Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
Chapter 235 Kinh sợ thối lui!

Chương 235: Kinh sợ thối lui!

Rung động, hoảng sợ, không thể tưởng tượng nổi!

Đủ loại biểu lộ, hiện lên ở trên mặt đám người Đao Tôn.

Lúc trước bọn họ đã nhìn ra thiếu nữ tóc vàng này là Truyền Kỳ, nhưng không nghĩ tới, cùng là Truyền Kỳ mà Nguyên Thiên Thần cùng với cô gái này lại chênh lệch càng to lớn như thế!

Nếu như nói lúc trước một chưởng bị đánh bay khỏi cửa hàng là do Nguyên Thiên Thần khinh thường, như vậy lần này chính diện thi triển hợp thể sủng thú lại vẫn bị đánh bại thì không đơn giản là ngoài ý muốn nữa, mà là nghiền ép hoàn toàn!

Thiếu nữ nhìn qua tuổi trẻ như hoa này, quả thực là một quái vật siêu cấp Vương Thú!

Trên Lam Tinh tại sao có thể có người đáng sợ như vậy?

Đau đớn kịch liệt từ ngực truyền tới, Nguyên Thiên Thần khó có thể tin, trong chớp nhoáng này, ông ta cảm giác được trường thương trong ngực đang hút sinh mệnh lực của mình vào, lại có loại cảm giác tử vong cực kỳ lâu chưa thấy khiến ông ta rùng mình.

Chính mình sẽ chết sao?

Ông ta chưa hề nghĩ tới, người sẽ khiến cho mình toát ra ý nghĩ này sẽ là một thiếu nữ.

Càng không nghĩ tới, chỗ khiến mình đưa thân vào tuyệt cảnh, không phải mấy cấm khu vực sâu trên Lam Tinh này, cũng không phải bên trong bí cảnh nguy hiểm, mà ở lại ở bên trong một cửa hàng nhỏ trong một khu nghèo nàn cũ nát.

Cảm xúc hoảng sợ chỉ kéo dài một giây, bên trong tròng mắt đen nhánh đột nhiên bộc phát ra ngoan ý, hắc ám trong mắt nhanh chóng rút đi, lộ ra tròng mắt trắng, cùng lúc đó thân thể của ông ta bay ngược ra phía sau, tránh thoát khỏi trường thương.

Nhưng mà, khi thân thể của ông ta thoát khỏi trường thương thì trên thương vẫn có một thân thể treo như cũ. Chính là sủng thú hình người lúc trước được Nguyên Thiên Thần dung nhập vào trong cơ thể.

Đây là một dủng thú cấp Vương Thú tản ra ma khí ngập trời, nhưng giờ phút này bị Thần Thương xuyên qua, thân thể lại vặn vẹo phát ra tiếng gầm nhẹ thống khổ, năng lượng thần tính nồng đậm đối với dạng sinh vật ác ma như nó chính là khắc tinh trời sinh, tựa như Hàn Băng gặp nước sôi, tổn thương gấp bội.

"Hừ!"

Anna híp mắt, hừ lạnh một tiếng, bỏ qua sinh vật hắc ám trên thân thương. Đối với Ma Vật 'cấp thấp' này, trong mắt nàng tràn ngập chán ghét, ngại ô uế thương của mình.

Tô Bình nhìn qua Nguyên Thiên Thần bên ngoài tiệm, lông tóc và ngực không hề bị hao tổn thì hơi kinh ngạc. Lúc trước rõ ràng cậu đã trông thấy Thần Thương xuyên qua thân thể của ông ta, vậy mà giờ phút này không hề bị thương tổn?

Chẳng lẽ việc lúc trước là ảo ảnh?

Nhưng đây là chuyện không thể, lấy thực lực của Anna, ông lão này mà tạo ra ảo ảnh thì không cách nào lừa gạt được cô.

Tô Bình có chút hiếu kỳ, đây nhất định là bí pháp nào đó mà mình không biết.

Nhìn thấy sinh vật hắc ám cấp Vương Thú trên Thần Thương bị quăng bay ra ngoài kia, Tô Bình như có điều suy nghĩ, Ở trước ngực thứ này có một vết thương sâu tới xương, dường như đã muốn nửa cái mạng của nó. Nhưng năng lực khép lại của sinh vật này cũng cực kỳ đáng sợ, trong thời gian ngắn ngủi, vết thương bên ngoài đã khôi phục, nhìn qua không quá đáng ngại.

"Bản thần đã tha thứ cho ngươi, nếu như người đã không biết hối cải, vậy thì đi chết đi!"

Anna cầm Thần Thương trong tay, trong mắt lãnh mang như điện. Thần lực trong cơ thể bị thu liễm dần dần phóng xuất ra, một cỗ khí thế từ trong cơ thể nàng tăng lên, giống như một vị thần linh khổng lồ, quan sát thiên địa, khí thế uy nghiêm đến cực điểm.

Nguyên Thiên Thần vừa bị bay ra khỏi cửa hàng còn chưa kịp thở dốc, nghe được lời Anna nói bèn ngẩng đầu nhìn tới.

Khi nhìn thấy toàn thân Anna tản ra thần uy nồng đậm, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, có loại ảo giác đối diện thẳng với Vương Thú. Không, cảm giác này so với Vương Thú còn đáng sợ hơn, khiến ông ta có loại cảm giác tê cả da đầu muốn phủ phục quỳ lạy, loại uy thế này không giống như là nhân loại, mà là Thiên thần!

Với lại, ông ta nhìn ra được. Thiếu nữ này đối với việc khống chế năng lượng, tuyệt đối không phải là Truyền Kỳ phổ thông, mà cảnh giới của ông ta không thể sánh bằng!

Nơi này tại sao có thể có gia hỏa đáng sợ như vậy?

Trong lòng của ông ta run rẩy, chưa hề nghĩ tới, ở trên Lam Tinh thế mà ẩn giấu nhân vật lợi hại như thế.

"Chậm đã!"

Nhìn thấy Anna chuẩn bị xuất thủ, ông ta vội vàng kêu lên.

"Là tại hạ mạo phạm, ta nguyện ý bồi thường, hay là chuyện này bỏ qua như vậy được không?" Ông ta nhanh chóng nói ra, thu liễm sát khí toàn thân, thái độ thành khẩn, nói xong lời cuối cùng, ánh mắt của ông ta nhìn về thiếu niên ở phía trong cửa hàng.

Mặc dù khí tức của thiếu niên này cực yếu, không đến Chiến Sủng Sư cao đẳng, nhưng dựa vào thái độ cùng đối thoại của hai người này lúc trước, ông ta nhìn ra được, người thực sự có quyền lựa chọn, không phải là thiếu nữ quái vật này, mà là thiếu niên thu hoạch được tư cách truyền thừa của bí cảnh.

Tô Bình hơi híp mắt lại, trong lòng đang suy nghĩ.

Từ lúc ông lão và đám người Đao Tôn chen chúc tiến vào cửa hàng, cậu đã biết bọn họ là Truyền Kỳ không thể nghi ngờ, cũng là người chưởng khống đằng sau bí cảnh.

Chém giết người này chỉ có duy nhất một chỗ tốt đó là có thể vĩnh viễn trừ hậu hoạn, ngăn chặn trả thù.

Nhưng một vị Truyền Kỳ vẫn lạc sẽ gây nên sóng to gió lớn cho tất cả mọi người, để cửa hàng của cậu bị các Truyền Kỳ khác chú ý, đây là tai hại.

Nhưng. . .

Có khu an toàn của cửa hàng, Tô Bình ngược lại không quá để ý các Truyền Kỳ khác chú ý.

Cân nhắc một lát, Tô Bình không lên tiếng.

Mà không lên tiếng, ý tứ cũng rất rõ ràng, giết!

Vĩnh viễn trừ hậu hoạn, từ cỏ tận gốc!

Anna lườm Tô Bình một chút, thấy đáy mắt Tô Bình nhanh chóng xẹt qua một tia sát ý, khóe miệng hơi lộ ra mỉa mai, nghĩ thầm ta đã biết loại người hèn hạ như ngươi sẽ không có tâm tư tốt gì. Quả nhiên không có ý định lưu tình.

Nhưng nàng cũng không tính toán.

Đám sau kiến nhiều lần xúc phạm đến thần uy của nàng, chết không có gì đáng tiếc!

Trên Thần Thương chậm rãi tụ năng lượng. Sau một khắc, trong mắt Anna kim quang phun trào, cánh tay tinh tế đột nhiên hất lên, Thần Thương giống như một đạo thiểm điện kim sắc, xé rách hư không, mang theo sát khí cùng khí thế vô cùng mãnh liệt khiến không gian hơi vặn vẹo, khóa chặt ở trên thân Nguyên Thiên Thần đằng kia.

Con ngươi của Nguyên Thiên Thần co rụt lại.

Vào lúc Tô Bình trầm mặc, ông ta đã ý thức được chuyện này không ổn, đang lặng lẽ ấp ủ cùng chuẩn bị, trông thấy trên Thần Thương trong tay thiếu nữ này bỗng nhiên tụ tập năng lượng, ngay lập tức ông ta đã phản ứng lại.

Trốn!

Không hề ứng chiến, mà lựa chọn rút lui!

Thông qua một thương lúc trước kia, ông ta đã biết được mình không phải là đối thủ của thiếu nữ này. Dưới trạng thái hợp thể còn không phải là đối thủ của thiếu nữ này thì chênh lệch đã khiến ông ta hoài nghi tam quan.

Nhưng giờ phút này không có thời gian cho ông ta suy nghĩ vì sao lại như vậy. Ông ta có thể trở thành Truyền Kỳ ngoại trừ thiên phú, còn có vô số kinh nghiệm chiến đấu cùng cẩn thận chú ý. Đúng vậy phần cẩn thận này, mới khiến cho ông ta từ một thiên tài, trở thành một cường giả chân chính, không bị chết yểu!

Phản ứng của Nguyên Thiên Thần mặc dù nhanh nhưng tốc độ của Thần Thương màu vàng kim càng nhanh hơn!

Cơ hồ là chớp mắt đã tới, dưới sự kinh hãi của Nguyên Thiên Thần, năng lượng toàn thân bộc phát, mạnh mẽ xé rách ra hư không, thân thể trong nháy mắt lướt ngang ra mấy chục mét, xuất hiện ở trên không phía đối diện đường đi.

Bành!

Thần Thương màu vàng kim từ bên trong tàn ảnh cánh tay của nàng đánh xuyên, giống như mũi tên nhọn thế đi không giảm, mãnh liệt bắn thẳng vào cửa hàng lớn ở phía đối diện, sau đó xuyên qua cửa hàng lớn đó bắn thẳng lên mấy ngàn mét trên bầu trời.

Anna ngoắc tay, Thần Thương giữa không trung vẽ ra một đường cong tuyệt đẹp rồi bay ngược trở về.

Chạy! Chạy!

Nguyên Thiên Thần nhìn qua cánh tay gãy mất một đoạn, máu xối xả, giống như gặp quỷ, kinh hãi trong mắt càng tăng lên, đầu ông ta cũng không dám nhìn lại, xoay người bỏ chạy, trong nháy mắt thân thể lấp lóe mấy lần, biến mất trên con đường. Lúc xuất hiện lại đã ở bên ngoài rìa khu dân nghèo.

Ông ta có chút thở dốc, cảm giác khí tức kinh khủng của thiếu nữ đằng sau không đuổi theo, trong lòng hơi buông lỏng nhưng vẫn không dám dừng lại, tiếp tục nhanh chóng lấp lóe thoát khỏi con đường, bay thẳng đến hàng rào biên giới căn cứ khu mới ngừng lại.

Lần nữa nhìn lại đằng sau, phát hiện vẫn không có khí tức của cô gái kia theo dõi thì trái tim cua rông ta mới trở lại lồng ngực. Lúc này mới phát hiện mình đã chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương