Đại Thừa Kỳ Mới Có Hệ Thống Nghịch Tập
-
Chương 96
“Ngài là Trương Thống lĩnh Nhân Hoàng điện?”
“Ngươi là Đương đại Hành Tẩu của Pháp Thân tông?”
Trương Khổng Hổ và Lý Niệm Nhi cũng bất ngờ thân phận của đối phương, kinh ngạc nhau, tỏ vẻ kính trọng với thế lực đối phương.
Nhưng Lý Niệm Nhi thì kinh ngạc hơn, Nhân Hoàng điện và Pháp Thân tông vốn giao tình không tệ, Trương Khổng Hổ xem như trưởng bối của nàng.
“Ông chủ, cho một phòng chữ Địa.” Trương Khổng Hổ đập linh thạch xuống bàn một cái, vô cùng ngang tàng, nhưng mà linh thạch đưa chỉ cỡ một phòng một đêm, không nhiều cũng không ít.
“Xem ngài nói kìa, tiểu nhân nào dám lấy tiền của ngài?” Ông chủ xoa tay cười nói. “Ngài muốn ở phòng chữ Thiên gian không ạ? Tiểu nhân lập tức để dành cho ngài.”
Ông chủ biết, Thống lĩnh Nhân Hoàng điện, ít nhất cũng là đại năng Hợp Thể kỳ, một tên Luyện Khí kì nho nhỏ như gã chỉ có ngước nhìn.
Quán trọ này từng có một vị tu sĩ Hóa Thần kỳ tới trọ, mình tận tâm tận lực dùng phòng tốt, thái độ tốt nhất phục vụ đối phương nhưng chỉ vì gã không có chủ động nói không thu tiền, đối phương liền hơi không vui, trừng một một chút làm gã nằm trên giường dưỡng thương ba tháng.
Lúc này gã khôn hơn rồi, nói không lấy tiền trước tránh lại chọc đại lão mất hứng.
“Sao lại không lấy tiền, mở quán đón khách đâu phải làm từ thiện.” Trương Khổng Hổ nhíu mày, vẫn nhét linh thạch nhét vào trong tay gã. “Hơn nữa phòng chữ Thiên không phải hết rồi à?”
“Có, lập tức có!” Ông chủ nhìn thấy Giang Ly đang đứng ăn đường hồ lô, đi tới định bảo Giang Ly đổi lại phòng chữ Địa.
Thật ra nếu không phải Trương Khổng Hổ và Lý Niệm Nhi xen ngang, dọa gia nô không biết là nhà ai chạy thì gã vẫn sẽ chọn bảo Giang Ly nhường phòng lại.
Giang Ly thay đổi tướng mạo, Trương Khổng Hổ không nhận ra được nhưng vẫn kéo gã lại không cho gã tìm Giang Ly: “Phải có thứ tự trước sau, nào có đạo lý đuổi người đang ở đi ra? Nhân Hoàng điện bọn ta trong mắt các ngươi là cái gì? Là thế lực lớn ngang ngược ỷ thế hiếp người à?”
“Nếu ngươi còn như vậy thì ta đi tìm chỗ khác.”
Giang Ly vừa ăn đường hồ lô vừa đi vào: “Không phải Nhân Hoàng điện chúng ta ở trong mắt người khác không tốt mà là ông chủ bị tu sĩ cao giai ăn hiếp sợ hãi.”
“Đừng đi, ở lại đây đi.” Giang Ly lấy ra ít linh thạch. “Ông chủ, hai phòng chữ Địa, tiền của hai người này tính vào ta.”
Vừa nghe thái độ nói, Trương Khổng Hổ liền hiểu vị ăn đường hồ lô vị này là Giang ca.
“Khổng Hổ, Lý chất nữ, đi lên đi.”
(chất nữ: cháu gái)
Lý Niệm Nhi không biết đó là Giang Nhân Hoàng, nhưng vẫn bị Trương Khổng Hổ kéo lên phòng vừa thuê.
“Ngươi là con gái của Lý Nhị?”
“Vâng, gia phụ là Lý nhị Chưởng giáo của Pháp Thân tông.” Lý Niệm Nhi đối diện Giang Ly, cảm giác có áp lực vô hình, áp lực còn lớn hơn khi đối mặt với cha.
Lý Nhị, không phải miệt xưng hay ngoại hiệu, tên của Chưởng giáo Pháp Thân tông chính là Lý Nhị.
“Lý Nhị lập gia đình khi nào?” Trương Khổng Hổ cũng quen Lý Nhị, nhưng chưa nghe nói hắn có gia đình.
“Có lẽ là thấy ngại.” Giang Ly cũng là hôm nay nhìn thấy Lý Niệm Nhi mới biết Lý Nhị đã kết hôn.
“Nơi này không có người ngoài, chắc ngươi biết ta, ta tên là Giang Ly.” Giang Ly lộ diện mạo làm đôi mắt đẹp của Lý Niệm Nhi hơi mở to.
“Gi- Giang Nhân Hoàng.”
Lý Niệm Nhi lấy ngọc bội hộ thân ra, thu lại huyễn thuật ở trên người mình.
Thiếu nữ dung mạo tàm tạm nháy mắt biến thành một cô gái tuyệt sắc phong tình vạn chủng, tóc vàng mắt xanh, có vóc dáng thon thả lả lướt, làm người ta chú ý nhất chính là cặp sừng rồng nhỏ ở đầu.
Long Nữ.
“Ta bảo sao Lý Nhị không nói với chúng ta...” Trương Khổng Hổ vừa định nói liền bị Giang Ly liếc một cái, nuốt câu “...hóa ra là kết hôn với một Chân Long” vào lại.
Hắn lập tức nhận ra câu mình vừa nói, câu này giỡn với Lý Nhị thì được nhưng không thể nói với con gái người ta.
Người và yêu kết hợp ở Cửu Châu không tính là chuyện mới, nhưng có không ít người thấy khó chịu hay không quen thì sẽ phản ứng giống như Trương Khổng Hổ, không cười nhạo, nhưng hay sẽ lấy chuyện này trêu chọc người đó vài câu.
Nếu mọi người thấy mãi thành quen thì sẽ không trêu chọc mà thật bình thường gật đầu, cảm thấy không có là gì.
“Ngọc bội là mẫu thân đưa cho ngươi?”
“Vâng.” Lý Niệm Nhi gật đầu, nàng ít khi lộ dung mạo thật trước mặt người ngoài nên hơi không quen.
Chả trách mình không nhìn ra có huyễn thuật, Trương Khổng Hổ thầm nghĩ, ngọc bội Chân Long dốc hết sức làm ra vì con gái, Trương Khổng Hổ thân là Thể Tu liếc nhìn chẳng ra.
Giang Ly trùng hợp biết có con Chân Long cực kỳ am hiểu huyễn thuật, là muội muội của Tây Hải Long Vương.
“Khổng Hổ, tìm được nơi phù hợp điều kiện chưa?”
“Tìm được kha khá.” Trương Khổng Hổ trải tấm bản đồ ảo ra, phía trên ký hiệu mấy điểm đỏ, đều là chỗ dưới vực có mộ tu sĩ Hóa Thần.
Giang Ly rất muốn nói, tu sĩ Hóa Thần các ngươi sao thích chôn mình dưới vực vậy? Ở đó phong thuỷ tốt à?
Đây mới chỉ là một Thống lĩnh tìm được, các Thống lĩnh khác tìm được chỉ nhiều chứ không ít hơn Trương Khổng Hổ.
Cũng may Cửu Châu rộng lớn, vực núi nhiều, không thì Giang Ly thật đúng là lo sau này tu sĩ Hóa Thần kỳ chôn ở đâu.
Giang Ly đã tưởng tượng được sau này tu sĩ Hóa Thần kỳ tìm mộ thế nào cho mình.
Đạo huynh, mộ của huynh không tệ, ngay dưới vực yên tĩnh vắng lặng, ta cũng xây một cái bên cạnh huynh không ngại chứ? Không nói gì coi như huynh đồng ý.
“Ồ, con đang định tới chỗ này.” Lý Niệm Nhi chỉ vào một điểm đỏ nói, chỉ cách nơi này hơn hai trăm dặm.
Trương Khổng Hổ mới từ chỗ đó về: “Ở đó chỉ có một cái mộ của tu sĩ Hóa Thần, ngươi tới đó làm gì?”
Đối với tu sĩ bình thường mà nói, mộ tu sĩ Hóa Thần có nghĩa nguy hiểm và đầy cơ duyên, còn đối với Lý Niệm Nhi là Hành Tẩu Pháp Thân tông mà nói, cái mộ này chẳng có ích gì.
“Hì hì, Trương tiền bối không biết, vị tu sĩ Hóa Thần đó xuất thân từ Ngự Thú tông trong người có một quyển “Tiên Thú Đồ Giám”, lật xem tranh có thể nhận biết hình thể và uy nghiêm của tiên thú, cái này không có tác dụng gì mấy với những tông môn khác nhưng đối với Pháp Thân tông con lại là thứ tốt.”
(đồ giám: sách tranh)
“Con cũng là mới nghe ngóng được tin tức này.”
“Ra là vậy.”
Trương Khổng Hổ đã hiểu, cách đệ tử Pháp Thân tông tu luyện khác với tu sĩ bình thường, lấy mục tiêu tạo pháp thân để tu hành nên bọn họ nhìn phỏng vạn vật, nghe vạn vật sinh sôi, kết hợp đặc điểm bản thân tạo ra pháp thân chỉ thuộc về mình.
Nhưng không thể quan tưởng chênh lệch quá lớn với mình, Lý Nhị thường xuyên quan tưởng Giang Ly, xem thử có tạo được một pháp thân mạnh giống với Giang Ly không.
Mãi tới giờ, hình tượng Giang Ly mà Lý Nhị quan tưởng ra vẫn còn khó mà dính tới chữ “Người”.
Hình ảnh tiên thú trong “Tiên Thú Đồ Giám” không được một chút uy lực của tiên thú, vừa hay dùng để quan tưởng.
Pháp Thân tông cũng có thứ tương tự Tiên Thú Đồ Giám, nhưng vẫn chưa đủ hết tất cả tiên thú, Lý Niệm Nhi muốn tới mộ tu sĩ Hóa Thần xem thử có bổ sung vào được không.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook