Chương 21: Liếm
Vừa rồi lúc cho Dung Khanh ăn, hôn lên đôi môi mềm mại của nàng, trong lòng bồn chồn thân thể dâng lên tia khô nóng, tiểu Chúc Vưu dưới lớp lân phiến bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy.
Kỳ động dục đến, chí lực của hắn vô cùng yếu kém không thể chịu nổi sự khiêu khích vô thức của nữ nhân.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trên người nàng có hương thơm phảng phất, cơ thể hắn sẽ sinh ra phản ứng.
Dục vọng này không thể đè nén quá lâu, nếu để lâu bên trong sẽ dễ bị tổn thương, không có lợi cho việc khôi phục nguyên lực.
Trong hai ngày, hắn cần phải mau chóng giao hợp với nàng một lần nữa.
Hắn lột y phục của nàng, thấy những vết xanh tím trên người nàng vẫn rất ghê người.
Cơ thể nữ nhân này yếu đuối, năng lực tự chữa trị lại kém, trong thời gian ngắn sợ là không khá lên được.
Chúc Vưu nhìn lỗ nhỏ đỏ bừng giữa hai chân của nữ nhân, ánh mắt đen tối yết hầu chuyển động, thực ra hắn có thể giúp nàng trị thương.

Rồng, từ xưa đã được xem là một sinh vật thần thánh, toàn thân trên dưới đều là bảo vật hiếm có trên nhân gian.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người ta đồn rằng, long châu có thể khiến người chết sống lại, huyết rồng có thể làm thuốc trị bách bệnh, thậm chí nước miếng Dung Khanh ghét bỏ cũng có tác dụng rất tốt.
Long tiên* có tác dụng chữa thương, có khả năng phục hồi vết thương nhanh chóng.
(*long tiên: là nước miếng đó, mình để vậy cho hay)
Hắn đem hai chân trắng nõn của Dung Khanh vặn bung ra, chen thân đi vào, cúi thấp người, vươn đầu lưỡi liếm phần mu phồng lên.
Nơi riêng tư của nàng rất đẹp, không có một sợi lông nào, vùng mu đầy đặn trắng nõn giống như một cái màn thầu căng mọng, hai cánh hoa môi đóng chặt, chính giữa lộ ra khe nhỏ hồng nhạt rất đẹp.
Móng vuốt tách ra hai cánh hoa môi đầy đặn, Chúc Vưu đưa đầu lưỡi vào khe thịt, trượt lên trượt xuống nhẹ nhàng liếm.
Lưỡi hắn phủ đầy ngạch cứng nhô lên, sợ làm nàng đau hắn không dám dùng nhiều lực, động tác liếm còn coi là nhẹ nhàng.
“A...không… mau đi ra.” Dung Khanh cảm thấy có thứ gì chui vào mật huyệt, trượt vào trong khuấy đảo, nếp thịt chặt chẽ bị cọ sát sinh ra cảm giác tê rần.
Cái đuôi rồng vắt ngang trên ngực nàng, yêu long cố ý đè nặng lên người nàng, không cho nàng đứng lên, cái đuôi kia thi thoảng đâm thọc bầu v* đầy đặn khiến ngực nàng không ngừng run lên.
Dung Khanh xấu hổ và giận giữ muốn chết, đánh thật mạnh lên đuôi rồng của hắn nhưng Chúc Vưu đến nhăn mày cũng chả thèm, vẫn tiếp tục liếm một cách nhiệt tình.
Đầu lưỡi càng lúc vào càng sâu, bên trong càng siết chặt, thịt mềm xoắn chặt lấy đầu lưỡi hắn.
“A...sâu quá...khó chịu…xin ngươi mau đi ra.” Cơ thể Dung Khanh run rẩy, nhíu mày khẽ kêu, cảm giác mật huyệt bị kéo căng ra khó chịu.
Lưỡi rồng của hắn vừa dày vừa to, không nhỏ hơn dương vậ* nam tử loài người bao nhiêu, mật huyệt của nàng vẫn hơi đau không chịu nổi sự trêu chọc của hắn.
Chúc Vưu cũng không phải muốn khi dễ nàng, chỉ muốn đưa long tiên thấm vào sâu thành trong để chữa thương cho nàng.

Hắn đứng bất động, tiết ra long tiên, thấm ướt thành trong non mền mới rời khỏi.
Chúc Vưu chưa thỏa mãn liếm khe thịt nhỏ phấn nộn, lưu lại một lớp long tiên ướt đẫm lúc này mới đổi trận địa, liếm những vết bầm trên đùi Dung Khanh.
Tiếng nước miếng nhớp nháp vang lên, Chúc Vưu liếm rất tùy tiện, đem nước miếng dính lên hai chân nhỏ Dung Khanh.
Cho dù bộ phận không có vết thương, cũng bị hắn liếm qua dính đầy nước miếng.
Hắn buông hai chân nàng ra, nâng người lên cao rồi quay sang liếm thân trên của nàng.
Hắn liếm vết bầm trên cổ tay nàng, ngậm lấy hai hai bầu v* đầy đặn, vừa mút vừa cắn khiến Dung Khanh ngứa ngáy thở gấp.
Chúc Vưu liếm quả anh đào trên đầu nhũ, thoả mãn buông ra Dung Khanh đã mềm thành vũng nước, mặc kệ cơ nàng ngang dọc tư thế dâm đãng nằm trên mặt đất.
Dung Khanh mở rộng hai chân, khe thịt phấn nộn phun ra một cỗ nước ướt át sáng loáng, không biết là long tiên hắn lưu lại hay mật dịch nàng tiết ra, trông rất dâm mỹ.
Dung Khanh dừng một lúc lâu mới định thần lại, nàng lặng lẽ nhặt y phục dưới đất lên mặc vào.
Nước mắt quanh tròng, nàng cắn chặt môi dưới kìm nén không khóc ra tiếng.
Yêu long nào có thật sự muốn đút nàng ăn cái gì, chỉ là một chút bố thí trước khi hành hạ, đợi nàng lơi lỏng cảnh giác lại tùy tiện đùa bỡn cưỡng ép nàng.
Dung Khanh dựa vào vách đá ngồi ngồi một lúc, cảm thấy toàn thân dính đầy nước miếng của yêu long, nhớp nháp rất khó chịu, còn có cảm giác buồn nôn.

Nàng nhìn qua yêu long đối diện, thấy hắn quay lưng về phía mình, hình như đang ngủ.
Nàng xoay người đưa lưng về phía yêu long, cởi váy, bấm tay dắt ra một dòng nước nhỏ chậm rãi tẩy rửa cơ thể.
Chúc Vưu nghe thấy tiếng nước ‘tí tách’, hắn quay đầu lại nhìn Dung Khanh, giận tới mức không thể át.
Cái nữ nhân ngốc này, hắn mới thoa long tiên lên khắp người nàng, phải giữ sáu canh giờ mới có tác dụng, bây giờ rửa sạch đi hắn liếm sẽ vô ích.
Chúc Vưu chống người dậy lập tức bay đến bên cạnh Dung Khanh, đuôi lớn quét qua quấn lấy eo nhỏ của nàng ‘vụt’ một cái, đưa nàng trở lại trên bậc đá.

————hết chương 21————


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương