Di Châu
Chương 88:

Tuân Du phủ phục ở thân dưới của nàng khàn giọng cười: “Lại cứng miệng rồi…” Nói rồi cúi xuống uống một ngụm nước ngọt ngào kia, đầu lưỡi giống như rắn tinh nóng bỏng, dán vào bên mật huyệt nàng mà quấn móc, hô hấp nóng hổi phà vào giữa hoa huyệt nhạy cảm của nàng.

Ngón tay dài từ mông trắng mềm mịn men theo chân mà đi đến hoa tâm của nàng, ngón tay nhẹ vạch ra đài hoa, thoắt cái mở rộng ra xông vào. Vừa căng vừa dài, mang theo vết chai mỏng, cào vào làn da mỏng manh trong mật huyệt của cô. Ngón tay dài mảnh khảnh linh hoạt trong mật huyệt của cô cọ xát ở trên đỉnh, làm cho Ân Ly run rẩy một lúc.

Từ mấy hôm nay Ân Ly đã ăn quen kẹo hắn cho, không lâu sau nàng chịu không nổi sự cọ xát của hắn, kẹp vào thân hắn uốn éo muốn càng nhiều hơn nữa. Tuân Du thấy thế, rút ra ngón tay ướt dính, đỡ lấy chân nàng, tránh cho nàng đụng đến vết thương.

“A Di, muốn ta không?” Hắn nhấc người lên nhích đến bên tai nàng mà khàn giọng hỏi nàng. Ân Ly khép hờ hai mắt mê ly, duỗi tay ra vòng ôm lấy cổ hắn, mặt đỏ lên, dán sát vào người hắn nhẹ gật gật đầu. Tuân Du nhẹ thở ra, ôm lấy thân thể nàng, làm thành tư thế quỳ sấp xuống, sau đó xé bỏ sạch lớp quần áo trên người mình, đỡ lấy vật căng cứng từ từ thâm nhập đi vào.

“Ưm…” Ân Ly nhẹ cau mày, cắn lấy môi dưới, thở nhẹ cảm thụ sự xâm nhập chậm rãi của hắn. Những nếp gấp bên trong hoa huyệt hình như cuối cùng cũng được an ủi, từ bốn phương tám hướng quấn lấy vật ngoại lai xâm nhập, liếm hôn hút lấy.

Tuân Du bị nàng siết cho toàn thân tê dại, thở hổn hển khống chế động tác của mình. Tay hắn đỡ lấy mông trắng nõn của nàng, cho nàng bám vào thắt lưng, tự mình xông về phía trước, mức độ ra vào không lớn, không dám thâm nhập quá sâu, tránh cho đụng tới vết thương của nàng.

Lúc này Ân Ly cực kì mẫn cảm, không lâu sau túm lấy cánh tay hắn co giật lên đỉnh, Mật huyệt của nàng co rút lại ngoạm chặt lấy sinh mệnh của hắn, dịch thể nóng bỏng trút lên gậy thịt của hắn từ trên đỉnh đầu, sung sướng khiến hắn nhắm mắt rên rỉ.



Thấy nàng đã đạt được sảng khoái, Tuân Du vẫn là cắn răng đem vật to lớn cứng ngắc kia rút ra ngoài, lật người ngồi bên cạnh nàng, nắm lấy tay nhỏ mềm mại không xương của nàng ôm lấy vật to lớn ướt dính của mình mà tăng nhanh cử động.

Ân Ly khép hờ mắt, nằm trên giường nhìn hắn. Khuôn mặt tuấn tú của hắn lúc này tràn ngập tình dục, mắt cũng nhắm hờ, răng cắn chặt, giữa hai chân mạnh mẽ giương lên một vật cương cứng màu tím đen, lòng bàn tay dùng sức đang dẫn nàng bao lấy vật to lớn kia tăng nhanh động tác.

Ân Ly biết hắn sợ làm bị thương mình nên mới dùng phương pháp này để phát tiết dục vọng. Nàng khẽ có chút cảm động, xê dịch thân mình từ từ kề sát bên chân hắn, mặt từ từ hết đỏ, há miệng ngậm lấy một quả cầu lộ ra bên ngoài mà mút vào…

“Ô…” Tuân Du đang nhắm hờ mắt không có phòng bị, bị nàng kích thích như vậy, lập tức không nhịn được, nghẹn giọng, dịch thể màu trắng đục liền phun ra ngoài…

…….

“Điện hạ, Ngài xem ta học thế nào?” Thân trên của Ân Ly là một chiếc áo khoác ngắn tay màu đỏ tươi, bên dưới là chiếc quần màu trắng, giữa eo quấn một chiếc váy màu đỏ, tóc dài tết lại hất sang một bên, dáng vẻ anh hùng cưỡi trên lưng ngựa. Lúc nãy mới cưỡi ngựa chạy quanh mấy vòng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng bừng, ánh mắt sáng ngời, ngồi trên lưng ngựa nhìn về hắn, khuôn mặt có ý kiêu ngạo.

Nhìn thấy cổ họng Tuân Du nghẹn lại, lúc đầu nàng học cưỡi ngựa đều là eo mỏi lưng đau, chân cũng bị xước trầy, xót nàng ban ngày cưỡi ngựa cực khổ, mấy hôm nay hắn đều kiềm chế không đụng đến nàng, đến bôi thuốc cho nàng cũng cố nhịn, trong lòng âm thầm hối hận cực kì, nhưng nghĩ đến phần thưởng sau khi học thành thì lại ngầm mong đợi. Hôm nay nhìn thấy nàng khuôn mặt đắc ý vui sướng, hắn cảm thấy đến lúc nên thu thù lao rồi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương