Cùng quân hoan
Chương 46:


“Thích ạ.” Giang Tư Tư hôn lên mặt anh, thấy khóe miệng anh cong lên, “Chỉ là bây giờ em mệt quá…”

Cô nói hàm súc, Giang Hành lại hiểu.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sáng nay anh đè cô xuống, bắn vào sâu trong cô hai lần, đêm qua còn giày vò cô rất lâu.

Sáng sớm kết thúc, anh sảng khoái rút ra khỏi cơ thể cô, mặc quần áo vào rồi chuẩn bị ra khỏi nhà, nhưng lại thấy trên làn da cô trải đầy vết đỏ, cái miệng nhỏ đỏ ửng với cánh môi hơi lật ra ngoài phun ra chất lỏng trắng đục.

Cô bị anh làm cho thế này, anh không đành lòng nhưng đồng thời lại cảm thấy thỏa mãn.

Người đàn ông tây trang giày da khom lưng ôm em gái vào phòng tắm, đặt cô vào bồn tắm nước ấm rửa sạch, ngón tay dài thọc vào trong đường đi, móc hết chất lỏng màu trắng ra.

Anh định rửa sạch cơ thể em gái rồi đi, nhưng lại bị đoá hoa mềm mại giữa hai chân cô cuốn hút.

Anh móc hoa kính thiếu nữ bằng một lý do trong sáng, ngón tay lại moi móc xoay tròn bên trong. Cho đến khi dâm thuỷ tưới lên đầu ngón tay anh, Giang Hành theo bản năng nhìn chằm chằm gương mặt ửng hồng của em gái, ngón tay bỏ vào trong miệng, nhấm nháp hương vị.


Anh khàn khàn nỉ non: “Ngọt quá.”

Giang Tư Tư vừa tiết ra vì bị anh hai cắm ngón tay vào, tư duy mê loạn. Đến khi cô hồi thần lại, cô đã bị người đàn ông bế lên khỏi bồn tắm trong tình trạng ướt đẫm, toàn thân đầy nước, chỉ trong chớp mắt, cô đã bị ném xuống chiếc giường lớn.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô định giãy giụa, nhưng hai chân lại bị bàn tay to của người đàn ông giữ chặt, tách sang hai bên, hoa huyệt hồng hào ướt át lộ ra.

Giây tiếp theo, người đàn ông vùi đầu nhắm ngay nơi đó, dùng sức liếm mút cái miệng nhỏ phía dưới của cô.

Sau đó là cảnh cô khản giọng cự tuyệt.

Giang Hành ngắm nhìn ngũ quan tinh xảo của cô, thấy mặt cô lộ rõ sự mệt mỏi và buồn ngủ.

Anh dịu dàng đặt một nụ hôn nhẹ lên đôi môi đỏ của thiếu nữ, “Dùng tay làm nó bắn ra, nếu không, anh hai sẽ muốn em.”

“Ngoan.” Anh dụ dỗ, lập tức kéo khóa kéo đũng quần xuống, đẩy quần lót ra, dương vật lớn nóng hầm hập và đám lông rậm rạp liền với gốc tức khắc bật ra.

Giang Tư Tư chỉ có thể cố gắng chống người dậy, ngồi trên đùi Giang Hành, ánh mắt e lệ, nhưng hành động lại cực kỳ to gan.

Hai tay thiếu nữ nắm lấy dương vật lớn của đàn ông, di chuyển lên xuống, một tay bọc quy đầu, tay còn lại cọ xát với gốc côn thịt và nắn hai quả trứng màu đen.

Lúc cô vuốt ve dương vật anh, hai tay Giang Hành cũng không nhàn rỗi, chúng mơn trớn toàn thân cô, đùa bỡn ngực cô, hai ngón tay khép lại cắm vào nhục huyệt đưa đẩy.

“Côn thịt lớn lại cắm vào dâm huyệt của cô nhóc dâm đãng, anh hai cho em ăn no chưa? Đồ dâm đãng.” Giang Hành trêu chọc cô, động tác lại rất nhẹ nhàng, “Dâm huyệt của Tư Tư cắn anh hai không buông này.”

“Em lại chảy nhiều nước quá, ngón tay của anh hai không chặn lại được, dùng côn thịt lớn lấp kín được không?” Anh vẫn luôn thèm nhỏ dãi nộn huyệt của em gái, ngón tay cắm rút mạnh hơn, “Côn thịt của anh hai rất to rất thô, cắm vào huyệt mềm của Tư Tư, tuyệt đối… ưm…”

Đầu nấm bỗng chốc bị khoang miệng non mềm ướt nóng bọc lấy mút vào, lỗ chuông bị đầu lưỡi quét qua, Giang Hành đột nhiên ngắt lời.


Bởi vì Giang Tư Tư đang nằm giữa háng anh, hai má lõm vào mút phân thân của anh.

Mấy lời thô tục của Giang Hành thật sự rất khó nghe, Giang Tư Tư nghe mà mặt đỏ tim đập, chỉ mong anh mau bắn ra.

Để cây gậy thịt làm bậy này mau mềm xuống, cô cùng sử dụng cả tay lẫn miệng, đầu lưỡi cọ xát, ngón tay ma sát, không ngoài ý muốn nghe thấy tiếng thở dốc của Giang Hành ngày một trầm thêm, quy đầu trong miệng cô bắt đầu phun ra dịch nhầy sền sệt tanh tưởi.

Cuối cùng, người đàn ông bắn hết tinh hoa vào miệng Giang Tư Tư, cô biết anh mong gì, không muốn dập tắt hứng thú của anh, bèn nuốt thứ trong miệng xuống bụng.

“Mệt mỏi quá.” Cô ngửa người nằm xuống, cơ thể rúc vào trong ổ chăn mềm mại, mở miệng thúc giục: “Sao anh hai vẫn chưa đi làm?”

“Cô nhóc không có lương tâm.” Giang Hành đi chân trần xuống giường, nhét phân thân vào trong quần, đứng ở mép giường cúi đầu nhìn cô, “Đêm nay anh vẫn muốn làm em, làm cho em khóc.”

Trước khi đi, anh còn không quên bóp ngực cô.

“Lưu manh.” Giang Tư Tư khẽ mắng, cô nhìn quanh phòng một vòng, nhìn những tấm ảnh dán trên bốn bức tường, vội vàng trùm chăn lên đầu.

Khụ, mắt không thấy tâm không nghĩ.

Giang Hành đi rồi, Giang Tư Tư ngủ một giấc rất dài, lúc dậy, cô với lấy chiếc điện thoại theo thói quen, trên màn hình bắn ra một tin nhắn mà cô không ngờ tới.

Là tin nhắn của Tống Tầm Phong, nói muộn hẹn gặp cô.


Giang Tư Tư thấy hổ thẹn với Tống Tầm Phong, hôm đó Giang Hành ra tay đánh cậu ta rất mạnh. Giang Tư Tư bị Giang Hành theo dõi sít sao, Giang Hành thích xem điện thoại của cô. Sau khi hai người phát sinh quan hệ, ngay cả áo lót trên người cô cũng do anh tự chọn lựa theo sở thích của mình.

Trong lòng Giang Tư Tư có anh, sẽ không cảm thấy phiền chán hành vi khống chế bá đạo của anh, thậm chí cô còn cảm thấy ngọt ngào.

Cô có thể cảm nhận rõ rằng mình thật sự được anh trai đặt trong lòng, cũng thích cảm giác được anh bóp eo, điên cuồng chiếm hữu, hoà tan.

Giang Tư Tư suy nghĩ mãi, cuối cùng vẫn từ chối lời mời gặp mặt của Tống Tầm Phong. Cô hiểu tính Giang Hành, nếu cô thật sự lén gặp Tống Tầm Phong, người gặp hoạ không chỉ là cô, còn cả Tống Tầm Phong vô tội.

Câu uy hiếp của Giang Hành trong phòng bao chắc chắn không phải câu vui đùa. Có lẽ anh không thể nhẫn tâm với người em gái này, nhưng đối với Tống Tầm Phong không có quan hệ, cô không tin anh sẽ không xuống tay với cậu ta bởi vì đối phương chỉ là một chàng thiếu niên.

Cho nên vì sao phải gặp mặt Tống Tầm Phong chứ? Chuyện này đều không hề có lợi với hai bên.

Giang Tư Tư uyển chuyển bày tỏ cô không có tình cảm với Tống Tầm Phong, sau đó chuyển một số tiền cho Tống Tầm Phong, đây là tiền bồi thường lúc Giang Hành chưa tìm hiểu gì mà đã làm cậu ta bị thương.

Ban đầu thiếu niên không muốn nhận, nhưng thái độ Giang Tư Tư cứng rắn, sau khi năn nỉ ỉ ôi, cuối cùng cậu ta cũng nhận khoản bồi thường này.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương