Đào Hố Chôn Mình Ta Nhìn Ta Chết
C112: Chắc chắn rồi ngủ thôi

Tất nhiên rồi, Thiều Vân San không phụ lòng anh, ngay sau đó thôi, cô gái đã phủ môi mình xuống môi anh, thái độ nhiệt tình chủ động khiến anh không giao động không được.

Dù biết cô như vậy là do tác dụng của thuốc kích dục, nhưng người thực việc thực khiến anh không ‘làm sư’ nổi. Thêm nữa, phải nói cô gái này thật biết cách kích thích người khác, khi cô vừa hôn sâu bàn tay cô vừa thao tác cởi áo cho anh… Cuống quýt đến mức khiến anh sinh ra cảm giác muốn tức khắc làm bác sĩ chữa trị cho cô.

Bệnh nhân này nhất định không chịu thêm được nữa rồi…

Nghĩ tới chủ ý của Hàng Thương Lan, anh thấy nó chỉ mang tính chất đạo đức giả chứ không dựa vào thực tế. Đôi mắt cô rực lửa chứng tỏ thuốc đã ngấm hoàn toàn, đưa cô đi bệnh viện cũng không kịp. Chi bằng cứ để anh, bác sĩ Nam…

Khi cởi tới áo sơ mi xám đen bên trong, cơ bắp của người đàn ông hoàn toàn hiện ra trước mắt, Thiều Vân San vội vàng dừng lại nụ hôn của mình, ngồi lại nghiêm chỉnh xuống giường, ánh mắt thèm khát nhìn lấy nhìn để cơ bắp cuồn cuộn kia.

Bàn tay tham lam chạm thử vào đầu ngực anh khiến anh giật mình hơi lùi lại.

Vì phản ứng nhỏ đó, Thiều Vân San liền cho rằng anh ghét bỏ mình, thế nên cô vội vàng ôm lấy eo anh. Mặt áp sát vào cơ bụng của người đàn ông, miệng mếu máo như khóc mà nói:

“Nếu anh còn trốn tránh… em sẽ chết thật đấy!”


Nam Thái Gia có chút bất lực. Đột nhiên nghe ‘cạch’ một tiếng, không ngờ dây lưng của mình đã bị người con gái này cởi ra rất nhanh. Mặt anh đen sì, nhấc bổng cô lên ôm cô ra giữa giường rồi nằm đè lên người cô.

“Chưa xong…”

Thiều Vân San bị bất ngờ vội vàng reo lên.

Nam Thái Gia tức tối cắn môi cô:

“Cởi quần cởi áo đàn ông quen tay quá nhỉ?”

Thiều Vân San không có tâm trạng đi đôi co với anh, cô chỉ quan tâm là quần anh chưa cởi xong. Nhưng anh kẹp chặt hai chân cô không cho cô cựa quậy cởi tiếp, cô chuyển hướng, tự cởi váy mình trước. Có chút chật vật với chiếc váy nên làm nũng nói:

“Thái Gia, anh cởi giúp em đi…”

Cơn cay cú của Nam Thái Gia gần như bay biến sạch bởi tiếng nũng nịu của cô. Nhìn sâu vào đôi mắt đang mơ màng không rõ của người con gái… sâu trong đó anh chỉ thấy sự thiếu kiên nhẫn chứ không thấy nổi một tia chân thành nào cả. Trong lòng anh cảnh giác nhưng đã đến nước này không làm không được.

Khi nụ hôn của anh đáp xuống bên cánh môi mình, Thiều Vân San cuồng nhiệt đáp trả. Nam Thái Gia bị kích thích, môi và lưỡi càn quấy trong khoang miệng của người con gái, thật sâu sắc cảm nhận kỹ chiếc mỏ không thân thiện này. Dù nó không được nghiêm chỉnh như người khác nhưng lại đem theo sức quyến rũ mê người.

Tay anh không yên phận lần mò cởi váy của cô, tuy nhiên dù anh đã bao nhiêu tuổi thì việc cởi váy cho phụ nữ là lần đầu tiên vẫn khiến anh bối rối một phen. Để Thiều Vân San không nhận ra sự ngô nghê của mình, anh chỉ có thể đánh lạc hướng cô bằng nụ hôn.

Nụ hôn của anh rơi xuống hõm cổ, cánh môi ấm nóng để lại vô số dấu hôn trên đó. Khoái cảm khiến cô gái cất lên vài tiếng rên khe khẽ. Bàn tay cô di chuyển loạn xạ trên người anh, thứ hành động tham lam đầy tính sở hữu đó khiến Nam Thái Gia như vỡ lẽ.

Không ngờ người phụ nữ này lại ham mê cơ thể anh đến thế… thế mà khi xưa cô còn giả bộ làm ngơ.

Dưới vòng tay ‘nâng niu’ của Thiều Vân San, Nam Thái Gia cảm thấy đúng không uổng công mình chăm chỉ tập luyện bao năm nay. Thật tự hào, thật sĩ diện, thật đàn ông.


Có lẽ việc chờ đợi Nam Thái Gia lề mề khiến Thiều Vân San càng lúc càng nóng nảy đến mức không thể kiềm chế được nữa. Cô đẩy người anh ra, ngồi dậy trực tiếp cởi lễ phục của mình rồi ném mạnh xuống đất. Trên người chỉ còn mặc nội y nóng bỏng, cô nhanh chóng lao đến đè anh xuống dưới. Phải đổi vị trí thôi chứ trông anh không được việc chút nào.

Mà cô không biết cô càng chủ động như vậy người đàn ông càng cho rằng do cô có kinh nghiệm nhiều trước đó rồi. Anh chưa hết tủi thân thì chiếc quần boxer là vật bảo vệ che chắn cuối cùng của mình đã bị hồ ly tinh này tuột xuống, nó nhanh chóng bay theo chiếc váy xinh đẹp kia.

“Ôi, nghẹn…”

Thiều Vân San há miệng cảm thán khi nhìn thấy kích cỡ của thứ đồ khủng bố kia.

Nam Thái Gia xấu hổ vì cô, khi cô ngồi lên cậu em của mình, dưới tác dụng của thuốc kích thích cô ham muốn là thế nhưng hình như đến bước này lại vụng về không biết nên làm như thế nào. Ngôn Tình Sắc

Nam Thái Gia đành ôm cô, đổi lại tư thế, bàn tay của anh thử kiểm tra nơi bí ẩn bên trong cô, anh phát hiện nó đã như nước lũ tràn bờ đê. Lần đầu tiên của hai người, cả hai không trải qua bước dạo đầu, anh đã trực tiếp đưa thứ khủng bố đó vào trong cơ thể cô. Không phải anh thiếu kiên nhẫn mà anh biết thuốc kích dục đã phát huy đến mức đỉnh điểm… càng chần chừ càng khiến cô thống khổ.

Cái đau như xé nát nơi đó thành hai mảnh khiến Thiều Vân San vừa rên vừa khóc, cô thích mà cô chịu không nổi. Lúc đưa vào trong cô, Nam Thái Gia bỗng nhiên muốn chứng minh cho cô biết dù cho trước kia cô từng ngủ với bao nhiêu người đàn ông đi chăng nữa thì đến khi cô ngủ với anh mới là thứ hàng chất lượng nhất, cho nên từ nhẹ nhàng thăm dò, anh dần dần tăng tốc.

Suốt một giờ đầu tiên chỉ mang tính chất chữa trị và xoa dịu cơ thể dính thuốc kích dục. Nam Thái Gia vô cùng thỏa mãn và hài lòng với cả người làm tình cùng với chất lượng cuộc yêu lần đầu tiên của mình. Nhưng sau đó anh nhanh chóng không cười nổi nữa, bởi người con gái này vẫn chưa tan hết thuốc, sau khi lần đầu kết thúc tưởng rằng hai người đã chìm trong giấc ngủ ngon thì đến tầm nửa đêm cô lại thức giấc mò dậy. Không nói không rằng, cậy mình đã có chút kinh nghiệm liền trực tiếp dựng cậu em của anh dậy, rồi tự mình xử.

Nam Thái Gia bất lực chiều theo cô, quậy cùng cô thêm vài lần tới tận sáng. Thuốc không biết tan hết chưa nhưng cô và anh thì mệt chết rồi. Cả hai nằm vật ra giường đến mức không còn sức để quay lại ôm nhau nghiêm chỉnh. Nam Thái Gia nằm sấp trên giường, Thiều Vân San đầu quay tán loạn, chân thì gác trên lưng anh. Mỗi người một hướng, vắt lưỡi ngủ say.


Trong cơn mê man, Nam Thái Gia cảm thấy vật nặng đè trên người mình cùng với cảm giác lạnh. Anh hé mắt nhìn thì thấy người con gái kia còn không thèm kéo chăn đắp vào, cơ thể trắng trẻo nuột nà của cô giờ đã chi chít những vết tích tình yêu. Anh hài lòng nhắm mắt lại, bàn tay mò tìm chiếc chăn bị hai người đạp tung tóe kéo lên đắp ngang qua người cô, cũng là phủ qua người anh. Xong xuôi, tay dưới chăn của anh thoải mái trườn tới bên ngực cô, bóp nhẹ một cái rồi yên vị trên đó, tiếp tục chìm vào cơn ngủ say.

Hai người ngủ say tới nỗi cả một buổi sáng Thiều Khước gọi loạn trong điện thoại của Nam Thái Gia cũng không biết dậy mà nghe hay tắt. Đến tầm hơn ba giờ chiều, Thiều Vân San mới từ từ tỉnh giấc. Đập vào mặt cô chính là cơ ngực cuồn cuộn đầy vết hôn của Nam Thái Gia. Ban đầu cô còn tưởng do mình nằm mơ, giấc mơ lặp lại nên cô không cảnh giác, cứ vậy hôn nhẹ lên đầu ngực anh.

Đang hả hê vui thích vì cảm giác này quá là chân thực thì cô đã bị Nam Thái Gia cất tiếng cảnh cáo:

“Còn muốn nữa hả?”

Giọng điệu anh nghiêm túc lạ thường, bàn tay ôm bên eo cô cũng siết chặt. Cô giật nảy mình, cọ quậy người thì thấy toàn thân đau nhức, nhất là vị trí đó… ôi, chết mất cái thân tôi.

Nhớ tới Nam Thái Gia có kiểu khó ở mỗi sáng thức dậy, cô sợ hãi bật khóc. Nam Thái Gia nghe tiếng khóc của cô, anh hoang mang nhìn cô cho kỹ. Thấy dáng khóc nỉ non giống y như tối qua khiến anh ngứa ngáy muốn hù dọa cô:

“Khóc lóc cái gì? Cả đêm qua cô hành thận của tôi, đáng lý người khóc phải là tôi đây này!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương