Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
-
Chapter 240 Nơi đây, liệt vào cấm kỵ!
Chương 240 : Nơi đây, liệt vào cấm kỵ!
"Chuyện lần này là tôi liên lụy đến mọi người, không ngờ bên trong cửa hàng rách nát lại có nhân vật lợi hại như vậy tọa trấn. Lần tổn thất này tôi sẽ đền bù." Nguyên Thiên Thần thờ ơ nói với mọi người.
Sắc mặt đám người Đao Tôn khẽ biến, vội vàng đứng lên.
"Nguyên đại nhân, lời này của ngài khiến vãn bối xấu hổ vô cùng. Cũng do chúng tôi không giúp đỡ gì ngài được, ngược lại còn ảnh hưởng đến ngài, ngài không trách tội chúng tôi là đã khoan hồng độ lượng lắm rồi!"
"Tử Thanh nói không sai, nếu không phải chúng ta ở bên cạnh xem cuộc chiến, ảnh hưởng đến Nguyên đại nhân ngài phát huy, cô gái kia tuyệt đối không phải là đối thủ của ngài."
"Nguyên đại nhân, đều do vãn bối không điều tra rõ ràng, để ngài khinh địch, xin ngài trách phạt!"
Mấy người tranh nhau chen lấn, người nào người nấy mặt mũi ảo não tự trách, nhận sai lầm vào người của mình.
Đao Tôn trừng mắt, lời này ông ta còn chưa nói ra đã bị bọn họ đoạt trước.
Cmn, vô sỉ!
Nghe được lời này của bọn họ, sắc mặt Nguyên Thiên Thần mới tốt hơn một chút, khẽ lắc đầu: "Không trách mọi người được, là do tôi chủ quan, mà Truyền Kỳ bên trong cửa hàng rách nát kia không chỉ có một mình cô gái đó, bằng không tôi cũng không phân tâm, để cô ta chiếm ưu thế!"
"Đúng vậy đúng vậy."
"Từ thái độ sai khiến của thiếu niên kia đối với cô gái Truyền Kỳ, chắc chắn có người đứng sau."
"Lần này chúng ta bị tính toán, thiếu niên kia đã đạt được truyền thừa của bí cảnh. Có lẽ cậu ta đoán sẽ kinh động đến chúng ta nên sớm mai phục trong cửa hàng. May mắn Nguyên đại nhân kịp thời phát giác, nếu không đã thua thiệt lớn!"
Tất cả mọi người đều biểu hiện tán thưởng "Nguyên đại nhân, ngài thật anh minh thần võ", đưa cho đủ bậc thang để xuống.
Tình huống thật sự diễn ra thế nào, trong lòng bọn họ hiểu rõ nhưng có ai ngốc đến mức nói toạc ra?
Sắc mặt Nguyên Thiên Thần trở nên lạnh nhạt, trong lòng cũng biết những lão hồ ly này giữ thể diện cho ông, chuyện này ngầm hiểu lẫn nhau, chí ít thể hiện ra bên ngoài là vậy.
Chuyện lần này Nguyên Thiên Thần đã mất hết mặt mũi. Mặc dù oán hận nhưng người chứng kiến quá nhiều, muốn che giấu cũng không được. Chỉ cần người khác không rạch vết thương này của ông ta ra là đủ rồi.
"Cửa hàng nhỏ kia, sau này khi đi vào mọi người phải cẩn thận, tạm thời liệt vào cấm địa, chờ khi giải quyết xong chuyện truyền thừa bí cảnh, tôi lại cùng mọi người quay lại tính sổ." Nguyên Thiên Thần lạnh mặt nói.
Trong lòng mọi người run lên, nơi bị liệt vào cấm địa cũng không nhiều.
Tuy nhiên, với mức độ nguy hiểm của cửa hàng nhỏ kia, nó hoàn toàn có thể xem là cấm địa. Ngay cả Truyền Kỳ như Nguyên Thiên Thần cũng suýt không thể rời đi.
"Nguyên đại nhân, chuyện truyền thừa bí cảnh chúng ta còn có thể cống hiến chút sức không?" Vẻ mặt Ngô Quan Sinh vừa cung kính vừa lấy lòng hỏi.
Những người khác cũng gật đầu, vẻ mặt đầy tha thiết nhưng trong lòng hận không thể rời khỏi nơi phiền phức này càng xa càng tốt, dù sao người cuối cùng thu hoạch được truyền thừa bí cảnh cũng không phải bọn họ.
"Khoảng thời gian này chỉnh đốn một chút, chờ có cơ hội phù hợp tôi sẽ thông báo cho mọi người."
Trong đôi mắt Nguyên Thiên Thần có tia sáng lấp lóe, nói: "Khi mở ra lần nữa, chính là lúc tất cả khu vực bí cảnh được giải tỏa, mặc dù tư cách truyền thừa bị thiếu niên kia đạt được nhưng chỉ cần khu vực bí cảnh không hoàn toàn mở ra, cậu ta cũng không có cách nào nhận được truyền thừa. Không lâu sau, chiến thể của cháu gái ta sẽ luyện tới đại thành, chắc nó có thể thông qua tầng thứ chín Long Cốt, đạt được tư cách truyền thừa."
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, vô cùng kinh ngạc.
Người cháu này của Nguyên Thiên Thần bọn họ biết được, cô bé có thể xem là thiên tài chân chính, rồng giữa loài người.
Ngoại trừ thức tỉnh thể chất Chiến Sủng Sư trời sinh, cô bé còn có thiên phú chiến thể kì lạ.
Người có thiên phú chiến thể toàn cầu không có nhiều, đều là tư chất ngút trời, có thể nói trong trăm triệu người mới có được một người.
Cộng thêm việc từ nhỏ đã được Truyền Kỳ như Nguyên Thiên Thần dốc lòng dạy bảo, ba năm trước đây, lúc mười sáu tuổi đã tốt nghiệp trường học đứng đầu khu Á Lục. Đồng thời năm đó có thành tích đứng nhất toàn trường, phá nhiều kỉ lục của trường, có thể nói cô bé rất được chú ý.
Hai năm trước, cô bé đã đã đạt đến tầng thứ bảy Long Cốt, sánh ngang chiến lực cấp Phong Hào.
Một năm trước, đã đạt đến tầng thứ tám Long Cốt, chiến lực càng mạnh hơn.
Bây giờ một năm đã qua đi, cô muốn khiêu chiến đến tầng thứ chín Long Cốt, có hi vọng cực lớn.
"Nguyên đại nhân nói đúng lắm, với tư chất của Nguyên tiểu thư, lần này tới khiêu chiến lấy được truyền thừa chẳng khác nào lấy đồ trong túi!"
"Chờ Nguyên tiểu thư lấy được tư chất truyền thừa, truyền thừa Long Hồn sẽ chọn hai người trong bọn họ. Với năng lực chiến thể của Nguyên tiểu thư, đánh bại thiếu niên kia dễ như trở bàn tay."
Mọi người nịnh nọt không ngớt lời.
Nhưng lần này không phải nịnh nọt cho có. Bọn họ đã gặp qua cháu gái của Nguyên Thiên Thần, biết được đây là một cô gái đáng sợ đến cỡ nào. Trong số những người bọn họ biết được, chưa ai cùng trang lứa có thể so sánh với tồn tại như vậy.
Đương nhiên, không tính với cô gái tóc vàng trong cửa hàng rách nát kia.
Dù sao, cô gái tóc vàng này cũng suýt khiến Nguyên Thiên Thần bỏ mạng. Cô ta thuộc cấp Truyền Kỳ, mà còn là cường giả trong Truyền Kỳ, nếu nói số tuổi tương đương với bề ngoài cô ta, bọn họ tuyệt không tin.
Nói đến cháu gái của mình, sắc mặt Nguyên Thiên Thần tốt hơn mấy phần. Điều đáng tự hào nhất cuộc đời của ông không phải là chiến lực mà là cô cháu gái này.
Ông có lòng tin đào tạo cháu gái mạnh hơn ông, hậu sinh khả úy.
"Bí cảnh mở ra lần nữa, quay về các vị thông báo với thành viên hội đồng quản trị trong gia tộc, để bọn họ chuẩn bị nhân thủ tốt một chút, lần này không mở ra cho người ngoài." Nguyên Thiên Thần nói.
Đám người khẽ gật đầu, trong lòng cảm thấy tiếc nuối thay những Khai Hoang Giả kia. Theo kế hoạch ban đầu, bí cảnh Long Thái Sơn còn mở ra ít nhất ba đến năm lần, nhưng bây giờ, vì Tô Bình mà bí cảnh Long Thái Sơn xem như đã hoàn toàn đóng cửa với thế giới bên ngoài.
Chờ sau khi lấy được truyền thừa bí cảnh, bí cảnh cũng không có giá trị gì, xem như bỏ phế.
24 giờ trôi qua.
Đinh!
Tô Bình ngủ ở vị trí gửi nuôi bên trong cửa hàng bị tiếng ‘đinh’ của hệ thống làm cho tỉnh giấc.
Cậu xoay người ngồi dậy, lập tức nghe được tiếng hệ thống nhắc nhở liên tiếp:
"Cửa hàng thăng cấp thành công, trước mắt đẳng cấp Lv3!"
"Lãnh địa giả cửa hàng đang loading..."
"Cửa hàng mới tăng công năng như sau —— "
Tô Bình vừa nghe xong, suy nghĩ một chút. Một màn hình cửa hàng hư ảo xuất hiện ở trước mặt cậu.
Phía trên có ghi chép thu nhập của cửa hàng, còn có thông tin phần gửi nuôi và nhận đào tạo sủng thú. Ngoài ra, phía trên nhất là ảnh chân dung chủ cửa hàng Tô Bình, bên trong có tin tức cá nhân cậu.
Trong tin tức chủ cửa hàng đã bao gồm chiến lực, cảnh giới, thiên phú chiến thể, kỹ năng cùng tư liệu các phương diện, vô cùng đầy đủ.
Tô Bình tùy tiện nhìn qua, trở lại công năng mới của cửa hàng, công năng này lúc trước cậu đã hiểu được, chẳng qua là công năng bán sủng thú, không gian trắc nghiệm và đào tạo chuyên nghiệp.
Lúc này, Tô Bình còn nhìn thấy bảng biểu nhân viên.
Cậu nhấn vào xem xét, trước mắt bảng nhân viên chỉ có một người là Anna.
Mà thông tin thân phận của Anna cũng được ghi lại đầy đủ, với tư cách là chủ cửa hàng, cậu có quyền xem qua.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook