Độc Cô Kiếm Thánh (Bản Dịch)
Chapter 14: Ai Là Người Tiếp Theo

Chương 14: Ai Là Người Tiếp Theo

 

"Ta xin tuyên bố."

 

Kang Jungsoo bất giác nín thở. Mặc dù tông giọng của Limon trầm ấm nhưng nó lại vang to như tiếng chuông chùa.

 

"Những người nào đến đây vì ta, hãy từ bỏ hy vọng của mình đi."

 

"Những người nào đang cố gắng chống lại ta, hãy chiến đấu bằng cả sinh mạng của mình."

 

"Còn những người nào không tự tin vào bản thân, hãy quỳ xuống và cầu xin tha mạng ngay lập tức."

 

Limon cảnh báo.

 

"Đây xem như là lòng thương xót của ta dành cho tất cả các người đấy."

 

Giọng nói của anh khô khan như tiếng sáo, như thể đang kể lại một cuốn sách mà anh đã học thuộc lòng.

 

Nhưng đó không phải là tất cả những gì khiến cho Kang Jungsoo cảm thấy khiếp sợ. Bên trong đôi mắt vàng tĩnh lặng của anh tỏa ra một thứ ánh sáng trong suốt như pha lê, tinh khiết đến đáng sợ.

 

Điều đó khiến cho Kang Jungsoo theo bản năng lùi về sau một bước.

 

"Những người vẫn còn đứng yên sau khi nghe thấy lời cảnh báo của ta… Các người sẽ không còn sống sót để nhìn thấy ngày mai đâu."

 

Những lời nói này giống như đe dọa hơn là cảnh báo.

 

Một lời tuyên bố táo bạo từ một người không có gì ngoài thanh kiếm đến 200 người được trang bị đủ thứ loại súng và vật phẩm.

 

Nhưng nó không phải là một trò đùa giống như thường lệ.

 

Ực.

 

Không một ai dám cười nhạo lời nói của anh. Nỗi lo lắng, đầu gối run rẩy và cơn ớn lạnh trên cổ nói với họ rằng…

 

Đây không chỉ là một trò lừa bịp.

 

'Quỳ xuống ngay đi.'

 

'Bây giờ chính là cơ hội duy nhất đấy.'

 

Bản năng đang mách bảo với họ.

 

Cơ thể của họ đang nói với họ một điềm báo trước khi họ kịp nhận ra điều đó.

 

Sức nặng của cái chết sẽ có thể ngay lập tức đè bẹp bất kỳ một người bình thường nào.

 

Nhưng có hai sự thật đáng thương ngay lúc này.

 

Một là tất cả mọi người trong số 200 người ở đây đều là những người ưu tú có kỹ thuật cao, đầy tự hào và có thể chịu đựng được sức nặng của cái chết.

 

Hai là chỉ huy của họ đã đánh giá quá cao khả năng phán đoán của mình, thậm chí là bỏ qua cả bản năng.

 

Ông ta ngay lập tức ra lệnh để giữ vững tinh thần đang chùn bước của mọi người.

 

"Mọi người còn đang làm cái gì thế?! Mau vào vị trí nhanh lên!"

 

Ngoài việc nhận định đúng hay sai thì Kang Jungsoo cũng là một chỉ huy rất tốt.

 

Những người đang đứng trên hàng rào lập tức làm theo niềm kiêu hãnh hoặc là bản năng của mình ngay khi nghe thấy mệnh lệnh của ông ta, mỗi một người đều dốc hết tâm trí để chiến đấu với Limon.

 

Tác phong thống nhất của họ quả thật là đáng kinh ngạc.

 

Và chính những con người quen tuân theo mệnh lệnh ấy đã đánh dấu sự khởi đầu của trận chiến.

 

"Tất cả các đơn vị, khai hỏa!"

 

 

 

***

 

 

 

Ratatatata—

 

Khi nói đến cấp độ thì Đội 909 là đội yếu nhất trong số tất cả các đội. Điều đó là không thể nào tránh khỏi, bởi vì họ không phải là những Người chơi kiếm sống từ Hầm ngục, mà là những người lính.

 

Nhưng về mặt sức mạnh thì họ mạnh hơn bất kỳ đội nào khác.

 

Bí mật nằm trong trang bị của họ.


 

Bộ giáp KIM-S009.

 

[Xương của Hiệp sĩ Skeleton], [Áo giáp của Đội quân Xác sống], [Mảnh vỡ Kim loại của Golem], [Đầu mũi tên của Thợ săn Bóng tối], v.v.


 

Được tạo ra từ những giọt máu của những con quái vật cấp cao trên cấp độ 70, có thể coi nó là kiệt tác tiên tiến nhất của Viện Nghiên cứu Quốc phòng.

 

Vì những nguyên vật liệu đắt tiền, nó được biết đến là đắt hơn cả máy bay chiến đấu. Nhưng điều đó cũng nói lên hiệu suất đáng kinh ngạc của bộ giáp này.

 

Nó có thể cân bằng khả năng giữa một Người chơi tầm trung cấp độ 30 với một Người chơi cấp độ 60.

 

Bởi vũ khí chính của nó, viên đạn bóng tối, chính là một trang bị mà ngay cả những Người chơi cấp cao cũng phải kinh sợ. Nó có khả năng vượt qua được tất cả các hàng phòng thủ.

 

Vậy thì bây giờ điều gì sẽ xảy ra nếu như 50 thành viên của Đội 909 đồng loạt khai hỏa bằng KIM-S009?

 

Về cơ bản thì nó chính là một bản án tử hình.

 

Trừ khi đối phương có một kỹ năng đặc biệt giống như [Phòng thủ tuyệt đối], còn nếu không thì ngay cả những Người chơi cấp cao nhất cũng không thể phòng thủ được trước cơn mưa đạn bóng tối đó.

 

“… Cái gì chứ?”

 

Và đó cũng là lý do mà Mira, Hội trưởng của Hội Bụi Sao, chết lặng.

 

"Chuyện gì vừa mới xảy ra...?"

 

Mira không thể nào hiểu được.

 

Làm sao mà Limon vẫn có thể đứng vững sau khi hứng chịu đòn tấn công từ Đội 909?

 

Và tại sao tất cả 50 người lính đều ngã xuống sau khi khai hỏa?

 

Điều đó quả thật là khó hiểu, và trong chốc lát cô đã nghĩ rằng Đội 909 đã sử dụng một chiến thuật đánh lừa nào đó.

 

Bộp…

 

Một cái đầu vỡ nát, một nhãn cầu lăn trên mặt đất… Dòng máu nóng bắn tung toé ra trên mặt cô. Giờ thì không thể nào phủ nhận được nữa.

 

'Đội 909 đã bị tiêu diệt sao...?'

 

Đội 909 không phải là những người lính bình thường.

 

Họ là một đội quân vô cùng ưu tú, và mỗi một cá nhân đều tương đương với một Người chơi cấp cao. Chỉ cần năm người trong số họ cũng có thể tiêu diệt được phần lớn các bang hội.

 

Họ là những bậc thầy chiến đấu mà ngay cả Mira, một Đại Công tước cấp độ 93, cũng sẽ gặp khó khăn khi phải đối đầu với mười người trong số họ.

 

Mà hơn thế nữa, họ đã bị hủy diệt chỉ trong vòng chưa đầy một giây sau khi cuộc tấn công của họ bắt đầu.

 

Tất nhiên không chỉ có cô là cảm thấy kinh ngạc.

 

Mà bất kỳ ai cũng không thể tin vào mắt mình.

 

"... Ôi… Chúa ơi."

 

Không ai có thể thốt ra được lời nào được nữa.

 

"Anh Ahn Dongkwon?"

 

"Chết tiệt… Sao hắn ta có thể làm được như vậy chứ...?"

 

"Hắn ta đã làm cái gì vậy? Lẽ nào hắn ta sử dụng một loại kỹ năng nào đó hay sao?"

 

Vẻ mặt của Hội trưởng của Hiệp hội Tân Thánh Thần tái nhợt như một xác chết.

 

Nhờ kỹ năng độc đáo của mình mà anh ta chính là người duy nhất có thể nhìn thấy những gì mà Limon đã làm.

 

"Không."

 

"Hở?"

 

"Không phải là kỹ năng gì cả."

 

"Sao có thể vô lý như vậy được chứ?"

 

Mira vô cùng ngạc nhiên. Cô cũng nghĩ rằng Limon đã sử dụng một kỹ năng nào đó.

 

Tất nhiên là điều đó chỉ có thể xảy ra nếu như Limon vừa là Kiếm Thánh vừa là một Người chơi cấp độ Đại Công tước.

 

Tuy nhiên cô vẫn lựa chọn tin tưởng vào điều đó.

 

Đối với cô, trừ khi anh sử dụng các kỹ năng như [Ngưng đọng Thời gian] hoặc là [Thanh âm Quyền năng], còn nếu không thì những gì mà anh vừa mới làm là hoàn toàn không thể.

 

Thế nhưng Ahn Dongkwon đã lên tiếng phản đối niềm tin đó của cô.

 

"Con quái vật đó đã làm chệch hướng những viên đạn của Đội 909 bằng thanh kiếm của mình!!!"

 

Mira nhất thời không thể hiểu được những gì vừa nghe.

 

Và khi đó, vẻ mặt của cô càng ngày méo mó hơn.

 

"Làm chệch hướng? Tất cả 50 viên đạn bóng tối... bắn ra cùng một lúc ở tốc độ siêu thanh sao?"

 

"Đúng vậy."

 

"Chỉ bằng... kiếm thuật thôi à?"

 

"... Rất có thể."

 

"Làm sao... Làm sao có thể chứ?!"

 

Đôi mắt của Mira trông như sắp bật ra khỏi hốc mắt.

 

Nhưng mà Ahn Dongkwon vẫn không nói thêm một lời nào.

 

Dù cho cô có chấp nhận hay không thì những gì vừa mới xảy ra cũng sẽ không hề thay đổi.

 

"Không thể… không thể nào như vậy được. Ngay cả một Người chơi thông thạo kiếm thuật cũng không thể..."

 

Cô cắn móng tay và lẩm bẩm để xoa dịu đi sự lo lắng trong lòng mình. Nhưng rồi cô bỗng nhiên im bặt. Cô đã nhận ra mình đang chiến đấu với ai.

 

Limon Aspelder.

 

Một cổ nhân chỉ biết vung kiếm từ ngàn xưa.

 

Một biểu tượng của quá khứ đã vô tình sụp đổ khi thời thế đổi thay.

 

Cô đã nghĩ rằng nếu như cô có thể loại bỏ một kẻ vô dụng giống như anh thì cô có thể ghi được điểm với Vô Hạn Quân Chủ và không mắc nợ giám đốc PAB nữa.

 

Lý do Limon trở thành 'Vệ binh Nhân loại' chính là vì ngày trước không có Người chơi.

 

Chỉ có ở trong quá khứ thì các võ sĩ mới hữu dụng. Cũng giống như cái cách mà bọn họ trở nên vô vọng khi phải đối đầu với nòng súng, thời đại ngày nay đã không còn cần đến Kiếm Thánh nữa.

 

Đó là những gì cô đã nghĩ.

 

Cô đã cho rằng việc loại bỏ một 'thường dân' chỉ biết vung kiếm giống như anh sẽ dễ như ăn bánh.

 

… Nhưng mà đó có thật sự là một quyết định đúng đắn hay không?

 

'Tại sao chứ…?'

 

Mira, Hội trưởng của Hội Bụi Sao.

 

Hiện tại cô đang ở một cấp độ mà cả trăm người chơi cũng không đạt được, chính là Đại Công tước.

 

Cô luôn luôn tự hào về kiến thức sâu rộng của mình so với những người khác, và ngay lúc này cô chợt cảm thấy vô cùng chênh vênh với thực tế mà mình đang phải đối diện.

 

'Tại sao mình lại nghĩ rằng Kiếm Thánh như yếu hơn mình chứ?'

 

So với những Người chơi có thể xử lý các kỹ năng mạnh mẽ và mang lại sự giàu có cũng như phát triển to lớn cho thế giới, các kiếm sĩ chỉ biết sử dụng kiếm mà thôi.

 

Vậy cho nên họ đã nghiễm nhiên trở thành đồ bỏ đi.

 

Nhưng nếu như suy nghĩ theo hướng khác thì sao?

 

Điều đó có nghĩa là họ cực kỳ giỏi sử dụng kiếm.

 

Cũng giống như việc một doanh nhân khá giả không hề mạnh hơn một người lính hay một võ sĩ chỉ vì được tôn trọng hơn trong xã hội, những Người chơi có danh tiếng tốt hơn và kiếm được nhiều tiền hơn cũng không hẳn là có thể chiến thắng được Kiếm Thánh.

 

Cũng giống như việc những người giàu không hề cảnh giác với một người lính, cô không hề nghi ngờ niềm tin của mình rằng việc giỏi sử dụng kiếm sẽ không khiến cho Limon trở thành đối thủ của cô, bởi vì cô có thể sử dụng các kỹ năng.

 

Nhưng mà kiếm thuật đó có thật sự là 'tầm thường' hay không?

 

Liệu rằng anh có thể trị vì với tư cách là Đấng cai trị Tuyệt đối chỉ vì không có các Người chơi hay không?

 

Liệu rằng cô… hay nói đúng hơn là liệu rằng họ có đang bị ảo tưởng sai lệch về Limon Aspelder, bị ràng buộc bởi các quan niệm của xã hội hay không?

 

Liệu rằng một ông lão có an toàn sau khi dùng túi tiền đập vào người của một tên lính có vũ trang chỉ vì ông ta giàu có hay không?

 

Hoặc có thể là…

 

Giống như một con rối bị người ta cầm dây lôi vào đống lửa mà không hề biết mình là một con rối.

 

"Vậy thì."

 

Người đã tiêu diệt Đội 909 chỉ bằng một thanh kiếm. Anh đang ôm thi thể của một người phụ nữ trong vòng tay của mình. Thậm chí anh còn không thèm đặt người đó xuống.

 

"Ai muốn chết tiếp theo đây?"

 

Mira run run nhìn vào Kiếm Thánh cuối cùng của nhân loại. Đấng cai trị Tuyệt đối, người đã duy trì hòa bình của nhân loại trong nhiều thế kỷ bằng cách cứu lấy thế giới rất nhiều lần. Ánh mắt của anh lạnh như băng.

 

 

 

***

 

 

Kang Jungsoo vẫn giữ được bình tĩnh sau khi chứng kiến Đội 909 bị tiêu diệt chỉ trong tích tắc.

 

Cho dù họ có tăng cường sức tấn công lên bao nhiêu với những trang thiết bị đắt tiền thì họ vẫn chỉ là những Người chơi tầm trung, họ vẫn có thể chết một cách vô ích nếu như mất cảnh giác.

 

Ông ta đã rất ngạc nhiên, nhưng cũng nhanh chóng chấp nhận sự thật khi những Người chơi phạm tội và những kẻ giết người bị tàn sát chỉ trong nháy mắt.

 

Sự tự hủy của họ chính là kết quả của việc tấn công mà không hề có sự phối hợp, đúng với tư cách là một tổ chức tội phạm không hề được huấn luyện chiến đấu bài bản.

 

Từ nãy cho đến giờ ông ta vẫn tin rằng nếu như 120 Người chơi cấp cao còn lại có thể thi triển kỹ năng của mình một cách chính xác,

 

Và nếu như hai Đại Công tước mà ông ta mời được sau khi hứa hẹn những khoản lợi khổng lồ, Mira và Ahn Dongkwon, ra tay thì mọi chuyện sẽ khác.

 

… Cho đến vài phút trước.

 

Ông ta đã nhất thời choáng váng vì sự tàn phá đó. Ông ta đông cứng người và không thể thở được như thể có ai đó đang bóp cổ ông ta, và ông ta cứ liên tục mở miệng rồi lại ngậm miệng lại.

 

“Làm sao… làm sao chuyện này… chuyện này có thể…”

 

"Mấy tên ngốc chết tiệt này."

 

"Eek!"

 

Kang Jungsoo ngã xuống và ông ta hoảng sợ lùi về sau. Rồi ông ta vội vàng xoay người bò đi, và lại một lần nữa sững sờ trong nỗi kinh hãi.

 

Một cái đầu với hai con mắt mở trân trân nổ tung ngay trước mặt ông ta.

 

Và không chỉ là cái đầu đó.

 

Một tên lính đánh thuê bị xẻ ra làm đôi nằm ở giữa. Một đặc vụ PAB với một cái lỗ ở trên ngực. Một Người chơi bị đập vào đầu.

 

Và vô số cảnh tượng chết chóc khác.

 

Xung quanh ông ta là hàng núi những thi thể khủng khiếp mà ông ta không dám nhìn bằng chính đôi mắt của mình.

 

"Cậu muốn tấn công ta chỉ với 200 đứa nhóc đó hay sao?"

 

“... N-Ngài đang làm cái gì thế?!”

 

Nhìn vào người đã gây ra hàng núi xác chết đó, chàng trai tóc bạc trên người không dính lấy một giọt máu nào, Kang Jungsoo bất giác kêu lên.

 

"Ngài có biết những người này là ai hay không?! Họ là tương lai của đất nước chúng ta! Họ sẽ trở thành những trụ cột của xã hội chúng ta trong ít nhất là nửa thế kỷ nữa đấy!"

 

Những lời nói đó không hề cường điệu một chút nào.

 

30 đặc vụ PAB ưu tú.

 

50 người lính được trang bị đầy đủ của Đội 909.

 

38 thành viên bang hội tiên phong của Hội Bụi Sao và Hiệp hội Tân Thánh Thần.

 

Hơn nữa còn có 50 lính đánh thuê hạng S của Hội Sói Đen cùng với 30 tội phạm và kẻ giết người khác nhau.

 

Hai đội cuối cùng có thể là ngoại lệ, nhưng mà vẫn có đến 118 Người chơi trực thuộc các bang hội đã thiệt mạng.

 

Trong số đó có 68 người là Người chơi cấp cao.

 

Trong thời đại ngày nay thì mỗi một Người chơi cấp cao đều đóng một vai trò riêng của mình giống như trong Binh pháp Tôn Tử.

 

68 người chơi cấp cao bị tàn sát cùng một lúc như thế là tiền lệ chưa từng xảy ra kể từ khi bắt đầu Thời đại đồ sắt.

 

Nếu như tin tức này bị lọt ra bên ngoài thì toàn bộ quốc gia này sẽ chấn động.

 

Thế nhưng Limon cười lạnh lùng trước phản ứng mãnh liệt của Kang Jungsoo.

 

"Vậy thì sao chứ?"

 

 

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương