Cung Nữ Cấp Thấp
-
Quyển 1 - Chương 22: Sóng lớn tiểu tam
Dương Quang điện, Nạp Lan Lạc lười nhác nằm trên giường, bên cạnh hắn là Mộc Mộc cùng Mộc Băng trong y phục cung nữ, không nhanh không chậm quạt mát cho hắn, bây giờ đã đến cuối thu, nhưng nếu tinh tế nhìn qua, sẽ thấy chóp mũi hắn khẽ đổ mồ hôi.
Nạp Lan Lạc mở mắt ra hỏi, âm thanh trầm thấp khàn khàn, giống như vừa mới tỉnh ngủ, "Bao lâu rồi?"
Mộc Mộc chu cái miệng nhỏ nhắn nói, "Gia, giờ Thìn, Hòa Phong nói các đại thần vừa mới hạ triều"
Hắn chậm rãi đứng dậy, khóe miệng nhếch lên, "Đi, đi tìm phiền toái thôi"
Mộc Băng cùng Mộc Mộc bốn mắt nhìn nhau, cùng nhau giật mắt, hai người các nàng đều biết, gần đây Nạp Lan Lạc rất nhàm chán, lúc nào cũng đi gây sự với hoàng đế đại nhân vô cùng rộng lượng kia, đương nhiên, mỗi lần như vậy đều khải hoàn trở về, thắng bại đều rõ!
Âu Dương Hách Thanh đi vào vừa vặn nghe tiếng bọn họ nói chuyện, sắc mặt cực kỳ khó coi, nói "Đi một chút? Đi cái gì mà đi, thân thể ngươi vừa mới khôi phục, tối hôm qua còn không biết sống chết lại "đi dạo" khắp nơi, nếu không phải Âu Dương Hách Thanh ta là thiên hạ đệ nhất thần y, ngươi còn có thể điềm nhiên mà nằm ở chỗ này sao?"
Nạp Lan Lạc cười như không cười nói, "A, theo lời thiên hạ đệ nhất thần y nói, gia đã sớm điềm nhiên như không đứng ở chỗ này rồi, còn cần phải nằm sao?"
Hôm nay Âu Dương Hách Thanh mặc áo lam, trông rất nho nhã, nhưng trên mặt mang vẻ bị nghẹn lại, quả thực rất khó xử, từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ hắn cãi thắng Nạp Lan Lạc, mỗi lần hắn đều có thể bắt lấy cái đuôi của mình để mà nói.
Bởi vì trong mắt mọi người, Nạp Lan Lạc còn có một ngoại hiệu - Nạp Lan độc miệng. Loại miệng lưỡi độc địa này không chỉ gieo họa cho Âu Dương Hách Thanh, phàm làm người nào cùng hắn đấu võ mồm thì đều bị lời nói độc ác của hắn liên tiếp hù dọa cho lui binh!
Gương mặt tuấn tú của Âu Dương Hách Thanh tràn ngập vẻ không cam tâm, tiếp tục nói, "Nếu ta không phải là thiên hạ đệ nhất thần y, giờ khắc này ngươi đang cùng Mạnh bà làm lễ phu thê giao bái rồi"
"Vì sao phải cùng Mạnh bà? Không thể đổi người khác à?" Nạp Lan Lạc lật lọng nói
"Đây là bởi vì miệng lưỡi ngươi quá độc, nếu lên trời làm tiên thì sẽ biến tiên giới thành ma đạo, nếu xuống đất làm quỷ thì cũng có thể khiến quỷ khí hồn phi phách tán, nếu đầu thai thì lại càng sợ làm ô uế đường luân hồi của người khác, tóm lại, trong tam giới này chỉ có mỗi Mạnh bà là có thể thu nhận ngươi!" Âu Dương Hách Thành vừa dứt lời, nội tâm không khỏi tự đắc, đây chính là câu mà hắn phải trầm tư suy nghĩ mất mấy ngày mới nghĩ ra được, ách...câu này là câu nguyền rủa!
Nhưng Nạp Lan Lạc lại phản ứng như vầy, "Ngươi nói cũng có lý, để gia suy nghĩ một chút! Nếu Mạnh bà thu gia, lúc gia cảm thấy nhàm chán thì sẽ tới tìm ngươi vui chơi một chút"
Âu Dương Hách Thanh lập tức đổ mồ hôi lạnh, sít, thua thiệt thì chấp nhận thua thiệt thôi. Nhưng vẫn mạnh mẽ đề nghị, "Nạp Lan, ngươi vẫn nên nằm nghĩ cho tốt đi, hôm nay ngươi không cần ra ngoài tìm phiền toái đâu, đã có ngươi thay ngươi ra mặt rồi"
"A? Không thể tưởng được còn có người có khẩu vị giống gia?" Hắn dõng dạc nói, khóe miệng cười vô cùng tươi.
Âu Dương Hách Thanh gật gật đầu, khoe khoang nói, " Ngươi nhất định đoán không được là người phương nào rồi phải không?"
"Nói nghe thử, là người nào?"'
"Hàn vương!" Âu Dương Hách Thanh hơ hớ cười nói
*********
Hàn vương lấy một tờ giấy che nét mặt già nua mà không tiếng động thở dài, nghĩ tới vì sao mình lại ở trên đại điện nói ra như vậy chứ? Thật sự là lăng nhục mà, quan trọng nhất là lại đắc tội với Hoàng thượng a.
Lý Minh tiến lên an ủi, "Hàn vương, không sao chứ?"
"Ngũ hoàng tử điện hạ!" Hàn vương khom người cúi chào thật sâu, "Điện hạ cứu vi thần một mạng được không? Ngày hôm trước Nghi vương bị ám sát, vi thần thân đã mang tội trông giữ không nghiêm, hôm nay lại chọc giận Hoàng thượng, xem ra cái chết cách thần không xa rồi"
Lý Minh bình tĩnh cười, "Hàn vương cần gì xem nhẹ thực lực của mình như vậy, trong tay ngươi đang nắm binh quyền, phụ hoàng cho dù có tức giận như thế nào, cũng sẽ không định ngươi tội chết"
Hàn vương suy đoán ý tứ trong lời nói của hắn, liền vội vàng hỏi, "Kính xin điện hạ chỉ điểm"
Lý Minh chắp tay, ngắm nhìn bốn phía, ung dung nói, "Hàn vương là người khác họ duy nhất mà phụ hoàng phong vương, mặc dù trong tay nắm binh quyền, nhưng hậu cung không có chỗ dựa, tự nhiên sẽ dễ rơi vào hiểm cảnh"
"Điện hạ, con nối dòng của vi thần chỉ có mỗi mình Mai Hương, huống chi Mai Hương lại chung tình với điện hạ" Hàn vương thê lương nói, "Không...nếu như điện hạ cưới Mai Hương, về sau thần vì điện hạ mà vào nơi nước sôi lửa bỏng cũng không từ chối"
"Hàn vương xem trọng bản điện rồi, bản điện chỉ xem Mai Hương là muội muội. Sau nữa, nếu bản điện muốn kết hôn cùng Mai Hương, phụ hoàng chắc chắn cũng sẽ tìm mọi cách ngăn trở" Lý Minh xoay người cười một tiếng, "Những đạo lý này, Hàn vương cũng sớm đã hiểu rõ"
Xa xa có một nam tử vui vẻ, thâm trầm nhìn bóng dáng đang đi xa của Hàn vương, chỉ thấy người hắn mặc mãng bào màu vàng nhạt, trong tay nắm quạt, làn da trong suốt hiện lên cả mạch, không trắng nõn như Ngũ hoàng tử Lý Minh, nhưng ngũ quan lại có chút tương tự. Nếu Ngũ hoàng tử Lý Minh làm cho người ta như tắm gió xuân, thì hắn lại làm cho người ta phải giữ khoảng cách.
Hắn, chính là đương kim thái tử Lý Cẩm
Mà từ bên người Lý Cẩm đi tới lại có một nam tử khác, ngũ quan lại càng giống Lý Cẩm, bất đồng duy nhất chính là Lý Cẩm che dấu tâm tư trong lòng, còn người này thì lại thể hiện ra bên ngoài.
Lý Cẩm cùng hắn là thân huynh đệ cùng một mẫu thân, nên hắn đứng cùng phía với Lý Cẩm mà đối kháng với đám người của Lý Minh là chuyện đương nhiên.
(Vui lòng theo dõi tại diendanlequydon.com để có thể đón đọc chương mới nhanh nhất_nhamy111)
Sau khi Lý Tranh từ Tần Hoài trở về liên tục không có việc gì, hôm nay đụng Hàn vương gây ra chuyện xấu mặt trên đại điện, khó tránh khỏi việc bỏ đá xuống giếng nói, "Đại ca, lần này Hàn vương bị lăng nhục, chắc hẳn Lý Minh cũng không khá hơn chút nào"
Lý Cẩm cười vững vàng nói, "Ngươi chớ nên xem thường Hàn vương, năm đó hắn cũng giúp phụ hoàng đoạt được thiên hạ, nếu năm đó không nhờ vào binh quyền trong tay hắn, phụ hoàng sao có thể thuận lợi đăng cơ? Mặc dù hôm nay hắn chọc giận phụ hoàng, nhưng trong nội tâm của phụ hoàng, vẫn đối với hắn có chút tình cảm như cũ"
Sắc mặt Lý Tranh lạnh lẽo, "Thật không hiểu tên Lý Minh nham hiểm kia, làm thế nào mà lại bắt được tâm Hàn vương?"
"Mai Hương!" Lý Cẩm sâu xa phun ra hai chữ
Trong chốc lát ánh mắt Lý Tranh tỏa sáng, "Vẫn là đại ca thông minh, tại sao ta lại không nghĩ tới" Hắn vỗ tay, lại tiếp tục nói, "Nếu Mai Hương có thể gả vào cung thành phi tử của phụ hoàng, xem Hàn vương có còn tiếp tục theo Lý Minh nữa hay không"
"Ngươi cũng đừng quên, Hàn vương sủng ái Mai Hương như vậy, Mai Hương lại ái mộ Lý Minh, sao lại dễ dàng gả cho phụ hoàng?"
Lời nói của Lý Cẩm đánh tỉnh hắn, hắn nhướng mày, thoáng qua nụ cười xấu xa "Nếu ta cưỡng bức Mai Hương, có phải Hàn vương cũng đi theo phía sau mông ta hay không?"
Hai huynh đệ nhìn nhau cười một tiếng...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook