Độc Cô Kiếm Thánh (Bản Dịch)
-
Chapter 41: Vị Máu
Chương 41: Vị Máu
“Tại sao Bậc Thầy Kiếm Thuật lại trưng ra bộ mặt thất vọng như vậy cơ chứ?” Li Chingwei cười nhẹ hỏi. Cứ như thể nàng đã đọc được suy nghĩ của anh vậy.
Limon nhìn vào mắt cô.
"Cô thật sự là Hắc Long Công Chúa đúng không?”
Hắc Long Hội chính là gia tộc yếu nhất trong Thất Tộc về việc cận chiến.
Chưa hết, họ đã trở thành mối đe dọa thường xuyên đối với Limon trong nhiều thế kỷ qua. Theo một cách nào đó, đối với Limon họ là kẻ thù mạnh hơn cả Ma Thần.
“Cô rất xảo quyệt, xấu xa và cô cũng đưa ra các quyết định vô cùng chính xác.”
Họ có những mưu đồ khôn ngoan và xảo quyệt nhất —đó là một trong những đặc trưng của Hắc Long Hội.
Và người đứng ở trên đỉnh của những điều đó, chính là Công Chúa của họ.
Với khả năng Psionic mạnh mẽ của mình, nàng ta có thể đọc được suy nghĩ của mọi người và thậm chí còn thành thạo hơn trong việc thao túng họ.
Nàng ta hiểu rõ Limon là ai.
Nàng chính là thủ phạm đằng sau mọi âm mưu đã đẩy Limon vào chân tường mà anh không thể thoát ra.
Tuy nhiên, Li Chingwei không tức giận hay xấu hổ trước những gì Limon nói.
Trên thực tế, nàng gật đầu.
“Vâng, đó thực sự là những đặc tính của chúng tôi.”
Nàng mỉm cười, như thể đó là một vấn đề thực tế, một điều hiển nhiên suốt hàng thế kỷ qua.
Thờ ơ với một nhận xét quá nhỏ nhặt, nàng ta hỏi Limon.
“Vậy, anh đã có quyết định của mình chưa?”
Limon nhìn vào cô gái đang đứng trước mặt mình một lần nữa – nàng ta thật ngây thơ, nhưng nàng ta không bao giờ để lộ ra ý định thực sự của bản thân.
Anh nhắm mắt lại.
“Tôi đoán là tôi đã có câu trả lời cho bản thân.”
Kết quả cuối cùng đã được quyết định.
Nhà vua sẽ chết khi bị chiếu tướng.
Và anh đã bị đặt vào tình huống như vậy kể từ khi gặp Li Chingwei vào vài ngày trước…
Có lẽ anh đã rơi vào hoàn cảnh như vậy kể từ khi anh không nhận ra ảnh hưởng của Hiệp Hội Thất Long vào 32 năm trước.
Anh chỉ không thể tự mình chấp nhận nó.
Biết rằng sự bướng bỉnh sẽ chẳng đưa anh đến đâu, Limon từ từ gật đầu.
"Được rồi."
Lạch cạch—
Anh cất thanh kiếm đang găm vào ngực Li Chingwei.
"Tôi đã thua."
Chỉ với ba từ, anh đã thừa nhận rằng Li Chingwei không phải là đối tượng để anh trả thù, cũng không phải là kẻ đã phản bội anh.
Nhưng ba từ đó không hề tầm thường một chút nào.
Từ Thời đại Đồ đồng, Thời đại Anh hùng cho đến Thời đại Đồ sắt hiện tại — vị Kiếm Thánh cuối cùng của nhân loại chưa một lần bị đánh bại mặc dù có vô số kẻ thù.
Và anh vừa thừa nhận điều đó với Hắc Long Công Chúa.
Đó thực sự là một kỳ tích mà nàng đã làm được.
Nếu các bậc tiền bối của nàng biết được điều này, có lẽ họ sẽ biến nó thành một ngày lễ để ăn mừng, truyền lại cho con cháu hàng ngàn đời sau.
"Cám ơn vì sự bao dung của anh."
Nhưng Li Chingwei lại không hề cảm thấy tự hào một chút nào.
Tất cả những điều này là kết quả của việc Limon thể hiện sự bao dung của mình.
Nàng ta đã lịch sự giữ thể diện cho Limon bằng cách nói với anh rằng nàng ta chỉ cần được chạm tay vào chiến thắng thôi là đủ.
“…Cô thực sự không giống những đứa trẻ ngày nay.”
Ngày nay, những kẻ chiến thắng sẽ cười nhạo, chà đạp và chế giễu kẻ thua cuộc.
Thể hiện lòng thương xót sẽ khiến kẻ chiến thắng bị chế giễu là kẻ đạo đức giả.
Limon cười cay đắng trước sự lịch sự của nàng ta. Nó rất hiếm hoi. Hiếm đến nỗi anh suýt chút nữa đã bỏ lỡ nó.
"Ồ? Tôi có trông trưởng thành hơn trong suy nghĩ của anh không?
“Không phải vẻ ngoài của cô, mà là trong cách suy nghĩ của cô và cách mà cô hành động.”
"Là vậy sao?"
Không biết gì, Li Chingwei nghiêng đầu sang một bên.
Limon cười phá lên.
“Chiếm đoạt toàn bộ gia tộc của mình chỉ để khiến tôi đứng về phía cô không phải là điều mà những đứa trẻ ngày nay sẽ làm, cô biết đấy.”
Tiền và quyền lực chính trị quan trọng hơn trong thời đại này.
Limon bị mọi người coi thường và phớt lờ, kể cả các Công chúa và Trưởng lão khác của Hiệp Hội Thất Long, những người lên kế hoạch cho hòa bình thế giới.
Anh không thể tin được nàng ta lại nguyện ý bòn rút một nửa khối tài sản khổng lồ của gia tộc mình, nửa còn lại giao cho anh, tất cả chỉ vì muốn chiếm lấy anh!
Ngay cả những thế hệ trước cũng không thể làm được điều gì đó như thế.
“Đó là bởi vì mọi người không biết giá trị thực sự của Bậc Thầy Kiếm Thuật.”
Nàng ta không phải là người kỳ quặc, mà những người khác chính là những kẻ ngu ngốc.
"Và cô thực sự dám làm điều đó sao?"
Limon mỉa mai sự cứng rắn của nàng ta.
“Đúng vậy, tôi dám” nàng ta trả lời không do dự, giọng nói thể hiện sự chắc chắn tuyệt đối.
Có vẻ như nàng ta chắc chắn rằng không ai khác trên thế giới này biết nhiều về Limon hơn nàng.
“Tôi đã sống cả đời mình chỉ vì giây phút này.”
Limon im lặng.
Đó không chỉ là vì sự chắc chắn vô căn cứ của nàng.
Đôi mắt nàng lắng đọng như bầu trời về đêm. Tuy nhiên, ẩn sâu trong đôi mắt ấy là sự tỏa sáng.
Chúng khiến Limon nhớ lại ký ức về một ánh mắt xa lạ nhưng quen thuộc đến kỳ lạ.
“……Phải, tôi biết cô sẽ nói như thế mà.”
Ngay khi nhớ ra mình đã nhìn thấy ánh mắt đó từ đâu, Limon có thể mơ hồ hiểu được lý do tại sao nàng ta lại đặt mọi thứ lên hàng đầu vì anh.
Và vì vậy, anh hỏi, "Nhưng Công Chúa, liệu cô có thể tự xử lý được không?"
***
Anh không còn nói chuyện với nàng ta như là kẻ thù số một cần phải trả nợ máu nữa.
Không quan trọng liệu anh có biết ý định ẩn giấu của nàng ta hay không.
Đó chỉ đơn giản là một lời cảnh báo từ người đàn ông đã thề với thanh kiếm của mình rằng anh sẽ ở bên cạnh nàng cho đến khi nàng phản bội lại anh.
“Sự oán hận của kẻ thù đối với tôi có khi còn lớn hơn sức mạnh của tôi — đặc biệt là từ Hiệp Hội Thất Long.”
Sự thù hận có thể giảm dần theo thời gian, nhưng nó sẽ không bao giờ thực sự chết.
Sự oán hận sẽ được truyền qua từng thế hệ.
Limon biết sự thật đó.
Theo nghĩa đó, sự oán hận của Hiệp Hội Thất Long đối với anh còn lớn hơn biển và núi.
Rốt cuộc, chỉ có một số thành viên trong Hiệp Hội Thất Long có người thân không bị anh tàn sát trong quá khứ.
“Đính hôn với tôi cũng đồng nghĩa với việc cô sẽ phải gánh vác tất cả sự oán hận đó.”
Mặc dù sự hận thù có thể sẽ giảm đi nếu điều đó xảy ra trong quá khứ.
Bởi vì ít nhất vào thời điểm đó, mọi người sẽ buộc phải kìm nén sự oán hận của mình, họ buộc phải giữ một cái đầu lạnh và một cơ thể nhẹ nhõm vì họ không phải là kẻ thù của Kiếm Thánh.
Nhưng khi Limon rớt khỏi ngôi vương của mình, sự căm ghét của Hiệp Hội Thất Long đối với anh không còn nữa.
Vào thời điểm hiện tại, ai cũng đang coi thường sức mạnh của anh.
Họ sẽ thực sự sẽ chấp nhận anh hay sao?
“Cô sẽ trở thành một kẻ phản bội đã bán đứng chính người thân và đồng minh của mình. Một vài người ủng hộ còn lại của cô cũng sẽ quay lưng lại với cô. Và sự ngưỡng mộ và lòng trung thành sẽ bị thay thế bằng sự khinh bỉ dưới lưỡi kiếm sắc bén.”
Đó không phải là lời nói quá.
Danh tiếng của Li Chingwei đã xuống tận đáy vì họ nghĩ nàng ta chính là lý do khiến cho gia tộc bị suy yếu và đang ở bờ vực sụp đổ, tất cả chỉ vì một lý do nực cười như nghi ngờ các Chòm Sao.
Nếu họ phát hiện ra nàng ta đã vứt bỏ toàn bộ số cổ phiếu của mình để đính hôn cùng với kẻ thù số một của Hiệp Hội, Limon, thì nàng ta rất có thể trở thành vị Công Chúa đầu tiên bị chính người của mình sát hại trong lịch sử của Hiệp Hội Thất Long.
Đó chính là những hậu quả của việc đính hôn cùng với Limon.
“Và nếu những nghi ngờ của cô là sự thật, thì Hiệp Hội Thất Long sẽ không phải là kẻ thù duy nhất mà tôi phải chống lại.”
Limon dừng lại một lúc.
“Sẽ có các Chòm Sao và toàn bộ thế giới.”
Giọng nói của anh hoàn toàn khác so với trước đây, có thể nói lần này Limon đã thực sự nghiêm túc.
Thời Đại Đồ Sắt xem những Người Chơi và các Chòm Sao là trung tâm,
Việc đề phòng các Chòm Sao có nghĩa là đi ngược lại với xu hướng của toàn cầu và đi ngược lại với thế hệ.
Nếu các Chòm Sao phát hiện ra những nghi ngờ của Limon và Li Chingwei đối với chúng…
Nếu sau đó chúng lại phát hiện ra họ đang cố gắng kiềm hãm hoặc loại bỏ chúng đi…
Thì rất có thể một cuộc chiến tàn khốc và đẫm máu với các vị Quân Chủ sẽ được diễn ra.
Các Chòm Sao thậm chí sẽ không cần nhúng tay vào cuộc chiến này mà chúng chỉ đứng đằng sau với vai trò và kẻ giật dây.
Lee Chun-gi choáng ngợp vì Limon là một người dị thường.
Các vị Quân Chủ khác cùng với kỹ năng đặc biệt khác nhau đã định nghĩa lại trật tự tự nhiên của thế giới, từng là chủ nhân của các bang hội hùng mạnh, không có lý do gì để coi thường sức mạnh của họ cả.
“Trường hợp xấu nhất, cô sẽ bị Hiệp Hội Thất Long bỏ rơi và trở thành một kẻ chạy trốn với hai bàn tay trắng.”
Trừ khi một gia tộc khác ủng hộ nàng ta, và nếu không may mắn, thì rất có thể việc phát động một cuộc chiến với các Chòm Sao mà không đưa ra được một lý do đủ thuyết phục sẽ khiến cho các Hội khác lựa chọn quay lưng lại với Hắc Long Hội.
Nếu điều đó thực sự xảy ra thì nàng không chỉ phải giải quyết rắc rối trong nội bộ Hắc Long Hội mà nàng còn phải giải quyết các nguy cơ tiềm ẩn đến từ bên ngoài nữa.
Điều đó có nghĩa là nàng ta sẽ hoàn toàn bị cô lập, nàng sẽ vừa phải đấu tranh với các Bang Hội khác thuộc các chi nhánh trong Hắc Long Hội trong khi đối đầu với tất cả những người chơi và Chòm Sao bên ngoài.
Trên thực tế, ngay cả khi các Chòm Sao không can thiệp, các Bang Hội khác vẫn sẽ chống lại Hắc Long Hội.
Đó là hậu quả tất yếu mà Li Chingwei sẽ phải gánh lấy để đổi lấy việc đứng trên cùng một con thuyền với Limon.
"Cô sẽ có thể chịu được sức nặng của điều đó sao?"
Trong thời đại mà giá trị của sức mạnh thể chất đã giảm xuống, bất kỳ ai cũng sẽ nghĩ rằng thật ngu ngốc khi chấp nhận một thử thách như vậy.
Và chỉ để có được một người đàn ông không biết gì ngoài vung kiếm.
Limon đang cho nàng đưa ra quyết định cuối cùng của bản thân, anh cho nàng thời gian suy nghĩ xem nàng có thực sự cần anh hay không.
“Tất nhiên là có rồi,” nàng ta cười hớn hở.
“…Không phải cô nên suy nghĩ về câu trả lời của mình một lúc trước khi đưa ra quyết định sao?”
“Không phải tôi đã nói rồi sao? Tôi đã sống cả đời mình cho khoảnh khắc này.”
Nàng ta sẵn sàng đảm nhận bất kỳ loại trách nhiệm nào miễn là có Limon ở bên cạnh.
Ngay từ đầu nàng ta sẽ không hủy hoại gia tộc của mình nếu như nàng ta chưa chuẩn bị tinh thần cho điều đó.
Limon vừa nhìn nàng, vừa nói với một nụ cười sảng khoái.
"Miễn là cô đã chuẩn bị, tôi đoán vậy."
Anh từ từ đứng dậy và bước một bước về phía trước.
Đứng ngay trước mặt Li Chingwei, anh đưa tay ra.
“Nhưng hãy để tôi nói rõ một điều.”
"Điều gì?"
Cảm thấy ngạc nhiên.
Limon ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại.
"Cô sẽ không bao giờ có thể đặt tôi vào lòng bàn tay của cô."
“……”
"Mà cô giờ đây sẽ là người của tôi."
Đó là một lời tuyên bố.
“Tất nhiên, nó sẽ không dừng lại ở đó. Tôi sẽ lấy mọi thứ còn lại của Hắc Long Hội, nếu điều đó có nghĩa là nắm trong tay sức mạnh để chống lại các Chòm Sao. Và tôi sẽ tàn phá Hiệp Hội Thất Long cùng với các Chòm Sao chết tiệt đó.”
Đó là một lời khẳng định.
Lời tuyên chiến với kẻ thống trị bóng tối của thế giới, với Công chúa Hắc Long của Hiệp Hội Thất Long.
Đó là điều lẽ ra anh nên làm khi chấp nhận lời cầu hôn của nàng - điều mà anh đã được định sẵn để làm - miễn là anh quyết tâm có được tiền bạc và quyền lực trong tay.
“Tôi cảnh cáo đấy.”
Anh không khuyên nàng thêm nữa.
Anh không còn cho phép nàng suy nghĩ lại những quyết định của mình nữa.
Anh chỉ đơn giản thông báo cho nàng, như thể đang chế nhạo một con vật tế thần ngu ngốc đã đá bay cơ hội cuối cùng mà nó có ra ngoài cửa sổ.
Li Chingwei nhìn chằm chằm vào đôi mắt vàng thanh thản, điềm tĩnh của một Đấng Cai Trị Tuyệt Đối đã hạ quyết tâm lấy lại danh dự đã mất của mình.
Và nàng ta cười rạng rỡ, như thể nàng ta đã chờ đợi anh nói những lời đó từ rất lâu rồi.
Với một nụ cười vô cùng hân hoan, nàng ta nhắm mắt lại khi nói.
"Hãy làm những điều mà anh muốn."
Hắc Long Công Chúa vừa tuyên bố rằng nàng sẽ không chỉ tố cáo Bang Hội của mình mà nàng còn sẵn sàng tố cáo toàn bộ Hiệp Hội Thất Long.
Nhưng Limon không còn ngạc nhiên nữa.
Như thể anh biết nàng sẽ nói vậy.
Như thể anh sẽ không chấp nhận bất kỳ câu trả lời nào khác ngoài nó.
Anh nhẹ nhàng kéo đầu nàng lại khi anh áp đôi môi đỏ tươi của nàng vào môi anh.
Hai kẻ thù không đội trời chung, một bên là Hắc Long Công Chúa của Hiệp Hội Thất Long và một bên là Người bảo vệ nhân loại, cuối cùng cũng đã có chung một suy nghĩ.
Và đó là khoảnh khắc mà Limon hiếm khi trải qua trong suốt cuộc đời dài của mình - một nụ hôn có vị của máu.
——
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook