Cửu Đại Dị Thuật
-
Chapter 2 - Trộm Linh Chi
Chương 2. Trộm Linh Chi
Một lát sau, thất khiếu của cả ba mươi tên thổ phỉ đồng loạt chảy máu, bọn chúng ngã nhào từ trên ngựa xuống.
Cơn mưa to vẫn đang ào ào trút xuống, rơi xuống mặt đất tụ lại thành dòng sông máu, cả thôn làng đều bị huyết quang bao phủ...
Chẳng biết đã qua bao lâu, một lão già lưng còng từ từ bước tới. Đối diện với thảm cảnh của thôn làng trước mặt, lão già chậm rãi lắc đầu.
“Tạo nghiệp.”
Chỉ thấy lão già từ từ ngồi xuống, lấy một lệnh bài đen như mực ra, chẳng biết đang lầm bầm điều gì trong miệng. Ít lâu sau, lão ta như biến thành một người khác, nơi mi tâm mọc ra con mắt thứ ba, trông rất giống Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân trên thiên giới.
Lão liên tục dùng con mắt thứ ba liếc nhìn quanh thôn trang, thấy rất nhiều oan hồn đang lang thang khắp nơi. Lúc lão ta đang chuẩn bị siêu độ cho bọn họ thì đôi kim đồng bừng sáng đã quấy nhiễu việc lên đồng của lão.
Lão ta đã nhặt được hài tử may mắn sống sót đó từ trong dòng sông máu và núi xác chất chồng.
“Gọi ngươi là Cửu Tuệ Hòa vậy!”
Lão già lẩm bẩm...
Mười sáu năm sau, người Nhật Bản kéo tới chiếm giữ thành Phụng Thiên.
“Khói lửa bập bùng, thôn xóm hoang tàn, hàng trăm ngàn người tan cửa nát nhà, lang thang, khóc lóc trên đường.”
Lúc này, Cửu Tuệ Hòa đã lên mười sáu.
Kể từ lúc Cửu Tuệ Hòa biết chuyện đến nay, bọn họ luôn sống trong một ngôi miếu đổ nát. Nát thì đúng là có hơi nát đấy nhưng may mà đồ đạc lại rất đầy đủ, Cửu Tuệ Hòa cũng chẳng cảm thấy có gì không hài lòng, chỉ cần có thể ở cùng lão đầu tử là được.
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Mới đầu, cuộc sống của bọn họ cũng tạm ổn, lão đầu tử luôn mang theo đồ tốt về nhưng sau này lão lại ngã bệnh, gánh nặng cuộc sống đổ ập lên tấm lưng của Cửu Tuệ Hòa.
Cửu Tuệ Hòa bắt đầu học ít “bản lĩnh” của bọn ăn mày, dựa vào khả năng trộm cắp đó, hắn trộm bên này một ít, thó bên kia một bụm để mua thuốc chữa bệnh cho lão đầu tử.
“Tiểu Cửu, hôm nay ngươi kiếm được bao nhiêu tiền?” Tiểu Tả tựa vào bậc thềm, xoa xoa vết máu bầm trên mặt.
“Chẳng được bao nhiêu hết, chỉ vừa đủ mua thuốc cho lão đầu tử nhà ta thôi.” Cửu Tuệ Hòa lắc lư gói thuốc trong tay với nói Tiểu Tả.
“Đến lúc nào bệnh của Tam Nhãn gia gia mới khỏe lên được vậy?” Tiểu Tả cũng tỏ vẻ lo lắng, khi trước Tam Nhãn gia gia thường xuyên mua kẹo hồ lô cho bọn chúng ăn, chúng cũng hy vọng gia gia sẽ mau chóng khỏe lại.
Nghe được điều này, gương mặt Cửu Tuệ Hòa cũng toát lên sự lo lâu, “Không nói với các ngươi nữa, ta về sắc thuốc cho lão đầu tử đã.”
Sau khi tạm biệt chúng bạn, Cửu Tuệ Hòa gia tăng tốc độ bước chân.
“Lão đầu tử, ta về rồi đây.” Cửu Tuệ Hòa đẩy cánh cổng gỗ mục nát ra, lập tức nhìn thấy một ông lão gương mặt xanh xao ngồi trước chiếc nồi đá, đang nấu thứ gì đó.
Nghe thấy giọng nói của hắn, lão cố gắng nở một nụ cười, “Ta đang nấu ít cháo lỏng.”
Chỉ sáu từ ngắn ngủi thôi đã phí hết toàn bộ sức lực của lão. Lão tựa vào vách tường, khép hờ mắt nhìn Cửu Tuệ Hòa.
“Chẳng phải ta đã bảo lão đừng phí sức vào mấy việc này sao? Lão dưỡng bệnh cho tốt, mọi thứ có ta lo.” Cửu Tuệ Hòa lấy hai chiếc bát đất nung từ bên cạnh ra, rót một bát cho lão đầu tử trước rồi đút cho lão từng chút một.
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Chưa ăn được mấy miếng, lão đã không thể nuốt thêm được nữa. Cửu Tuệ Hòa đặt chiếc bát xuống, lấy gói thuốc rồi chạy ra sau phòng bắt đầu sắc thuốc.
Bởi vì chẳng còn bao nhiêu tiền dư dả để chữa bệnh cho lão đầu tử, chút tiền Cửu Tuệ Hòa trộm được chỉ đủ mua ít thuốc kéo dài mạng sống cho lão, song suy cho cùng thì trị ngọn không trị được gốc. Vốn dĩ bệnh tình lão cũng dễ chữa thôi nhưng càng kéo dài lại càng nghiêm trọng thêm. Bây giờ cho dù Cửu Tuệ Hòa gom góp đủ tiền thì cũng chẳng có y quán nào dám nhận người bệnh như thế. Những đại phu kia không cách nào chữa khỏi được cho lão, sợ lão chết trong y quán của mình sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng.
Cửu Tuệ Hòa nghe ngóng khắp nơi, mọi phương thuốc dân gian đều đã từng thử qua, song vẫn chẳng thấy khởi sắc. Tình cờ một lần, hắn nghe một người được mệnh danh là thần y nói:
- Linh chi nơi thâm sơn có thể chữa được bách bệnh, chỉ cần vẫn còn một hơi thở là có thể giúp người bệnh có chuyển biến tốt.
Vì vậy, Cửu Tuệ Hòa bắt đầu nghe nóng thông tin về Thâm Sơn Linh Chi. Làm một tên ăn mày chẳng có lợi ích gì ngoài việc tin tức nhanh nhạy. Chỉ mới nửa tháng thôi hắn đã nghe ngóng được tin chính xác, khoảng thời gian trước một thương thân của Phụng thành mua được một gốc Linh Chi, vì muốn cầu xin Trương đại soái che chở nên hắn đã tặng gốc Linh Chi ấy cho Trương đại soái làm quà.
Bây giờ gốc Linh Chi ấy đang ở trong phủ Trương đại soái nhưng thường ngày phủ đại soái canh gác nghiêm ngặt, nào phải nơi mà lũ tiểu tặc như hắn có thể xông bừa vào.
Hắn có thể đợi nhưng lão đầu tử thật sự không chờ được nữa, còn không lấy được gốc Linh Chi kia thì việc tổ chức tang sự cũng chỉ là chuyện của mấy ngày nữa thôi. Cho dù thế nào, cho dù có phải bù cả mạng của Cửu Tuệ Hòa vào thì hắn cũng phải cố gắng thử xem sao.
Chúng bạn của Cửu Tuệ Hòa biết Tiểu Cửu muốn một mình đột nhập phủ đại soái cho nên quyết định cùng đi trộm Linh Chi với hắn...
Mừng giỗ tổ Hùng Vương, tặng 20% giá trị nạp!! Chương trình kéo dài đến hết ngày 13/4!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook