[Đồng Nhân Harry Potter] I Know You Don't Know
-
Chương 5: "Pháo xịt"
Cuộc đời tân sinh của Astoria tiến triển tàm tạm.
Không biết có phải cha dựa quan hệ hay vì năm nay sĩ số nữ đúng số lẻ, cô may mắn một mình một gian phòng ngủ. Điều này làm cho người có tuổi tác tâm lý đã trưởng thành như cô cực kì hài lòng.
Có Daphne chăm sóc, cô thuận lợi nhận biết mấy con đường quan trọng. Hơn nữa cô cũng không phải cô gái nhỏ lần đầu xa cha mẹ, năng lực tự lập rất mạnh, căn bản chưa xuất hiện tình huống luống cuống tay chân nào. Cũng có nghĩa có một đống thời gian ung dung hưởng thụ cuộc sống mới.
Chỉ có cầm đũa phép mới mua kì hè, cô mới có thể căng thẳng.
Tuy rằng tất cả chương trình học đều dựa trên cơ sở lý luận, Astoria biểu hiện xuất sắc, được thêm điểm rất nhiều lần. Nhưng những bài thực hành lại khiến cô phải đối mặt khiêu chiến lớn.
Lớp biến hình, giáo sư MGonagall yêu cầu bọn họ biến cái diêm thành cây kim. Trong phòng ồn ào, mọi người đều khua đũa ngang dọc trước mặt.
Colin – thành viên Gryffindor ham thích đuổi theo chụp ảnh Potter, ngồi chếch phía đối diện, đang niệm thần chú lớn tiếng, dùng sức vung vẩy đũa phép.
Bên cạnh cô, một Slytherin lần thứ hai khịt giọng mũi đầy khinh bỉ, anh ta gọi Harper Taylor, có mái tóc quăn nâu – chính là tên con trai đêm khai giảng nói với Colin “Làm như hiếm thấy lắm.”
Harper là học sinh thứ nhất hoàn thành yêu câu của giáo sư, vì thế Slytherin được thêm hai điểm.
Astoria tập trung tinh thần vung đũa phép niệm thần chú. Thế nhưng dù có cố gắng thế nào cũng không thể khiến diêm biến hóa.
Harper rất khó hiểu nhìn Astoria bởi biểu hiện bất thường của cô: “Lần trước không phải cậu được O lý thuyết à?”
“Lý thuyết không phải thực hành…” Astoria ủ rũ.
“Cậu thử lại một lần đi.”
Harper lại càng kỳ quái: “Niệm chú cực kì hoàn hảo, phát âm chuẩn xác, động tác vung đũa phép có thể làm giáo trình tiêu chuẩn. Tại sao diêm không phản ứng?”
Giáo sư McGonagall dường như cũng chú ý Astoria bất thường, sau khi quan sát động tác của cô, thở dài rất tiếc nuối, tựa như muốn cổ vũ, cười vỗ đầu cô: “Không sao, làm rất tốt, em Greengrass.”
Astoria mặt trắng bệch đanh lại, miễn cưỡng cười: “Cảm ơn giáo sư.”
Harper không thể tin nhìn giáo sư McGonagall, lại nhìn Astoria, cứ như muốn biết hai người đang làm trò gì bí hiểm.
Giáo sư McGonagall tuyên bố tan học, gọi lại mình Astoria.
“Giáo sư McGonagall, chắc cô đã nhận ra rồi.” Đây là giọng điệu tường thuật: “Em hình như là cái pháo xịt (squib).”
Giáo sư McGonagall đẩy kính mắt: “Đừng vì chuyện này mà thất vọng, em Greengrass. Trên thực tế, pháo xịt không thể nhập học Hogwarts. Mà bây giờ em đang đứng đây, nói rõ là ma lực của em quá yếu thôi.”
“Em đã biết. Cha em đã mời rất nhiều bác sĩ tốt ở nhiều nước, bọn họ đều cho rằng mẹ em khó sinh gây ảnh hưởng cơ thể em.” Astoria cảm thấy nói rõ tình huống với vị giáo sư chính trực này thì tốt hơn, “Có thể sau này em sẽ luôn gặp vấn đề lớp thực hành. Hy vọng giáo sư không vì vậy mà thất vọng với em.”
“Xin yên tâm, em Greengrass.” Giáo sư McGonagall dù sao cũng là một vị nữ phái, cô đồng tình nhìn Astoria, “Tôi biết em rất nghiêm túc. Kỳ thực năm ngoái Gryffindor cũng có một học sinh nam ma lực rất yếu, nhưng năm nay cậu ấy tiến bộ nhiều. Tin tưởng theo em dần lớn lên, ma lực sẽ tăng cường.”
Astoria gật gù, biểu hiện tiếp nhận giáo sư an ủi: “Như vậy, không biết giáo sư McGonagall có thể thay em giải thích với các giáo sư khác hay không. Giáo sư Snape em đã nói qua, có điều nếu em nhờ ngài ấy việc này có vẻ không tốt lắm.”
Kỳ thực, cô biết, nếu cô nói, Snape sẽ không từ chối, thế nhưng ông ấy nhất định cau mặt lại, khiến tất cả mọi người cảm giác không tốt.
Giáo sư McGonagall vui vẻ đáp ứng rồi.
Astoria cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Bắt cô phải giải thích hoản cảnh của mình cho từng giáo sư sau giờ học, thật giống như vạch trần việc riêng tư, còn không bằng để họ ngầm thừa nhận mình không có năng lực dạy học.
Tuy nhiên cảm giác không triển khai được pháp thuật thực gay go, đặc biệt trong lúc những người xung quanh đều hoàn thành.
Có lúc, Astoria từng nghĩ có phải vì khó sinh hay dậy thì muộn. Nói không chắc vì Muggle như cô “xuyên việt” chiếm cơ thể phù thủy, kết quả chỉ có thể dùng chút ma lực.
Thời điểm uống thuốc đến phát ngán, cô đã từng từ bỏ những thí nghiệm vô dụng. Ngược lại cô rất quen thuộc cuộc sống Muggle không cần pháp thuật. Huống chi bình thường đã có những gia tinh làm việc.
Nhưng vẻ mặt Antonia và Daphne làm cô mềm lòng, cứ coi như mua vé số đi! Tập trung kiên trì, nói không chừng một ngày nào đó trúng số độc đắc, ma lực trở về bình thường.
Hơn nữa cô cũng liên tưởng đến tên Gryffindor trong miệng giáo sư McGonagall, đó không phải Neville Longbottom sao! Anh ta là đại biểu điển hình sóng sau xô sóng trước. Ngẫm lại biểu hiện của người ta năm thứ năm, có thể nói là anh hùng đó! Cô cũng có thể ảo tưởng mình tư thái phóng khoáng tiện tay vung “Bùa giải giới” mà!
Antonia sắp xếp cô ở ký túc xá một người, thậm chí đề xuất cô đi Hufflepuff cũng bởi lo lắng cơ thể “pháo xịt” của cô bị Slytherin xa lánh.
Nhưng người vốn nên là Slytherin, mà vì không có ma lực đi Hufflepuff sẽ càng bị người ta cười nhạo.
Astoria nhuần nhuyễn vung đũa phép, tự an ủi mình coi như luyện tập Lời nguyền giết chóc cũng sẽ không chết người, cứ như vậy lý luận suông đi!
Cũng may lớp học ma dược của giáo sư Snape không cần để ý ma lực. Cô biết nấu ăn, tự nhiên cũng nắm giữ bí quyết làm ma dược dễ dàng – cắt mù tạt bổ huyết chỉ cần coi như thái sợi khoai tây. Những điểm thực hành mất ở lớp biến hình đã có thể bù lại rất nhanh ở lớp chủ nhiệm của mình.
Trong mắt đồng học Slytherin, Astoria vẫn tính là học sinh khá bình thường. Hơn nữa cô che giấu như có như không, ngay cả Harper cũng cho rằng thần chú của Astoria luôn mất hiệu lực bởi thân thể cô quá yếu – mỗi ngày Astoria đều uống thuốc trước khi ăn.
Daphne cảm thấy rất vui mừng vì em gái không bị xa lánh.
Astoria lại không lạc quan như vậy. Cô lo lắng trong lúc mọi người quen thuộc nhau, luôn sẽ có người chú ý cô sử dụng pháp thuật chưa từng thành công.
Sáng sớm thứ bảy, phòng sinh hoạt chung Slytherin ồn ào nhốn nháo. Astoria vốn quen dậy sớm ngồi trước lò sưởi đọc sách, thấy một đám con trai vây quanh Draco, trong ngực họ còn ôm bảy cái bao to dài.
Gói hàng đặt trên bàn lột ra. Mọi người cùng hít một ngụm khí lạnh, phát ra tiếng than thở mơ màng.
Astoria cảm thấy cả người nổi da gà, cần khoa trương như vậy sao? Có điều nghĩ đến giới phù thủy khá thiếu thốn phương tiện giao thông, bảy cái chổi bay kiểu mới nhất xếp hàng ngang trên bàn cũng gây chấn động chẳng khác gì bảy chiếc Bugatti Veyron chỗ Muggle.
Liền, Astoria rất nể tình thưởng thức hai mắt—- ừ, cái chổi…. gia công rất khéo léo.
Phỏng chừng những học viện khác mà biết, phản ứng đầu tiên hẳn là “Bọn có tiền chết tiệt”.
“Đi. Giáo sư Snape phê chuẩn cho mang ra rồi.” Marcus cao to khỏe mạnh giờ này chẳng hề giống Slytherin, lẫm liệt vỗ vai Draco, suýt chút nữa đập anh ngã sấp xuống: “Tại sao chúng ta không dành thời gian cảm thụ tốc độ Nimbus 2001 một chút nhỉ?”
Những học sinh nam khác lớn tiếng ồn ào. Ngay cả mấy học sinh nữ cũng nhiệt tình hẳn. Astoria đánh cược Pansy biết tin, kiểu gì cũng dùng tốc độ nhanh nhất chỉnh chu trang phục, bình thường cô ta đều bắt Daphne chờ nửa ngày.
Pansy chưa bao giờ bỏ qua cơ hội thưởng thức phong thái của Draco. Định luật dây chuyền, Daphne cũng kéo em gái của mình tham gia đám người đi cổ vũ.
“Em không thể lúc nào cũng ở một mình, phải giao lưu với bạn học nhiều hơn.”
Được rồi, Astoria nhìn cánh tay bị chị gái tóm chặt. Một Slytherin không thể không lễ phép phá không khí của mọi người.
Đám người mênh mông cuồn cuộn đi hướng sân Quidditch, tình cảnh có vẻ hùng tráng, dọc đường cực hấp dẫn sự chú ý. Bởi là chủ nhật, phần lớn người đều mặc “thường phục”, có điều “thường phục” Slytherin có thể tưởng tượng được độ hoa lệ.
Rất bất hạnh, “người có tiền chết tiệt” chọc giận Gryffindor đang huấn luyện. Hai đội dường như xảy ra tranh chấp trên sân.
Pansy cực kì lo lắng chạy đến cửa ra vào cách bọn họ gần nhất quan sát, cô ta lo lắng hậu quả là sốt sắng lôi cả Daphne và Astoria làm hai đuôi nhỏ.
“Ôi, trời ạ!” Pansy rít gào.
Người bên cạnh Draco hình như chửi rủa một câu gì đó, Gryffindor tóc đỏ móc ra đũa phép. Người chơi bóng Quidditch ở đây đều không mang đũa phép bên người— cây gỗ chẳng thể chịu được bạo lực vật lý, sắc mặt nhóm Slytherin cũng thay đổi.
Có điều một phút sau, màn hài kịch xuất hiện. Đũa phép rách của Ron Weasley làm ác rủa của cậu ta bắn ngược trở về. Giữa những tiếng cười vang, cậu ta gieo gió gặt bão nôn ra con sên.
“Ặc…” Nhìn thấy bầy sên dinh dính nhúc nhích từ trong miệng cậu ta, mọi người hoảng hốt tránh không kịp.
Potter và Granger vội vã đỡ Ron ra ngoài, theo sát phía sau là Colin yêu chụp ảnh, đèn nháy chớp không ngừng.
Pansy vẫn đang cao giọng cười nhạo Weasley ngu xuẩn. Astoria nhíu chặt mày, một tay che miệng, một tay kéo chị gái rời đi. Chỗ các cô đứng cũng vừa là lối ra.
Trên lớp ma dược tiếp xúc động vật thân mềm là một chuyện — chí ít cô có găng tay bì rồng, mà nhìn nó sống sờ sờ phun từ trong miệng lại là một chuyện khác.
Astoria cảm thấy dạ dày mình cuồn cuộn lên. Bệnh thích sạch sẽ của con gái khiến cô cảm thấy không có gì khiến người ta buồn nôn hơn Weasley giờ phút này.
Daphne cũng không cách nào chịu đựng cảnh tượng đó, nửa lôi nửa kéo Pansy ra ngoài.
Sau khi đội Slytherin chiếm cứ sân huấn luyện Quidditch, đội Gryfindor thấy bại rời đi. Đây chỉ là một lần xung đột nho nhỏ giữa hai học viện, sức ảnh hưởng của nó không lớn, cũng như vô số loại xung đột nhỏ khác. Nhưng chúng nó ngày qua ngày oanh tạc giữa học viện, tích lũy mâu thuẫn, khoảng cách giữa hai học viện càng ngày càng sâu.
Không biết có phải cha dựa quan hệ hay vì năm nay sĩ số nữ đúng số lẻ, cô may mắn một mình một gian phòng ngủ. Điều này làm cho người có tuổi tác tâm lý đã trưởng thành như cô cực kì hài lòng.
Có Daphne chăm sóc, cô thuận lợi nhận biết mấy con đường quan trọng. Hơn nữa cô cũng không phải cô gái nhỏ lần đầu xa cha mẹ, năng lực tự lập rất mạnh, căn bản chưa xuất hiện tình huống luống cuống tay chân nào. Cũng có nghĩa có một đống thời gian ung dung hưởng thụ cuộc sống mới.
Chỉ có cầm đũa phép mới mua kì hè, cô mới có thể căng thẳng.
Tuy rằng tất cả chương trình học đều dựa trên cơ sở lý luận, Astoria biểu hiện xuất sắc, được thêm điểm rất nhiều lần. Nhưng những bài thực hành lại khiến cô phải đối mặt khiêu chiến lớn.
Lớp biến hình, giáo sư MGonagall yêu cầu bọn họ biến cái diêm thành cây kim. Trong phòng ồn ào, mọi người đều khua đũa ngang dọc trước mặt.
Colin – thành viên Gryffindor ham thích đuổi theo chụp ảnh Potter, ngồi chếch phía đối diện, đang niệm thần chú lớn tiếng, dùng sức vung vẩy đũa phép.
Bên cạnh cô, một Slytherin lần thứ hai khịt giọng mũi đầy khinh bỉ, anh ta gọi Harper Taylor, có mái tóc quăn nâu – chính là tên con trai đêm khai giảng nói với Colin “Làm như hiếm thấy lắm.”
Harper là học sinh thứ nhất hoàn thành yêu câu của giáo sư, vì thế Slytherin được thêm hai điểm.
Astoria tập trung tinh thần vung đũa phép niệm thần chú. Thế nhưng dù có cố gắng thế nào cũng không thể khiến diêm biến hóa.
Harper rất khó hiểu nhìn Astoria bởi biểu hiện bất thường của cô: “Lần trước không phải cậu được O lý thuyết à?”
“Lý thuyết không phải thực hành…” Astoria ủ rũ.
“Cậu thử lại một lần đi.”
Harper lại càng kỳ quái: “Niệm chú cực kì hoàn hảo, phát âm chuẩn xác, động tác vung đũa phép có thể làm giáo trình tiêu chuẩn. Tại sao diêm không phản ứng?”
Giáo sư McGonagall dường như cũng chú ý Astoria bất thường, sau khi quan sát động tác của cô, thở dài rất tiếc nuối, tựa như muốn cổ vũ, cười vỗ đầu cô: “Không sao, làm rất tốt, em Greengrass.”
Astoria mặt trắng bệch đanh lại, miễn cưỡng cười: “Cảm ơn giáo sư.”
Harper không thể tin nhìn giáo sư McGonagall, lại nhìn Astoria, cứ như muốn biết hai người đang làm trò gì bí hiểm.
Giáo sư McGonagall tuyên bố tan học, gọi lại mình Astoria.
“Giáo sư McGonagall, chắc cô đã nhận ra rồi.” Đây là giọng điệu tường thuật: “Em hình như là cái pháo xịt (squib).”
Giáo sư McGonagall đẩy kính mắt: “Đừng vì chuyện này mà thất vọng, em Greengrass. Trên thực tế, pháo xịt không thể nhập học Hogwarts. Mà bây giờ em đang đứng đây, nói rõ là ma lực của em quá yếu thôi.”
“Em đã biết. Cha em đã mời rất nhiều bác sĩ tốt ở nhiều nước, bọn họ đều cho rằng mẹ em khó sinh gây ảnh hưởng cơ thể em.” Astoria cảm thấy nói rõ tình huống với vị giáo sư chính trực này thì tốt hơn, “Có thể sau này em sẽ luôn gặp vấn đề lớp thực hành. Hy vọng giáo sư không vì vậy mà thất vọng với em.”
“Xin yên tâm, em Greengrass.” Giáo sư McGonagall dù sao cũng là một vị nữ phái, cô đồng tình nhìn Astoria, “Tôi biết em rất nghiêm túc. Kỳ thực năm ngoái Gryffindor cũng có một học sinh nam ma lực rất yếu, nhưng năm nay cậu ấy tiến bộ nhiều. Tin tưởng theo em dần lớn lên, ma lực sẽ tăng cường.”
Astoria gật gù, biểu hiện tiếp nhận giáo sư an ủi: “Như vậy, không biết giáo sư McGonagall có thể thay em giải thích với các giáo sư khác hay không. Giáo sư Snape em đã nói qua, có điều nếu em nhờ ngài ấy việc này có vẻ không tốt lắm.”
Kỳ thực, cô biết, nếu cô nói, Snape sẽ không từ chối, thế nhưng ông ấy nhất định cau mặt lại, khiến tất cả mọi người cảm giác không tốt.
Giáo sư McGonagall vui vẻ đáp ứng rồi.
Astoria cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Bắt cô phải giải thích hoản cảnh của mình cho từng giáo sư sau giờ học, thật giống như vạch trần việc riêng tư, còn không bằng để họ ngầm thừa nhận mình không có năng lực dạy học.
Tuy nhiên cảm giác không triển khai được pháp thuật thực gay go, đặc biệt trong lúc những người xung quanh đều hoàn thành.
Có lúc, Astoria từng nghĩ có phải vì khó sinh hay dậy thì muộn. Nói không chắc vì Muggle như cô “xuyên việt” chiếm cơ thể phù thủy, kết quả chỉ có thể dùng chút ma lực.
Thời điểm uống thuốc đến phát ngán, cô đã từng từ bỏ những thí nghiệm vô dụng. Ngược lại cô rất quen thuộc cuộc sống Muggle không cần pháp thuật. Huống chi bình thường đã có những gia tinh làm việc.
Nhưng vẻ mặt Antonia và Daphne làm cô mềm lòng, cứ coi như mua vé số đi! Tập trung kiên trì, nói không chừng một ngày nào đó trúng số độc đắc, ma lực trở về bình thường.
Hơn nữa cô cũng liên tưởng đến tên Gryffindor trong miệng giáo sư McGonagall, đó không phải Neville Longbottom sao! Anh ta là đại biểu điển hình sóng sau xô sóng trước. Ngẫm lại biểu hiện của người ta năm thứ năm, có thể nói là anh hùng đó! Cô cũng có thể ảo tưởng mình tư thái phóng khoáng tiện tay vung “Bùa giải giới” mà!
Antonia sắp xếp cô ở ký túc xá một người, thậm chí đề xuất cô đi Hufflepuff cũng bởi lo lắng cơ thể “pháo xịt” của cô bị Slytherin xa lánh.
Nhưng người vốn nên là Slytherin, mà vì không có ma lực đi Hufflepuff sẽ càng bị người ta cười nhạo.
Astoria nhuần nhuyễn vung đũa phép, tự an ủi mình coi như luyện tập Lời nguyền giết chóc cũng sẽ không chết người, cứ như vậy lý luận suông đi!
Cũng may lớp học ma dược của giáo sư Snape không cần để ý ma lực. Cô biết nấu ăn, tự nhiên cũng nắm giữ bí quyết làm ma dược dễ dàng – cắt mù tạt bổ huyết chỉ cần coi như thái sợi khoai tây. Những điểm thực hành mất ở lớp biến hình đã có thể bù lại rất nhanh ở lớp chủ nhiệm của mình.
Trong mắt đồng học Slytherin, Astoria vẫn tính là học sinh khá bình thường. Hơn nữa cô che giấu như có như không, ngay cả Harper cũng cho rằng thần chú của Astoria luôn mất hiệu lực bởi thân thể cô quá yếu – mỗi ngày Astoria đều uống thuốc trước khi ăn.
Daphne cảm thấy rất vui mừng vì em gái không bị xa lánh.
Astoria lại không lạc quan như vậy. Cô lo lắng trong lúc mọi người quen thuộc nhau, luôn sẽ có người chú ý cô sử dụng pháp thuật chưa từng thành công.
Sáng sớm thứ bảy, phòng sinh hoạt chung Slytherin ồn ào nhốn nháo. Astoria vốn quen dậy sớm ngồi trước lò sưởi đọc sách, thấy một đám con trai vây quanh Draco, trong ngực họ còn ôm bảy cái bao to dài.
Gói hàng đặt trên bàn lột ra. Mọi người cùng hít một ngụm khí lạnh, phát ra tiếng than thở mơ màng.
Astoria cảm thấy cả người nổi da gà, cần khoa trương như vậy sao? Có điều nghĩ đến giới phù thủy khá thiếu thốn phương tiện giao thông, bảy cái chổi bay kiểu mới nhất xếp hàng ngang trên bàn cũng gây chấn động chẳng khác gì bảy chiếc Bugatti Veyron chỗ Muggle.
Liền, Astoria rất nể tình thưởng thức hai mắt—- ừ, cái chổi…. gia công rất khéo léo.
Phỏng chừng những học viện khác mà biết, phản ứng đầu tiên hẳn là “Bọn có tiền chết tiệt”.
“Đi. Giáo sư Snape phê chuẩn cho mang ra rồi.” Marcus cao to khỏe mạnh giờ này chẳng hề giống Slytherin, lẫm liệt vỗ vai Draco, suýt chút nữa đập anh ngã sấp xuống: “Tại sao chúng ta không dành thời gian cảm thụ tốc độ Nimbus 2001 một chút nhỉ?”
Những học sinh nam khác lớn tiếng ồn ào. Ngay cả mấy học sinh nữ cũng nhiệt tình hẳn. Astoria đánh cược Pansy biết tin, kiểu gì cũng dùng tốc độ nhanh nhất chỉnh chu trang phục, bình thường cô ta đều bắt Daphne chờ nửa ngày.
Pansy chưa bao giờ bỏ qua cơ hội thưởng thức phong thái của Draco. Định luật dây chuyền, Daphne cũng kéo em gái của mình tham gia đám người đi cổ vũ.
“Em không thể lúc nào cũng ở một mình, phải giao lưu với bạn học nhiều hơn.”
Được rồi, Astoria nhìn cánh tay bị chị gái tóm chặt. Một Slytherin không thể không lễ phép phá không khí của mọi người.
Đám người mênh mông cuồn cuộn đi hướng sân Quidditch, tình cảnh có vẻ hùng tráng, dọc đường cực hấp dẫn sự chú ý. Bởi là chủ nhật, phần lớn người đều mặc “thường phục”, có điều “thường phục” Slytherin có thể tưởng tượng được độ hoa lệ.
Rất bất hạnh, “người có tiền chết tiệt” chọc giận Gryffindor đang huấn luyện. Hai đội dường như xảy ra tranh chấp trên sân.
Pansy cực kì lo lắng chạy đến cửa ra vào cách bọn họ gần nhất quan sát, cô ta lo lắng hậu quả là sốt sắng lôi cả Daphne và Astoria làm hai đuôi nhỏ.
“Ôi, trời ạ!” Pansy rít gào.
Người bên cạnh Draco hình như chửi rủa một câu gì đó, Gryffindor tóc đỏ móc ra đũa phép. Người chơi bóng Quidditch ở đây đều không mang đũa phép bên người— cây gỗ chẳng thể chịu được bạo lực vật lý, sắc mặt nhóm Slytherin cũng thay đổi.
Có điều một phút sau, màn hài kịch xuất hiện. Đũa phép rách của Ron Weasley làm ác rủa của cậu ta bắn ngược trở về. Giữa những tiếng cười vang, cậu ta gieo gió gặt bão nôn ra con sên.
“Ặc…” Nhìn thấy bầy sên dinh dính nhúc nhích từ trong miệng cậu ta, mọi người hoảng hốt tránh không kịp.
Potter và Granger vội vã đỡ Ron ra ngoài, theo sát phía sau là Colin yêu chụp ảnh, đèn nháy chớp không ngừng.
Pansy vẫn đang cao giọng cười nhạo Weasley ngu xuẩn. Astoria nhíu chặt mày, một tay che miệng, một tay kéo chị gái rời đi. Chỗ các cô đứng cũng vừa là lối ra.
Trên lớp ma dược tiếp xúc động vật thân mềm là một chuyện — chí ít cô có găng tay bì rồng, mà nhìn nó sống sờ sờ phun từ trong miệng lại là một chuyện khác.
Astoria cảm thấy dạ dày mình cuồn cuộn lên. Bệnh thích sạch sẽ của con gái khiến cô cảm thấy không có gì khiến người ta buồn nôn hơn Weasley giờ phút này.
Daphne cũng không cách nào chịu đựng cảnh tượng đó, nửa lôi nửa kéo Pansy ra ngoài.
Sau khi đội Slytherin chiếm cứ sân huấn luyện Quidditch, đội Gryfindor thấy bại rời đi. Đây chỉ là một lần xung đột nho nhỏ giữa hai học viện, sức ảnh hưởng của nó không lớn, cũng như vô số loại xung đột nhỏ khác. Nhưng chúng nó ngày qua ngày oanh tạc giữa học viện, tích lũy mâu thuẫn, khoảng cách giữa hai học viện càng ngày càng sâu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook