[Đồng Nhân Harry Potter] I Know You Don't Know
-
Chương 4: Khai giảng
Astoria rốt cuộc nghênh đón ngày khai giảng đầu tiên ở Hogwarts. Cha và chị gái của cô nhìn càng nôn nóng bất an, cứ như họ mới phải đi học ngày đầu
vậy.
“Tuy ký túc xá đều ở hai người, nhưng học viện của chúng ta vẫn phải có phòng trống.”
Antonio nghe con gái lớn nói xong lập tức phát biểu: “Cha đã nghĩ biện pháp tranh thủ để Nia ở một mình. Daphne, con nhớ phải chăm sóc em đấy.”
“Con hứa.”
“Cha, con sẽ tự lo cho mình, không cần làm phiền Daphne. Chị ấy không cùng lớp với con, bài tập khẳng định chẳng dễ dàng.”
“Con gái cưng, con bảo sao cha có thể yên tâm chứ!” Phụ huynh Greengrass ôm con gái hôn trận mãnh liệt, “Cha thật hận không thể cho Dora đi theo chăm sóc con.”
“Ôi…” Antonia đã than thở vài tháng, “Nếu thực sự không được, con nói với nón phân loại cho con đến Hufflepuff đi? Nghe nói nó cũng nghe nguyện vọng của học sinh mới. Hufflepuff đều khá thành thật, họ sẽ không bắt nạt con.” Astoria một ngày phải nghe câu này đến ba lần.
“Cha, không phải Greengrass đều là Slytherin sao?” Astoria hôn nhẹ lên mặt ông, “Con sẽ không vào nhà nào ngoài Slytherin.”
Astoria dùng nụ cười xán lạn động viên người cha lo lắng quá độ này: “Thời gian không sớm, chúng ta lên đường thôi.”
Dùng khóa cảng rất nhanh đã đến sân ga chín ba phần tư nhà ga Kings Cross.
Lần này cô thành tân sinh sắp nhập học.
Có thể là thói quen tốt của gia đình quý tộc, phần lớn gia đình Slytherin đều đến sớm nửa giờ trước khởi hành.
Daphne lập tức nhận ra Pansy Parkinson, rồi ra hiệu với cha qua chào hỏi.
Mà Astoria cũng rất bất hạnh lại thấy cả nhà Malfoy, dường như bọn họ mới nói xong lời tạm biệt. Hai tên người hầu của Draco, Doyle và Crabbe đã đứng bên cạnh chờ anh rồi.
Astoria mau mau làm bộ không nhìn thấy quay đầu lại, âm thầm bĩu môi.
Những bức ảnh kia thật hữu dụng, Draco Malfoy hồi âm mấy câu đơn giản cũng không trao đổi thư với cô nữa.
Có điều nghe Daphne nói, Draco rất lợi hại, dựa vào năng lực và vẻ bề ngoài trở thành người đáng chú ý nhất… chỉ đứng sau Potter.
Astoria cũng nghe nói chuyện giải cúp nhà cuối năm. Lúc miêu tả chuyện xảy ra, Daphne thay đổi hình tượng thục nữ xưa nay, suýt nữa xé nát thẻ có ảnh cụ Dumbledore và sô cô la con ếch.
Astoria cảm thấy kì quái. Nghe ra, Draco có chút khác với hình tượng đứa nhỏ tóc vàng xấu xa kia. Có điều cân nhắc đến vấn đề khách quan và chủ quan. Dưới ngòi bút JK, đó là một nhân vật phản diện dùng để tôn Potter, ở trong miệng Daphne lại là nhân vật nổi tiếng nhà Slytherin, chênh lệch cũng rất bình thường. Slytherin hiện tại cực kì căm ghét Potter, coi như Draco bắt nạt Potter, bọn họ còn cho rằng làm rất khá đấy!
Daphne dẫn em gái tìm một toa. Nhưng Pansy muốn ngồi cùng Malfoy, Daphne lại muốn tán gẫu với bạn tốt, lại không yên tâm em gái, cuối cùng Astoria cũng bị mang ngồi cùng Malfoy.
Lúc chị em Greengrass tiến vào toa tàu, Draco đang tiễn cha mẹ mình khỏi sân ga.
Kỳ nghỉ hè, anh động tay chân khiến cha phát hiện tâm lý sùng kính của gia tinh Dobby đối với Harry Potter.
Nhà Malfoy không cần người hầu có nguy cơ làm phản. Tuy nhiên nghĩ về sau, khi Đấng Cứu Thế đánh bại Chúa Tể Hắc Ám, Hermione Granger còn phát biểu một bài nói bóng nói gió cha anh bỏ mặc Dobby – điều kiện tiên quyết do không tiết tộ điều cơ mật gia tộc Malfoy.
Nghĩ tới đây, Draco nở nụ cười xấu xa, hy vọng Đấng Cứu Thế trải qua năm nay vui vẻ.
“A, a… Astoria!” Có người bước vào từ ngoài cửa, tiến lên nhiệt tình chào hỏi dĩ nhiên là Goyle, cậu ta và Crabbe như nhau, bình thường cũng không nói nhiều.
Astoria cười gật đầu: “Đã lâu không gặp, Goyle.”
Một năm không gặp, Astoria chẳng lớn lên chút nào, tuyệt đối không giống chị gái cao gầy của cô. Khuôn mặt nho nhỏ, phì nộn như trẻ con, lại thêm mái tóc vàng óng buộc gọn gàng, càng giống như con búp bê Daphne mang bên người. Draco cẩn thận nhớ lại viễn cảnh mình kết hôn, không khỏi nghi hoặc trong lòng, cuối cùng cô có thể cao như trước sao?
Đối với những bức ảnh cô bé kia mặc quần áo Muggle, Draco lý giải vì cô muốn biểu hiện mình không giống phái thuần huyết, tức là muốn kéo dài khoảng cách với Slytherin thuần khiết như anh. Bởi vậy anh cũng rất săn sóc làm theo, bao gồm cả lời chào hỏi lúc này.
“Chào em, Astoria.”
Astoria cũng không coi thái độ của anh là chuyện to tát. Anh không đuổi cô ra ghế khác vì giao du với Muggle đã rất cho cô mặt mũi: “Chào anh, Draco.”
Draco đã cao hơn một chút. Nhìn tóc anh tỏa sáng lộng lẫy liền biết dinh dưỡng rất tốt, tuyệt đối sẽ không dậy thì không thành công. Astoria thất vọng nghĩ. Hiện nay cô là người bé nhất trong đây, quan trọng hơn, xem tình huống của cô chắc chắn sẽ là thành phần không thành công này.
“Ồ, em gái nhỏ nhà Greengrass ư?” Blaise là hỗn huyết, màu da sẫm như lúa mì, vóc người cao to, đứng trước mặt Astoria vừa cao gấp đôi cô, “Giống em bé ghê, đáng yêu thật.”
Astoria lui một bước về sau vì ngẩng đấu khó khăn và vì né tránh cảm giác ngột ngạt khiết người ta nghẹt thở: “Ạch, chào anh.”
“Blaise, cậu hù em gái nhà người ta rồi.” Draco trêu đùa nói.
Blaise cười cười, ngồi xuống bên người Draco.
Astoria thấy Pansy ngồi trước mặt Draco liền chỉ khoang đối diện, nhỏ giọng nói với Daphne: “Em ngồi một mình cũng được, chị cứ nói chuyện với Pansy đi.” Chị em các cô ngồi với nhau chẳng nói được mấy câu, còn không bằng để Daphne và Pansy cuốn lấy nhau, cô có thể an tâm đọc sách.
Daphne gật gù.
Draco cảm thấy bất mãn Pansy liên tục lắc lư trước mặt, vì lẽ đó tiện thể giận chó đánh mèo Astoria đã đẩy Daphne và Pansy ngồi trước mặt mình, rất không vui liếc cô một cái. Sau đó câu được câu không trò chuyện cùng Blaise về Quidditch.
“Tôi nghe nói Marcus sướng phát điên rồi. Nimbus 2001, ngài Malfoy thật hào phóng.”
“Kỵ sĩ không có bảo kiếm cũng chỉ là thường dân thôi.” Draco khinh thường bĩu môi. “Tôi tham gia đội học viện không phải vì học làm sao bay trên cái chổi nát.”
Pansy dường như cảm thấy dáng dấp anh như vậy rất đẹp trai, một mực phối hợp gật đầu chớp mắt.
Draco bất đắc dĩ nghiêng người sang, anh thà nhìn Goyle và Crabbe. Ồ, chếch đối diện chính là Astoria.
Anh thấy hợp mắt hơn: “Tại sao chúng ta không chơi cờ phù thủy nhỉ?” Như vậy anh sẽ có cớ giữ nguyên tư thế nghiêng người.
Blaise rút hộp cờ phù thủy trong hành lý: “Đến đây, cậu mà thua phải nộp hết kẹo trong một tuần đấy.”
Draco vui vẻ chấp nhận: “Tôi thắng, đêm nay cậu phải ăn bằng lượng ăn của Goyle với Crabbe.”
Astoria nơi đó hơi nhún vai một hồi.
Blaise có vẻ rất buồn rầu: “Ôi, tại sao cậu luôn nghĩ ra những trò độc ác như vậy?” Mấu chốt chính là, gần như mỗi lần đều thành công.
Draco nhún vai, anh rất nhàm chán, kiếm trò dằn vặt mọi người cũng là một thú vui tao nhã.
Chỉ chốc lát sau, đề tài lại chuyển sang Quidditch.
“Cậu có tham gia tuyển cầu thủ không?” Đặt câu hỏi là Draco: “Tôi cảm thấy, đội Slytherin cần chút máu mới.”
Giờ phút này, Blaise đang hứng đòn trên bàn cờ: “Đương nhiên, tôi sẽ nghĩ tất cả biện pháp đập quả Quaffle vào đầu cậu.”
“Đừng như vậy, Blaise. Nói không chắc lần sau thua, cậu sẽ phải ăn đống đồ nặng bằng Goyle đấy.”
Blaise nghẹn họng, Goyle và Crabbe vui vẻ cười xấu xa.
Không bao lâu, vua của Blaise bị đập bay ra bàn cờ, cậu ta thất vọng vung nắm đấm với Goyle: “Cảnh cáo các cậu, tối nay ăn uống điều độ cho tôi!”
Draco kinh ngạc phát hiện, Astoria dường như đã ngủ thiếp đi trên ghế ngồi.
Blaise liếm môi một cái cười nói: “Thật giống con mèo nhỏ.”
Vóc dáng Astoria thấp bé. Bởi vì ngủ gà ngủ gật, cả thân thể đều cuộn tròn, nhìn qua như con vật nhỏ ngoan ngoãn. Mái tóc dài màu vàng óng khoác lên người, ánh mặt trời hòa tan trên khuôn mặt cô, mềm mại như bông bồ công anh.
Ngủ quá lâu, Astoria ngồi trên thuyền vẫn hơi mơ màng. Cái xấu của tụt huyết áp chính là… tỉnh lại sẽ đầu óc mơ hồ.
Khi cô theo nhóm học sinh đến cổng lâu đài, bên cạnh có một bé trai hưng phấn lạ thường, giơ máy ảnh chụp khắp nơi, rất có hình tượng một du khách ngắm cảnh: “Ồ, ồ, nhìn từ dưới lên còn cao hơn.”
Một tân sinh khác khinh thường cậu ta lải nhải: “Làm như hiếm thấy lắm đấy.”
Astoria cá trong lòng, người chụp ảnh nhất định là cái tên hâm mộ Potter kia, còn bên cạnh tám chính phần mười là một tên Slytherin.
“Ừm, Greengrass thuần huyết. Nhưng cơ thể của mi hình như…”
“Tôi là Slytherin, ngài Nón phân loại, đừng vì tình huống cơ thể tôi mà phân tôi đến học viện khác.”
“Mi chắc chứ? Những đứa trẻ Hufflepuff sẽ rất thông cảm chăm sóc.”
“Tôi xác định. Tộc Greengrass đều là Slytherin. Tôi cũng sẽ là một Slytherin ưu tú, một ngày nào đó trong tương lai.”
“Rất tốt. Câu nói này xác thực rõ mi là Slytherin. Như vậy, Slytherin!” Nón phân loại hô lớn quyết định của nó.
Astoria thỏa mãn lấy mũ xuống, làm một cái chào tiêu chuẩn quý tộc, lại chào giáo sư McGonagall và các giáo sư phía sau, mới nhẹ nhàng đi đến chỗ chị gái.
Học sinh Slytherin nhất trí dấy lên tiếng vỗ tay lễ phép mà tôn trọng. Cô là học sinh mới duy nhất tham dự lễ phân loại có phong độ, không có lảo đảo, tốt hơn nhiều những tên Gryffindor thả mũ xuống liền chạy về bàn học viện mình.
Draco rất hài lòng cử chỉ của Astoria, trong lòng hắn toát ra một câu nói: “Rất tốt, không làm xấu mặt tôi.”
Vẻ mặt Snape ngồi chỗ giáo sư hòa hoãn nhiều. Có điều một lúc sau, ông tựa như thấy gì, cười đến nham hiểm nhanh chân rời đi.
Nhìn thấy mấy vị giáo sư lục tục đứng dậy rời đại sảnh, Draco không nhịn được cười “Khà khà”.
“Thôi đi Draco! Đừng cười ác tâm như vậy!” Blaise cho là anh cười nhạo chuyện cá cược, quay đầu trừng Goyle và Crabbe.
Vì dạ dày mình, Blaise sắp xếp hai tên này bên người, uy hiếp tàn bạo: “Nghe đây, chỉ được ăn những thứ tôi cho hai cậu ăn! Ai dám tự mình lấy, tôi đảm bảo bắt người đấy ăn con sên!”
“Lẽ nào mọi người không phát hiện, Potter vĩ đại không có mặt ở bàn Gryffindor sao?” Draco đương nhiên nhớ bọn họ làm gì. Hai tên không có đầu óc dùng ô tô cải trang Muggle bay đến trường học.
Trên bàn dài Slytherin mấy người lập tức bị thu hút sự chú ý.
Draco lại phát hiện. Astoria ngồi chỗ năm nhất đang ngắm nghía bình thuốc trong tay, mãi đến khi pudding dâu xuất hiện trên bàn, cô mới như tráng sĩ nốc một hơi hết dược bên trong, rồi nhét lọ vào túi, bắt đầu ăn món tráng miệng.
Mà Daphne không xa thỉnh thoảng lo âu nhìn cô.
Đổ bệnh ư?
Draco nhíu mày, mơ hồ nhớ lại cha nhắc tới lão Greengrass thăm hỏi anh chuyện ký túc xá nữ.
“Tuy ký túc xá đều ở hai người, nhưng học viện của chúng ta vẫn phải có phòng trống.”
Antonio nghe con gái lớn nói xong lập tức phát biểu: “Cha đã nghĩ biện pháp tranh thủ để Nia ở một mình. Daphne, con nhớ phải chăm sóc em đấy.”
“Con hứa.”
“Cha, con sẽ tự lo cho mình, không cần làm phiền Daphne. Chị ấy không cùng lớp với con, bài tập khẳng định chẳng dễ dàng.”
“Con gái cưng, con bảo sao cha có thể yên tâm chứ!” Phụ huynh Greengrass ôm con gái hôn trận mãnh liệt, “Cha thật hận không thể cho Dora đi theo chăm sóc con.”
“Ôi…” Antonia đã than thở vài tháng, “Nếu thực sự không được, con nói với nón phân loại cho con đến Hufflepuff đi? Nghe nói nó cũng nghe nguyện vọng của học sinh mới. Hufflepuff đều khá thành thật, họ sẽ không bắt nạt con.” Astoria một ngày phải nghe câu này đến ba lần.
“Cha, không phải Greengrass đều là Slytherin sao?” Astoria hôn nhẹ lên mặt ông, “Con sẽ không vào nhà nào ngoài Slytherin.”
Astoria dùng nụ cười xán lạn động viên người cha lo lắng quá độ này: “Thời gian không sớm, chúng ta lên đường thôi.”
Dùng khóa cảng rất nhanh đã đến sân ga chín ba phần tư nhà ga Kings Cross.
Lần này cô thành tân sinh sắp nhập học.
Có thể là thói quen tốt của gia đình quý tộc, phần lớn gia đình Slytherin đều đến sớm nửa giờ trước khởi hành.
Daphne lập tức nhận ra Pansy Parkinson, rồi ra hiệu với cha qua chào hỏi.
Mà Astoria cũng rất bất hạnh lại thấy cả nhà Malfoy, dường như bọn họ mới nói xong lời tạm biệt. Hai tên người hầu của Draco, Doyle và Crabbe đã đứng bên cạnh chờ anh rồi.
Astoria mau mau làm bộ không nhìn thấy quay đầu lại, âm thầm bĩu môi.
Những bức ảnh kia thật hữu dụng, Draco Malfoy hồi âm mấy câu đơn giản cũng không trao đổi thư với cô nữa.
Có điều nghe Daphne nói, Draco rất lợi hại, dựa vào năng lực và vẻ bề ngoài trở thành người đáng chú ý nhất… chỉ đứng sau Potter.
Astoria cũng nghe nói chuyện giải cúp nhà cuối năm. Lúc miêu tả chuyện xảy ra, Daphne thay đổi hình tượng thục nữ xưa nay, suýt nữa xé nát thẻ có ảnh cụ Dumbledore và sô cô la con ếch.
Astoria cảm thấy kì quái. Nghe ra, Draco có chút khác với hình tượng đứa nhỏ tóc vàng xấu xa kia. Có điều cân nhắc đến vấn đề khách quan và chủ quan. Dưới ngòi bút JK, đó là một nhân vật phản diện dùng để tôn Potter, ở trong miệng Daphne lại là nhân vật nổi tiếng nhà Slytherin, chênh lệch cũng rất bình thường. Slytherin hiện tại cực kì căm ghét Potter, coi như Draco bắt nạt Potter, bọn họ còn cho rằng làm rất khá đấy!
Daphne dẫn em gái tìm một toa. Nhưng Pansy muốn ngồi cùng Malfoy, Daphne lại muốn tán gẫu với bạn tốt, lại không yên tâm em gái, cuối cùng Astoria cũng bị mang ngồi cùng Malfoy.
Lúc chị em Greengrass tiến vào toa tàu, Draco đang tiễn cha mẹ mình khỏi sân ga.
Kỳ nghỉ hè, anh động tay chân khiến cha phát hiện tâm lý sùng kính của gia tinh Dobby đối với Harry Potter.
Nhà Malfoy không cần người hầu có nguy cơ làm phản. Tuy nhiên nghĩ về sau, khi Đấng Cứu Thế đánh bại Chúa Tể Hắc Ám, Hermione Granger còn phát biểu một bài nói bóng nói gió cha anh bỏ mặc Dobby – điều kiện tiên quyết do không tiết tộ điều cơ mật gia tộc Malfoy.
Nghĩ tới đây, Draco nở nụ cười xấu xa, hy vọng Đấng Cứu Thế trải qua năm nay vui vẻ.
“A, a… Astoria!” Có người bước vào từ ngoài cửa, tiến lên nhiệt tình chào hỏi dĩ nhiên là Goyle, cậu ta và Crabbe như nhau, bình thường cũng không nói nhiều.
Astoria cười gật đầu: “Đã lâu không gặp, Goyle.”
Một năm không gặp, Astoria chẳng lớn lên chút nào, tuyệt đối không giống chị gái cao gầy của cô. Khuôn mặt nho nhỏ, phì nộn như trẻ con, lại thêm mái tóc vàng óng buộc gọn gàng, càng giống như con búp bê Daphne mang bên người. Draco cẩn thận nhớ lại viễn cảnh mình kết hôn, không khỏi nghi hoặc trong lòng, cuối cùng cô có thể cao như trước sao?
Đối với những bức ảnh cô bé kia mặc quần áo Muggle, Draco lý giải vì cô muốn biểu hiện mình không giống phái thuần huyết, tức là muốn kéo dài khoảng cách với Slytherin thuần khiết như anh. Bởi vậy anh cũng rất săn sóc làm theo, bao gồm cả lời chào hỏi lúc này.
“Chào em, Astoria.”
Astoria cũng không coi thái độ của anh là chuyện to tát. Anh không đuổi cô ra ghế khác vì giao du với Muggle đã rất cho cô mặt mũi: “Chào anh, Draco.”
Draco đã cao hơn một chút. Nhìn tóc anh tỏa sáng lộng lẫy liền biết dinh dưỡng rất tốt, tuyệt đối sẽ không dậy thì không thành công. Astoria thất vọng nghĩ. Hiện nay cô là người bé nhất trong đây, quan trọng hơn, xem tình huống của cô chắc chắn sẽ là thành phần không thành công này.
“Ồ, em gái nhỏ nhà Greengrass ư?” Blaise là hỗn huyết, màu da sẫm như lúa mì, vóc người cao to, đứng trước mặt Astoria vừa cao gấp đôi cô, “Giống em bé ghê, đáng yêu thật.”
Astoria lui một bước về sau vì ngẩng đấu khó khăn và vì né tránh cảm giác ngột ngạt khiết người ta nghẹt thở: “Ạch, chào anh.”
“Blaise, cậu hù em gái nhà người ta rồi.” Draco trêu đùa nói.
Blaise cười cười, ngồi xuống bên người Draco.
Astoria thấy Pansy ngồi trước mặt Draco liền chỉ khoang đối diện, nhỏ giọng nói với Daphne: “Em ngồi một mình cũng được, chị cứ nói chuyện với Pansy đi.” Chị em các cô ngồi với nhau chẳng nói được mấy câu, còn không bằng để Daphne và Pansy cuốn lấy nhau, cô có thể an tâm đọc sách.
Daphne gật gù.
Draco cảm thấy bất mãn Pansy liên tục lắc lư trước mặt, vì lẽ đó tiện thể giận chó đánh mèo Astoria đã đẩy Daphne và Pansy ngồi trước mặt mình, rất không vui liếc cô một cái. Sau đó câu được câu không trò chuyện cùng Blaise về Quidditch.
“Tôi nghe nói Marcus sướng phát điên rồi. Nimbus 2001, ngài Malfoy thật hào phóng.”
“Kỵ sĩ không có bảo kiếm cũng chỉ là thường dân thôi.” Draco khinh thường bĩu môi. “Tôi tham gia đội học viện không phải vì học làm sao bay trên cái chổi nát.”
Pansy dường như cảm thấy dáng dấp anh như vậy rất đẹp trai, một mực phối hợp gật đầu chớp mắt.
Draco bất đắc dĩ nghiêng người sang, anh thà nhìn Goyle và Crabbe. Ồ, chếch đối diện chính là Astoria.
Anh thấy hợp mắt hơn: “Tại sao chúng ta không chơi cờ phù thủy nhỉ?” Như vậy anh sẽ có cớ giữ nguyên tư thế nghiêng người.
Blaise rút hộp cờ phù thủy trong hành lý: “Đến đây, cậu mà thua phải nộp hết kẹo trong một tuần đấy.”
Draco vui vẻ chấp nhận: “Tôi thắng, đêm nay cậu phải ăn bằng lượng ăn của Goyle với Crabbe.”
Astoria nơi đó hơi nhún vai một hồi.
Blaise có vẻ rất buồn rầu: “Ôi, tại sao cậu luôn nghĩ ra những trò độc ác như vậy?” Mấu chốt chính là, gần như mỗi lần đều thành công.
Draco nhún vai, anh rất nhàm chán, kiếm trò dằn vặt mọi người cũng là một thú vui tao nhã.
Chỉ chốc lát sau, đề tài lại chuyển sang Quidditch.
“Cậu có tham gia tuyển cầu thủ không?” Đặt câu hỏi là Draco: “Tôi cảm thấy, đội Slytherin cần chút máu mới.”
Giờ phút này, Blaise đang hứng đòn trên bàn cờ: “Đương nhiên, tôi sẽ nghĩ tất cả biện pháp đập quả Quaffle vào đầu cậu.”
“Đừng như vậy, Blaise. Nói không chắc lần sau thua, cậu sẽ phải ăn đống đồ nặng bằng Goyle đấy.”
Blaise nghẹn họng, Goyle và Crabbe vui vẻ cười xấu xa.
Không bao lâu, vua của Blaise bị đập bay ra bàn cờ, cậu ta thất vọng vung nắm đấm với Goyle: “Cảnh cáo các cậu, tối nay ăn uống điều độ cho tôi!”
Draco kinh ngạc phát hiện, Astoria dường như đã ngủ thiếp đi trên ghế ngồi.
Blaise liếm môi một cái cười nói: “Thật giống con mèo nhỏ.”
Vóc dáng Astoria thấp bé. Bởi vì ngủ gà ngủ gật, cả thân thể đều cuộn tròn, nhìn qua như con vật nhỏ ngoan ngoãn. Mái tóc dài màu vàng óng khoác lên người, ánh mặt trời hòa tan trên khuôn mặt cô, mềm mại như bông bồ công anh.
Ngủ quá lâu, Astoria ngồi trên thuyền vẫn hơi mơ màng. Cái xấu của tụt huyết áp chính là… tỉnh lại sẽ đầu óc mơ hồ.
Khi cô theo nhóm học sinh đến cổng lâu đài, bên cạnh có một bé trai hưng phấn lạ thường, giơ máy ảnh chụp khắp nơi, rất có hình tượng một du khách ngắm cảnh: “Ồ, ồ, nhìn từ dưới lên còn cao hơn.”
Một tân sinh khác khinh thường cậu ta lải nhải: “Làm như hiếm thấy lắm đấy.”
Astoria cá trong lòng, người chụp ảnh nhất định là cái tên hâm mộ Potter kia, còn bên cạnh tám chính phần mười là một tên Slytherin.
“Ừm, Greengrass thuần huyết. Nhưng cơ thể của mi hình như…”
“Tôi là Slytherin, ngài Nón phân loại, đừng vì tình huống cơ thể tôi mà phân tôi đến học viện khác.”
“Mi chắc chứ? Những đứa trẻ Hufflepuff sẽ rất thông cảm chăm sóc.”
“Tôi xác định. Tộc Greengrass đều là Slytherin. Tôi cũng sẽ là một Slytherin ưu tú, một ngày nào đó trong tương lai.”
“Rất tốt. Câu nói này xác thực rõ mi là Slytherin. Như vậy, Slytherin!” Nón phân loại hô lớn quyết định của nó.
Astoria thỏa mãn lấy mũ xuống, làm một cái chào tiêu chuẩn quý tộc, lại chào giáo sư McGonagall và các giáo sư phía sau, mới nhẹ nhàng đi đến chỗ chị gái.
Học sinh Slytherin nhất trí dấy lên tiếng vỗ tay lễ phép mà tôn trọng. Cô là học sinh mới duy nhất tham dự lễ phân loại có phong độ, không có lảo đảo, tốt hơn nhiều những tên Gryffindor thả mũ xuống liền chạy về bàn học viện mình.
Draco rất hài lòng cử chỉ của Astoria, trong lòng hắn toát ra một câu nói: “Rất tốt, không làm xấu mặt tôi.”
Vẻ mặt Snape ngồi chỗ giáo sư hòa hoãn nhiều. Có điều một lúc sau, ông tựa như thấy gì, cười đến nham hiểm nhanh chân rời đi.
Nhìn thấy mấy vị giáo sư lục tục đứng dậy rời đại sảnh, Draco không nhịn được cười “Khà khà”.
“Thôi đi Draco! Đừng cười ác tâm như vậy!” Blaise cho là anh cười nhạo chuyện cá cược, quay đầu trừng Goyle và Crabbe.
Vì dạ dày mình, Blaise sắp xếp hai tên này bên người, uy hiếp tàn bạo: “Nghe đây, chỉ được ăn những thứ tôi cho hai cậu ăn! Ai dám tự mình lấy, tôi đảm bảo bắt người đấy ăn con sên!”
“Lẽ nào mọi người không phát hiện, Potter vĩ đại không có mặt ở bàn Gryffindor sao?” Draco đương nhiên nhớ bọn họ làm gì. Hai tên không có đầu óc dùng ô tô cải trang Muggle bay đến trường học.
Trên bàn dài Slytherin mấy người lập tức bị thu hút sự chú ý.
Draco lại phát hiện. Astoria ngồi chỗ năm nhất đang ngắm nghía bình thuốc trong tay, mãi đến khi pudding dâu xuất hiện trên bàn, cô mới như tráng sĩ nốc một hơi hết dược bên trong, rồi nhét lọ vào túi, bắt đầu ăn món tráng miệng.
Mà Daphne không xa thỉnh thoảng lo âu nhìn cô.
Đổ bệnh ư?
Draco nhíu mày, mơ hồ nhớ lại cha nhắc tới lão Greengrass thăm hỏi anh chuyện ký túc xá nữ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook