Cửu Thiên Cực Kiếm
-
Chapter 785
Chương 785. dấu hiệu đảm bảo
Thanh Thành Phái.
Tế đàn.
Cảnh tượng này làm cậu nhớ đến những đám mây cậu nhìn thấy ở nhà kho Ngọa Long Trang khi ấy.
Chẳng lẽ Cửu Thiên Huyền Nữ đã xuất hiện?
Trái tim cậu đập liên hồi như gióng trống.
Trong chớp mắt, đám mây đang phủ tấm gương đồng đã lan ra ngoài.
Từ đường nhỏ chẳng mấy chốc đã bị mây che kín.
Uyên Xích Hà không vội di chuyển và đứng yên đợi mây tan.
Bỗng nhiên, một cơn gió từ đâu đó thổi tới, mây mù lại tan đi như chưa từng xuất hiện
'Hả!'
Uyên Xích Hà giật mình nhìn xung quanh.
Rõ ràng cậu đang ở trong từ đường, nhưng bao quanh cậu lúc này là một biển mây rộng lớn.
Cậu nhanh chóng sử dụng Thông Thiên Nhãn (通天眼) vì nghĩ đây chỉ là chú thuật.
Nhưng kết quả là cậu đang thực sự ở trên mây.
Khi cậu nhìn quanh với vẻ mặt ngơ ngác, Cửu Thiên Huyền Nữ bất ngờ xuất hiện trước mặt.
Uyên Xích Hà nhìn chằm chằm vào khuôn mặt quen thuộc của Cửu Thiên Huyền Nữ, rồi hỏi như để xác nhận.
“Cửu Thiên Huyền Nữ, là người sao?”
"Đúng vậy. Ta là Cửu Thiên Huyền Nữ, người đã dạy cho con Cửu Thiên Cực Kiếm ở nhà kho Ngọa Long Trang đây.”
“Tại sao bây giờ người mới đến chứ? Ta đã gọi người khản cổ trên tế đàn ở Thanh Thành Sơn đấy!”
“Có việc gì mà con lại gọi tên ta tuyệt vọng như vậy?"
Lúc này Uyên Xích Hà mới sực tỉnh lại.
Bây giờ không phải là lúc để trách khứ.
“Con nghe nói hài tử sắp chào đời của con đã bị vấy bẩn bởi ‘nghiệp chướng của cõi dục giới Phạm thiên’. Điều đó là sự thật sao?”
"Đúng vậy."
"Tại sao chứ? Chúng con đã trở lại thế giới này, vậy tại sao hài tử của con lại phải gánh chịu nghiệp của Phạm thiên dục giới chứ?”
“Đó là vì mối quan hệ giữa con và Mai Hạc.”
“Mai Hạc ư?”
Uyên Xích Hà nhìn Cửu Thiên Huyền Nữ với vẻ mặt ngơ ngác.
Hài tử của cậu thì có liên quan gì đến Mai Hạc chứ?
“Thấy con quá thương xót Mai Hạc nên Đại Tự Tại Thiên đã tác thành cho điều ước của cô ấy.”
“Điều ước của Mai Hạc là gì vậy?”
“Tất nhiên là được giải thoát khỏi cõi dục giới Phạm Thiên.”
“Không, nhưng mà mong muốn của Mai Hạc có liên quan gì đến nghiệp chướng của hài tử chứ?”
Một nụ cười nở trên môi Cửu Thiên Huyền Nữ.
“Đại Tự Tại Thiên đã đặt nguyên thần của Mai Hạc vào hài tử của con. Bằng cách mượn cơ thể của đứa bé, Mai Hạc đã có thể thoát khỏi Phạm Thiên Dục Giới.”
"Sao ạ?"
Giọng của Uyên Xích Hà trở nên sắc bén.
Mặc dù không biết nguyên thần là gì nhưng cậu vẫn không khỏi ngạc nhiên khi nghe thấy Đại Tự Tại Thiên đã đặt thứ gì đó vào người đứa trẻ.
“Nguyên Thần là gì vậy?”
“Nguyên thần giống như chân như (眞如) vậy. Có thể nói nó là nền tảng của vũ trụ và là nguồn gốc của Mai Hạc. Đó là cách điều ước của Mai Hạc được tác thành.”
“Vậy còn hài tử của chúng con thì sao? Điều gì sẽ xảy ra với đứa trẻ nếu nó bị nguyên thần của Mai Hạc chiếm hữu?”
“Không cần lo lắng. Bởi vì Đại Tự Tại Thiên không làm điều gì có hại cho con người đâu. Nguyên thần của Mai Hạc là một trái tim vô cùng tốt bụng, đây thực sự là một điều may mắn đối với đứa trẻ đấy ”.
“Vậy bản chất tốt của Mai Hạc đã được truyền sang đứa bé sao ạ?”
"Phải."
“Vậy thì ‘nghiệp chướng của cõi dục giới Phạm thiên’ là gì chứ?”
“Phạm Thiên Dục Giới là một thế giới được tạo ra bởi Đại Tự Tại Thiên và có trật tự mạnh mẽ. Trật tự đó sẽ cố gắng ngăn chặn nguyên thần của Mai Hạc trốn thoát.”
“Đây là điều mà Sáng Thế Thần Đại Tự Tại Thiên đã làm sao?”
“Nhưng người tạo ra trật tự của Phạm Thiên Dục Giới cũng chính là Sáng Thế Thần. Nói cách khác, ý chí xung đột của Sáng Thế Thần đã dẫn đến xung đột về nguyên thần của Mai Hạc.”
“… … .”
Chỉ khi đó cậu mới có thể hiểu được bản chất thật sự của cái gọi là ‘nghiệp’ đã truyền sang đứa trẻ.
“Vậy là Phạm Thiên Dục Giới đang cố gắng chiếm lấy nguyên thần của Mai Hạc sao?”
“Nhưng nguyên thần của Mai Hạc đã hòa tan vào nguyên thần của đứa trẻ và trở thành một thể. Nếu cứ để nguyên như vậy thì sức mạnh của Phạm Thiên Dục Giới sẽ lấy đi nguyên thần của đứa bé.”
"Ôi trời! Đúng là điên mà … . Phải có cách nào để ngăn chặn điều đó chứ? Con phải làm thế nào đây?”
“Trước khi đứa bé chào đời, hãy dùng 8 Cửu Thiên Kiếm Linh trấn giữ tám phương của biệt cung, chỉ để lại một để ngăn chặn Phạm Thiên dục giới. Khi nguyên thần của đứa bé đã ổn định theo trật tự của thế giới này, nó cũng sẽ buông bỏ Phạm Thiên dục giới.”
“Làm sao biết được nguyên thần của đứa trẻ đã ổn định trong trật tự của thế giới này hay chưa ạ?”
“Khi sức mạnh của Phạm Thiên Dục Giới biến mất thì tức là nó đã ổn định.”
“Ý người là phải cố giữ cho đến khi sức mạnh của Phạm Thiên Dục Giới biến mất sao?”
"Đúng vậy."
Uyên Xích Hà không đáp lời mà chỉ cúi xuống đất với vẻ mặt đăm chiêu.
Đó là vì cậu chưa thể sử dụng Linh khí và Cửu Thiên Kiếm Linh.
“Người bảo con phải trấn giữ bát phương bằng Cửu Thiên Kiếm Linh và ngăn chặn sức mạnh của Phạm Thiên dục giới, nhưng mà… … .”
Trước khi cậu kịp nói xong, Cửu Thiên Huyền Nữ đã đáp lời.
“Ở thế giời này, linh khí và Cửu Thiên Kiếm Linh không di chuyển theo ý muốn của con đúng chứ.”
“Vâng, nhưng mà tại sao vậy ạ?”
“Trật tự của thế giới này chứa đựng ‘ý muốn của vị Thần’ đã tạo ra thế giới này, và nõ cũng sẽ ngăn cản bất kỳ người nào muốn đi lệch khỏi trật tự đó.”
“Vậy thì trật tự của thế giới này có thể đối phó được với sức mạnh của Phạm Thiên Dục Giới không ạ?”
“Sức mạnh của Phạm Thiên Dục Giới không thể bị chặn lại bởi vì đây là một thế giới cao hơn thế giới này.”
“Vậy ý người là con phải hành động đúng không?”
"Đúng vậy. Rồi đến cuối cùng trật tự của thế giới này cũng sẽ công nhận linh khí và Cửu Thiên Kiếm Linh của con. Bởi vì trật tự của thế giới này cũng phải bảo vệ sự sống của đứa bé. Nếu sức mạnh của Phạm Thiên Dục Giới xâm chiếm, nó sẽ thỏa hiệp để bảo vệ trật tự của thế giới này.”
“Vậy ý người là chúng ta chỉ cần đợi cho đến khi sức mạnh của Phạm Thiên Dục Giới xâm chiếm sao?”
“Nếu chỉ là chuyện đơn giản như vậy thì con nghĩ liệu Thái Nhất Thần có nhúng tay vào không?”
Uyên Xích Hà ngơ ngác nhìn Cửu Thiên Huyền Nữ.
Thời gian đang ngày càng gấp rút, còn đầu cậu thì cứ quay mòng mòng.
“Phải có một vị thần đứng ra đảm bảo rằng con sẽ không làm tổn hại đến trật tự của thế giới này bằng linh khí và Cửu Thiên Kiếm Linh.”
"À! Vậy là Thái Nhất Thần muốn đứng ra đảm bảo cho con sao?”
"Đúng vậy."
“Nhưng tại sao Thái Nhất Thần lại muốn đứng ra đảm bảo cho con, một người mà ngài ấy không hề quen biết chứ?”
“Chắc chắn ngài ấy muốn trao đổi điều gì đó. Ngay cả Thần cũng không bao giờ ban tặng điều ước miễn phí bao giờ đâu.”
“Nhưng Cửu Thiên Huyền Nữ người đã cho con rất nhiều mà không mong đợi bất cứ điều gì từ con mà?”
“Nếu ta muốn thứ gì đó từ con, con có đồng ý không?”
Đáp lại câu hỏi của Cửu Thiên Huyền Nữ, Uyên Xích Hà sẵn sàng gật đầu.
"Tất nhiên rồi. Làm sao con có thể từ chối yêu cầu của người được chứ?”
“Haha! Xin đa tạ."
“Vậy…. Cửu Thiên Huyền Nữ người có đảm bảo cho con không?”
"Con muốn ta đảm bảo cho sao?"
"Vâng."
“Vậy thì ta sẽ đảm bảo điều đó cho con. Hãy hứa với ta rằng con sẽ không sử dụng linh khí của mình và Cửu Thiên kiếm linh vào việc xấu.”
"Con xin hứa."
Uyên Xích Hà gật đầu mạnh mẽ.
Cửu Thiên Huyền Nữ nhìn chằm chằm vào mắt cậu, sau đó chậm rãi đặt tay lên trán cậu và nói.
“Đây là dấu hiệu đảm bảo của ta dành cho con. Bây giờ quay lại đi.”
Vừa nói, Cửu Thiên Huyền Nữ vừa đẩy nhẹ trán Uyên Xích Hà.
'Ơ?'
Ngay sau đó, Cửu Thiên Huyền Nữ đột nhiên ngã về phía sau.
Không, là cậu ngã xuống dưới mới đúng.
thịch.
Đôi mắt của Uyên Xích Hà mở to trước cú sốc xuyên qua đại não.
Rõ ràng cậu đang đứng trước gương đồng, nhưng sao bây giờ lại nằm trên mặt đất?
Cậu nhanh chóng đứng dậy khỏi chỗ ngồi và liếc nhìn xung quanh.
Vẫn là từ đường nhỏ hẹp đó….
Uyên Xích Hà lập tức quay sang tìm chiếc gương đồng, và đúng như dự đoán, nó vẫn được dựng đứng trên bức tường, thoạt nhìn không có điều gì khác lạ.
'Quái thật. Mình ngủ quên à?'
Cậu gãi gãi đầu và bước tới trước gương.
"Hả? Cái này là cái gì?"
Có một hình xăm kỳ lạ được khắc ngay chính giữa trán cậu.
Một cách muộn màng, ý nghĩ về ‘dấu hiệu đảm bảo’ mà Cửu Thiên Huyền Nữ vừa nói lướt qua tâm trí cậu.
Cậu thử nhổ nước bọt ra tay và ra sức lau mạnh mấy lần, nhưng ngược lại dấu ấn lại càng rõ nét.
Cậu vỗ vỗ vào trán rồi rời khỏi từ đường.
Không giống như lúc trước, bước chân của cậu trên đường trở về biệt cung nhẹ nhàng như đang bay.
***
Biệt cung Thượng Thanh Cung.
Thẩm Thống thấp thỏm không yên, không ngừng đi qua đi lại ở sân trước.
Vừa nhìn thấy Uyên Xích Hà, đôi mắt lão đã trợn to.
"Công tử? Không phải ngài nói sẽ đến Thiên Tư Động sao?”
“Ừm, nhưng giờ không cần đến nữa.”
"Tại sao chứ? Ngài không định dâng Thái Nhất Tiếu à?”
"Ờ."
Thẩm Thống nheo mắt khi nhìn vào sắc mặt kỳ lạ của Uyên Xích Hà.
“Trông sắc mặt của ngài tươi sáng quá đây, không lẽ ngài đã gặp được Cửu Thiên Huyền Nữ hả?”
"Chính xác. Trên đường đến Thiên Tư Động, ta đã nhìn thấy một từ đường. Ở đó ta đã tình cờ gặp được Cửu Thiên Huyền Nữ. Ờm…mà có lẽ không phải tình cờ đâu.”
“Vậy vấn đề ‘nghiệp chướng của Phạm thiên dục giới’ đã được giải quyết chưa?”
"Giải quyết sao? Không, đây mới chỉ là sự khởi đầu thôi.”
“Ý công tử là sao chứ?”
“Khi đứa bé chào đời, sức mạnh của Phạm Thiên Dục Giới cũng sẽ được hữu hình hóa và xuất hiện. Chỉ cần chặn lại nó cho đến khi nó tự biến mất là được rồi.”
“Sức mạnh của Phạm Thiên Dục Giới? Nhưng công tử và gia mẫu không thể sử dụng linh khí hay Cửu Thiên Kiếm Linh mà?
Sau đó Uyên Xích Hà đưa tay chỉ vào trán.
“Thấy gì không?”
“Giờ ngài còn tâm trạng đi xăm hình à?”
“Hừ. Đó là một lời bảo đảm mà Cửu Thiên Huyền Nữ đã trao cho ta.Có thứ này thì ta có thể sử dụng linh khí và kiếm linh được rồi.”
"Thật sao? Vậy còn ta và gia mẫu thì sao?”
“Có vẻ như linh khí và kiếm linh là sự tồn tại lệch đi rất nhiều so với trật tự của thế giới này. Nếu không có sự bảo đảm từ Thần thì sẽ không thể sử dụng chúng”
"Ồ!"
Thẩm Thống nhìn trán Uyên Xích Hà với ánh mắt ghen tị.
Một hình thù kỳ lạ có kích thước bằng ngón tay cái đang tỏa ra ánh sáng nhẹ nhàng trong bóng tối.
"Có vị thần nào có thể đảm bảo cho Thẩm lão chứ? Trả lời câu đó trước đi.”
"Ta chưa nghĩ ra ai."
“Thì đó. Ta đã nói rồi mà. Đây là dấu hiệu đảm bảo mà Cửu Thiên Huyền Nữ ban cho ta. Và điều kiện tiên quyết là mối quan hệ của ta và người đủ lòng tin để có thể đứng ra đảm bảo.”
Ngay cả Thẩm Thống cũng không thể bác bỏ những lời đó.
Cả đời lão chưa bao giờ tin vào Thần, tay cũng đã nhuốm máu không biết bao nhiêu người từ già tới trẻ.
Uyên Xích Hà vỗ nhẹ vào bờ vai rũ xuống của Thẩm Thống.
“Đừng buồn. Chú ý giữ sức khỏe đi. Hơn nữa, cho dù không sử dụng được linh khí thì lão vẫn mạnh hơn cả những Chưởng Môn Nhân của thất phái nhất môn mà?
“Nhưng muốn sử dụng công pháp của Thiên Lôi Tông thì phải có linh khí… … .”
“Không phải là hoàn toàn không thể sử dụng đúng chứ? Chỉ là sẽ mất chút thời gian để lấy lại sức mạnh vốn có thôi.”
Thẩm Thống nhún vai cam chịu.
Bởi lão cũng biết việc ‘nhận được sự bảo đảm từ Thần’ khó đến mức nào.
Cơn đau chuyển dạ của Nam Cung Nhiên bắt đầu đột ngột và kéo dài cho đến tận bình minh.
Vì điều này, Uyên Xích Hà và Thẩm Thống đã phải thức suốt đêm ở sân trước biệt cung.
Đến tận giữa giờ Dần (4 giờ sáng)....
Khi những ánh sao bắt đầu lặn dần, một tiếng khóc lớn của trẻ thơ vang lên từ phía biệt cung.
Cùng lúc đứa trẻ cất tiếng khóc đầu đời, mây đen cũng kéo đến che kín bầu trời phía trên biệt cung.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook