Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
-
Chapter 242 Trấn áp
Chương 242 : Trấn áp
Trắc nghiệm xong giá bán của Tiểu Khô Lâu, Tô Bình lại lần lượt trắc nghiệm mấy tên gia hỏa khác.
Trong đó giá bán Luyện Ngục Chúc Long Thú cao nhất, đạt tới 15 vạn, nhưng trong đó giá trị huyết mạch chiếm tương đối lớn, dù sao cũng là huyết mạch Luyện Ngục cấp Vương thú.
Còn Hắc Ám Long Khuyển và Tử Thanh Cổ Mãng không có bối cảnh huyết mạch thâm hậu. Mặc dù chiến lực cũng rất tốt, nhưng giá bán chỉ được năm vạn tám vạn, quá rẻ tiền.
Tô Bình tính toán một con yêu thú Thượng vị phổ thông cấp chín cũng đã bảy, tám vạn năng lượng, độ chênh lệch nhiều nhất cũng bốn, năm vạn năng lượng.
Giá cả khá bình dân.
Nếu như không phải thấy giá bán ở Vòng bắt thú càng rẻ tiền hơn, Tô Bình tuyệt sẽ không mua bán lỗ vốn.
"Từ trong bí cảnh bắt được mấy yêu thú cấp chín cực hạn, có thể bán một chút, mặc dù giá bán thấp hơn giá thị trường đôi chút, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt. Ít ra cũng có thể hấp dẫn không ít khách hàng, mở rộng danh tiếng cho cửa hàng, không bị giới hạn trong học viên, dù sao học sinh trong học viện cũng không có nhiều tiền."
Tô Bình suy nghĩ hướng phát triển của cửa hàng.
Anna buồn bực ngán ngẩm ngồi nghỉ ngơi trên ghế, với tinh thần lực thâm hậu như nàng lúc này cũng rảnh đến mệt rã rời.
Tô Bình nhìn dáng vẻ rảnh rỗi của Anna, có chút nhíu mày, nghĩ một chút lập tức gọi cô đến, nói: "Đi với tôi đến vị diện đào tạo."
"Vị diện đào tạo sao?"
Anna nhíu mày.
Tô Bình không nhiều lời, lôi ra danh sách đào tạo, chọn nơi có vị diện đào tạo rẻ tiền nhất.
"Tiến vào."
Tô Bình lập tức thanh toán năng lượng, đồng thời kéo Anna cùng nhau tiến vào.
Một luồng sức mạnh lập tức kéo Tô Bình và Anna, đồng thời truyền tống hai người bọn họ vào bên trong vị diện đào tạo.
Sau khi hệ thống nhắc nhở kết thúc kết nối vị diện, Tô Bình nhìn vị diện đào tạo hoang vu trước mặt. Cậu cố ý chọn một nơi hoang phế không có sinh mệnh, xem như sân chiến đấu.
Nơi này không khí mỏng manh, khắp nơi trên mặt đất không có thực vật, ánh sáng yếu ớt, nhiệt độ cực thấp.
"Nơi này. . ." Anna giật mình, có chút rung động nhìn thế giới hoàn toàn xa lạ.
Một khắc trước nàng còn bên trong cửa hàng, một giây sau thế lại xuất hiện ở một thế giới hoàn toàn xa lạ.
Có lẽ Tô Bình cũng dùng phương thức này tiến vào bên trong Thần Vực?
Tô Bình lườm Anna một cái, cậu cố ý mang cô tới đây cũng là muốn nhân cơ hội này chấn nhiếp cô một chút. Xem như trước khi chính thức trở thành nhân viên của cửa hàng phải được huấn luyện.
Cậu lấy Vòng bắt thú từ trong không gian trữ vật ra.
Từng cái Vòng bắt thú xuất hiện trong tay cậu, cậu nhìn chăm chú một chút, đột nhiên rót tinh lực ào chậm rãi cởi Vòng bắt thú ra.
Ầm một tiếng, từng cái Vòng bắt thú vỡ vụn.
Hống! !
Vòng bắt thú đầu tiên vỡ vụn, từ trong đột nhiên chui ra một hung thú to lớn dữ tợn. Nó chính là Diễn Lân Giao Long, xém chút nó khiến Tô Bình gặp nạn trong bí cảnh.
Những ngày qua, nó bị cầm tù trong xiềng xích của Vòng bắt thú cũng trở nên ngoan ngoãn hơn, nhưng nó không ngờ thứ giam cầm nó lại vỡ vụn để nó trốn thoát.
"Nhân loại đáng chết! !"
Đôi mắt Giao Long của nó khóa chặt trên người Tô Bình, miệng nói tiếng người, xem ra linh trí của nó không thấp.
Những ngày cầm tù, khí tức của nó có chút uể oải, nhưng lúc này sau khi được thoát ra, nó cảm giác bản thân đã đạt tới đỉnh phong, lại cảm nhận được hương vị tự do.
"Giao cho cô, thuần phục từng con cho tôi, với tư cách là nhân viên trong cửa hàng, cô phải giúp đỡ tôi một chút." Tô Bình cáo mượn oai hùm nói.
Trên thực tế công việc của Anna không bao gồm việc giúp cậu thuần phục yêu thú bên trong đào tạo địa, nếu không cậu kiếm lời không ít. Cậu có thể đến vị diện đào tạo khác bắt giữ yêu thú cấp Vương thú về bán, như thế cho dù có bán rẻ cũng có thể trở nên giàu có.
Anna giật mình, nàng nhíu mày nhìn từng cái vòng vỡ nát, bóng dáng yêu thú từ trong nhảy ra. Cô lập tức biết rõ Tô Bình mang mình đến với mục đích gì, quá rõ ràng là lợi dụng nàng.
Đổi lại trước đó, với tâm tính cao ngạo của nàng cũng mỉa mai hắn ta vài câu.
Nhưng bây giờ thì khác, đột nhiên từ trong cửa hàng thuấn di đến một nơi lạ lẫm, nhận thức của nàng hoàn toàn bị đảo lộn.
Giờ khắc này, chẳng những nàng kiêng kị sức mạnh thần bí trong cửa hàng mà còn kiêng kị Tô Bình.
Có thể tùy ý đi xuyên qua thế giới khác, dù là năng lực này không phải của bản thân Tô Bình nhưng cậu có thể sử dụng, cũng đã vô cùng đáng sợ.
Nàng trầm mặc một chút, nghe tiếng gầm gừ tức giận vang bên tai, trong lòng nàng cảm thấy vô cùng buồn bực. Đột nhiên toàn thân bộc phát ra khí thế siêu tuyệt, toàn thân nàng phát ra kim quang thần thánh thuần khiết.
"Ồn quá!"
Nàng ngước mắt nhìn từng con yêu thú hung ác xông ra từ vòng đen kia.
Trong đó Diễm Lân Giao Long và Tử Hỏa Kỳ Lân Thú đều là yêu thú đỉnh phong cấp chín, lập tức chú ý đến kim quang trên người nàng. Từ người nàng, chúng cảm nhận được một nguồn năng lượng uy hiếp còn đáng sợ hơn tử vong.
Hai mắt Diễm Lân Giao Long hung tợn nhanh chóng co rụt lại, sợ hãi nói: "Ngươi, ngươi là ai?"
Nó không nghĩ tới thật vất vả mới tránh thoát khỏi trói buộc của bí bảo kỳ dị, vừa ra ngoài đã gặp phải tồn tại khủng bố. Giờ khắc này, nó có ý nghĩ muốn trở lại nơi trói buộc vừa mới thoát ra kia.
Trong giây lát, sự hung hãn của Tử Hỏa Kỳ Lân Thú bên cạnh cũng biến mất, nó sợ hãi nhìn thiếu nữ tóc vàng này.
Từ trên người nàng, nó cảm nhận được sự run rẩy phát ra từ linh hồn, sinh vật kia hoàn toàn cao hơn nó, như gặp phải thiên địch.
"Ruồi mũi sâu kiến như Thú tộc, cũng xứng hỏi thăm danh tính của bản thần sao? Chết đi!"
Anna ngưng tụ kim quang trong lòng bàn tay, thần thương dần dần xuất hiện, bên trong thế giới hoang vu này bỗng có gió lốc nổi lên, năng lượng nồng đậm tập trung quanh thân thể nàng.
Tô Bình nhìn thấy Anna phóng xuất ra sát ý, bị dọa đến nhảy cẫng lên, vội vàng nói: "Không phải giết bọn chúng, chỉ thuần phục, đừng chơi chết là được."
Anna nhướng mày, bộ dạng phục tùng nhìn hắn trầm mặc một chút, ngẩng đầu nhìn năm con hung thú nói: "Thần phục hoặc là chết!"
Ô!
Mặc dù Tử Hỏa Kỳ Lân Thú không thể nói tiếng người nhưng cũng có linh tính, nghe như được đại xá lập tức nằm rạp xuống đất, biểu thị thần phục.
Hung thú khác cũng nhao nhao phủ phục xuống đất, thân thể run rẩy không dám nhìn thẳng Anna.
Ánh mắt Diễm Lân Giao Long vừa sợ hãi vừa mang theo một chút không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn cúi đầu, móng vuốt cào trên mặt đất cào ra từng rãnh sâu: "Ta thần phục. . ."
Tô Bình nhìn dáng vẻ run rẩy của năm con hung thú, có chút thán phục. Thật không hổ là thần cấp Vương thú, còn chưa xuất thủ, chỉ cần khí thế cũng có thể chấn nhiếp những hung thú đỉnh phong cấp chín, quá mạnh!
Thấy những yêu thú này đều thần phục, Tô Bình tiến lên mấy bước, nói với Diễm Lân Giao Long: "Ta nhớ không lầm, trông coi Tinh Uẩn Linh Quả, không phải chỉ một mình Diễm Lân Giao Long, sao ngươi có thể trốn được?"
Diễm Lân Giao Long ngơ ngác một chút, không nghĩ tới Tô Bình lại biết được việc này, nó nhìn thoáng qua tên nhân loại này, lại nhìn Anna lơ lửng giữa không trung thần uy ngập trời, do dự một chút, nói: "Tuy chúng ta là yêu thú nhưng cũng không muốn biến thành gia cầm, lão Long Vương cầm tù tổ tiên chúng ta trong thân thể của nó, thay các thế hệ trông coi truyền thừa tạp vật. Dù cho chúng ta tu luyện thế nào cũng không tránh thoát khỏi quy tắc mà lão lưu lại. Mấy trăm năm trước, bỗng nhiên hồn lực của lão suy giảm, ta may mắn tránh thoát kiếp sát. Ta bí mật tu luyện, muốn độ kiếp trở thành Vương thú, thoát khỏi vùng đất tội ác kia."
Tô Bình nhíu mày, xem ra cậu suy đoán không sai, lão Long này là con Diễm Lân Giao Long cuối cùng trông coi Tinh Uẩn Linh Quả còn sống sót.
"Trở thành Vương thú cần độ kiếp sao?" Tô Bình hiếu kì hỏi.
Diễm Lân Giao Long giật mình, ánh mắt nhìn cậu có chút cổ quái: "Đương nhiên, Vương thú không phải là Phàm thú, lúc tiến hóa thành Vương thú sẽ kinh động đến sức mạnh tự nhiên, bị đánh xuống trừng trị. . ."
Anna lườm Tô Bình một cái, nói: "Đây không phải sức mạnh tự nhiên trừng phạt, mà là khảo nghiệm của thiên đạo! Chỉ có thông qua khảo nghiệm mới có thể từ Phàm thú lột xác thành Linh thú, những kẻ không thể thông qua khảo nghiệm, cũng chỉ có thể biến thành tro bụi. Trong rừng Vạn Thiên Đại Thế Giới này, muốn thay đổi vận mệnh và huyết mạch cũng không phải là chuyện đơn giản, mà cải biến bản chất sinh mệnh lại càng khó hơn."
Tô Bình nhìn vào mắt cô, lần đầu tiên cậu thấy được mấy phần thương hại, đây không phải thương hại để châm chọc, mà thương hại động lòng của một con người.
"Thì ra là thế. . ."
Đối với Vương thú, Tô Bình cũng có chút hiểu rõ.
Cậu nhìn thoáng qua năm con hung thú trước mặt, thấy chúng nó đều bị Anna chế phục, nhiệm vụ chuyến đi này cũng xem như hoàn thành.
. . .
. . .
Trở lại trong cửa hàng, Tô Bình lại chọn lựa vị diện đào tạo khác, cũng mất 1 điểm năng lượng, bên trong có một ít yêu thú cấp thấp, hoàn cảnh cũng không tồi. Cậu chuyển dời Diễm Lân Giao Long và một ít yêu thú khác vào trong vị diện này, xem như chăn thả trong đó.
Tô Bình không để ý đến mấy yêu thú này nữa, cậu tọa trấn trong tiệm, chờ đợi khách tới cửa.
Nhưng mấy giờ trôi qua, nửa cái bóng người cũng không thấy.
Tô Bình có chút buồn bực, trước kia cửa hàng chưa thăng cấp, bề ngoài không được tốt nhưng không làm ăn kém như vậy.
"Chẳng lẽ các học viên đều qua Hoang Khu rèn luyện sao?" Tô Bình khẽ nhíu mày, nếu đúng vậy thì thật đau lòng. Danh tiếng cửa hàng cậu chỉ nằm trong giới hạn học viện, học viên trong học viện lại chạy ra ngoài rèn luyện. Những người không đi Hoang Khu rèn luyện đều là những người học hành không tốt, trong nhà không có tiền nên kinh doanh không tốt cũng không có gì lạ.
Cửa hàng vừa thăng cấp cậu còn nghĩ phải đào tạo nhân viên chào hàng chuyên nghiệp một chút, kết quả không có ma nào tới cửa.
Tô Bình vò tóc nhìn thấy Anna nhàm chán ngồi trên ghế, bỗng nhiên trong lòng hơi động. "Hay cô đi ra cửa mời chào khách hàng?"
Anna nghi hoặc: "Mời chào? Làm sao mời chào?"
"Chuyện này. . ." Tô Bình há mồm, bỗng nhiên cũng không biết dạy thế nào.
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, hai mắt Tô Bình sáng lên nhìn ra ngoài, lại trông thấy người bước vào là Tô Lăng Nguyệt.
Nụ cười trên mặt lập tức tan thành mây khói.
Tô Lăng Nguyệt cẩn thận tiến vào, nhìn thấy Tô Bình ngồi bên trong mới thở phào nhẹ nhõm, kinh ngạc nói: "Mới trang trí hôm qua sao? Chẳng khác nào được đập đi xây lại, nhận không ra."
Tô Bình uể oải nói: "Em tới làm gì?"
Nghe giọng nói này của cậu Tô Lăng Nguyệt nhíu mày, tức giận nói: "Gọi anh về ăn cơm, sao nào? Cô gái này là ai?"
Ánh mắt của cô bị vẻ đẹp của Anna hấp dẫn, cho dù là nữ sinh như cô cũng bị vẻ đẹp này làm kinh ngạc, ánh mắt không nỡ dời đi.
Chưa bao giờ thấy qua cô gái nào xinh đẹp như thế.
Tô Bình gục xuống bàn, nghe vậy ngồi dậy, nghĩ đến các cô về sau ngẩng đầu không gặp cúi đầu cũng gặp, nên vẫn giới thiệu một chút cho thỏa đáng.
"Đây là nhân viên mới trong cửa hàng, gọi cô ấy là Anna, còn đây là em gái nghịch ngợm hay gây sự của tôi, Tô Lăng Nguyệt."
Tô Lăng Nguyệt kinh ngạc, nhân viên mới?
Một cô gái xinh đẹp thế này lại đến làm cho một tên thẳng nam ung thư như anh trai cô sao?
Mà cái gì gọi là em gái nghịch ngợm hay gây sự, tôi gây sự với anh lúc nào? !
Nhìn dáng vẻ tức giận của Tô Lăng Nguyệt, Anna vô cùng kinh ngạc, không nghĩ tới Tô Bình còn có em gái.
Có người ngoài ở đây, Tô Lăng Nguyệt không thể hỏi thăm tiền lương của Anna, đành hung hăng trừng mắt nhìn Tô Bình, cho cậu một ánh mắt "Anh mau thanh tỉnh lại cho tôi.”
Cô gái có vẻ mặt như thế làm gì không kiếm ra tiền, nếu không được nữa thì ngồi xổm trong nhà livestream cũng tốt hơn làm cái này. Cô không tin cô gái này vì tiền lương mà làm cho Tô Bình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook