Chương 148: Tiếng Nổ Rền Vang

Hắn phát hiện, dù khí kiếm gần giống phi kiếm, nhưng không được linh động, mau lẹ như phi kiếm của Chu Văn Tân, nếu không thì hắn đã không thể né tránh được bằng xác thịt người thường. Nhưng chắc hẳn cũng là do thực lực của Tiền Diên Niên chưa đến, nếu hắn ta tu lên được luyện khí tầng sáu thì khí kiếm này của hắn ta chắc chắn sẽ sắc bén không kém gì phi kiếm.

Sắc mặt Tiền Diên Niên trắng bệch, rên rỉ không ngừng, ngày càng cố gắng ra sức kiểm soát Canh Kim Khí Kiếm để truy sát Lý Thanh Sơn, nhưng hắn lại cực kỳ cẩn thận giữ lại một luồng khí kiếm để bên cạnh, không chỉ lo Lý Thanh Sơn áp sát ám sát, mà còn vì tuổi hắn cũng lớn rồi, tâm niệm cũng suy yếu theo, chia tinh thần ra để kiểm soát hai khí kiếm cũng hơi miễn cưỡng. Tuy nhiên, hắn tin rằng chỉ cần một khí kiếm cũng đủ để giết Lý Thanh Sơn. Một công một thủ như thế này, hắn lại càng đứng ở thế bất bại, không hề lộ ra chút sơ hở nào.

Thâm tâm Lý Thanh Sơn cũng sợ hãi thán phục. Cũng chỉ là một luyện khí sĩ tầng năm những lại cao minh đến mức độ này, không biết đã tu luyện công pháp gì? Dù hắn không biết tên của "Canh Kim Sát Khí Quyết", nhưng lại hiểu rõ hai luồng khí kiếm này, tất nhiên là công pháp của pháp thuật bản mệnh phải như thế nào mới điều khiển như ý được. So ra thì "Tiên Thiên Luyện Khí Quyết" giống như cái tên của nó, chỉ có thể luyện khí, không có nổi chiêu pháp thuật nào ra trò.

Lúc đánh chết gã đàn ông khỏa thân Triệu Lương Thanh, hắn hoàn toàn dùng chênh lệch thực lực để nghiền ép, một chiêu đã bóp nát hắn ta, cho nên vốn không cảm nhận được điểm mạnh của luyện khí sĩ tầng năm.

Mà bây giờ, dù bốn bề vắng lặng nhưng hắn cũng không vội biến thân, dễ dàng đập Tiền Diên Niên chết luôn. Vì cả thiên hạ đều biết Triệu Lương Thanh bị hắn xử lý nên hắn phải tìm ra kế sách vẹn toàn, bây giờ xem như chơi đùa với lão già này, tiên tôi luyện chút võ nghệ, biết đâu trong thực chiến có thể ngộ ra được tinh hoa của luyện khí tầng hai.

Tiền Diên Niên tưởng là mình ở cửa trên, nhưng chẳng thể ngờ Lý Thanh Sơn chỉ xem hắn như thịt trên thớt, nghĩ xem nên thái thế nào cho phù hợp, mà trước khi thái thịt lại còn muốn giải trí một phen.

Thấy không thể tiêu diệt Lý Than Sơn một cách đơn giản, sợ Tiền Dung Chỉ chạy thoát, lại lo Tiền Dung Chỉ nói thật, Trác Trí Bá đang trên đường đến đây thật thì sao. Hắn nên tranh thủ thoát thân mới được. Thế là hắn lấy ra một chiếc túi Bách Bảo tinh xảo.

Lý Thanh Sơn sáng mắt. Cuối cùng cũng thấy mục tiêu lớn nhất của chuyến này. Khi thấy Tiền Diên Niên lấy một lá linh phù ra, muốn sử dụng, Lý Thanh Sơn quát to:

"Lão tặc, dừng tay!"

Tiền Diên Niên cười nhạo:

"Cuối cùng cũng biết sợ sao?"

Lý Thanh Sơn lạnh giọng bảo:

"Những thứ trong túi Bách Bảo của ngươi, cả linh đan, linh thạch và linh phù đều là tài sản của ta. Tốt nhất là ngươi đừng dùng của ta một cách tùy tiện, nếu không ta sẽ khiến người chết rất nhanh!"

Đồ của ngươi là của ta! Đừng dùng linh tinh! Lời này cực kỳ ngang ngược, phách lối.

Tiền Diên Niên cũng tức giận vô cùng, không chút do dự, linh phù trong tay nổ tung, tạo thành một chùm sáng.

...

Trước đường mấy trăm thước có một bình đài, năm đoạn cầu thang dẫn đến khắp nơi trong Tiền phủ, nhưng chỉ có một đường lên núi, thông về phía đại đường.

Tối nay, vì bữa tiệc mừng thọ mà tất cả mọi người trong nhà họ Tiền đều dốc hết sức, tất cả lực lượng đều được điều động. Đám người từ bốn phương tám hướng tụ hội lại vì bị kinh động bởi biến cố trên núi, đến những người không biết về luyện khí hay võ công của nhà họ Tiền đều muốn biết xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Có người tinh mắt, thấy một bóng người ở xa xa đứng trước bình đài, kêu lên:

"Đó là Tiền Dung Chi!"

"Giết nàng ta!"

Tất cả mọi người trong Tiền phủ đều nghe thấy lời ban nãy của Lý Thanh Sơn. Không ít người hận kẻ phản bội của nhà họ Tiền đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng khi lại gần xem tình hình, tất cả đều sợ đến ngây người.

Cả người Tiền Dung Chỉ đầy máu, trên mặt là nụ cười khoái chí mê muội. Dưới chân nàng ta, một bị thịt đầy máu nằm bẹp dưới đất, vẫn đang không ngừng rên rỉ thảm thiết. Trong tay nàng ta cầm một thứ, phiêu đãng theo gió đêm.

"A!"

Không ít kẻ nhát gan kêu lên sợ hãi, suýt nữa ngã từ cầu thang xuống. Mà phía sau chính đường, tiếng nổ rền vang văng vẳng bên tai, trong căn phòng rộng lớn, bóng đêm lay động, như thể sẽ sập xuống bất cứ lúc nào.

Tiền Dung Chỉ ngoái lại nhìn một cái. Xem ra Lý Thanh Sơn vẫn có thể câu được thêm chút thời gian, đủ cho nàng làm những việc nàng muốn làm. Nàng thật sự cảm thấy biết ơn Lý Thanh Sơn.

Đương nhiên, nếu tưởng là nàng đổi tính thì sai cực sai rồi. Trong lòng nàng, kết quả tốt nhất của trận chiến này đương nhiên là Lý Thanh Sơn và Tiền Diên Niên đồng quy vu tận.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương