Chương 173: Linh Khí Hạ Phẩm

Lý Thanh Sơn mỉm cười, chỉ cần nơi này còn mở rộng cánh cửa với hắn là được rồi. Đối với hắn mà nói, linh khí cũng tốt, linh đan cũng được, cả hai đều không phải thứ cấp thiết nhất lúc này, thứ mà hắn cần nhất lại đang ở trong tòa Ưng Thú lâu này.

Trong đại sảnh có mấy Huyền Lang vệ đang ngồi ở chỗ giao nhận nhiệm vụ, vừa thấy Lý Thanh Sơn đi vào, cả đại sảnh lập tức yên lặng, không một ai lên tiếng, họ chỉ dùng chân khí để truyền âm qua lại bàn luận với nhau.

Lý Thanh Sơn đi tới trước một cái bàn, một tên hầu cận mặc áo màu xanh ngồi sau bàn vội đứng dậy, lễ phép nói:

“Đại nhân vừa trở về, lại chuẩn bị đi làm nhiệm vụ nữa sao?”

Ở trên ngọn núi nhỏ này không có cái gì là bí mật, tuy hắn cũng nghe nói Lý Thanh Sơn có mâu thuẫn với Trác Trí Bá nhưng hắn cũng không thể vì thế mà dám có thái độ bất kính với Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn nói:

“Để ta xem có những nhiệm vụ gì?”

Tên hầu cận kia nhanh tay nhanh chân lấy một quyển nhiệm vụ dày cộp ra:

“Mời đại nhân xem qua.”

Lớp bìa ngoài của quyển nhiệm vụ này đen thui, giống như được nhuộm qua vô số lớp dầu mỡ, và cũng giống như màu máu khô lại. Nhìn qua nó không có cảm giác cổ xưa mà lại tản ra một tầng linh quang nhàn nhạt, lúc cầm trong tay còn truyền đến cảm giác ấm áp.

Lý Thanh Sơn nói:

“Có lẽ quyển sổ này đã lâu đời lắm rồi!”

Tên hầu cận mặc quần áo màu xanh giải thích theo phép tắc:

“Quyển sổ này có từ lúc Gia Bình thành thành lập sở Ưng Lang vệ, từ đó đến nay chắc khoảng ngàn năm rồi!”

Lý Thanh Sơn nói:

“Vậy đúng là khá nhiều tuổi rồi, quyển sổ này có tên gọi là gì?”

Tên hầu cận mặc quần áo xanh nói:

“Đây là linh khí hạ phẩm dùng để ghi chép nhiệm vụ, không có tên chính thức, chẳng qua người trong giang hồ gọi quyển sổ này là sổ đen!”

Dù hắn chỉ là người hầu, nhưng với tư cách là người canh giữ sổ đen, trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ kiêu ngạo và tự hào khi nói ra những lời này.

Lý Thanh Sơn nói:

“Sổ đen sao? Vì sao lại gọi như vậy, trong này có chủ ý gì sao?”

Tên hầu mặc áo xanh nói:

“Bởi vì những cái tên ghi trong sổ đen đều phải chết.”

Lý Thanh Sơn cười nói:

“Không ai có thể tránh thoát sinh lão bệnh tử, không cần có tên trong sổ đen, chỉ là người thì ai rồi cũng chết.”

Theo hắn được biết, Bạch Liên thánh mẫu cũng từng dùng hai mươi vạn mạng người để huyết tế, theo lý thuyết nàng ta phải bị ghi tên trong sổ đen, chuyện đó phải do Cố Nhạn Ảnh - Bạch Ưng thống lĩnh và tu sĩ kỳ Kim Đan tự mình ra tay. Nhưng Cố Nhạn Ảnh lại làm như không có chuyện gì, không truy bắt người về quy án. Rốt cuộc thế giới này vẫn dựa vào thực lực để vi tôn, không có chuyện gì là chắc chắn cả.

Chẳng qua đối với một đám người trong giang hồ mà nói, một khi luyện khí sĩ bị ghi tên trong sổ đen thì không khác nào đã bước một chân vào sổ tử của diêm vương.

Sau đó Lý Thanh Sơn nghĩ lại, chuyện hắn sắp làm cũng có vài phần tương tự như chuyện thánh mẫu Bạch Liên kia, chẳng qua hắn đứng về phe công lý, là người chấp pháp, nắm giấy phép giết người trong tay.

Tuy tên hầu mặc áo xanh kia bất mãn với chuyện Lý Thanh Sơn đem sổ đen ra nói đùa nhưng hắn cũng không dám phản bác lại, chỉ hướng dẫn Lý Thanh Sơn cách dùng như thế nào.

Sau đó Lý Thanh Sơn cũng hiểu được vì sao quyển sách này gọi là sổ đen, mở trang đầu ra lập tức thấy một dãy tên, tên bình thường có, pháp hiệu quái dị cũng có. Cách sử dụng cũng có vài phần tương tự như phương tấc đồ, chỉ cần niệm một tiếng, danh sách sẽ được sắp xếp theo các tiêu chuẩn khác nhau.

Những tiêu chuẩn này bao gồm số lượng công huân nhiều hay ít, mức độ nguy hiểm, kẻ địch mạnh hay yếu, thậm chí còn tính cả lợi ích...Vả lại vào lúc nghĩ đến một cái tên cụ thể nào đó sẽ lập tức nhận được toàn bộ thông tin vô cùng tường tận về kẻ đó, bao gồm cả pháp quyết tu luyện, linh khí mà hắn sử dụng, khu vực hoạt động…

Lý Thanh Sơn thầm than một tiếng, không hổ là tổ chức lớn tồn tại mấy ngàn năm, tổ chức chặt chẽ không có sơ hở, trang thiết bị đầy đủ. Mà những tư liệu này gần như đã đơn giản hóa hoàn toàn các bước điều tra thẩm vấn, đem tất cả công việc phổ thông theo quy tắc này giao lại cho những người bình thường đi làm. Sau khi xác định tội ác, lập danh sách, Ưng Lang vệ sẽ phụ trách đi giết từng cái tên một.

Mỗi luyện khí sĩ đều là cường giả trên vạn người, dùng trường sinh làm mục tiêu cao nhất, lấy tu chân luyện khí làm ưu tiên hàng đầu, bất kỳ một luyện khí sĩ nào đều không có khả năng phân chia tinh lực vào những việc lặt vặt như này, cũng không thể để mặc người sử dụng như binh lính bình thường. Nếu không dù phúc lợi của Ưng Lang vệ có tốt đến mấy cũng không có đủ sức hấp dẫn với luyện khí sĩ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương