“Chắc là ở dưới này.” Lý Niệm Nhi đi tới bên mép vực.

Vực sâu hun hút, dùng mắt thường nhìn chỉ có thể thấy toàn màu đen, cảm giác sởn tóc gáy.

“Chính xác hơn là nằm ngay dưới vị trí này.” Giang Ly đứng ở chỗ cách Lý Niệm Nhi hơn mười mét.

Dưới thần thức của hắn, hình dáng đáy vực vừa nhìn đã thấy rõ.

“Ta đưa ngươi bay xuống...”

Giang Ly xoay qua nói với Hồng Trần Tiên tử, còn chưa nói xong thì thấy Hồng Trần Tiên tử làm ra tư thế đứng nghiêm nhảy xa, nhảy thẳng xuống.

“Hồng tỷ tỷ...”

“Nàng ta chỉ là đầu thiếu dây thần kinh, thực lực thì rất mạnh, không cần lo nàng ta.”

Hồng Trần Tiên tử đương nhiên không sao, dù không dùng tiên lực, nàng cũng là có tiên nhân có thân thể tiên đàng hoàng.

Mà tiên nhân đương nhiên thì không thể nào rớt vực chết.

Sau khi Hồng Trần Tiên tử nhảy xuống, quả thực như Giang Ly nói, không rơi xuống đáy vực mà tiếp đất ở một chỗ bằng phẳng.

Trong chỗ đất phẳng là một cái hang động, có dấu vết tự nhiên cũng có dấu vết người đào.

Lý Niệm Nhi đạp không mà đi, bước chân phát lực, tạo áp lực không khí, nháy mắt nén không khí dưới chân đến mức tận cùng, cứ thế từng bước xuống dưới vực.

“Bên trong chính là mộ của tu sĩ Hóa Thần đó?”

Đi tới hai bước, Lý Niệm Nhi liền cảm giác mình chạm vào một lớp chắn, nàng cảm giác có một âm thanh vang lên bên tai.

“Ta là Vạn Thú Chân nhân bị kẻ xấu hạ độc hãm hại, ta không đành lòng nhìn thuật pháp tinh diệu mình học cả đời thất truyền nên thiết kế ra nơi này, có thể tìm được nơi này tất là người có duyên, nếu người chưa đến 30 mà Kết Đan thì có thể vào bí cảnh của ta, thông qua khảo nghiệm đạt được truyền thừa, kẻ cưỡng chế đi vào sẽ bị tai họa lửa thiêu cháy.”

Bên cạnh cửa vào bí cảnh có mấy cái hài cốt bị đốt cháy khét, nói vậy chính là mấy người không phù hợp điều kiện đi vào bí cảnh mà lại muốn đi vào.

Chưa tới ba mươi mà Kết Đan, Lý Niệm Nhi đương nhiên thỏa mãn điều kiện, nàng đi vào bí cảnh.

Giang Ly và Hồng Trần Tiên tử không thỏa mãn điều kiện, nhưng hai người không để cảnh cáo của Vạn Thú Chân nhân ở trong lòng.

Nếu một Hóa Thần Chân nhân có ngọn lửa làm Chân Tiên và tu sĩ Đại Thừa kỳ tu sĩ cảm thấy nóng, vậy thật đúng là thú vị.

Quả nhiên, Giang Ly bước vào bí cảnh, ngọn lửa nóng rực thiêu đốt Giang Ly, Giang Ly ngáp một cái rồi đi vào.

Lửa cỡ này đến góc áo cũng không đốt được.

Hồng Trần Tiên tử cũng như thế.

“Xem ra chúng ta không phải nhóm đầu tiên đến.”

Giang Ly nhìn thấy trong bí cảnh đã có người, đang trải qua khảo nghiệm của Vạn Thú Chân nhân.

Nhóm Độc công tử bị Vạn Thú Chân nhân khảo nghiệm hành không nhẹ, Độc công tử vốn chú ý quần áo chỉ mặc y phục dệt từ sợi tơ Thiên Tàm, ở phòng chỉ ở chữ Thiên giờ mặc giống như khất cái, lộ ra cơ thể trắng bệch, dưới da như lộ ra mạch máu màu đen. Đây là biểu tượng tu luyện Độc công, tuổi này tu luyện đến trình độ này, không chừng cuối cùng có thể luyện thành Vạn Độc chi thể.

Không gian trong bí cảnh rất lớn, lấy rừng rậm làm chủ, thỉnh thoảng có yêu thú thoáng hiện trong rừng.

Những con yêu thú đó đẳng cấp không thấp, nhưng đều chưa mở linh trí.

Đối với yêu thú mà nói, không nhờ ngoại lực thì rất khó mở ra linh trí.

Hóa Thần kỳ là ranh giới của yêu thú, trước Hóa Thần kỳ, yêu thú vô tri vô giác, không biết đạo lý, Khi yêu thú luyện đến Hóa Thần kỳ, nó sẽ đột nhiên có cảm giác rộng mở thông suốt, giống như người mù nhìn thấy ánh sáng, sẽ có cảm giác rộng thoáng trước giờ chưa từng có, có nhận thức sáng tỏ rõ ràng với thế giới.

Chúng sẽ hiểu ra hết thảy, có thể miệng nói tiếng người, biết cách biến hóa, không còn hành động theo trực giác nữa mà sẽ tự hỏi trước rồi hành động.

Yêu thú có thể tu luyện đến Hóa Thần kỳ đã hiếm lại càng hiếm, mà yêu thú mở linh trí sớm một chút cũng có lợi, nên Bạch Trạch hoàng đời thứ nhất của Hoàng triều Bạch Trạch, nghiên cứu ra một cách làm yêu thú mở linh trí trước, dựa vào cách này mới sáng lập ra Hoàng triều Bạch Trạch.

Yêu thú trong bí cảnh từ khi ra đời đã sống trong bí cảnh, đương nhiên không thể được Hoàng triều Bạch Trạch mở linh trí, chúng nó là yêu thú nguyên thủy nhất, hoạt động theo bản năng.

Giang Ly dùng thần thức thấy không ít yêu thú Nguyên Anh kỳ, cái này đối với tu sĩ Kim Đan mà nói là vô cùng nguy hiểm.

Yêu thú Nguyên Anh kỳ chưa mở ra linh trí có bản năng tránh hung tìm cát, chúng sẽ tránh những thứ có nguy hiểm với mình, đi bắt những con mồi vô hại với mình.

Giang Ly một nhóm ba người, tu vi thấp nhất cũng là Nguyên Anh kỳ, ở trong mắt yêu thú Nguyên Anh kỳ là độ tồn tại cực kỳ nguy hiểm.

Còn nhóm bảy người của Độc công tử, tu vi cao nhất mới là Kim Đan kỳ, ở trong mắt yêu thú Nguyên Anh kỳ chính là con mồi.

“Ta sẽ công bố ba lần khảo nghiệm, thông qua một lần khảo nghiệm thì sẽ được một chiếc chìa khóa, người thông qua ba khảo nghiệm, có thể dùng ba chiếc chìa khóa mở ra cửa sâu trong bí cảnh, nơi đó vừa là mộ của ta cũng là truyền thừa ta giữ gìn.”

“Khảo nghiệm đầu tiên, thử lực tương tác với yêu thú. Yêu cầu: Trong vòng nửa canh giờ, nội trong trăm mét phải có ba mươi con yêu thú thấp nhất là Trúc Cơ kỳ, mà yêu thú sẽ không công kích ngươi.” Giọng Vạn Thú Chân nhân trước lúc lâm chung vang lên bên tai ba người.

“Có vẻ đơn giản.” Lý Niệm Nhi nóng lòng muốn thử, chuẩn bị đi sưu tập ba mươi con yêu thú, nàng cảm thấy lực tương tác của mình với yêu thú rất cao.

Nàng đi vào rừng định tới gần một con thỏ nhưng nàng quên mình không đeo ngọc bội mẫu thân đưa, long uy trong cơ thể đối với yêu thú mà nói là điều kinh khủng vô cùng, dù nàng không có ác ý, chú thỏ thấy cái sừng nhỏ của Lý Niệm Nhi, cảm ứng được long huyết thuần khiết nên sợ chạy mất.

Lý Niệm Nhi vẫn chưa nghĩ ra là mình không mang theo ngọc bội, nàng còn nghĩ là vừa rồi có gì bất ngờ, nhưng nàng thử vài lần đều là yêu thú sợ chạy mà chấm dứt, thậm chí đến yêu thú Nguyên Anh kỳ cũng bị nàng hù chạy.

Long, có thể nói là tồn tại đứng đầu của yêu thú, yêu thú chú trọng thứ tự huyết mạch, yêu thú Nguyên Anh kỳ cho dù tu vi không tệ nhưng cấp bậc huyết mạch quá thấp, gặp Lý Niệm Nhi có chứa long huyết đương nhiên là quay đầu bỏ chạy.

Lý Niệm Nhi tức nổ phổi thi triển pháp thân, pháp thân 50 trượng (~166m) khuôn mặt mơ hồ mọc ra mấy chục cái tay, bắt mấy con yêu thú nhỏ yếu, yêu thú muốn phản kháng vậy thì đánh bọn nó, đánh đến không dám tấn công mình nữa mới thôi!

Nghĩ bà đây hiền lắm thật à!

Hồng Trần Tiên tử cũng muốn thử, mấy con yêu thú Nguyên Anh kỳ cào một cái vỡ nát đá với nàng chính là động vật nhỏ hiền lành vô hại.

Nàng rất thích động vật nhỏ, mà động vật nhỏ đương nhiên cũng thích nàng.

Nàng cúi người, tháo một cái bao tay bằng tơ tằm đen ra, chỉ là lộ chút da vậy thôi, dã thú đã cảm nhận được mị lực của Hồng Trần Tiên tử, từ bốn phương tám hướng xông tới vây quanh Hồng Trần Tiên tử.

“Rất đơn giản mà.” Hồng Trần Tiên tử cười nói, sờ đầu một con hổ, cảm giác bông xù thực thoải mái.

“Đúng là rất đơn giản.” Giang Ly gật đầu, bay về phía cuối bí cảnh, nhìn cánh cổng có ba ổ khóa, một quyền đánh nát lộ ra mộ và truyền thừa của Vạn Thú Chân nhân.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương