[Dịch] Nhận Thầu Đại Minh
-
Chương 44
Nhưng mà, Quách Đạm đối với chuyện này thật sự là hoàn toàn không biết gì cả, bởi vì nguyên chủ trước kia chưa từng tính qua sổ sách, cũng chưa từng nhìn qua sổ sách dáng dấp thế nào, vì vậy ký ức trong đầu không có cách nào cung cấp cho hắn bất luận cái gì tham khảo, hắn hoàn toàn không biết ở đây trương mục như thế nào thì xem là phức tạp, như thế nào thì xem là đơn giản, càng thêm muốn mạng chính là hắn vẫn là thiên tài trong phương diện này.
Hơn nữa giao dịch hiện tại vô cùng đơn giản, trương mục tự nhiên cũng phức tạp không đến đâu, đủ loại nguyên nhân dẫn đến hắn thật sự tin tưởng Khấu Ngâm Sa đang cầm trương mục đơn giản nhất cho hắn tính.
Đương nhiên, điều hắn ít ngờ tới nhất chính là Khấu Ngâm Sa hóa ra lại là một con đĩ tâm cơ, trong ký ức của Quách Đạm, Khấu Ngâm Sa là một nữ nhân đoan trang hào phóng, cho nên hắn căn bản không phòng chiêu này.
Điều này mẹ nó liền lúng túng.
Cũng có thể thấy phu thê bọn họ là cỡ nào không hiểu rõ lẫn nhau.
Hôm sau, Quách Đạm, người hôm qua vừa mới tấn thăng làm thư ký thực tập, tràn đầy phấn khởi đi vào nha hành, nhưng khi bước vào trong phòng, đã thấy Khấu Ngâm Sa ngồi ở bên trong nhắm mắt dưỡng thần, vẻ mặt hơi mệt mỏi, nhưng lúc này mới chỉ là buổi sáng.
Có phải nàng đã vụng trộm với ai đó đêm qua? Quách Đạm nội tâm cảm giác hiếu kì, đi đến trước, nói khẽ: "Phu nhân."
Khấu Ngâm Sa đôi mắt đẹp mở to, vội vàng đứng dậy: "Phu quân tới."
Quách Đạm đánh giá nàng, lo lắng nói: "Phu nhân đêm qua ngủ không ngon giấc a? Ta nhìn tinh thần phu nhân giống như không phải rất tốt."
Khấu Ngâm Sa lập tức ngồi thẳng thân thể, cười nói: "Đa tạ phu quân quan tâm, bởi vì công việc hôm qua tương đối nhiều nên ta đi ngủ tương đối trễ."
"Phu nhân chú ý thân thể, ta còn trông cậy vào phu nhân ăn cơm. . . Không, ý của ta là, toàn bộ nha hành đều trông cậy vào phu nhân." Quách Đạm không để ý thổ lộ tiếng lòng, tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác: "Phu nhân, trương mục hôm qua ta hoàn thành như thế nào?"
Quách Đạm hỏi lời này, Khấu Ngâm Sa chỉ cảm thấy chua xót suýt rơi nước mắt.
Nguyên lai hôm qua nàng thực tế là nhịn không được hiếu kì, hi vọng có thể sớm một chút biết đáp án, liền trở về phòng tự mình tính toán, kết quả tính tới canh bốn sáng, mới chỉ hoàn thành được một phần mười, vì vậy hôm nay tinh thần mới uể oải, thử hỏi như này làm sao đi kiểm tra. Hơi có vẻ lúng túng hồi đáp: "Phu quân, thật sự là có lỗi, hôm qua nha hành sự vụ quá nhiều, ta còn chưa kịp xem."
Quách Đạm liên tục khoát tay nói: "Không có việc gì, không có việc gì. Thân thể phu nhân mới trọng yếu."
"Đa tạ phu quân thông cảm." Khấu Ngâm Sa khẽ gật đầu, lại lấy ra một bản trương mục, nói: "Phu quân, hôm nay ngươi hoàn thành những trương mục này a."
Quách Đạm nhận lấy, thấp thỏm nói: "Không phải là rất khó chứ, hôm qua ta tính toán cả ngày có chút hoa mắt váng đầu."
Hắn phải thăm dò một chút, bằng không, tốc độ hoàn thành không dễ khống chế a.
Khấu Ngâm Sa rất muốn dẫn hắn đi phòng thu chi bên kia nhìn một cái, xem thế nào mới gọi là hoa mắt váng đầu, nào giống ngươi tinh thần sáng láng, lần sau giả bộ giống một chút.
Bây giờ phòng thu chi bên kia, bàn tính gẩy phải là lốp bốp, đinh tai nhức óc.
Đương nhiên, Khấu Ngâm Sa diễn kỹ cũng coi là không tệ, cười nói: "Giống như ngày hôm qua, đều là những trương mục cơ bản nhất. Phu quân, việc tính toán sổ sách không giống những công việc khác, nhất định phải tính toán rất cẩn thận, bởi vì một khi phạm sai lầm, có thể ủ thành tai họa, nên phải làm từng bước một, không được sốt ruột."
"Minh bạch, minh bạch."
Quách Đạm gật gật đầu, sau đó đi đến vị trí thư ký ngồi xuống, làm bộ nghiêm túc tính toán. Trong lòng lại đang nghĩ, ca bây giờ là muốn ra vẻ thanh niên cầu tiến, dù sao cũng phải có chút tiến bộ, những trương mục đơn giản này, hôm qua làm mất một ngày, hôm nay làm sao cũng phải trước thời hạn một canh giờ hoàn thành, như vậy mới hợp tình hợp lý a!
Bởi vậy, hắn hôm nay trước thời hạn một canh giờ, hoàn thành nhiệm vụ.
Kỳ thật cũng không thể nói là trước thời hạn, thật giống như một học sinh có thành tích ưu dị, hoàn thành bài thi từ rất sớm, nhưng vì không muốn tỏ vẻ quá xuất sắc khiến đồng học đố kỵ, cho nên cố ý đợi đến gần hết giờ, mới đi nộp bài thi.
Khấu Ngâm Sa mặc dù khuôn mặt vẫn mỉm cười nhận lấy, nhưng trái tim lại đang nhảy kịch liệt nhảy lên, lần này một lời không hợp liền trước thời hạn một canh giờ, như vậy ai chịu nổi, thử dò xét nói: "Phu quân hôm nay hình như làm nhanh hơn hôm qua không ít."
"Thật sao?"
Quách Đạm rất tao bao cười nói: "Ta đều không có cảm thấy, có lẽ hôm qua tính toán một ngày, hôm nay tương đối thành thạo một chút."
Khấu Ngâm Sa gật đầu nói: "Nếu phụ thân nhìn thấy phu quân có tiến bộ như vậy, nhất định sẽ rất vui vẻ."
Đây chính là điều ta muốn. Quách Đạm khiêm tốn nói: "Chỗ nào, chỗ nào, đây không thể coi là tiến bộ."
Nhưng mà, Khấu Ngâm Sa lại chỉ từ trên mặt Quách Đạm đọc được hai chữ to --- dối trá.
Nhưng đến cùng có dối trá hay không, còn phải đợi ngày mai mới biết được.
Khấu Ngâm Sa đã bị việc này khốn nhiễu không thể tập trung làm việc, vô pháp chìm vào giấc ngủ, ngày nhớ đêm mong, rốt cục chờ đến kết quả đi ra.
Khấu Ngâm Sa tranh thủ thời gian cầm lấy hai phần trương mục.
Kết quả tổng cộng có bảy chỗ khác biệt.
Khấu Ngâm Sa chính mình cầm bút tính toán, hai chỗ phía trước, tất cả đều là Quách Đạm tính sai, nàng không khỏi thở nhẹ một hơi, xem ra là ta suy nghĩ nhiều, hắn căn bản chính là lung tung tính toán.
Nhưng năm chỗ phía sau, tất cả đều là nhân viên thu chi tính sai.
Khấu Ngâm Sa ngơ ngác nhìn kết quả Quách Đạm tính ra, sửng sốt qua nửa nén hương, nàng mới như tỉnh khỏi mộng, đột nhiên hung hăng 'đặt' cây bút xuống bàn, hờn nói: "Xem ra vì giấu diếm năng lực, hắn thật sự là nhọc lòng a!"
Không cần nghĩ cũng biết, phía trước hai chỗ sai lầm là hắn cố ý.
Sự thật cũng là như thế, Quách Đạm cho rằng với tư cách tân thủ, khẳng định phải tính sai vài chỗ, không thể hoàn toàn đúng, vì vậy hắn cố ý trước tính sai hai nơi, sau đó toàn bộ chính xác, chứng minh chính mình là đang tiến bộ, như vậy mới phù hợp lẽ thường, dù sao những trương mục này cũng không phải bài thi từ dễ đến khó.
Nếu là trương mục đơn giản, nói như vậy còn nghe được, nhưng vấn đề đây là những trương mục phi thường phức tạp, nội dung bên trong đều là giao dịch của Khấu gia với các nơi khác chứ không phải trương mục của cửa hàng bán lẻ, đó mới là đơn giản nhất.
Cho nên kết quả do phòng thu chi tính ra mới là phản ánh đúng thực tế, bởi vì thời gian quá cấp bách nên lúc đầu tinh lực dồi dào, tính ra đều đúng, nhưng càng về sau càng đuối sức, cũng không còn quá nhiều thời gian kiểm tra lại, cho nên kết quả có không ít sai lầm.
Còn không chỉ như vậy, thời gian Quách Đạm hoàn thành càng ngày càng ngắn, nói cách khác, hắn khả năng cũng còn không có phát huy hết sức lực, đây đều không phải là thực lực chân chính của hắn.
Khấu Ngâm Sa không khỏi liên tưởng đến ngày ấy, Quách Đạm chỉ là liếc nhìn đã nói trương mục kia tính sai, bây giờ xem ra, tuyệt không phải là mình nghe lầm, càng không phải sự ngoài ý muốn, Quách Đạm là thật sự có năng lực này, nếu mà từ đó đến suy luận, Quách Đạm có thể không cần tới một canh giờ để hoàn thành toàn bộ phép tính.
Nhưng. . . Nhưng cái này sao có thể?
Không nói đến hình tượng phế vật trước kia của Quách Đạm, cho dù là thiên tài toán thuật cũng không có khả năng khoa trương như vậy đi, việc này đã vượt qua nhận thức của Khấu Ngâm Sa về tính toán trương mục, thậm chí vượt qua nhận thức của thời đại này.
Nàng không tin.
Nàng thậm chí không muốn lại đợi hai ba ngày, xem trương mục hôm nay Quách Đạm tính đúng hay không, nàng trực tiếp cải biến một số trương mục từ năm trước, đợi đến ngày hôm sau lại đưa cho Quách Đạm tính toán.
Kỳ thật lấy sự mẫn cảm của Quách Đạm với số liệu, hắn có thể phát giác ra một chút dấu viết cải biến để lại, nhưng vấn đề là công việc này cũng không phải để hắn thật sự tính toán trương mục, thay đổi một chút, giảm bớt hoặc gia tăng độ khó, hoàn toàn là đương nhiên, đối với việc này hắn cũng chưa suy nghĩ nhiều.
Quách Đạm tiếp nhận sổ sách đến, mở ra, sau đó hỏi: "Đây là đơn giản nhất?"
Khấu Ngâm Sa gật gật đầu, lại hỏi: "Phu quân muốn tính khó hơn?"
Nhất định nha, ta muốn ra vẻ thanh niên tiến tới thì ngươi phải cho ta một chút không gian tiến bộ, ta mới có thể thể hiện mình. Quách Đạm ngại ngùng nói: "Ta. . . Ta cảm thấy ta có thể thử tính một chút trương mục phức tạp hơn, phức tạp hơn một chút xíu là được rồi."
Khấu Ngâm Sa nghe mà muốn khóc, đây đã là phức tạp nhất, muốn tìm trương mục khó hơn, chỉ sợ chỉ có thể đi Hộ bộ tìm một cái, nhưng nàng vẫn che giấu lương tâm nói: "Ta kiểm tra qua trương mục mấy hôm trước ngươi làm, sai lầm là càng ngày càng ít, nhưng thời gian tính toán quá lâu, chứng minh ngươi còn chưa đủ thuần thục, tiếp qua hai ngày đi."
Nha. . . Ta hiểu được, là ta giả bộ ngu xuẩn hơi quá. Quách Đạm bừng tỉnh đại ngộ.
Kết quả là, hắn lại trước thời hạn một canh giờ.
Nói cách khác, Quách Đạm chỉ dùng nửa ngày, liền đem những thứ này trương mục tính ra đến.
Bởi vì trương mục này do Khấu Ngâm Sa tự mình làm, nàng biết rõ đáp án, vì vậy lần này nàng trực tiếp cầm trương mục lên kiểm tra, chẳng được bao lâu, nàng gật đầu nói: "Phu quân, lúc này ngươi tính toán thật sự là vừa nhanh vừa chuẩn, ta thấy thêm một ngày nữa, ngươi có thể tính một chút tương đối khó trương mục."
Quách Đạm hoàn toàn mơ mơ màng màng, hắn thấy Khấu Ngâm Sa chỉ nhìn một hồi đã biết hắn tính toán đều là đúng, điều này chứng minh, đây thật sự là nhập môn cấp bậc, đối với chuyện này là tin tưởng không nghi ngờ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook