Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
Chapter 234 Một thương

Chương 234: Một thương

Nguyên Thiên Thần ngẩng đầu nhìn lại, nhìn thấy thiếu nữ tóc vàng đứng ở bên trong cửa hàng, khuôn mặt đạm mạc, trên mặt thậm chí có thể nhìn ra mấy phần cảm giác ghét bỏ.

Ánh mắt kia hờ hững nhìn xuống, khiến cho ông ta cảm giác được một loại xúc cảm bị người khác làm nhục đã lâu chưa thấy.

Nhưng dù sao ông ta cũng không phải thiếu niên nhiệt huyết. Mặc dù trong lòng phẫn nộ, nhưng vẫn khắc chế như cũ. Bất kể là một chưởng của thiếu nữ này có khí thế khủng bố, hay là lai lịch cùng bối cảnh của thiếu nữ này, đều đáng giá suy nghĩ sâu xa và cố gắng cân nhắc.

Trên Lam Tinh bỗng nhiên xuất hiện một vị Truyền Kỳ cường thế như thế khiến ông ta không thể không suy nghĩ sâu sắc.

Quan trọng nhất là Truyền Kỳ bậc này vậy mà lại ở trong cửa hàng nhỏ bé ở khu nghèo nàn này. Mà nhìn vào cách mà thiếu niên này nói chuyện đối với thiếu nữ tóc vàng lúc trước, không sợ hãi chút nào, ngược lại giống như là phái đi người hầu. Chuyện này có chút dọa người rồi.

Đường đường là một vị Truyền Kỳ lại bị một thiếu niên chọc tức rồi sai sử.

Còn không cách nào phản kháng.

Phía sau lưng thiếu niên này lại có nhân vật gì?

Hoặc là nói, bản thân thiếu niên này có đang che giấu thực lực hay không?

Sắc mặt Nguyên Thiên Thần không ngừng biến ảo, vốn cho rằng nơi này nhiều nhất cũng chỉ ẩn giấu một vị Truyền Kỳ, nhưng bây giờ xem ra, trừ thiếu nữ tóc vàng này, thậm chí còn có khả năng ẩn giấu thêm một vị Truyền Kỳ! Riêng thiếu nữ tóc vàng trước mắt đã khiến ông ta cảm thấy một chút áp lực. Nếu như lại có thêm một vị Truyền Kỳ, trước mắt ông ta chưa hẳn có thể chiếm được xong đi.

Các cường giả Phong Hào khác sau khi ổn định thân hình, nhìn thấy Nguyên Thiên Thần cũng giống như bọn họ đềy bị một chưởng đánh lui thì đều có chút kinh hãi, không nghĩ tới ngay cả ông ta cũng không thể ngăn cản được thế công của thiếu nữ tóc vàng này. Như thế xem ra, thiếu nữ tóc vàng này đúng là Truyền Kỳ không thể nghi ngờ!

Truyền Kỳ hiếm có như thế nào nào, toàn bộ khu Á Lục mới chỉ có hai vị, toàn cầu cộng lại cũng chỉ có mười mấy vị.

Mà trước mắt, trong một cửa hàng bình thường ở một khu cũ nát vậy mà lại ẩn giấu một vị Truyền Kỳ!

Chiến đấu cấp Truyền Kỳ là chuyện mà bọn họ không thể nhúng tay. Cấp bậc này giống như là Vương Thú, thậm chí so với Vương Thú còn đáng sợ hơn!

"Ngươi hẳn không phải là người bản thổ ở Lam Tinh, không phải là người trong Liên Bang đúng không?"

Nguyên Thiên Thần nhìn qua thiếu nữ tóc vàng, con mắt lăng liệt, con người sớm đã đi ra ngoài Lam Tinh, tiến vào vũ trụ, Lam Tinh chỉ là một trong những tinh cầu mà Liên Bang khống chế.

Mặc dù là tổ tinh, nhưng Lam Tinh tài nguyên khai thác phong phú trước kia đã khô kiệt. Ở trong Liên Bang cũng làm không ra thành tích cùng kinh tế gì, dần dần bị xem nhẹ. Đây cũng là lý do vì sao trên Lam Tinh xuất hiện liên tục vết rách tinh không. Liên Bang không phái người đến tương trợ giải quyết, mà để nó tùy ý tự sinh tự diệt.

Anna có chút nhướng mày: "Liên Bang? Hừ, mặc dù không biết là cái gì, nhưng hẳn là căn cứ của những con sâu kiến các ngươi. Lai lịch của bản thần, không phải là thứ mà các ngươi có thể thăm dò, cút!"

Nguyên Thiên Thần giật mình, sắc mặt âm trầm.

Tô Bình ở sau quầy nghe vậy có chút im lặng, không nghĩ tới Thần nữ này lại táo bạo như vậy, cậu truyền âm: "Ngươi tốt nhất đừng bại lộ thân phận của mình, đừng mở miệng một tiếng 'Bản thần' đấy, hơi rêu rao quá đấy."

"Bại lộ thân phận sao? Những con sâu kiến này cũng xứng biết được ư? Lại nói, bản thần đã đủ khiêm tốn rồi, không xuất ra Thần binh của ta, một thương lúc trước đã có thể đem lão già này này đâm thành cái lỗ lớn rồi. Nếu không phải sợ máu của mấy con sâu kiến này làm ô úa Thần binh của ta thì lão ta đã sớm chết một trăm lần!" Anna cười lạnh, khinh thường nói.

Tô Bình đối với lời này ngược lại không hoài nghi. Mặc dù Anna cũng là cảnh giới cấp Vương Thú, nhìn dáng vẻ ông lão này cũng là Truyền Kỳ, nhưng cùng là Truyền Kỳ, một bên là Thần tộc thuần huyết, một bên là Nhân Tộc, chênh lệch này không cách nào so sánh được.

Với lại, từ việc kiểm tra tư chất, cậu nhìn thấy tư chất của Anna chính là trung thượng đẳng!

Nó có ý là cấp Vương Thú của Thần tộc thuần huyết, Anna lại cực kỳ ưu tú đấy, mà ông lão tới cửa này chỉ là một vị Truyền Kỳ bình thường. Lúc trước có thể ngăn cản một chưởng của Anna, đã tính có chút không tệ.

"Đừng mở miệng một tiếng sâu kiến, nghe thật khó chịu." Tô Bình nói ra.

Anna tức giận nói: "Khó chịu cái gì, cũng không nói ngươi."

"Khiêm tốn, phải khiêm tốn."

"Dừng."

Vào lúc hai người truyền âm nói chuyện, Nguyên Thiên Thần đưa tay phá vỡ một đạo không gian, một cỗ khí tức vực sâu âm hàn đáng sợ, từ bên trong phát ra. Ngay sau đó, từ bên trong chậm rãi xuất hiện một bóng người.

Đây là một loại sủng thú có hình người,  thân cao ba mét, toàn thân đen kịt, tất cả tia sáng chiếu xạ đến thân thể nó trong vòng mấy mét đều bị thôn phệ hấp thu.

Nó có bốn cánh tay, mỗi cánh tay đều nắm giữ binh khí khác biệt, đoản đao, chủy thủ, xiềng xích, loan đao!

Mỗi kiện binh khí đều tản ra ma khí nồng đậm, dường như có vô số oan hồn bị phong ấn trong đó, đang quỷ khóc sói gào.

Sắc trời xung quanh dường như cũng dần dần trở nên ám trầm.

Sắc mặt của Đao Tôn cùng mấy vị cấp Phong Hào khác đứng sau lưng Nguyên Thiên Thần đều thay đổi.

Vào lúc loại sủng thú hình người hắc ám này xuất hiện. Trong mắt bọn họ không nhịn được hiện ra vẻ hoảng sợ, bọn họ biết, đây chính là sủng thú của Nguyên Thiên Thần, với lại không phải một sủng thú bình thường, là một đầu quái vật kinh khủng cấp Vương Thú!

Đừng nhìn thứ này, chỉ cao hơn ba mét. Trên mặt hình thể không thể so sánh cùng các Vương Thú bình thường hơn ngàn mét, nhưng áp súc là tinh hoa, ở chỗ này tuyệt đối là chuẩn xác đấy. Thứ này có chiến lực khủng bố, so với Vương Thú bình thường còn đáng sợ hơn!

"Hợp thể. . ."

Nguyên Thiên Thần thấp giọng nói.

Bỗng nhiên thân thể của loại sủng thú hình người này chuyển đổi, hóa thành một đạo sương mù hắc ám dày đặc, chui vào bên trong thân thể Nguyên Thiên Thần. Sau một khắc, một cỗ khí thế tuyệt cường đột nhiên từ trên người ông ta phát ra, chấn động làm cho bụi bặm trên mặt đất bị bay lên!

Sát ý cùng ma khí rét lạnh đến cực điểm, từ trên thân của Nguyên Thiên Thần lan tràn ra. Vốn dĩ khí chất của ông ta nho nhã phiêu dật, chỉ trong giây lát hóa thành hung lệ lạnh lùng. Đôi mắt bình hòa cũng biến thành một màu đen kịt, mắt không có tròng trắng giống như là bị ma khí hoàn toàn chiếm cứ.

Dưới nách ông ta sinh trưởng ra một cánh tay ma hóa tráng kiện đen kịt, nắm trong tay binh khí lúc trước loại sủng thú hình người kia cầm.

Đao Tôn cùng mấy cường giả cấp Phong Hào khác, thân thể không nhịn được lui lại mấy bước không dám tới gần. Thời khắc này từ trên người Nguyên Thiên Thần, cậu cảm nhận được khí tức tử vong kinh khủng.

Tô Bình cảm nhận được cỗ ma khí làm cho người rùng mình rét lạnh này thì hơi kinh ngạc. Ánh mắt có chút chăm chú nhìn qua, nghĩ thầm đây chính là bí kỹ hợp thể sủng thú mà chỉ Truyền Kỳ mới có thể nắm giữ sao?

Đây là lần đầu tiên cậu thấy tận mắt. Mặc dù trong phim ảnh trên mạng, có quay chụp lại cảnh tượng này nhưng dù sao cũng đã trải qua chỉnh sửa đấy. Mà trước mắt lại rất chân thật, không có chút hiệu ứng đặc biệt nào.

Cậu cảm giác, khí thế của ông lão này so với lúc trước còn mạnh gấp bội, đứng ở ngoài tiệm tựa như một đầu Vương Thú hình người!

"Còn không phục ư?" Anna nhíu mày, trong mắt lóe lên một tia lãnh ý.

Lúc trước đã tính là nàng nhẹ tay rồi, không nghĩ tới con sâu kiến này không biết ơn.

Quả nhiên, sâu kiến không hiểu được sự từ bi của thần!

"Đã không phục, vậy thì đi chết đi!"

Lòng bàn tay nàng ngưng tụ kim quang, một cây trường thương màu vàng kim chậm rãi ngưng tụ ra. Khi trường thương xuất hiện, không gian trong cửa hàng có chút ba động. Trường thương giống như có hồn, tỏa ra một cỗ lực lượng cuồn cuộn thuần khiết lại tràn ngập khí thế sát phạt.

Anna cầm thần thương màu vàng kim trong tay. Đôi mắt bễ nghễ, cao cao tại thượng nhìn xuống Nguyên Thiên Thần ngoài tiệm.

"Chết!"

Trong cổ họng Nguyên Thiên Thần phát ra những tiếng khàn khàn, thanh âm này giống như hai cuống họng trùng hợp, mang theo cảm giác kỳ dị.

Thân thể của ông ta bỗng nhiên bộc phát, toàn bộ con đường đều bị chấn động mạnh mẽ. Mặt đất rạn nứt ra hố to, thân thể của ông ta trong giây lát lao tới, bốn kiện ma khí trong tay đồng thời xuất thủ, trong nháy mắt phong tỏa tất cả đường đi của Anna.

Trong đôi mắt của Anna hiện lên một tia miệt thị.

Căn bản nàng không có ý tránh né, vào lúc đối phương tới gần trong nháy mắt, thân thể của nàng đột nhiên động, hành động trong sát na, trường thương múa ra một mảnh tàn ảnh, khiến thân thể của nàng cũng xuất hiện từng đạo tàn ảnh.

Nàng xuất thủ cực kỳ đơn giản, trường thương phá không, đâm ra một thương!

Bành!

Nguyên Thiên Thần muốn chống đỡ, vung vẩy hai tay trong sát na nhưng thân thể của ông ta đột nhiên nhận bị hạn chế, cứng đờ trong thoáng chốc.

Chỉ như vậy, con ngươi đen nhánh của ông ta co rụt mạnh mẽ.

Trường thương xuyên qua, trong nháy mắt đã phá vỡ lồng ngực Nguyên Thiên Thần, đâm xuyên vào trong thân thể của ông ta, một thương đâm thủng ngực!

Thân thể của Nguyên Thiên Thần bị treo ở trên trường thương, bên ngoài cửa hàng hoàn toàn tĩnh mịch!

Tròng mắt của đám người Đao Tôn trừng lớn đến mức sắp lòi ra ngoài, kinh hãi há hốc mồn, khó có thể tin nhìn một màn này.

Đường đường là một vị Truyền Kỳ, lại bị một thương đâm thủng!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương