Qui tắc hành vi thứ năm mươi chín của Slytherin: mọi chuyện đều có hai mặt của nó, đừng để cảm xúc điều khiển quyết định của mình

Trong kì nghỉ hè, Harry phải ở lại nhà số 4, đường Privet Drive – nơi có pháp thuật bảo hộ kiên cố nhất từ tình yêu mẹ cậu tạo ra – gần một tháng trời, vì hiện tại Voldemort sống lại. Loại pháp thuật cường đại tạo ra từ tình yêu thương này, Dumbledore cho là rất quan trọng, hơn nữa bây giờ Harry còn chưa trưởng thành.

Vì phải ở trong phạm vi pháp thuật huyết thống bảo vệ này tại nhà số 4, đường Privet Drive có chút không thoải mái, nhưng an toàn tính mệnh đương nhiên là phải đặt lên hàng đầu. Hơn nữa, mùa hè năm nay có thể so với bình thường tốt hơn được một chút, bởi vì chú Sirius đã đi đến nhà dì cậu, sau khi đưa ra lời tuyên bố ẩn chứa uy hiếp còn bỏ lại một số tiền không nhỏ — điển hình là chính sách cây gậy và củ cà rốt.

Kết quả, một nhà Dursley không chỉ thức thời cho phép Harry về nhà trong kì nghỉ mà còn đem theo một con chó lớn làm thú cưng vào nhà. Thật sự không biết là chú Sirius đã cho bao nhiêu tiền nữa, một người siêu cấp ghét động vật như dì Penny thậm chí chỉ đưa ra một yêu cầu duy nhất đối với Harry, chính là trong thời gian này chú chó này chỉ có thể ở trong phòng cậu và ngoài vườn hoa.

Hứ, Sirius cũng chả thèm!

Một tháng bế quan này của Harry, quả thật cực kỳ im lặng, thoải mái, vui vẻ, tuy rằng vết sẹo trên trán cậu cứ đau hoài không chịu ngừng, thì xem ra cũng chẳng có gì nghiêm trọng, nói chứ sau từng ấy năm cậu cũng quen rồi. Harry sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, từ lâu đã hiểu rõ đó chính là di chứng rõ nhất về vết sẹo. Hiện giờ, Voldemort sống lại, cho nên đương nhiên là đau rồi!

Harry còn chưa nói việc đôi khi đêm về, cậu lại mơ thấy Voldemort ở trong phòng nổi giận, vung tay làm những tờ báo chí cũ bay tán loạn khắp nơi, hơn nữa còn dùng lời nguyền Tra tấn lên người hầu nữa, tại giây phút đó, Harry thét lên đau đớn tỉnh lại, làm chú Sirius sợ hãi, sau đó chú Sirius mới biết được nguyên nhân mỗi khi Harry đau đầu.

“Không sao đâu, chú Sirius, trước kia mỗi lần đụng tới Voldemort đều đau đầu, so với lần này còn nghiêm trọng hơn.” Harry ngược lại quay sang an ủi cha đỡ đầu Đại Cẩu, “Con mới vừa mơ thấy Hắn sử dụng lời nguyền Tra tấn với một người nên mới đau đớn như vậy. Con lần đầu thấy Hắn tức giận như vậy — ý con là, chuyện này cũng không phải là nằm mơ đâu, chú Sirius! Draco vốn có bản ghi chép nghiên cứu của Salazar, cậu ấy cũng tìm đọc rất nhiều tư liệu pháp thuật về vấn đề này, Draco cho rằng, con có thể cảm giác được sự tồn tại của Voldemort là do di chứng của vết sẹo, giống như Xà ngữ vậy đó.” Harry từ trong lòng Sirius ngẩng đầu lên, giọng nói rầu rĩ — bởi vì lần đầu tiên cậu cảm thấy bất an.

Harry vẫn cảm thấy di chứng của vết sẹo lợi nhiều hơn hại, vì Xà ngữ giúp cậu cũng nhiều lần, cứu người, lại còn giúp Salazar giải oan, nhưng mà trong lúc này bỗng nhiên Harry cảm thấy chuyện này cũng chả có gì đáng để vui mừng; cậu cảm thấy mối liên hệ cảm xúc này là nguy hiểm, hơn nữa không hiểu sao cậu cảm thấy còn có sự tà ác.

Sirius vuốt vết sẹo hình tia chớp trên trán con đỡ đầu của mình, trong lòng liền cảm thấy thật tệ, vì vết sẹo này có thể liên kết Harry và Voldemort lại với nhau, nếu Harry có thể cảm thấy được Voldemort phẫn nộ, khó mà nói Voldemort không cảm thấy được cảm xúc của Harry! Nếu đây là loại liên hệ có thể gây chi phối cảm xúc, Voldemort biết hoặc hắn có thể lợi dụng thứ này khống chế Harry thì sao?

—— chuyện lớn rồi!

Nhưng ngoại trừ chuyện này phải chờ kiểm tra lại, thì cuộc sống ở Privet Drive thật bình yên, ngược lại thì thế giới pháp thuật lại ầm ĩ cả lên.

Thả ả Rita Skeeter ra, sau khi chấp nhận ba điều kiện của Draco, biết được những tin tức như vậy ở cuộc thi đấu Tam Pháp thuật, với trình độ cái miệng của cô ả thì còn bình yên được sao!

Với việc Draco nói rõ ràng cho ả biết, cung cấp những tin tức kia từ sự kiện Ludo Bagman chết, đến dấu hiệu khả nghi của thuốc Đa Dịch trong bình rượu, lại còn chiếc cúp biến mất trong trận chung kết Tam Pháp thuật…v.v…toàn bộ đều là ‘tin tức chưa xác thực’. Nhưng Rita Skeeter là ai, nữ hoàng hàng đầu chuyên tán chuyện, có cái mũi còn thính hơn cả giống cho Turin, tin tức nào bị ả nhắm tới còn không bị đào sâu ba thước sao? Cây bút tốc ký của ả giống như một con gà chọi đang hưng phấn, cả người sung sức, phấn chấn, hận một ngày không thể có bốn mươi tám giờ để chạy qua lại như bay trên tấm da dê.

Cứ như vậy, tin tức cái chết của Ludo Bagman sau một khoảng thời gian bị lãng quên, cuối cùng cũng bị moi ra, dẫn tới một chuỗi phản ứng của dư luận xã hội.

Ai đã sát hại ông ta, hung thủ vì sao phải bất chấp nguy hiểm để giả mạo ông ta, là bởi vì ông ta là trọng tài của Thi đấu Tam Pháp thuật sao?

Trận chung kết Tam Pháp thuật cuối cùng một vị tuyển thủ cũng đã tử vong, một cô gái trẻ, xinh đẹp như hoa, có thực lực, hay giúp đỡ mọi người — trong tình huống trọng tài đã bị giết, bị người khác mạo danh, cái chết của cô nàng là ngoài ý muốn sao? Hơn nữa làm sao có thể chết dưới sự bảo vệ trong trận đấu được, chỉ có thể là bị mưu sát thôi!

Lại nói, nếu như không có âm mưu gì thì rốt cục chiếc cúp kia ở đâu? Làm sao lại xảy ra sự trùng hợp như vậy, Ludo Bagman đi đặt cúp, sau đó ông ta lại biến mất cùng chiếc cúp? Cũng có người cho rằng chiếc cúp có khả năng đã bị ếm thành Khóa Cảng, vì mọi người đều biết không thể Độn thổ trong phạm vi của Hogwarts, nhưng mà rốt cuộc ai đã dùng Khóa Cảng, vì sao làm làm thế?

Nhiều điểm đáng nghi như vậy đã phơi bày, sau đó Rita Skeeter không biết bị thứ gì kích động, đem sự hoài nghi về Barty Crouch con lúc trước khi ả chưa bị Hermione tóm, lôi ra nói, vốn là một đống giải thích mơ hồ, hiện tại đã liên lạc với Tử thần Thực tử, hơn nữa trước khi Dấu hiệu Hắc ám xuất hiện, Voldemort đã bị thương nhiều lần rồi biến mất, chưa từng có công bố hắn đã chết… Mặc kệ mọi người có can đảm đoán rằng ‘Hắn đã trở lại’ không, nhưng chuyện có liên quan tới tính mạng bản thân và gia đình thì ít nhiều cũng có chút ý thức.

Vì thế, Rita Skeeter một màn trộn lẫn như vậy, thiên hạ đại loạn.

Hiện tại, sáng nào Harry đều dắt Đại Cẩu Sirius ra đường chạy bộ, để chú Sirius ở hình dạng chú chó đen cũng là vì rèn luyện thân thể. Cậu biết phù thủy khi quyết đấu thì dùng đũa phép, trng lúc liều mạng thì xài thần chú, nhưng chiến tranh sắp đến, cậu dù sao trước hết cũng phải đảm bảo mình có một thể trạng tốt đi, cứ cho là bây giờ cậu có năng lực cao siêu về phóng thần chú, nhưng khi trốn tránh thì cũng phải cần đến sức lực đó!

Khi đấu tay đôi với Draco trong thời gian dài, người gục xuống trước luôn là cậu, sau đó Harry mới biết được nguyên nhân Draco từ nhỏ đã luyện qua võ thuật và kiếm thuật, hơn nữa luôn duy trì luyện tập, chả trách cậu ấy còn biết bắn cung! Ban đầu, Harry còn tưởng cậu ấy dùng bùa định hướng cho nên mới có thể bắn chuẩn như vậy, sau đó mới cẩn thận nghĩ lại, tay không cầm đũa phép thì Draco lấy cái gì mà ếm bùa đây!

Sau khi chạy năm vòng quanh công viên, Harry đứng ở đằng kia, tay chống đầu gối run rẩy, nặng nhọc thở ra, “Chú Sirius, a … chú có sao không?” Đại Cẩu cũng mang bộ dạng le lưỡi, cho dù biến thành chó, nhưng chạy như vậy cũng mệt nha.

“Thời tiết rất nóng, mệt, thở hổng nỗi, nếu con mà chạy nữa, thế nào con cũng, con cũng đứt hơi chết —” Harry nói hụt hơi, khó khăn thở dốc, “Con đến chỗ cửa hàng bách hóa ở góc đường mua đồ uống, chú Sirius, chú muốn uống gì?”

“Gâu gâu —”

“Chú làm ơn biến lại hình dáng cũ đi.”

“Gâu gâu —”

“Được rồi.” Harry đảo mắt, may mắn gờ là sáng sớm, bằng không để cho người ta thấy có một con chó ngậm ống hút vui vẻ uống nước, như vậy cũng rất dọa người!

Harry đi đến cửa hàng ở góc đường, trên đường buồn bực tính toán số tiền lẻ trong túi áo, bỗng nhiên cậu rùng mình, không biết có phải là ảo giác hay không, Harry thấy hơi lạnh — chuyện này thiệt buồn cười, chưa tính tới chuyện vừa mới chạy bộ xong, mà chính dự báo thời tiết cũng bảo hôm nay nhiệt độ không khí cũng có thể tới ba mươi độ đó.

Nhưng mà nhanh chóng Harry liền phát giác đó không phải là ảo giác của mình, thật sự nhiệt độ chung quanh đang hạ xuống, sương sớm đọng trên cỏ giống như đang kết lại thành một lớp băng mỏng màu trắng, nhất định không phải là do sắp chuyển mưa to mà nhiệt độ hạ xuống. Trên thực tế, Harry cảm thấy lạnh, xung quanh cũng lạnh dần, sau đó cậu ngửi thấy mùi vị thối rửa, tanh tưởi khiến cậu nhớ đến những ký ức đen tối ẩn sâu trong nội tâm, giống như ảo giác bốn phía lâm vào cơn ác mộng, tiếp đó, cậu nghe được giọng nữ hét chói tai — là lời nguyền thuộc Nghệ thuật Hắc ám, Harry trước khi té xỉu, rốt cục ý thức được điều đó.

Chờ đến khi Harry tỉnh lại, phát hiện mình nằm trong lòng chú Sirius, sự lạnh lẽo, mùi hôi thối và tiếng hét, tất cả đều biến mất, vẫn là ngày hè oi bức, đầy cỏ xanh, hơi nóng tràn ngập chung quanh. Chú Sirius đang quan sát cậu, sắc mặt khá khó coi xen lẫn sự phẫn nộ và cả hoảng sợ. “Chú Sirius,” Harry miễn cưỡng ngồi dậy, cả người đầy mồ hôi lạnh chưa ráo, sau đó cậu mới phát hiện bọn họ đang ở trung tâm công viên, chú Sirius không chỉ biến về hình người mà còn cầm đũa phép trong tay — hiểu rõ rồi, “vừa rồi chúng ta mới bị tấn công, đúng không?’

“Không sao, Harry… Không sao đâu.”

“Con giống như nghe được tiếng thét của một người phụ nữ.” Harry không nhịn được rùng mình một cái, nhớ lại chuyện vừa rồi, tuy rằng cậu trong không khí lạnh lẽo kia liền té xỉu, nhưng vẫn còn nhớ đến cái cảm giác khủng khiếp, đáng sợ kia, “Là thứ gì tấn công chúng ta vậy? Nữ quỷ hả?”

Không phải nữ quỷ, Sirius không biết nên giải thích thế nào nữa, trên thực tế, chính bản thân hắn đối với chuyện này đầy nghi ngờ và phẫn nộ, hai Giám ngục Azkaban vọt tới Whinging Surrey, Harry hoàn toàn không có phòng bị — Sirius nghĩ lại mà sợ, nếu lúc nãy không phải hắn muốn mua thêm một cây kem sô-cô-la mới chạy theo… Vậy hai Giám ngục kia sẽ làm gì với Harry, cho thằng bé một cái hôn sao?

“Chú Sirius?” Harry phát hiện cha đỡ đầu đang run rẩy, không biết là phẫn nộ hay là sợ hãi nữa.

“Không có việc gì đâu, Harry, cho dù thế nào thì ở lại Privet Drive cũng không an toàn, chúng ta cần phải đi về thu dọn đồ đạc, ngày mai, không, hôm nay chúng ta trở về nhà Black cũ đi.” Chú Sirius đỡ Harry.

Lúc Harry tỉnh dậy, thấy chân còn có chút mềm nhũn, cụ Dumbledore yêu cầu cậu ít nhất cũng ở đây cho tới sinh nhật cậu, nhưng trong lòng Harry đối với quyết định của chú Sirius cũng không có phản đối, hiện tại chỉ đi sớm một ngày mà thôi, hơn nữa cho dù thứ kia là gì, cảm giác khủng khiếp vô cùng, cậu tuyệt đối không muốn trải qua một lần nào nữa.

Đối với lần này bị tấn công, Harry cũng không lạ gì, Voldemort cũng đã sống lại, hắn không làm gì đó mới lạ, muốn biết cậu đang ở Privet Drive cũng khẳng khó khăn gì, đương nhiên sẽ cho người đến tấn công cậu, mặc dù năng lực cậu không tồi, chú Sirius rất lợi hại, nhưng bọn họ cũng chỉ có hai người mà thôi.

Lần này, chú Sirius không có hóa thú, trực tiếp cùng Harry trở về nhà số 4, hai người họ vừa mới vào cửa, bỗng nhiên có một con cú đem thư ném ở cửa, sau đó nó từ cửa sổ phòng bếp bay ra đi.

Harry nhặt thư lên, mở ra.

[Ông Potter,

Chúng tôi nhận được báo cáo cho biết sáng nay vào lúc bảy giờ ba mươi phút tại khu vực cư ngụ của dân Muggle thực hiện bùa gọi Thần Hộ mệnh. Căn cứ theo ‘Luật Hạn chế Sử dụng Pháp thuật đối với Phù thủy vị thành niên’ (Điều 3, năm 1875) quy định phù thủy vị thành niên không được sử dụng pháp thuật ngoài trường học, ông đã vi phạm luật pháp, là hành vi trái pháp luật nghiêm trọng.

Xét thấy trước đây ông đã làm trái với Điều khoản thứ 23 của ‘Liêm minh Quốc tế về Đạo luật Giữ Kín Bí Mật Phù Thủy’, bị nhân viên Bộ Pháp thuật chính thức cảnh cáo vì đã vô tình nghịch chuyển, vì thế chúng tôi lấy làm tiếc phải thông tri với ông, vào lúc 9 giờ sáng ngày 12 tháng 8 đến Bộ Pháp thuật thẩm vấn, đồng thời tại đó cũng sẽ đưa ra quyết định cho phép ở ông lại trường Hogwarts hay không.

Chúc kì nghỉ vui vẻ.

Mafalda Hopkirk

Văn phòng Dùng sai Pháp thuật – Bộ Pháp thuật]

Harry cầm lá thư đầy những lời chỉ trích đối với mình, không biết mình nên lộ vẻ mặt gì, cậu ở nhà Black cũ hồi mấy kì nghỉ trước cả ngày đều cầm đũa phép vẫy tới vẫy lui mà có nhận được nửa lời cảnh cáo nào đâu, làm sao mà lúc ở Privet Drive không phải cậu dùng đũa phép mà còn bị đổ tội lên đầu? Hơn nữa còn là lúc bị tập kích sống chết trước mắt!

Harry bóp chặt lá thư, đuổi cậu … khỏi Hogwarts…hả?

Chú Sirius cầm lấy thư, nhìn một lượt từ đầu đến đuôi, cũng sôi gan, giỏi lắm!

Đem thư cất kỹ — đây là chứng cứ!

Sirius cũng biết rõ Bộ Thi hành Luật Pháp thuật ở Bộ Pháp thuật, các lá thư cảnh cáo này là do pháp thuật kiểm tra, tự động tạo ra, tên bùa chú, thời gian và địa điểm đều là sự thật khách quan. Bởi vì khu Little Whinging này chỉ có một mình Harry Potter đăng ký cư trú, cho nên sau khi phát hiện địa điểm này có dấu hiệu thực hiện pháp thuật, liền tính lên đầu Harry.

Hiện tại Sirius thật muốn biết, đám Bộ Pháp thuật ngu ngốc này biết được vốn là Giám ngục đang canh gác ở Azkaban đột nhiên chạy tới khu vực Muggle, còn tấn công Đứa-bé-sống-sót, thì sẽ nói gì đây!

“Đừng để tâm!” Sirius nắm lấy lá thư, mặt mày dữ tợn, “Harry, chúng ta cứ theo họ đến tòa án xem thử đi! Chú mà không đem cái gã Fudge khốn khiếp kia đánh đến không mặc quần được, chú không xứng với danh hiệu người đứng đầu gia tộc Black cao quý cổ xưa!”

~*~

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương