang thương cùng sự từng trải mà năm tháng mang lại liền khó có thể che dấu được, nhưng có Hồng Nhan Đan thì vấn đề đó sẽ lập tức được khắc phục, vì nó có thể bảo lưu khí chất khi còn trẻ cho nữ nhân, không bị khí tức năm tháng bao phủ.

Hoặc những nữ tu vi thấp, nhan sắc cũng sẽ không thể bảo lưu mãi mãi mà dần dần già nua đi, nhưng chỉ với Hồng Nhan Đan, dù cho ngươi thọ mệnh sắp tận thì nhan sắc liền nhìn chỉ như một thiếu nữ thanh xuân nha.

Đấu giá vẫn tiếp tục diễn ra, thời gian cứ thế nhanh chóng qua đi, các loại vật phẩm Huyền Cấp, Địa Cấp, Thiên Cấp, thậm chí còn có cả Linh Cấp lần lượt được đấu giá đi, đã qua 1 tuần rồi mà chưa thứ gì lọt nổi vào mắt Trần Cổ Dương.

Bốp bốp

Lúc này, theo hiệu lệnh vỗ tay của Hữu Cầm Thanh Nhã, một thị nữ nhưng có tu vi Thông Linh Cảnh đột ngột bê lên một cái khay với một cục đá nhỏ được bị ghim xuyên qua vởi một mảnh kim loại nào đó đặt lên bàn của sân khấu, thứ này vô số người xôn xao tò mò, không rõ đó là thứ đồ gì gì...

Nhưng những Kiếm Tu ở đây thì lại khác, sắc mặt đều trở nên cực kỳ ngưng trọng...

Đến ngay cả Trần Vô Hạo vừa thấy cũng phải kinh ngạc một phen, trong lòng hắn đã thầm quyết định:

"Nhất định phải giành được nó!"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương