Di Châu
Chương 9:

Giờ Hợi vừa qua, cửa phòng Ân Ly bị mở ra. Tuân Du cả người đều đã tắm gội sạch sẽ đi vào phòng, cởi áo ngoài và giày rồi vén rèm lên giường. Hắn ôm Ân Ly vào lòng, trong bóng đêm vuốt ve gương mặt, mơn trớn đôi môi đỏ mọng.

Ân Ly ngủ mơ cảm thấy trên môi tê ngứa liền mở miệng vươn chiếc lưỡi nhỏ ra liếm láp giống như một đứa trẻ. Sau đó tuy không còn thấy khó chịu nữa nhưng trong miệng hình như lại đang ngậm thứ gì đó hơi thô ráp, còn chơi đùa với chiếc lưỡi mềm mại của nàng .

Ngón tay của Tuân Du lần theo lưỡi nàng khuấy động, thuận lợi tiến vào cái miệng thơm tho của nàng. Tay hắn chọc ghẹo vui đùa chiếc lưỡi nhỏ mềm, khi nó sang trái, tay hắn cũng theo đó sang trái, khi nó sang bên phải, hắn cũng theo sang bên phải làm loạn. Nàng cứ như vậy bị hắn trêu trọc, có lúc cái tay lại men theo khoang miệng cọ cọ thành miệng nàng.

Tay của hắn rất lớn, chỉ một ngón tay thôi cũng khiến nàng không khép được miệng, nước miếng dọc theo khóe miệng chảy xuống chiếc cằm nhòn nhọn giống giọt pha lê trong suốt dưới ánh trăng. Tuân Du thấy vậy, hai mắt u ám, rút tay ra, nâng mặt nàng lên, liếm láp dọc theo giọt nước đó đến khóe miệng nàng, cuối cùng phủ lên đôi môi của nàng.

Đầu lưỡi hắn nhân lúc miệng nàng khẽ mở liền xâm nhập vào bên trong trêu chọc, khuấy động, tham lam hút lấy. Khi thì nhẹ nhàng liếm mút, khi thì dùng răng gặm nhấm khiến cho chiếc lưỡi nhỏ của Ân Ly tê ngứa. Toàn bộ nước bọt đều bị hắn nuốt hết vào trong bụng.

Dọc theo môi nàng ra sau, hắn ngậm lấy vành tai tinh tế cắn mút khiến nó không bao lâu liền sưng đỏ lên. Tuân Du đau lòng liếm láp lên đó, hôn dọc theo vành tai rồi đưa đầu lưỡi và lỗ tai nhỏ xinh khuấy động.

Mặc dù đang trong giấc ngủ nhưng Ân Ly vẫn không nhịn được giật mình, đây là điểm nhạy cảm của nàng. Kiếp trước trong lúc hoan ái vô tình bị Tuân Du phát hiện ra, từ đó hắn luôn thích trêu chọc nàng như vậy. Mỗi lần chạm đến lỗ tai nhỏ đó, cả người nàng đều sẽ run lên. Vì vậy, từ đó trở đi Ân Ly không muốn để hắn chạm vào, chỉ cần vừa chạm vào thì nàng sẽ vô cùng tức giận, không muốn cho hắn đắc ý. Vì lợi ích sau này, khi đó Tuân Du không dám chọc ghẹo nơi đó của nàng nữa.



Nhìn thấy hành động quen thuộc của nàng, Tuân Du mới thực sự có cảm giác chân thực kể từ khi trọng sinh đến giờ. Thiếu nữ nhỏ bé, mềm mại trong lòng hắn bây giờ đúng là tiểu A Di mà hắn đã thương nhớ suốt nửa cuộc đời.

Ngón tay thon dài linh hoạt cởi bỏ cúc áo nàng, môi lưỡi dọc theo chiếc cổ duyên dáng đi xuống, mùi vị thiếu nữ ngọt ngào càng thêm nồng đậm. Hai tiểu bồng đào thấp thoáng dưới lớp áo như ẩn như hiện. Trên đỉnh, hai nhụy hoa đang run rẩy đứng thẳng, nhô lên trên lớp áo.

Mặc dù ý thức của Ân Ly không rõ ràng nhưng thân thể đã động tình. Nàng lấy tay vuốt ve nụ hoa đã thẳng đứng cách lớp áo mỏng, cảm thấy vừa đau nhói vừa tê tái. Nhụy hoa lại nhô lên như muốn đâm xuyên qua lớp vải mỏng manh

Tuân Du cởi áo lót của nàng vứt sang một bên để lộ ra một đóa hoa nhỏ, hồng hào mềm mại, kiều diễm ướt át, phảng phất sẽ chảy ra nước. Đầu lưỡi liếm láp hương thơm ngọt ngào, Tuân Du không nhịn được nữa, một tay nắn bóp đầu vú, đưa tiểu bồng đào ngậm vào trong miệng. Đầu lưỡi nhẹ nhàng cọ sát, hàm răng khẽ gặm nhấm, dùng sức mút lấy nhụy hoa , dường như muốn hút ra ra thứ gì đó.

Tay hắn cũng không quên cho vào chiếc quần lông của nàng, dọc theo đó vừa ấn vừa mơn trớn, tay dưới đã ướt đẫm một mảng, thì ra nàng sớm đã ướt đẫm rồi.

Tuân Du nhẹ nhàng cởi chiếc quần lông của nàng ra, nóng lòng hôn lên mật huyệt của nàng, khẽ liếm hút mạnh, đầu lưỡi chui vào trong hang động nhỏ, khuấy động mật dịch ở mép thịt xung quanh, thỉnh thoảng còn bắt chước tư thế chọc vào rút ra trêu chọc nàng.

Nước trong hoa huyệt chảy ra càng nhiều tràn ra ngoài, đi vào tiểu cúc hoa bên dưới. Tuân Du dọc theo mật dịch liếm láp, vùi cả đầu dưới thân nàng, hai tay mạnh mẽ tách ra hai bờ mông trắng nõn, mềm mại để lộ ra tiểu cúc huyệt dính đầy dâm dịch.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương