Đại Thần, Bà Xã Anh Đến Rồi!
-
Chương 6
"Anh vừa mới đáp máy bay, có mệt lắm không?"
"Hoàn hảo, ban ngày anh cũng có ngủ qua." Đoàn Nghị Quân gật đầu, lúc này món ăn mà hai người gọi lên ban nãy cũng đã được bưng lên kha khá. Nhìn đĩa bò bít tết, nhất thời hai người cũng không có nói chuyện tiếp, tuy vậy bầu không khí xung quanh vẫn rất tuyệt. Mặc dù không nói gì, nhưng dường như cũng không có cảm giác xấu hổ như cậu đã tưởng tượng. Hơn nữa đối phương lại rất chu đáo, rõ ràng bản thân mình đã nỗ lực che giấu nhưng dù vậy anh vẫn nhận ra, "Nếu như không thích ăn cơm Tây, lần sau chúng ta sẽ đi ăn món Trung, anh biết có mấy nhà hàng tốt lắm."
Đoàn Nghị Quân nghe lời anh nói, cảm thấy có chút ngượng ngùng, "Không sao đâu... Em cái gì cũng đều có thể ăn được... Được rồi, anh rất quen thuộc nơi này sao?"
"Cứ coi như là vậy đi, thỉnh thoảng anh cũng sẽ đến đây, công ty có một chi nhánh trong thành phố này."
"À! Thì ra là vậy a." Hiện tại Đoàn Nghị Quân mới phát hiện mình không rõ anh đang làm nghề gì, nhưng nếu đi hỏi anh vấn đề này thì cậu lại cảm thấy mình có hơi đường đột, ngẫm lại vẫn là vội nuốt lời đã ra khỏi khóe miệng trở về.
"Ừm... Sao anh lại chơi game... Ý em không phải như vậy, chính là nhìn dáng vẻ của anh, không quá giống như..."
Nghe được Đoàn Nghị Quân nói, Trình Dật nở nụ cười, "Kỳ thực vừa mới bắt đầu...Anh không thể không chơi, bất quá đến sau này mới phát hiện thật sự chơi rất vui."
Không thể không chơi? Đoàn Nghị Quân cảm thấy có chút kỳ quái, "Là bị bạn bè kéo vào chơi sao?"
"Ừm... Cứ coi là vậy đi..."
Đoàn Nghị Quân gật đầu, cũng không có hỏi thêm gì nữa.
"Còn em?"
"Hửm?" Không nghĩ tới đột nhiên đại thần lại hỏi mình, Đoàn Nghị Quân ngượng ngùng đến mức không dám nhìn anh, cậu có thể nói là bởi vì anh nên mình mới chạy đi chơi sao... Chuyện này thật mất thể diện mà...
"Em thấy có rất nhiều bạn học chơi... Cho nên... Kỳ thực trò này thiết kế thật khá, tạo hình nhân vật rất đẹp hơn nữa chính mình có thể tự do thiết lập, đột phá rất nhiều giới hạn trước đây, phong cảnh có độ chân thật cực cao, có thể khiến cho người chơi nhập vào nhân vật, không những nam sinh mà còn có rất nhiều nữ sinh cũng thích chơi trò này, với lại trước đây em được thấy qua một trang bị thực sự rất chói mắt! Em vẫn luôn nhớ rõ nó..." Khi nhắc đến vấn đề này, Đoàn Nghị Quân liền nhịn không được mà nói một đống lớn, Trình Dật vẫn luôn ở bên cạnh, gương mặt mang theo nét mỉm cười yên lặng lắng nghe cậu nói, rất rõ ràng đây không phải là chỉ nghe cho có lệ, mà là thật sự rất nghiêm túc lắng nghe Đoàn Nghị Quân.
"Vậy em nghĩ nó có khuyết điểm nào không?"
"Hử? Tạm thời còn chưa có phát hiện..."
"Là như vậy sao, bất quá em không cảm thấy có thể toàn tức sẽ tốt hơn trò này sao?"
Toàn tức: một dạng khác của game online nhưng có phần hiện đại hơn, thay vì sử dụng máy tính như bình thường thì đối với toàn tức chúng ta có thể sử dụng khoang thuyền hoặc mũ giáp, người chơi sẽ bước vào một không gian ảo với độ chân thật không khác gì hiện thực (các bạn hãy liên tưởng tới cảm giác khi xem phim 3D nha)
Nhất thời Đoàn Nghị Quân sửng sốt, sau đó nở nụ cười, "Toàn tức... Khá là xa vời... Bây giờ còn chưa có mà ha? Em thấy trò này đã rất tốt rồi!"
"Ừm." Trình Dật gật đầu, cũng không có nói thêm gì nữa, cúi đầu cắt một miếng thịt bò xinh xắn cho vào trong miệng.
Đột nhiên Đoàn Nghị Quân cảm thấy mình nói hơi nhiều, cậu có chút ngượng ngùng, sau đó cúi đầu ăn tiếp.
Ăn xong bữa cơm đã đến 10h, mặc dù ngày mai là chủ nhật, thế nhưng đêm nay vẫn là nên về sớm một chút nha...
"Ừm..." Hai người ra khỏi nhà hàng, khách sạn đã ở ngay phía trước, Đoàn Nghị Quân không biết là có nên đi cùng anh đến nơi khác nữa không, hay là nên cáo biệt tại đây.
Trình Dật nhìn đồng hồ đeo tay một chút, "Ngày hôm nay đã khá trễ rồi, trước tiên để anh đưa em về nhà đi, trong khoảng thời gian này anh đều ở tại khách sạn Duy Tâm."
"À... Dạ..." Nghe thấy đối phương muốn đưa cậu về nhà, Đoàn Nghị Quân cũng không biết tại sao, cậu vừa thở phào nhẹ nhõm đồng thời lại có chút mất mát, bất quá ngẫm lại chính mình mới là không bình thường đi, anh làm như vậy là đúng rồi nha, bất quá bọn họ chỉ là bạn trên mạng lần đầu gặp nhau, hơn nữa đã trễ thế rồi...
Trình Dật rất tùy ý đón một chiếc taxi, sau đó gọi Đoàn Nghị Quân đi tới, cậu đọc một cái địa chỉ xong, sau đó hướng về phía anh mà nói, "Ừm, để em tự về được rồi, anh không cần phải tiễn em..."
"Không sao, anh đi cùng em." Trình Dật nói xong liền mở cửa sau của xe ra, sau đó ngồi xuống cạnh cậu. Tuy chỉ có 6 chữ thế nhưng lại hung hăng gõ một cái thật mạnh vào trái tim nhỏ bé của Đoàn Nghị Quân, nhất thời khiến nó nhảy loạn lên thình thịch.
Đây là lần đầu tiên hai người ở gần nhau như vậy, rõ ràng là một đoạn đường rất ngắn, ngày hôm nay lại khiến cho Đoàn Nghị Quân cảm thấy dường như nó cứ dài đằng đẵng, dường như mỗi phút mỗi giây đều bị phóng đại ra không ít. Thế nhưng đồng thời trong lòng lại vừa hy vọng đoạn đường này có thể lại xa một chút rồi xa thêm một chút nữa... Chờ đến khi tỉnh táo lại, cậu mới phải chấp nhận rằng sự thực là đoạn đường này quá ngắn!
"Hẳn là mấy ngày nay anh sẽ khá bận rộn, không biết có thời gian để tới tìm em hay không nữa."
"Hửm? À." Đoàn Nghị Quân cúi thấp đầu không biết đang suy cái gì. Thấy cậu mang bộ dạng này, đột nhiên Trình Dật bật cười, sau đó nhịn không được mà đưa tay lên xoa xoa đầu cậu.
Cả người Đoàn Nghị Quân cứng đờ một chút, không nghĩ tới anh sẽ chạm vào mình, thế nhưng cậu cảm thấy một chút cũng không chán ghét, tay của nam nhân vừa lớn lại ấm áp, sờ sờ khiến cậu rất thoải mái.
Trình Dật cảm thấy bản thân mình đã nghiện xoa đầu cậu rồi, hồi lâu cũng không có buông tay, một bên quấn lấy một vài lọn tóc của cậu, "Dù sao anh cũng là đang đi công tác, bất quá em yên tâm, chờ sau khi anh làm xong, nhất định sẽ gọi điện thoại cho em."
"Dạ..." Đoàn Nghị Quân đỏ mặt, không khác gì một cô vợ nhỏ mà gật đầu. Tài xế phía trước cảm thấy có chút quỷ dị, ông liếc mắt nhìn bọn họ thông qua kính chiếu hậu... Thanh niên thời đại mới a, càng ngày ông càng xem không hiểu rồi.
Đoàn Nghị Quân mãi cho đến khi trở lại gian phòng của mình vẫn còn có chút mơ màng, anh thật sự rất ôn nhu a! Chưa từng có một người nam nhân đối với mình săn sóc quá như vậy, nhà cậu rất gần thế nhưng lại kiên quyết muốn đưa cậu về, sau đó tự mình trở lại khách sạn, bất quá cậu là một nam sinh nha, anh cũng không cần phải lịch sự chu đáo như vậy... Nghĩ đến chuyện có khả năng anh cũng sẽ đối xử với nữ sinh như vậy, cậu lại cảm thấy ngực có chút ê ẩm rồi. Ở trên giường lăn qua lộn lại đều ngủ không được.
Mở game ra liền phát hiện có một cái thông báo, có người tặng một bộ trang bị cho mình? Nhấn mở ra, Đoàn Nghị Quân không nghĩ tới sẽ là Ma Dực tặng cậu, hơn nữa đây chính là bộ trang bị khi đang dùng cơm cậu thuận miệng nói ra đó nha! Cả người Đoàn Nghị Quân đều bị chấn động đến ngây ngốc, mặc dù không phải trước đây đại thần chưa từng tặng trang bị cho cậu... Mà là... Loại cảm giác được người khác quan tâm này... Chính là lần đầu tiên cậu được cảm nhận nha!
"Hoàn hảo, ban ngày anh cũng có ngủ qua." Đoàn Nghị Quân gật đầu, lúc này món ăn mà hai người gọi lên ban nãy cũng đã được bưng lên kha khá. Nhìn đĩa bò bít tết, nhất thời hai người cũng không có nói chuyện tiếp, tuy vậy bầu không khí xung quanh vẫn rất tuyệt. Mặc dù không nói gì, nhưng dường như cũng không có cảm giác xấu hổ như cậu đã tưởng tượng. Hơn nữa đối phương lại rất chu đáo, rõ ràng bản thân mình đã nỗ lực che giấu nhưng dù vậy anh vẫn nhận ra, "Nếu như không thích ăn cơm Tây, lần sau chúng ta sẽ đi ăn món Trung, anh biết có mấy nhà hàng tốt lắm."
Đoàn Nghị Quân nghe lời anh nói, cảm thấy có chút ngượng ngùng, "Không sao đâu... Em cái gì cũng đều có thể ăn được... Được rồi, anh rất quen thuộc nơi này sao?"
"Cứ coi như là vậy đi, thỉnh thoảng anh cũng sẽ đến đây, công ty có một chi nhánh trong thành phố này."
"À! Thì ra là vậy a." Hiện tại Đoàn Nghị Quân mới phát hiện mình không rõ anh đang làm nghề gì, nhưng nếu đi hỏi anh vấn đề này thì cậu lại cảm thấy mình có hơi đường đột, ngẫm lại vẫn là vội nuốt lời đã ra khỏi khóe miệng trở về.
"Ừm... Sao anh lại chơi game... Ý em không phải như vậy, chính là nhìn dáng vẻ của anh, không quá giống như..."
Nghe được Đoàn Nghị Quân nói, Trình Dật nở nụ cười, "Kỳ thực vừa mới bắt đầu...Anh không thể không chơi, bất quá đến sau này mới phát hiện thật sự chơi rất vui."
Không thể không chơi? Đoàn Nghị Quân cảm thấy có chút kỳ quái, "Là bị bạn bè kéo vào chơi sao?"
"Ừm... Cứ coi là vậy đi..."
Đoàn Nghị Quân gật đầu, cũng không có hỏi thêm gì nữa.
"Còn em?"
"Hửm?" Không nghĩ tới đột nhiên đại thần lại hỏi mình, Đoàn Nghị Quân ngượng ngùng đến mức không dám nhìn anh, cậu có thể nói là bởi vì anh nên mình mới chạy đi chơi sao... Chuyện này thật mất thể diện mà...
"Em thấy có rất nhiều bạn học chơi... Cho nên... Kỳ thực trò này thiết kế thật khá, tạo hình nhân vật rất đẹp hơn nữa chính mình có thể tự do thiết lập, đột phá rất nhiều giới hạn trước đây, phong cảnh có độ chân thật cực cao, có thể khiến cho người chơi nhập vào nhân vật, không những nam sinh mà còn có rất nhiều nữ sinh cũng thích chơi trò này, với lại trước đây em được thấy qua một trang bị thực sự rất chói mắt! Em vẫn luôn nhớ rõ nó..." Khi nhắc đến vấn đề này, Đoàn Nghị Quân liền nhịn không được mà nói một đống lớn, Trình Dật vẫn luôn ở bên cạnh, gương mặt mang theo nét mỉm cười yên lặng lắng nghe cậu nói, rất rõ ràng đây không phải là chỉ nghe cho có lệ, mà là thật sự rất nghiêm túc lắng nghe Đoàn Nghị Quân.
"Vậy em nghĩ nó có khuyết điểm nào không?"
"Hử? Tạm thời còn chưa có phát hiện..."
"Là như vậy sao, bất quá em không cảm thấy có thể toàn tức sẽ tốt hơn trò này sao?"
Toàn tức: một dạng khác của game online nhưng có phần hiện đại hơn, thay vì sử dụng máy tính như bình thường thì đối với toàn tức chúng ta có thể sử dụng khoang thuyền hoặc mũ giáp, người chơi sẽ bước vào một không gian ảo với độ chân thật không khác gì hiện thực (các bạn hãy liên tưởng tới cảm giác khi xem phim 3D nha)
Nhất thời Đoàn Nghị Quân sửng sốt, sau đó nở nụ cười, "Toàn tức... Khá là xa vời... Bây giờ còn chưa có mà ha? Em thấy trò này đã rất tốt rồi!"
"Ừm." Trình Dật gật đầu, cũng không có nói thêm gì nữa, cúi đầu cắt một miếng thịt bò xinh xắn cho vào trong miệng.
Đột nhiên Đoàn Nghị Quân cảm thấy mình nói hơi nhiều, cậu có chút ngượng ngùng, sau đó cúi đầu ăn tiếp.
Ăn xong bữa cơm đã đến 10h, mặc dù ngày mai là chủ nhật, thế nhưng đêm nay vẫn là nên về sớm một chút nha...
"Ừm..." Hai người ra khỏi nhà hàng, khách sạn đã ở ngay phía trước, Đoàn Nghị Quân không biết là có nên đi cùng anh đến nơi khác nữa không, hay là nên cáo biệt tại đây.
Trình Dật nhìn đồng hồ đeo tay một chút, "Ngày hôm nay đã khá trễ rồi, trước tiên để anh đưa em về nhà đi, trong khoảng thời gian này anh đều ở tại khách sạn Duy Tâm."
"À... Dạ..." Nghe thấy đối phương muốn đưa cậu về nhà, Đoàn Nghị Quân cũng không biết tại sao, cậu vừa thở phào nhẹ nhõm đồng thời lại có chút mất mát, bất quá ngẫm lại chính mình mới là không bình thường đi, anh làm như vậy là đúng rồi nha, bất quá bọn họ chỉ là bạn trên mạng lần đầu gặp nhau, hơn nữa đã trễ thế rồi...
Trình Dật rất tùy ý đón một chiếc taxi, sau đó gọi Đoàn Nghị Quân đi tới, cậu đọc một cái địa chỉ xong, sau đó hướng về phía anh mà nói, "Ừm, để em tự về được rồi, anh không cần phải tiễn em..."
"Không sao, anh đi cùng em." Trình Dật nói xong liền mở cửa sau của xe ra, sau đó ngồi xuống cạnh cậu. Tuy chỉ có 6 chữ thế nhưng lại hung hăng gõ một cái thật mạnh vào trái tim nhỏ bé của Đoàn Nghị Quân, nhất thời khiến nó nhảy loạn lên thình thịch.
Đây là lần đầu tiên hai người ở gần nhau như vậy, rõ ràng là một đoạn đường rất ngắn, ngày hôm nay lại khiến cho Đoàn Nghị Quân cảm thấy dường như nó cứ dài đằng đẵng, dường như mỗi phút mỗi giây đều bị phóng đại ra không ít. Thế nhưng đồng thời trong lòng lại vừa hy vọng đoạn đường này có thể lại xa một chút rồi xa thêm một chút nữa... Chờ đến khi tỉnh táo lại, cậu mới phải chấp nhận rằng sự thực là đoạn đường này quá ngắn!
"Hẳn là mấy ngày nay anh sẽ khá bận rộn, không biết có thời gian để tới tìm em hay không nữa."
"Hửm? À." Đoàn Nghị Quân cúi thấp đầu không biết đang suy cái gì. Thấy cậu mang bộ dạng này, đột nhiên Trình Dật bật cười, sau đó nhịn không được mà đưa tay lên xoa xoa đầu cậu.
Cả người Đoàn Nghị Quân cứng đờ một chút, không nghĩ tới anh sẽ chạm vào mình, thế nhưng cậu cảm thấy một chút cũng không chán ghét, tay của nam nhân vừa lớn lại ấm áp, sờ sờ khiến cậu rất thoải mái.
Trình Dật cảm thấy bản thân mình đã nghiện xoa đầu cậu rồi, hồi lâu cũng không có buông tay, một bên quấn lấy một vài lọn tóc của cậu, "Dù sao anh cũng là đang đi công tác, bất quá em yên tâm, chờ sau khi anh làm xong, nhất định sẽ gọi điện thoại cho em."
"Dạ..." Đoàn Nghị Quân đỏ mặt, không khác gì một cô vợ nhỏ mà gật đầu. Tài xế phía trước cảm thấy có chút quỷ dị, ông liếc mắt nhìn bọn họ thông qua kính chiếu hậu... Thanh niên thời đại mới a, càng ngày ông càng xem không hiểu rồi.
Đoàn Nghị Quân mãi cho đến khi trở lại gian phòng của mình vẫn còn có chút mơ màng, anh thật sự rất ôn nhu a! Chưa từng có một người nam nhân đối với mình săn sóc quá như vậy, nhà cậu rất gần thế nhưng lại kiên quyết muốn đưa cậu về, sau đó tự mình trở lại khách sạn, bất quá cậu là một nam sinh nha, anh cũng không cần phải lịch sự chu đáo như vậy... Nghĩ đến chuyện có khả năng anh cũng sẽ đối xử với nữ sinh như vậy, cậu lại cảm thấy ngực có chút ê ẩm rồi. Ở trên giường lăn qua lộn lại đều ngủ không được.
Mở game ra liền phát hiện có một cái thông báo, có người tặng một bộ trang bị cho mình? Nhấn mở ra, Đoàn Nghị Quân không nghĩ tới sẽ là Ma Dực tặng cậu, hơn nữa đây chính là bộ trang bị khi đang dùng cơm cậu thuận miệng nói ra đó nha! Cả người Đoàn Nghị Quân đều bị chấn động đến ngây ngốc, mặc dù không phải trước đây đại thần chưa từng tặng trang bị cho cậu... Mà là... Loại cảm giác được người khác quan tâm này... Chính là lần đầu tiên cậu được cảm nhận nha!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook