Đại Thần, Bà Xã Anh Đến Rồi!
-
Chương 7
"Đại thần..."
"Ha hả, đã vào nhà rồi sao?"
"Dạ _(:!" ∠)_ ca, sao anh lại tặng em cái này..."
"Ha hả, không có gì, vừa rồi đánh quái thì nhặt được, không phải em thích nó sao?"
"Cảm ơn anh!"
Nếu người thật ở ngay bên cạnh, có khả năng cậu thực sự sẽ trực tiếp nhào lên người anh mất. Bất quá cũng may là Trình Dật không có ở đây, cho nên cậu chỉ ngượng ngùng cúi đầu, khuôn mặt đỏ hồng, sau đó vui vui vẻ vẻ mà chạy đi thay trang bị, bất quá bởi vì thời gian không còn sớm nữa, Trình Dật không cho phép cậu chơi quá lâu, anh kêu cậu nên đi nghỉ ngơi sớm một chút, mặc dù có chút không muốn, nhưng Đoàn Nghị Quân vẫn ngoan ngoãn log out. Vừa mới được gặp anh xong, trở về lại cùng nhau chơi game cùng nhau nói chuyện phiếm, đột nhiên cậu cảm thấy cái loại cảm giác này rất kỳ diệu, hình như bọn họ đang dần dần tiến triển từ mạng ra ngoài đời thực, cảm giác không chân thật ban đầu đã được giảm bớt, hiện tại trong ngực càng nhiều hơn chính là ngọt ngào và thỏa mãn.
Không nghĩ tới cứ mơ mơ màng màng như thế, cậu lại có thể gặp được Ma Dực, so với trong tưởng tượng của cậu thì anh vẫn là tốt đẹp như vậy, vốn tưởng nhất định tối nay sẽ mất ngủ, thế nhưng Đoàn Nghị Quân lại không ngờ tới, lúc này đây cậu ngủ vô cùng ngon giấc, mà trong mộng, tự nhiên cũng xuất hiện thân ảnh của người kia, trước đây chỉ là một cái bóng mơ hồ, giờ khắc này cuối cùng cậu cũng đã thấy rõ ràng khuôn mặt của anh, thời điểm gặp nhau anh luôn mang theo nụ cười ôn hòa, thanh âm trầm thấp, chỉ cần anh vừa mở miệng thì cả người mình liền tê dại, đương nhiên lúc ban đầu cảnh trong mơ vẫn còn phi thường ngọt ngào ấm áp, sau đó dần dần trộn lẫn thêm chút ý tứ tình sắc. Chung quy không thể phân rõ toàn bộ chính là mong muốn trong lòng cậu hay vẫn là cảnh trong mơ, Đoàn Nghị Quân chỉ cảm thấy lúc này đây so với bất cứ lúc nào khác đều kích thích hơn. Có lẽ bởi vì trong mộng đã có thể nhìn rõ khuôn mặt của người kia, cho nên điều này khiến cậu càng thêm hưng phấn. Bỏ đi áo sơmi, thân thể bên dưới trở nên càng thêm dâm đãng, không ngừng giãy dụa dưới thân nam nhân, nghênh hợp, rên rỉ, cầu anh cắm vào càng sâu, phía sau ướt đến rối tinh rối mù, phía trước cũng gắt gao đỉnh vào tấm chăn đang đắp ở trên người, tạo thành một mảng nước lớn, phía dưới chảy ra nước làm dơ drap giường, thế nhưng tất cả cũng không được đương sự chú ý, trong mộng cảm giác được người kia dùng lực tách hai chân của mình ra, sau đó hung hăng thao cậu, mỗi khi nam nhân cắm vào, cậu cũng nhịn không được đi lên nghênh đón, bị nam nhân cắm đến nơi sâu nhất.
"Ưm… Hmm... Ca ca..." Không tự chủ được mà phát ra tiếng nỉ non, thân thể cũng bị động tác của người phía trên cọ xát mạnh hơn, không biết đây là khoái cảm chân thật hay hư ảo, thế nhưng Đoàn Nghị Quân đều đã lún sâu vào đến mức vô pháp tự kiềm chế.
Cho nên đến ngày hôm sau lúc rời giường, cậu liền thấy chăn đệm ướt đẫm. Ngoại trừ bạch trọc do chính mình bắn ra, còn có rất nhiều tao thủy khiến cho ngay cả chính cậu cũng đều phải đỏ mặt.
Tâm lý vô cùng thỏa mãn, tuy rằng Đoàn Nghị Quân vẫn nghĩ nếu như tất cả đều là sự thật thì có lẽ sẽ tốt đẹp hơn, thế nhưng cậu biết mấy thứ này chỉ có thể giấu ở trong lòng mà thôi, cho nên vẫn là không cần khát vọng nhiều như vậy nha.
"Nghị Quân!" Vừa đi đến cổng trường đã bị người gọi lại, thấy người tới là y, Đoàn Nghị Quân cảm thấy tâm tình tốt đẹp cả ngày nay của mình đều không còn nữa rồi.
"Có gì sao." Người này chính là nam sinh khi cậu mới bắt đầu chơi game đã chặn đường cậu, người nọ là bạn học của cậu, cũng không biết y lại muốn cái gì nữa đây, Đoàn Nghị Quân chỉ cảm thấy người này đặc biệt phiền phức. Càng không muốn để ý y lại càng quấn lấy cậu, trong trò chơi y bị Ma Dực dọa sợ, mỗi lần đều bị anh giết trong chớp mắt, chỉ cần y dựa gần vào Đoàn Nghị Quân một chút thôi, đại thần sẽ như từ trên trời bay xuống, dần dần khiến cho y sinh lòng sợ hãi, hiện tại ngay cả chơi game cũng không dám luôn.
"Bên kia vừa mở một quán ăn mới á, tan học chúng ta đến xem thử đi?"
"Không đi." Đoàn Nghị Quân tiếp tục cất bước, tuy đáp nhưng cũng không quay đầu lại.
Hết lần này tới lần khác người nọ hệt như một miếng da trâu vậy, liên tục quấn lấy cậu, hơn nữa Đoàn Nghị Quân cảm thấy loại quấy rầy này so với trước đây còn nghiêm trọng hơn. Nếu như nói mấy ngày nay bởi vì cậu chìm đắm trong việc được gặp mặt Trình Dật mà không thể tự kiềm chế, thế nhưng theo thời gian chậm rãi trôi qua, Trình Dật cũng không có lại tìm cậu... Mà người kia... Là một người hết sức phiền phức, khiến cho tâm tình của Đoàn Nghị Quân vốn đang là hài lòng ngọt ngào dần dần chuyển thành buồn bực bất an.
Không phải anh chỉ đi công tác có nửa tháng thôi sao, hiện tại đều đã hết mười ngày rồi còn gì... Có phải anh sẽ đi về liền hay không... Giữa bọn họ cũng không có liên lạc nhiều lắm, dường như anh thực sự rất bận rộn, ngay cả trò chơi cũng không lên, nếu như gọi điện thoại hỏi anh, dù sao bọn họ cũng không phải là người yêu, hai đại nam nhân cả ngày cầm điện thoại di động nhắn tin hay gọi điện thì rất kỳ quái nha.
Cho nên đương nhiên là Đoàn Nghị Quân cũng không dám biểu hiện quá rõ ràng, dù sao bên người mình cũng có một người cứ suốt ngày quấn lấy không tha, nếu như mình cũng làm như thế với đại thần, có khi nào sẽ dọa anh chạy mất hay không...
Thế là Đoàn Nghị Quân vẫn duy trì liên tục cảm giác rối loạn này đến ngày thứ mười một... Chiều hôm đó sau khi tan học cậu vẫn đi ra khỏi cổng trường như thường lệ, đương nhiên ở phía sau là một cái da trâu bám theo, đột nhiên nhìn thấy cách cổng trường không xa có đậu một chiếc xe sang trọng đang bóp còi, khiến Đoàn Nghị Quân lại càng thêm hoảng sợ, nhìn vào bên trong mới phát hiện không phải nam nhân kia là anh hay sao?! Trong nhất thời còn tưởng rằng chính mình hoa mắt nữa đó nha.
"Tiên Nhi."
"Ca!" Đoàn Nghị Quân lập tức chạy tới, giờ khắc này chỉ có kích động cùng mừng rỡ, dĩ nhiên đã quên mất cảm giác xấu hổ trước đây rồi.
"Ha hả, đã vào nhà rồi sao?"
"Dạ _(:!" ∠)_ ca, sao anh lại tặng em cái này..."
"Ha hả, không có gì, vừa rồi đánh quái thì nhặt được, không phải em thích nó sao?"
"Cảm ơn anh!"
Nếu người thật ở ngay bên cạnh, có khả năng cậu thực sự sẽ trực tiếp nhào lên người anh mất. Bất quá cũng may là Trình Dật không có ở đây, cho nên cậu chỉ ngượng ngùng cúi đầu, khuôn mặt đỏ hồng, sau đó vui vui vẻ vẻ mà chạy đi thay trang bị, bất quá bởi vì thời gian không còn sớm nữa, Trình Dật không cho phép cậu chơi quá lâu, anh kêu cậu nên đi nghỉ ngơi sớm một chút, mặc dù có chút không muốn, nhưng Đoàn Nghị Quân vẫn ngoan ngoãn log out. Vừa mới được gặp anh xong, trở về lại cùng nhau chơi game cùng nhau nói chuyện phiếm, đột nhiên cậu cảm thấy cái loại cảm giác này rất kỳ diệu, hình như bọn họ đang dần dần tiến triển từ mạng ra ngoài đời thực, cảm giác không chân thật ban đầu đã được giảm bớt, hiện tại trong ngực càng nhiều hơn chính là ngọt ngào và thỏa mãn.
Không nghĩ tới cứ mơ mơ màng màng như thế, cậu lại có thể gặp được Ma Dực, so với trong tưởng tượng của cậu thì anh vẫn là tốt đẹp như vậy, vốn tưởng nhất định tối nay sẽ mất ngủ, thế nhưng Đoàn Nghị Quân lại không ngờ tới, lúc này đây cậu ngủ vô cùng ngon giấc, mà trong mộng, tự nhiên cũng xuất hiện thân ảnh của người kia, trước đây chỉ là một cái bóng mơ hồ, giờ khắc này cuối cùng cậu cũng đã thấy rõ ràng khuôn mặt của anh, thời điểm gặp nhau anh luôn mang theo nụ cười ôn hòa, thanh âm trầm thấp, chỉ cần anh vừa mở miệng thì cả người mình liền tê dại, đương nhiên lúc ban đầu cảnh trong mơ vẫn còn phi thường ngọt ngào ấm áp, sau đó dần dần trộn lẫn thêm chút ý tứ tình sắc. Chung quy không thể phân rõ toàn bộ chính là mong muốn trong lòng cậu hay vẫn là cảnh trong mơ, Đoàn Nghị Quân chỉ cảm thấy lúc này đây so với bất cứ lúc nào khác đều kích thích hơn. Có lẽ bởi vì trong mộng đã có thể nhìn rõ khuôn mặt của người kia, cho nên điều này khiến cậu càng thêm hưng phấn. Bỏ đi áo sơmi, thân thể bên dưới trở nên càng thêm dâm đãng, không ngừng giãy dụa dưới thân nam nhân, nghênh hợp, rên rỉ, cầu anh cắm vào càng sâu, phía sau ướt đến rối tinh rối mù, phía trước cũng gắt gao đỉnh vào tấm chăn đang đắp ở trên người, tạo thành một mảng nước lớn, phía dưới chảy ra nước làm dơ drap giường, thế nhưng tất cả cũng không được đương sự chú ý, trong mộng cảm giác được người kia dùng lực tách hai chân của mình ra, sau đó hung hăng thao cậu, mỗi khi nam nhân cắm vào, cậu cũng nhịn không được đi lên nghênh đón, bị nam nhân cắm đến nơi sâu nhất.
"Ưm… Hmm... Ca ca..." Không tự chủ được mà phát ra tiếng nỉ non, thân thể cũng bị động tác của người phía trên cọ xát mạnh hơn, không biết đây là khoái cảm chân thật hay hư ảo, thế nhưng Đoàn Nghị Quân đều đã lún sâu vào đến mức vô pháp tự kiềm chế.
Cho nên đến ngày hôm sau lúc rời giường, cậu liền thấy chăn đệm ướt đẫm. Ngoại trừ bạch trọc do chính mình bắn ra, còn có rất nhiều tao thủy khiến cho ngay cả chính cậu cũng đều phải đỏ mặt.
Tâm lý vô cùng thỏa mãn, tuy rằng Đoàn Nghị Quân vẫn nghĩ nếu như tất cả đều là sự thật thì có lẽ sẽ tốt đẹp hơn, thế nhưng cậu biết mấy thứ này chỉ có thể giấu ở trong lòng mà thôi, cho nên vẫn là không cần khát vọng nhiều như vậy nha.
"Nghị Quân!" Vừa đi đến cổng trường đã bị người gọi lại, thấy người tới là y, Đoàn Nghị Quân cảm thấy tâm tình tốt đẹp cả ngày nay của mình đều không còn nữa rồi.
"Có gì sao." Người này chính là nam sinh khi cậu mới bắt đầu chơi game đã chặn đường cậu, người nọ là bạn học của cậu, cũng không biết y lại muốn cái gì nữa đây, Đoàn Nghị Quân chỉ cảm thấy người này đặc biệt phiền phức. Càng không muốn để ý y lại càng quấn lấy cậu, trong trò chơi y bị Ma Dực dọa sợ, mỗi lần đều bị anh giết trong chớp mắt, chỉ cần y dựa gần vào Đoàn Nghị Quân một chút thôi, đại thần sẽ như từ trên trời bay xuống, dần dần khiến cho y sinh lòng sợ hãi, hiện tại ngay cả chơi game cũng không dám luôn.
"Bên kia vừa mở một quán ăn mới á, tan học chúng ta đến xem thử đi?"
"Không đi." Đoàn Nghị Quân tiếp tục cất bước, tuy đáp nhưng cũng không quay đầu lại.
Hết lần này tới lần khác người nọ hệt như một miếng da trâu vậy, liên tục quấn lấy cậu, hơn nữa Đoàn Nghị Quân cảm thấy loại quấy rầy này so với trước đây còn nghiêm trọng hơn. Nếu như nói mấy ngày nay bởi vì cậu chìm đắm trong việc được gặp mặt Trình Dật mà không thể tự kiềm chế, thế nhưng theo thời gian chậm rãi trôi qua, Trình Dật cũng không có lại tìm cậu... Mà người kia... Là một người hết sức phiền phức, khiến cho tâm tình của Đoàn Nghị Quân vốn đang là hài lòng ngọt ngào dần dần chuyển thành buồn bực bất an.
Không phải anh chỉ đi công tác có nửa tháng thôi sao, hiện tại đều đã hết mười ngày rồi còn gì... Có phải anh sẽ đi về liền hay không... Giữa bọn họ cũng không có liên lạc nhiều lắm, dường như anh thực sự rất bận rộn, ngay cả trò chơi cũng không lên, nếu như gọi điện thoại hỏi anh, dù sao bọn họ cũng không phải là người yêu, hai đại nam nhân cả ngày cầm điện thoại di động nhắn tin hay gọi điện thì rất kỳ quái nha.
Cho nên đương nhiên là Đoàn Nghị Quân cũng không dám biểu hiện quá rõ ràng, dù sao bên người mình cũng có một người cứ suốt ngày quấn lấy không tha, nếu như mình cũng làm như thế với đại thần, có khi nào sẽ dọa anh chạy mất hay không...
Thế là Đoàn Nghị Quân vẫn duy trì liên tục cảm giác rối loạn này đến ngày thứ mười một... Chiều hôm đó sau khi tan học cậu vẫn đi ra khỏi cổng trường như thường lệ, đương nhiên ở phía sau là một cái da trâu bám theo, đột nhiên nhìn thấy cách cổng trường không xa có đậu một chiếc xe sang trọng đang bóp còi, khiến Đoàn Nghị Quân lại càng thêm hoảng sợ, nhìn vào bên trong mới phát hiện không phải nam nhân kia là anh hay sao?! Trong nhất thời còn tưởng rằng chính mình hoa mắt nữa đó nha.
"Tiên Nhi."
"Ca!" Đoàn Nghị Quân lập tức chạy tới, giờ khắc này chỉ có kích động cùng mừng rỡ, dĩ nhiên đã quên mất cảm giác xấu hổ trước đây rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook