Dục Vọng Sai Trái ( Bản dịch)
Chapter Tao bức cùng dương vật dính chặt với nhau( h nhẹ)

 “Anh… Anh rể?” Trần Trừng hoàn toàn choáng váng.

 

    Cô vẫn đang lõa thể ôm chặt lấy thân thể cứng cáp của người đàn ông, mà người đàn ông này thực sự là anh rể của cô! Anh rể! !   

 

  Trời ạ, tối qua cô còn một mực trêu ghẹo côn thịt của anh ta, cố nhét nó vào trong tao bức của mình, nhưng vì nó to quá nên không thể nhét vào, thế là cô liền đè lên dương vật mà cọ sát ...

 

Cô cư nhiên đè lên côn thịt của anh rể để cọ…

 

   Cô thực sự muốn đi tìm chết a!

 

    Như vậy, nam điếm kia đâu? Như thế nào lại biến thành anh rể? ? ?

 

    Trần Trừng cứng ngắc giữ nguyên vị trí áp vào trên ngực người đàn ông kia, ngơ ngác nhìn vào anh rể, mà anh rể cũng đang nhìn cô, tâm tình thoạt nhìn có vẻ không được tốt, không ngừng cau mày, hai mắt đỏ ngầu, thậm chí giọng nói còn có chút cứng nhắc: “Trần Thừa, sao em lại ở đây?”

 

    Anh rể rõ ràng là rất ngạc nhiên, nhưng khuôn mặt người này luôn lạnh lùng không biểu cảm, nên thoạt nhìn có vẻ khá bình tĩnh.

 

    “Em có thể dậy trước không?” Hắn hỏi Trận Trừng.

 

    Trần Trừng lúc này mới tỉnh táo lại, vội vàng đứng dậy từ trên người hắn, nhưng vừa chuyển động mông của cô liền kêu lên một tiếng "a a", từ trong hoa huyệt truyền đến cảm giác đau đớn như bị xé rách, khiến nàng không dám cử động.

 

    Nhìn thấy anh rể ngày càng cau có, cô lắp bắp giải thích: "Mắc kẹt ... kẹt rồi.

 

    " Có chuyện gì vậy? "

 

    " Lông... ... "

 

    Sự im lặng chết chóc lan tràn trong không khí.

 

    Trần Thừa đến tâm muốn chết đều có, tối hôm qua cô dùng tao bức chảy đầy dâm dịch , đè lên dương vật của hắn, một bên chảy dâm dịch, một bên cọ sát dương vật, cuối cùng cô cao trào, sau đó cũng không có dời vị trị, cứ như vậy mà ngủ, kết quả dâm dịch từ từ khô lại, đem lông mu của hai người dính chặt lại.

 

    “Anh… Anh rể, em phải làm sao đây?” Cô hoàn toàn sững sờ, không kịp suy nghĩ gì, chỉ có thể theo bản năng cầu cứu anh rể.

 

    “ Có thể dùng sức không?” Anh hỏi.

 

    Trận Trừng cố gắng một lần nữa, lông mao bị kéo dứt, cơn đau khiến mắt cô đỏ lên, cô khóc, "Đau quá ... hu hu hu ..."

 

    Đầu tiên Giản Mục Xuyên đưa tay lên xoa cái trán đau nhức, một lúc sau mới đưa một tay xuống sờ soạng, vất vả một hồi mới đưa được tay vào giữa hai chân của hai người, chạm vào đám lông mu đang bị dính vào nhau, chậm rãi tách rời chúng ra từng chút một.

 

    Ngón tay mảnh khảnh của người đàn ông mò mẫm giữa hai chân của hai người, khó tránh sẽ chạm vào âm hộ của Trần Trừng, hai chân của Trần Trừng tách ra, mông hơi nhếch lên, hoa huyệt hoàn toàn không thể khép lại, lại thường thường bị ảnh rể chạm vào, khó tránh khỏi nổi lên cảm giác.

 

    Cô nghiến răng, ép mình không nói lời nào, nhưng một lúc sau, vẫn không nhịn được thấp giọng ngâm nga, "Ừm ... ưm ... a ..."

 

    Khuôn mặt lạnh lùng của Giản Mục Xuyên trở nên lạnh lùng hơn bình thường, hắn giương mắt liếc nhìn nàng một cái, nói: “Đừng phát ra tiếng.”

 

    “Em… em…” Trần Trừng mím môi bất mãn.

 

    Mặc dù nghiến răng cố gắng không phát ra tiếng, nhưng cảm giác truyền đến từ tao huyệt vượt quá khả năng kiểm soát của cô, khi tay anh rể xoa lên môi âm hộ, chạm vào âm đế của cô, hoa huyệt vẫn không tự chủ rỉ ra nước.

 

   Có dâm thủy làm dịu, cuối cùng lông mao của cả hai cũng không còn dính vào nhau nữa.

 

    Lúc này Trần Trừng cũng có thể cảm nhận rõ ràng được anh rể của mình đang cương lên, dương vật thô to vừa cứng vừa nặng như dương vật của lừa kia đang đè lên cô!

 

    "Anh ... Anh rể ..." Trần Trừng sợ quá không dám động đậy.

 

    “Đứng dậy.” Giản Mục Xuyên lạnh lùng nói.

 

    Trần Thừa không dám chậm trễ một giây, đột nhiên lật người nằm ở bên kia giường.

 

    Khi hai người đang mặc quần áo, cô nghe thấy anh rể hỏi cô: "Tối hôm qua anh say rượu, nên thuê một phòng để nghỉ ngơi. Sau đó đã xảy ra chuyện gì vậy?"

 

    Trần Trừng chỉ tay, vô tội chớp mắt, cô cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, tối hôm qua cô rõ ràng là ở đây chơi điếm, sau cùng không biết vì sao lại trở thành chơi anh rể? !

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương