Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
Chapter 241 Cửa hàng hoàn toàn mới

Chương 241 : Cửa hàng hoàn toàn mới

 

Nhân viên:

 

Anna - chân dung lớn.

 

Thể chất: Thần Kiếp Luân Hồi Thân

 

Cảnh giới: Hư Động cảnh

 

Chiến lực: 29.6

 

Thiên phú chiến thể: huyết mạch Thái Thản Chiến Thần

 

Kỹ năng: Thần Nguyên Trảm, Liệt Dương Phá Không Thương, Huyễn Không Thuật, Chế tạo con rối, Long Diễm Nghĩ Tạo thuật, kỹ năng làm bánh ngọt. . . Phía dưới còn mấy chục cái.

 

Tô Bình nhìn danh sách kỹ năng dài đằng đẵng mà hoa cả mắt. Kỹ năng Anna nắm giữ ít gì cũng có bốn năm chục cái. Có chủng loại phong phú, tỉ như bên trong còn có kỹ năng làm bánh ngọt, kỹ năng vũ đạo, kỹ năng cắm hoa cùng các loại kỹ năng sống khác.

 

Đây mà cũng là kỹ năng sao?

 

Khoan đã, đây thật sự là kỹ năng, ai nói kỹ năng sinh hoạt không phải là kỹ năng?

 

Tô Bình nhìn kỹ một lần, phát hiện cô Anna này có rất nhiều kỹ năng sống, giống như ở giới quý tộc xa xỉ điển hình, lộng lẫy đến cực điểm.

 

"Tại sao không có tư liệu nguyên thân của cô ta?" Tô Bình nhìn đi nhìn lại hai lần, phát hiện đây chỉ là tư liệu Anna hóa thân, không có tư liệu bản thể. Theo lý thuyết dưới cảnh giới Thần Chí Cao, chiến lực không thể nào chỉ có chút như thế, cậu còn có chút chờ mong, muốn xem một chút Thần Chí Cao có khái niệm gì.

 

Hệ thống không trả lời, đoán chừng muốn Tô Bình tự động lý giải.

 

Tô Bình hồi lâu mới lý giải được, có lẽ trước mắt đảm nhiệm nhân viên trong cửa hàng, hóa thân thành Anna nên mới có tư liệu của thân thể này. Đến lúc nào đó, bản thể đến cửa hàng, có lẽ mới có tư liệu về con người thật.

 

"Chọn ra kỹ năng mạnh trong đống kỹ năng này, để cô ta truyền thụ cho Tiểu Khô Lâu và Luyện Ngục Chúc Long Thú, để bọn chúng cũng tăng cường điểm chiến lực." Tô Bình đắc ý nghĩ.

 

Bây giờ cửa hàng đã lên được cấp ba, thông qua giao diện ảo Tô Bình có thể nhìn thấy diện tích toàn bộ cửa hàng. Diện tích có hơn ba ngàn mét vuông, phần mặt tiền thừa mà cậu mua không bị liệt vào phạm vi quy hoạch, cũng không thuộc khu vực an toàn.

 

Nhưng Tô Bình cũng không sợ lãng phí, dù sao sau này cậu còn phải tiếp tục thăng cấp cửa hàng, có thể giữ lại dự phòng.

 

Theo bản đồ hư ảo cửa hàng trong đầu, Tô Bình rời khỏi phòng thú cưng, vừa mở cửa đã thấy Anna ngồi ở quầy bên cạnh cửa của cửa hàng. Thật không hổ là thần nữ, tư thế cũng rất có phong phạm, dựa vào quầy ngồi ngủ, khoanh chân, hai tay vòng qua ngực, ngủ tư thế này mà không tê chân sao?

 

Nghe động tĩnh, Anna mở hai mắt ra, tựa như có một tia điện lạnh lẽo lướt qua khóe mắt. Nàng nhìn thấy Tô Bình cười tủm tỉm dò xét, sắc mặt trở nên lạnh lùng, trong lòng hừ lạnh một tiếng.

 

Đối với tên oắt con không có phong độ thân sĩ này, nàng rất tức giận. Dù sao nàng cũng là thần nữ mà để nàng ngủ trên sàn nhà, ngay cả một cái giường cũng không có.

 

Dù không xem nàng là thần nữ thì tốt xấu gì cũng là nhân viên trong cửa hàng mà đãi ngộ như vậy coi được sao?

 

Nhưng dù có tức thì tức, nhưng nàng cũng lười biểu hiện. Khi vào cửa hàng này nàng cũng đã chuẩn bị xong tâm lý, ngoài mặt giằng co đối địch với hắn ta, đối với nàng cũng không có gì tốt.

 

Hôm qua suy nghĩ một đêm, nàng đã dùng hết các loại biện pháp. Trong lúc Tô Bình nghỉ ngơi, thuấn di ra ngoài tiệm, muốn rời khỏi cửa hàng nhưng lại có một luồng sức mạnh trói buộc lại, khiến nàng không có cách nào rời đi.

 

Sau khi lĩnh giáo sức mạnh thần bí của cửa hàng, trong lòng nàng không thể không kiêng kỵ. Nàng không nghĩ ra tột cùng sức mạnh đến cấp bậc nào có thể lập tức đưa mình từ Thần Vực đến một thế giới xa lạ, đồng thời gian cầm trong cửa hàng nhỏ này.

 

Nàng có thể cảm nhận được khí tức thế giới này cũng không mạnh, không có gì để mình phải kiêng kỵ. Từ kiến trúc xây dựng cho đến ngôn ngữ, nàng phát hiện đây không phải tiểu thế giới quanh Thần Vực.

 

Dù sao, trước kia nàng đã từng là nữ chiến thần của Thần Vực. Nàng đã thảo phạt qua vô số tiểu thế giới, được nhìn thấy nhiều nơi nhưng phong cách đều không giống thế giới này.

 

"Đi, theo tôi đi kiểm tra cửa hàng." Tô Bình cười nói.

 

Anna nhíu mày, muốn cự tuyệt nhưng trong đầu hiện ra quy tắc nhân viên, nàng cau mày, đành phải đứng lên.

 

Tô Bình mỉm cười, đẩy cửa ra, cửa cuốn lúc trước đã được thay thành cửa gỗ lớn, trên đó còn điêu khắc Long Phượng sinh động như thực. Nhìn giống như hai con yêu thú Long Phượng đang ở trên đó, có thể từ trên cửa phóng ra bất cứ lúc nào.

 

Bên ngoài cửa lớn xây dựng bậc thang thật dài, hai bên còn có hai pho tượng Thần Long tọa trấn.

 

Diện tích lối vào cửa hàng đã tăng gấp đôi theo chiều ngang, kết hợp với chạm khắc Thần Long cùng trang trí tinh xảo bên ngoài, làm cho khí chất bên ngoài cửa hàng tăng lên gấp mười lần, thoạt nhìn trông cửa hàng như một nơi tiêu dùng cao cấp.

 

Dựa theo kết cấu cửa hàng trong đầu, Tô Bình đi ra bên ngoài. Cậu nhìn qua bên cạnh, nhìn thấy cửa hàng bán áo lông sát vách, lúc nào cửa hàng bị phong kín thành một bức tường, không gian bên trong thông với cửa hàng nhỏ ban đầu.

 

Tô Bình đi thẳng qua, bảy tám cửa hàng nối sát lúc trước đều bị phong thành bức tường. Mặt ngoài gạch men sứ cảm nhận như được làm bằng gỗ, nhìn không hợp với những cửa hàng khác trên đường, giống như khách sạn năm sao được mở trong thôn nhỏ.

 

Tô Bình đứng trên đường phố, ngẩng đầu nhìn quanh toàn bộ cửa hàng, ngoại trừ cửa dưới kết nối một thể, không gian phía trên lầu hai lầu ba nơi ở liên kết lẫn nhau, giống như một tòa cao ốc được xây dựng hoàn chỉnh, kín kẽ.

 

Cửu hàng sủng thú Tiểu Tinh nghịch.

 

Bảng hiệu cũ nát trước kia lúc này đã được hệ thống mạ vàng, bảng hiệu treo ở nơi cao nhất của cửa hàng. Nó được phóng to mấy chục lần, trông vô cùng bắt mắt, chất liệu vô cùng sang trọng.

 

Tô Bình cảm thán không ngừng. Quả nhiên hệ thống rất hiểu cậu, phong cách trang trí sang trọng rất phù hợp với tâm ý và thẩm mỹ của cậu.

 

Nhìn từ đằng xa, cửa hàng của cậu trông giống như một tòa biệt thự, hai pho tượng điêu khắc Thần Long bên ngoài cửa hàng rất có khí thế. Tô Bình cảm giác so với pho tượng Tử Linh Thần Phương ở cổng học viện Phượng Sơn còn sinh động hơn nhiều. Cậu cũng hoài nghi có phải hệ thống đã phong ấn hai con rồng thật hay không, dù sao ánh mắt pho tượng này khắc họa quá chân thật, giống như mắt rồng thật sự đang chăm chú nhìn vào cậu.

 

Hoàn mỹ!

 

Cho max điểm!

 

Trong lòng Tô Bình khen ngợi hệ thống không ngớt, có thể làm cho cậu không thể xoi mói, bắt bẻ cũng đủ trâu bò rồi.

 

Anna nhìn bộ dáng vui mừng ra mặt của Tô Bình trong lòng thầm cười nhạo, nhưng bề ngoài không biểu hiện gì, nàng không muốn đối đầu với hắn ta.

 

Mặc dù cửa hàng này đã được chỉnh sửa qua nhưng nàng cũng không quá ngạc nhiên. Với thực lực của sức mạnh thần bí, đừng nói trang trí hoành tráng, mà trong vòng một đêm san bằng phạm vi vạn dặm cũng dễ như trở bàn tay.

 

Về phần sự xa hoa của cửa hàng này, nàng đã nhìn thấy quá nhiều ở Thần Vực, trong mắt nàng đây chỉ là trò trẻ con.

 

Điều duy nhất nàng để ý, chính là hai pho tượng Thần Long bên ngoài cửa hàng cùng một vài chi tiết nhỏ. Nàng nhìn ra được, đây mới là tinh hoa chân chính của cửa hàng.

 

Quan sát hình tượng bên ngoài cửa hàng, Tô Bình thỏa mãn trở lại cửa hàng. Dọc theo vách tường thông với trong cửa hàng, tiến vào quan sát các khu vực khác.

 

Phòng thú cưng chật hẹp lúc trước cũng được đả thông với cửa hàng khác, không gian bên trong càng lớn, có thể chứa đựng nhiều vị trí gửi nuôi hơn.

 

Mà phòng nhỏ Linh Trì hỗn độn thai nghén cũng được chuyển dời đến một nơi khác trong cửa hàng. Đẩy cửa tiến vào, mặt đất bên trong giống như một khoảng không sâu thẳm, che kín tinh không vũ trụ. Còn Linh Trì hỗn độn ban đầu lại như giếng sâu lơ lửng trong tinh không.

 

Tô Bình không biết đây là hiệu ứng đặc biệt hay trang trí, tóm lại cảm giác siêu phàm thoát tục mạnh hơn trước nhiều.

 

Ngoài ra, không gian trắc nghiệm mới khai thác được chiếm cứ diện tích nhiều nhất, cũng làm cho hai mắt Tô Bình tỏa sáng. Phòng trắc nghiệm trắng tinh, tùy theo sủng thú cần trắc nghiệm mà điều chỉnh công tắc để có không gian trắc nghiệm phù hợp.

 

Nơi có ngọn lửa, nơi có nước biển, nơi thì rừng sâu núi thẳm, đầm lầy, sân bãi…

 

Khi chọn lựa không gian là nước biển, toàn bộ gian phòng trắng tinh lập tức hóa thành biển nước rộng lớn, bên trong có đá ngầm.

 

Cảm giác như phim đang trình chiếu, tùy ý chọn nhưng sân bãi hoán đổi lại cực kỳ chân thật, là nước biển thật.

 

Điều này khiến Tô Bình hoàn toàn rung động, công nghệ này quá cao!

 

Với trình độ khoa học kỹ thuật của Liên Bang hiện tại vẫn có thể làm được. Trước kia Tô Bình đọc qua trên mạng nghe nói một số vị trí đứng đầu các hành tinh Liên Bang có dạng khoa học kỹ thuật này.

 

"Không phải hệ thống trực tiếp đưa khoa học kỹ thuật tối cao Liên Bang vào chứ?" Tô Bình thầm nghĩ trong lòng, cậu khá yên tâm với thao tác của hệ thống. Tên khốn này xảo trá vô cùng, thăng cấp cửa hàng cũng biết dùng trang trí ngụy trang, không làm ra những chuyện quá khoa trương, tránh vượt qua hiểu biết của người thường. Nếu không, cửa hàng sủng thú của cậu phải đổi thành cửa hàng khoa học kỹ thuật.

 

Anna đi theo bên cạnh Tô Bình, khi tiến vào Linh Trì hỗn độn thai nghén, cảm thụ của cô mạnh mẽ nhất. Nàng cảm nhận được giếng sâu lơ lửng trong tinh không như có chứa một loại sức mạnh nào đó cực kỳ cổ xưa.

 

Sức mạnh này dường như cổ xưa và nguyên thủy hơn thần lực nàng thật sự theo đuổi.

 

Mang tâm tình rung động, nàng theo Tô Bình từ trong gian phòng đó đi ra ngoài. Có điều trong lòng nàng nhớ nó thật kỹ, càng hiểu rõ và sợ hãi cửa hàng hơn trước.

 

Dạo cửa hàng sủng thú xong, Tô Bình trở lại cửa hàng, thể nghiệm công năng bán sủng thú.

 

Trước khi bán, Tô Bình có thể tiến hành đo lường sủng thú.

 

"Tiểu Khô Lâu."

 

Đầu tiên Tô Bình triệu hồi ra Tiểu Khô Lâu, muốn đo lường giá trị của nó.

 

Cậu còn nhớ rõ, lúc trước Tiểu Khô Lâu vừa được triệu hoán ra, cậu đo lường giá trị thuê nó là 1 điểm năng lượng.

 

Bây giờ, được cậu đào tạo lâu như vậy, không biết thành quả như thế nào rồi.

 

Theo đo lường, rất nhanh, giá bán và giá thuê Tiểu Khô Lâu hiện ra.

 

Giá bán: 462 vạn năng lượng.

 

Thuê: 1 vạn năng lượng\h.

 

. . .

 

Tô Bình trợn mắt há hốc mồm.

 

Giá bán 462 vạn năng lượng?

 

 

Nên biết rằng lần thăng cấp cửa hàng này cậu chỉ mất phí mười vạn năng lượng.

 

Mười vạn năng lượng dùng tinh tệ chuyển đổi cũng không nhiều, nhưng kiếm lại rất chậm, dù sao bên trong cửa hàng dịch vụ nhiều nhưng đều bị hệ thống ép giá nghiêm trọng.

 

"Mình nhớ không lầm, lên tới cửa hàng cấp bốn phải mất 100 vạn năng lượng, Linh Trì hỗn độn cũng 100 vạn năng lượng. . ." Tô Bình ngơ ngẩn, trái tim đập dữ dội, cậu chỉ cần bán ra một con Tiểu Khô Lâu cái gì cũng có.

 

Lập tức có thể thăng cấp cửa hàng, thăng cấp Linh Trì, Linh Trì cấp bốn xác suất đào tạo ra Vương thú khá lớn.

 

Cậu nhìn đi nhìn lại giá bán mấy lần, hít một hơi thật sâu, dù muốn bán cũng không thể bán, đời này cũng không thể bán.

 

Dù sao cậu cũng hao phí tâm huyết đào tạo ra, cửa hàng có thể chậm rãi thăng cấp. Mặc dù từ góc độ tính toán mà nói làm vậy rất có lời, sớm thăng cấp cửa hàng một chút đào tạo ra được Vương thú. Như vậy khiến thực lực của cậu tăng lên nhanh chóng hơn, nhưng dù sao cậu là con người, sống theo cảm tính.

 

Đối với Tô Bình tới nói Tiểu Khô Lâu là con của cậu, mỗi lần nhìn thấy nó bên trong đào tạo địa không màng sống chết, tỉnh tỉnh mê mê tự cứu mình. Cho dù thế nào cậu cũng không thế bán người bạn như vậy để lấy năng lượng, dù có thêm mấy con số không ở sau.

 

Lúc này, Tô Bình trông thấy một bảng giá bán chi tiết đằng sau, cậu ấn mở ra xem, phía trên cấu thành giá bán.

 

Huyết mạch Khô Lâu Vương bán thành phẩm: 390 vạn năng lượng.

 

Chiến lực 10: 50 vạn năng lượng.

 

Kỹ năng nắm giữ: 32 vạn năng lượng.

 

Tô Bình nhìn thấy mà sửng sốt. Nói như vậy, sở dĩ Tiểu Khô Lâu đáng tiền, chủ yếu là dựa vào huyết mạch Khô Lâu Vương sao?

 

Nếu bỏ huyết mạch Khô Lâu Vương, chiến lực bản thân nó chỉ có trị giá 50 vạn?

 

Nên biết rằng chiến lực hơn mười, là cấp Vương thú.

 

"Không lầm chứ?" Tô Bình hỏi thăm hệ thống.

 

Hệ thống hờ hững nói: "Ném đi huyết thống, chiến lực 10 chỉ là cực hạn tối thiểu của Vương thú, mà giá bán Vương thú cấp thấp nhất chỉ mất 50 vạn năng lượng."

 

Tô Bình không nói nên lời, cậu không ngờ Vương thú lại bán ra ít năng lượng như vậy.

 

50 vạn năng lượng tương đương 5000 vạn tinh tệ mà thôi, giá này quá rẻ.

 

Lần này cậu đi vào trong bí cảnh tùy tiện kiếm một chút cũng có hơn 1 tỷ. Mặc dù cậu gian lận, nắm giữ tư liệu bí cảnh, lấy được bí bảo như lấy đồ trong túi, mang đến cho cậu một cảm giác tiền cũng không quá khó kiếm.

 

Tần Thư Hải ra giá Tinh Uẩn Linh Quả từ tay cậu hàng trăm triệu, đây là bối cảnh của cấp Phong Hào.

 

Nói như vậy, một người cấp Phong Hào có thể đến cửa hàng của cậu tùy tiện mua mấy Vương thú rồi sao?

 

"Linh Trì Hỗn độn cấp 4, đào tạo một lần 100 vạn năng lượng, có xác xuất tương đối cao để đào tạo ra Vương thú. Vương thú bình thường thành niên, nếu như chiến lực lớn hơn 10, chứng minh tiềm năng cực thấp, không có chỗ cải thiện, 50 vạn năng lượng đã là giá cao rồi." Hệ thống nói.

 

Tô Bình im lặng.

 

Dù không có tiềm năng cao, nhưng dù sao cũng là Vương thú, chiến lực của nó có, ném ra bên ngoài vẫn có thể miểu sát Phong Hào đỉnh phong.

 

"Giá bán của cửa hàng bổn hệ thống tự thành lập, ký chủ không cần nói nhiều. Mục tiêu của bổn cửa hàng là đào tạo ra sủng thú đứng đầu, sủng thú tiềm năng thấp cũng giống phế vật, xin ký chủ nhớ kỹ điểm này." Hệ thống lạnh nhạt nói.

 

Tô Bình trợn mắt há hốc mồm, có cần bức cách cao như vậy không? Tiềm năng thấp thì làm sao, ăn gạo nhà ngươi, có muốn trở thành tầm ngắm không?

 

"Muốn." Hệ thống nói.

 

"Cmn, lại nghe trộm!"

 

"Muốn không bị nghe trộm, xin ký chủ nhanh chóng tăng lên tới cửa hàng cấp bảy, thu hoạch được Nhân quyền độc lập." Hệ thống hờ hững nói.

 

"Mẹ kiếp! !"

 

. . .

 

Sau khi chửi ầm lên cho sướng người, Tô Bình lại được hưởng thụ cảm giác chữa bệnh bằng điện, rốt cục yên tĩnh trở lại.

 

Cậu không lý luận cùng hệ thống nữa, suy nghĩ một chút. Hệ thống nói Vương thú không có huyết mạch và tiềm năng, mà đại đa số Vương thú làm sao không có hai nhân tố huyết mạch và tiềm năng được? Bán năm mươi vạn không nói, bán hơn trăm vạn vẫn có khả năng.

 

Mà hỗn độn thai ngén một lần 100 vạn, xác xuất sinh ra Vương thú khá cao, còn có khả năng sinh ra Vương thú cực phẩm. Giống như bán một con Vương thú bình thường cũng có cơ hội có được cực phẩm, từ điểm này cậu vẫn có thể kiếm được tiền.

 

Hệ thống nói giá bán do hệ thống tự đưa ra, hơn phân nửa chính là cân nhắc đến những yếu tố này.

 

Quá máu chó!

 

Tô Bình thở dài, lười so đo với hệ thống.

 

Dù sao người giàu có đều khuyên người khác nghĩ thoáng một chút, người nghèo cũng chỉ có thể tự mình nghĩ thoáng ra thôi.

 

Nếu không thì làm gì được?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương