Ngày x tháng x năm x, tiết trời trong xanh, tâm trạng thoải mái.

Trực giác nói cho ta biết, hôm nay nhất định là ngày được mùa, xem ra hôm nay sẽ có được truyền thừa của Vạn Thú Chân nhân.

Vì hôm nay, ta đã chuẩn bị tốt tất cả, mang theo độc trùng, độc vật có thể mang theo, dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng không dám chạm vào ta.

Xuất phát.

Đáng tiếc mấy cái tôi tớ đều không thể hiểu sao ta lại viết nhật kí, đúng là ngu dốt.

Đi tới vực, bởi vì không biết vị trí cụ thể nên thời gian tìm kiếm rất lâu, rốt cuộc tìm được cửa vào.

Hóa ra dưới ba mươi tuổi có Kim Đan kỳ mới được vào bí cảnh, mấy người hầu của ta đều kết độc đan, tuy là giả đan nhưng tạm xem như Kim Đan kỳ, có thể đi vào bí cảnh.

Ta đã nói hôm nay số không tệ.

Thông qua ba khảo nghiệm mới mở được cổng? Chẳng lẽ ta không thể tự mở cửa?

Cánh cổng đó rất cứng, chắc là Vạn Thú Chân nhân trước lúc lâm chung thi triển trận pháp gì vào đó. Dù là tu sĩ Hóa Thần kỳ trong một chốc cũng không thể dùng man lực mở ra được chứ đừng nói là ta chỉ có tu vi Kim Đan.

Khảo nghiệm thứ nhất là thử lực tương tác với yêu thú, thú vị, có thể khiêu chiến.

Quả nhiên, sau khi hạ độc cho yêu thú, ta rắc thuốc giải ở bên cạnh ta, yêu thú sẽ tự giác đi tới chỗ ta ăn thuốc giải, xem ra trực giác của yêu thú rất nhạy bén.

Khảo nghiệm thứ hai là cần đánh thắng mười con yêu thú cùng cấp với mình, xem ra là thử chiến lực, hừ, một đám yêu thú không có lý trí há thắng được độc tu ta?

Sơ ý, những yêu thú đó trực giác rất nhạy bén, nhìn ra được dùng máu của ta có thể giải độc, sau khi hạ độc sưc tấn công của bọn chúng ngược lại càng mạnh hơn.

Đã thế thì chỉ có thể dùng độc mạnh.

Chết tiệt, đám yêu thú đó da dày thịt béo, trước khi chết phản công làm ta bị thương không nhẹ.

Đám hạ nhân kết giả đan, chiến lực thấp, đến một yêu thú Kim Đan kỳ cũng không thắng được, khoan, sao A Lục thông qua được khảo nghiệm thứ hai?

Cái gì, A Lục nói cho yêu thú ăn no, bọn nó liền ngoan ngoãn chịu thua? Chẳng lẽ cửa này không phải thử chiến lực mà là thử tri thức hiểu biết về yêu thú?

Mặc kệ thế nào, cửa này chung quy vẫn thông qua rồi, đã lấy được hai chìa khóa, chỉ cần lấy một chiếc nữa là có thể mở được cổng!

Khảo nghiệm thứ ba là làm mấy con yêu thú Nguyên Anh kỳ xích mích nhau làm lành.

... Ta nghi Vạn Thú Chân nhân đang chơi người khác, mấy con yêu thú Nguyên Anh kỳ đó đến trí tuệ cũng không có, bọn ta không thể nói chuyện với chúng nó, làm sao biết chúng xích mích nhau vì cái gì, rồi làm lành thế nào?

Cửa cuối cùng, hay thử một lần xem.

Yêu thú Nguyên Anh kỳ hung dữ thật, thiếu chút nữa tát bay ta, rất nhiều độc trùng chết ở dưới móng nó. Nhưng có lẽ ta biết nguyên nhân chúng xích mích nhau.

Quả nhiên, chính là vì nguyên nhân này, ta đoán đúng rồi, không uổng công ta vết thương chồng chất, dùng hết tất cả độc trùng và độc vật, rốt cục thông qua khảo nghiệm lấy được chìa khóa thứ ba.

Truyền thừa của Vạn Thú Chân nhân ở ngay trước mắt!

...

Độc công tử cảm thấy mỹ mãn khép lại nhật kí.

Độc công tử được A Lục dìu, nắm chặt ba chiếc chìa khóa khập khiễng đi tới cổng cuối bí cảnh.

Qua ba khảo nghiệm, bên cạnh Độc công tử chỉ còn mình người hầu A Lục.

“Công tử xem kìa, có sao băng!” A Lục đột nhiên chỉ vào một vệt sáng bay về phía cuối bí cảnh.

Ầm -

Tiếng vang truyền khắp bí cảnh, yêu thú hoảng sợ chạy tứ phía, luống ca luống cuống.

Độc công tử nhìn thấy cổng bị người một quyền đánh nát, há miệng đóng lại, như là cá thiếu nước, hai tay không ngừng run rẩy, A Lục giữ cũng không giữ lại được.

...

Mở ra cửa đá, Giang Ly nhìn thấy là mấy món Linh bảo bay lượn lung tung trong nhà đá, quan tài bị đập chia năm xẻ bảy, trong quan tài có thi cốt của Vạn Thú Chân nhân và thi cốt yêu thú chôn cùng, cũng bị Linh bảo đập tan tành.

“Rốt cuộc có người mở cửa!”

“Giết hắn! Ra khỏi chỗ quỷ quái này!”

“Ở cái nơi quái quỷ ngộp chết ông đây!”

Sau khi mấy Linh bảo sinh ra linh trí liền bị nhốt ở trong bí cảnh này, chúng dùng hết toàn lực cũng không đập của ra được, để hả giận, chúng chém quan tài Vạn Thú Chân nhân ra, đập nát thi cốt và thi cốt yêu thú chôn cùng.

Giờ cổng rốt cuộc mở ra, bọn chúng muốn giết người mở cổng, rời khỏi bí cảnh.

Giang Ly bóp một cái, mấy món Linh bảo kiêu ngạo liền bị bóp thành đống sắt vụn, không động đậy nữa.

May mà truyền thừa của Vạn Thú Chân nhân đặt ở trong nhẫn trữ vật, không bị Linh bảo phá hư.

Thấy Giang Ly mở ra cổng, Hồng Trần Tiên tử và Lý Niệm Nhi cũng không ngốc nghếch qua từng khảo nghiệm nữa, các nàng cũng đi tới theo.

“Bên trong chắc có “Tiên Thú Đồ Giám” ngươi muốn, tự tìm đi.” Giang Ly bĩu môi, ý bảo Hồng Trần Tiên tử tìm sách trong nhẫn trữ vật đi.

Trên đường đến đây Giang Ly đã nói với Lý Niệm Nhi vị cô nương tên Hồng thích tiên thú, muốn xem thử “Tiên Thú Đồ Giám”, xem xong liền đưa cho nàng.

Lý Niệm Nhi đương nhiên tin lời Giang Ly.

Hồng Trần Tiên tử tìm được “Tiên Thú Đồ Giám”, mở ra trang thứ nhất liền có ảo ảnh một con viên hầu đầu bạc chân đỏ xuất hiện, áp lực kinh người.

Qua từng trang ngày càng nhiều ảo ảnh tiên thú xuất hiện trong nhà đá, Hồng Trần Tiên tử xem say mê.

Giang Ly dùng thần thức quét một chút sách còn lại, biết Vạn Thú Chân nhân truyền thừa nội dung, Vạn Thú Chân nhân quả nhiên có cách nhìn khá độc đáo trong đạo ngự thú, Giang Ly đánh giá nếu không phải y mất sớm nói không chừng là mối họa lớn nhất Cửu Châu.

Y đưa ra một lý luận, chuyển hóa đạo ngự thú thành đạo ngự người.

Nếu có thể ngự thú vì sao không thể ngự nhân?

“Đám tu hành các ngươi có thể đừng hễ chút là có mấy suy nghĩ nguy hiểm thế này được không?” Giang Ly bất đắc dĩ nói, truyền thừa này y tự giữ lại đi, đừng cho người khác xem.

Trong nhẫn trữ vật cũng có một ít đan dược, nếu Giang Ly đến sớm năm trăm năm, dược tính những đan dược này còn chưa hết hiệu lực, nhưng giờ những đan dược này chỉ là một đống bột thuốc, hoàn toàn vô dụng.

Cách y tu luyện Giang Ly cũng xem, rất thú vị, ký khế ước sinh tử với yêu thú, chủ mạnh hơn thì yêu thú cũng mạnh hơn, yêu thú mạnh thì chủ cũng mạnh hơn, yêu thú chết thì chủ cũng chết theo.

Nhưng đối với Giang Ly mà nói thì không dùng được.

[Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, nhận được truyền thừa của Vạn Thú Chân nhân.]

[Gửi phần thưởng: Một giọt máu tươi của Bạch Trạch (để giữ độ tươi, tạm thời gửi ở hệ thống, ký chủ lấy ra bất cứ lúc nào).]

“Thật vẫn còn chút tác dụng.” Giang Ly khó được khen ngợi hệ thống một câu.

Còn quyển công pháp nháy mắt tăng lên sức bộc phá tên là “Phần Thiên Chử Hải Công”, thúc dục công pháp này có thể làm khí huyết cuồn cuộn, nháy mắt tăng lên chiến lực, đánh đối thủ một đòn bất ngờ.

Giang Ly luyện luyện, phát hiện khí huyết dồi dào sức sống của mình có xu thế hơi bình ổn.

Còn viên Đại Hoàn đan với Giang Ly mà nói không có tác dụng gì, Đại Hoàn đan đa phần là tu sĩ Hợp Thể kỳ dùng, Độ Kiếp kỳ rồi có thể một giọt máu sống lại, cần gì phải dùng Đại Hoàn đan khôi phục thương thế?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương