Conan Đồng Nhân - Mộng Cảnh Nhân Sinh
-
Chương 10
" Ta oan uổng quá.... Ta muốn tất cả phải chết cùng chúng ta...."
Móng tay hư thối xanh tím vươn về phía anh , đột nhiên một luồng ánh sáng nhu hoà ngăn cản lại hành động tiếp theo ấy. Yuu Ogasawara còn chưa định thần lại đã nghe cô ta hét thảm một tiếng, toàn bộ cánh tay tan thành cát bụi; lớp ánh sáng còn lại không ngừng lan rộng cắn nuốt thân thể hư thối rách nát của cô ả
" K...H...Ô....N....NG...."
Trong xe phảng phất chỉ còn lại tiếng hét thảm của cô gái nọ, thịt thối xương cốt hoá thành tro bụi, lớp máu trên sàn xe cũng bốc hơi đi mất. Tóc dài quấn lấy chân Yuu cũng biến mất không dấu vết. Yuu Ogasawara nhìn lên chỉ thấy cành diên vĩ lấy mắt thường cũng nhìn ra tốc độ hư hỏng, ba cánh hoa rụng xuống trên tay anh cành lá đang héo úa. Xe ô tô chao đảo một chút rơi ùm xuống hồ. Yuu chưa kịp thoát khỏi xe chân anh nhanh chóng ngập trong nước , anh cố sức mở cửa xe nhưng càng khiến cho nước bên ngoài tràn vào . Anh hoảng hồn chưa kịp làm ra phán đoán tiếp theo đã thấy mình đứng trên bờ trơ mắt nhìn chiếc xe trầm xuống đáy hồ đen , tay anh vẫn nắm cánh hoa héo khô và cành hoa úa tàn hẳn teo tóp như đã chết lâu ngày. Gió lạnh thổi qua làm cho cánh hoa hoá thành tro bụi tan biến vào không khí chỉ còn lại chút bụi phấn trong tay anh
* * *
Yue bừng tỉnh trong đêm tối, mồ hôi ướt đẫm trán; không ngừng thở dốc. Cô vươn ta muốn bật đèn bàn lại không để ý cốc thuỷ tinh cũng đặt ngay đó. Xoảng một tiếng khiến cô giật mình . Akito vốn đang yên ổn ngủ ở phòng bên cạnh đột nhiên nghe thấy tiếng hét liền tỉnh dậy. Anh lập tức chạy sang
"Có chuyện gì vậy?"
Dưới ánh đèn bàn yếu ớt , Yue sắc mặt trắng bệch quay đầu lại nhìn anh rồi lại khẽ lắc đầu
"Không sao, em làm rơi ly thủy tinh thôi. Đánh thức Anh sao?"
Akito trầm mặc lấy khăn giấy lau mồ hôi trên trán cô
"Năng lực đó lại tới nữa à?"
Yue cứng ngắc gật đầu , bất an nắm lấy ga giường. Akito thở dài trong mắt hiện lên vài tia thương tiếc
"Đêm nào cũng thấy người chết à? Lần này là ai?"
Yue cắn môi lắc đầu
"Không thể nói. Tôi sẽ không để bất cứ ai thay đổi vận mệnh"
Vận mệnh thay đổi , người hối hận nhất là người đã thay đổi nó. Yue đã trải qua những lần hối hận như thế. Cô thậm chí hận bản thân mình không lập tức chết đi để chuộc tội. Lời nguyền đeo bám cô cả đời không dứt, trừ khi...người đó tìm thấy cô , giết chết cô. Cho đến bấy giờ cô mới có thể giải thoát.
Akito nhìn ga giường đáng thương lại nhìn ánh mắt kiên định của cô không khỏi chùn lòng
"Nói đi Yue , tôi sẽ tận lực không thay đổi vận mệnh mà em nói"
Yue vẫn lắc đầu cắn răng không nhìn anh cảnh báo
"Nếu Anh thay đổi vận mệnh kết cục lẽ ra phải xảy tới với người đó sẽ ứng lên người anh. Còn anh sẽ phải nhìn kẻ đó sống trong đau khổ dằn vặt mới, chết theo một cách khác đau đớn hơn, tàn khốc hơn trước mặt anh. Đó là cách mà vận mệnh trêu đùa con người. Vận mệnh là thần, vi phạm ý chỉ của thần sẽ gặp bất hạnh . Mà tôi...tôi không muốn bất hạnh đó xảy ra với bất cứ người nào. Akito"
Đây là lần đầu tiên Yue gọi tên anh, cũng là lần đầu tiên cô dùng ánh mắt cầu xin ấy nhìn anh. Hình dáng của Akito khiến Yue cảm thấy vô cùng quen thuộc nhưng cô không tài nào nhớ nổi Anh là ai, đã gặp Anh ở nơi nào. Cô chỉ biết cô không thể để người này thay đổi vận mệnh. Đau thương kia một mình cô chịu đựng đã quá đủ rồi. Nỗi hối hận đó đủ để người ta phát điên . Mà cô thà rằng nhìn người ta âm thần chết đi chứ không hề muốn họ kéo dài hơi tàn để rồi thảm khốc kết thúc.
Akito nhìn ánh mắt cầu xin ấy lớp băng đá trong lòng dường như chịu kích thích đang tan chảy. Anh không tự chủ được gật đầu
"Tôi hứa với em sẽ không can thiệp vào vận mệnh định trước Akari "
Yue nở nụ cười nhưng câu sau của Akito khiến cho nụ cười của cô tắt dần
"Tôi muốn em dùng năng lực của mình hiệp trợ cảnh sát phá án. Người có thể chết nhưng tôi tuyệt đối không thể để hung thủ lọt vòng pháp luật "
Nhìn sắc mặt của Yue , Akito không khỏi thở dài
"Tôi nghe em không thay đổi tương lai được định sẵn. Nhưng tôi muốn chứng minh rằng vận mệnh không phải là thần. Chúng ta có thể nắm lấy vận mệnh và làm chủ nó. Đôi mắt của em, năng lực của em không phải là nguồn gốc của bất hạnh. Mà chính là trái tim và suy nghĩ của em mới chính là ngọn nguồn Akari. Em nghĩ mình không thể thoát khỏi lời nguyền cho nên em trở thành nô lệ của nó; trái tim em không đủ kiên cường để bất chấp tất cả. Cho nên bản thân em vĩnh viễn không thắng được vận mệnh của chính mình ."
Yue sững sờ nhìn Anh thậm chí cô cũng quên từ lúc nào đã đứng bên giường mình . Cô run rẩy mở miệng
"Là thật ư?"
Akito nâng tay xoa đầu cô, bàn tay to ấm áp ấy giống như đang truyền niềm tin sang cho Yue
" Đương nhiên rồi, đôi mắt của em không phải lời nguyền . Đó là năng lực thần ban cho em. Em nên dùng nó để chiến đấu lại vận mệnh của mình"
Yue chưa từng nghĩ đôi mắt hiện diện tử vong này lại là Vũ khí để chiến đấu chống lại vận mệnh của mình. Cô cũng chưa từng nghĩ suốt bao năm qua hèn nhát mặc kệ sinh tử của thế gian chính là đang phủ phục dưới chân vận mệnh làm nô lệ của nó. Như vậy thì bao dằn vặt đau đớn mà cô phải chịu suốt thời gian qua chỉ là một hồi trò cười thôi sao ?
Nhìn đôi mắt bị phủ một lớp hơi nước của Yue , Akito liền luống cuống
" đừng khóc, ngủ đi nào. Sẽ không còn mơ thấy gì nữa đâu"
Akito vỗ lưng cô nhẹ nhàng như thế ; cô yên lặng không phản bác cũng cố kiềm hãm những giọt nước mắt trên khoé mi nhắm mắt lại. Chẳng bao lâu sau đã yên ổn hít thở nhẹ nhàng hiển nhiên đã chìm vào giấc ngủ. Akito xoa đầu cô nhìn xuống đồng hồ trên bàn 1:03 phút. Anh khẽ cười khổ muốn đứng lên về phòng mình lại phát hiện Yue không biết từ lúc nào đã níu chặt lấy tay áo anh ; Anh cố gắng nhẹ nhàng gỡ tay cô ra thì hai hàng lông mày cô nhíu lại, tay càng bám chặt. Akito đỡ trán. Đây có được xem như cô đang làm nũng với Anh không?
Hattori Heiji trước đây mới 6 tuổi đã bắt đầu muốn phân cao thấp với anh; Anh còn không kịp nhìn thấy dáng vẻ làm nũng của cậu mà với tính cách của anh cho dù có làm nũng Anh cũng sẽ mặc kệ. Mà bây giờ , người làm nũng với anh lại là cô em gái nuôi vô cùng đặc biệt. Anh không thể thô bạo đối xử như với Hattori Heiji được. Thật là...khó giải quyết.
Cuối cùng, Hattori Akito vẫn ở lại trong phòng Yue ngồi bên cạnh giường ngủ mất. Anh tựa lưng vào thành giường chậm rãi nhắm lại ánh mắt. Tuy tư thế chẳng hề thoải mái nhưng không hiểu vì sao Anh lại tiến vào giấc ngủ rất nhanh. Một đêm không mộng mị.
* * *
Sáng hôm sau, Akito bị tiếng chuông điện thoại làm tỉnh giấc . Tiếng chuông của Anh là tiếng chuông điện thoại truyền thống nhưng mới sáng sớm âm thanh này phá lệ chói tai. Hattori Akito mơ màng tỉnh dậy khẽ nhíu mày. Cổ Anh đau nhức vô cùng hậu quả của một đêm ngủ không đúng tư thế. Anh vươn tay tắt âm trên điện thoại đồng thời liếc nhìn Yue vẫn còn say ngủ , nhẹ nhàng gỡ tay cô ra , đi ra ngoài nghe điện thoại. Người gọi cho Anh là Yuu Ogasawara ; Akito hơi nghi hoặc nhưng vẫn tiếp điện thoại. Anh biết Yuu rất ít khi gọi điện cho mình nhưng nếu gọi đều là những chuyện phiền phức lớn.
" Có chuyện gì?"
Đầu bên kia âm thanh rất hỗn loạn , phải mất một lúc Yuu mới hổn hển hét vào điện thoại
"Akito, Mau cứu mạng. Tôi Cần chi viện"
Akito để điện thoại cách tai thật xa , âm lượng của Yuu Ogasawara đủ để làm màng nhĩ Anh bị đâm thủng.
"Chẳng phải Nishiku chỉ là một ngôi làng nhỏ thôi sao? Đã phái cho cậu 4 cảnh viên đi cùng còn muốn chi viện?"
Akito bóp trán , đè thấp âm thanh của mình. Đầu dây bên kia lại rơi vào một mảnh rối loạn, anh mơ Hồ còn nghe thấy tiếng người chửi bới. Yuu Ogasawara thở hồng hộc giọng nói cũng mất đi vẻ cợt nhả thường ngày
"Chuyện nghiêm trọng tôi không thể giải quyết được . Cậu mau tới đây, còn có đem theo Yue . Xin cậu đấy...bíppppp"
Akito nhíu mày, Yuu Ogasawara là Phó phòng hình sự , quyền hạn khá cao không thể vì một ngôi làng nhỏ mà gặp rắc rối. Còn có...cậu ta muốn gọi Yue tới là muốn cô ấy làm gì?
Akito xoay người vô thức đi về phòng Yue không hề phát hiện ở dãy nhà phía xa một bóng người đứng đó từ bao giờ.
Hattori phu nhân nhìn theo bóng con mình rời đi khẽ cười , đôi mắt loé lên đầy ý vị thâm trường. Xem xem, người ta nói chim dậy sớm sẽ có sâu ăn. Không ngờ mới dậy sớm một chút liền phát hiện ra một chuyện thú vị nha~
Con trai bà cư nhiên bước ra từ trong phòng Yue . Chậc chậc
Hattori phu nhân túm áo khoác choàng khoé miệng tủm tỉm cực kỳ đáng khinh quay về phòng mình.
Khi Hattori Akito về phòng mình thay đồ và vệ sinh cá nhân xong anh gõ cửa phòng Yue . Cô lúc này đã tỉnh nhưng vẫn nằm lì trên giường thấy anh tiến vào liền hỏi
"Muốn đi Nishiku sao?"
Akito hơi ngạc nhiên nhìn cô thấy cô vẫn bình thản mới gật đầu
"Đúng vậy, Yuu Ogasawara nói hắn ta gặp rắc rối muốn tôi tới đó"
Yue xốc chăn muốn xuống giường lại bị Akito kéo lại, anh nhíu mày
"Em muốn làm gì? Chân còn chưa tháo bột đâu"
Yue liếc nhìn Anh mở miệng hỏi lại
"Không phải anh ta muốn em tới đó sao ?"
Akito nhướng mày
"Em nghe thấy anh cùng cậu ta nói chuyện?"
Yue lắc đầu cố sức lết xuống khỏi giường, Akito không đành lòng ôm cô đặt lên xe lăn đẩy cô tới nhà tắm
"Tôi thấy Anh ta gặp chuyện phiền toái. Cả Anh cũng vậy."
Yue ngẩng đầu nhìn Akito cười nhẹ
"Là chuyện rất phiền toái đó. Nếu muốn tới Nishiku vậy thì bàn bạc với cha kỹ một chút"
Bỏ mặc Akito nhíu mày suy nghĩ bên ngoài, Yue một mình đi vào nhà tắm tiến hành vệ sinh cá nhân. Cô nhìn đôi mắt mình trong gương tay khẽ nắm chặt. Giấc mơ đêm qua...rất quỷ dị. Cô chưa kịp thấy hết đã bừng tỉnh sau đó Akito tiến vào . Năng lực của đôi mắt tử vong biến mất hoàn toàn , cô ngủ rất an ổn không hề mơ thấy thứ gì nữa điều này khiến cô càng khẳng định một chuyện : Akito chính là phong ấn mà Thần đã nói trước đây. Yue càng thêm nghi hoặc Thần đang muốn làm gì. Để một quỷ tộc như cô sống trong một thân thể tràn ngập linh khí, bên người còn là phong ấn đôi mắt tử vong. Ngài rút cuộc muốn thấy cái gì? Hay đúng hơn Thần muốn cô làm gì?
Dùng qua bữa sáng, Akito vội vàng đi tới Nishiku, Yue đương nhiên phải đi cùng anh vì Hattori phu nhân đột nhiên yêu cầu. Bà dường như rất muốn để cho cô và anh ta ở bên cạnh nhau. Hơn nữa lý do bà dùng cũng rất chính đáng . Bà không có nhà , Hattori Heizo thì tới cảnh cục . Hattori Heiji thì đi học Yue không có người chăm sóc. Bỏ qua một đám người làm ở nhà Yue cứ như vậy bị tống cho Akito. Tuy nhiên, việc đưa cô đi cùng cũng rất hợp ý Akito . Tuy không biết vì sao Yuu Ogasawara lại muốn đưa Yue tới nhưng chuyện Anh đã hứa thì Anh nhất định sẽ làm. Hơn nữa, bản thân anh cũng muốn biết chuyện quái quỷ gì đang xảy ra.
Móng tay hư thối xanh tím vươn về phía anh , đột nhiên một luồng ánh sáng nhu hoà ngăn cản lại hành động tiếp theo ấy. Yuu Ogasawara còn chưa định thần lại đã nghe cô ta hét thảm một tiếng, toàn bộ cánh tay tan thành cát bụi; lớp ánh sáng còn lại không ngừng lan rộng cắn nuốt thân thể hư thối rách nát của cô ả
" K...H...Ô....N....NG...."
Trong xe phảng phất chỉ còn lại tiếng hét thảm của cô gái nọ, thịt thối xương cốt hoá thành tro bụi, lớp máu trên sàn xe cũng bốc hơi đi mất. Tóc dài quấn lấy chân Yuu cũng biến mất không dấu vết. Yuu Ogasawara nhìn lên chỉ thấy cành diên vĩ lấy mắt thường cũng nhìn ra tốc độ hư hỏng, ba cánh hoa rụng xuống trên tay anh cành lá đang héo úa. Xe ô tô chao đảo một chút rơi ùm xuống hồ. Yuu chưa kịp thoát khỏi xe chân anh nhanh chóng ngập trong nước , anh cố sức mở cửa xe nhưng càng khiến cho nước bên ngoài tràn vào . Anh hoảng hồn chưa kịp làm ra phán đoán tiếp theo đã thấy mình đứng trên bờ trơ mắt nhìn chiếc xe trầm xuống đáy hồ đen , tay anh vẫn nắm cánh hoa héo khô và cành hoa úa tàn hẳn teo tóp như đã chết lâu ngày. Gió lạnh thổi qua làm cho cánh hoa hoá thành tro bụi tan biến vào không khí chỉ còn lại chút bụi phấn trong tay anh
* * *
Yue bừng tỉnh trong đêm tối, mồ hôi ướt đẫm trán; không ngừng thở dốc. Cô vươn ta muốn bật đèn bàn lại không để ý cốc thuỷ tinh cũng đặt ngay đó. Xoảng một tiếng khiến cô giật mình . Akito vốn đang yên ổn ngủ ở phòng bên cạnh đột nhiên nghe thấy tiếng hét liền tỉnh dậy. Anh lập tức chạy sang
"Có chuyện gì vậy?"
Dưới ánh đèn bàn yếu ớt , Yue sắc mặt trắng bệch quay đầu lại nhìn anh rồi lại khẽ lắc đầu
"Không sao, em làm rơi ly thủy tinh thôi. Đánh thức Anh sao?"
Akito trầm mặc lấy khăn giấy lau mồ hôi trên trán cô
"Năng lực đó lại tới nữa à?"
Yue cứng ngắc gật đầu , bất an nắm lấy ga giường. Akito thở dài trong mắt hiện lên vài tia thương tiếc
"Đêm nào cũng thấy người chết à? Lần này là ai?"
Yue cắn môi lắc đầu
"Không thể nói. Tôi sẽ không để bất cứ ai thay đổi vận mệnh"
Vận mệnh thay đổi , người hối hận nhất là người đã thay đổi nó. Yue đã trải qua những lần hối hận như thế. Cô thậm chí hận bản thân mình không lập tức chết đi để chuộc tội. Lời nguyền đeo bám cô cả đời không dứt, trừ khi...người đó tìm thấy cô , giết chết cô. Cho đến bấy giờ cô mới có thể giải thoát.
Akito nhìn ga giường đáng thương lại nhìn ánh mắt kiên định của cô không khỏi chùn lòng
"Nói đi Yue , tôi sẽ tận lực không thay đổi vận mệnh mà em nói"
Yue vẫn lắc đầu cắn răng không nhìn anh cảnh báo
"Nếu Anh thay đổi vận mệnh kết cục lẽ ra phải xảy tới với người đó sẽ ứng lên người anh. Còn anh sẽ phải nhìn kẻ đó sống trong đau khổ dằn vặt mới, chết theo một cách khác đau đớn hơn, tàn khốc hơn trước mặt anh. Đó là cách mà vận mệnh trêu đùa con người. Vận mệnh là thần, vi phạm ý chỉ của thần sẽ gặp bất hạnh . Mà tôi...tôi không muốn bất hạnh đó xảy ra với bất cứ người nào. Akito"
Đây là lần đầu tiên Yue gọi tên anh, cũng là lần đầu tiên cô dùng ánh mắt cầu xin ấy nhìn anh. Hình dáng của Akito khiến Yue cảm thấy vô cùng quen thuộc nhưng cô không tài nào nhớ nổi Anh là ai, đã gặp Anh ở nơi nào. Cô chỉ biết cô không thể để người này thay đổi vận mệnh. Đau thương kia một mình cô chịu đựng đã quá đủ rồi. Nỗi hối hận đó đủ để người ta phát điên . Mà cô thà rằng nhìn người ta âm thần chết đi chứ không hề muốn họ kéo dài hơi tàn để rồi thảm khốc kết thúc.
Akito nhìn ánh mắt cầu xin ấy lớp băng đá trong lòng dường như chịu kích thích đang tan chảy. Anh không tự chủ được gật đầu
"Tôi hứa với em sẽ không can thiệp vào vận mệnh định trước Akari "
Yue nở nụ cười nhưng câu sau của Akito khiến cho nụ cười của cô tắt dần
"Tôi muốn em dùng năng lực của mình hiệp trợ cảnh sát phá án. Người có thể chết nhưng tôi tuyệt đối không thể để hung thủ lọt vòng pháp luật "
Nhìn sắc mặt của Yue , Akito không khỏi thở dài
"Tôi nghe em không thay đổi tương lai được định sẵn. Nhưng tôi muốn chứng minh rằng vận mệnh không phải là thần. Chúng ta có thể nắm lấy vận mệnh và làm chủ nó. Đôi mắt của em, năng lực của em không phải là nguồn gốc của bất hạnh. Mà chính là trái tim và suy nghĩ của em mới chính là ngọn nguồn Akari. Em nghĩ mình không thể thoát khỏi lời nguyền cho nên em trở thành nô lệ của nó; trái tim em không đủ kiên cường để bất chấp tất cả. Cho nên bản thân em vĩnh viễn không thắng được vận mệnh của chính mình ."
Yue sững sờ nhìn Anh thậm chí cô cũng quên từ lúc nào đã đứng bên giường mình . Cô run rẩy mở miệng
"Là thật ư?"
Akito nâng tay xoa đầu cô, bàn tay to ấm áp ấy giống như đang truyền niềm tin sang cho Yue
" Đương nhiên rồi, đôi mắt của em không phải lời nguyền . Đó là năng lực thần ban cho em. Em nên dùng nó để chiến đấu lại vận mệnh của mình"
Yue chưa từng nghĩ đôi mắt hiện diện tử vong này lại là Vũ khí để chiến đấu chống lại vận mệnh của mình. Cô cũng chưa từng nghĩ suốt bao năm qua hèn nhát mặc kệ sinh tử của thế gian chính là đang phủ phục dưới chân vận mệnh làm nô lệ của nó. Như vậy thì bao dằn vặt đau đớn mà cô phải chịu suốt thời gian qua chỉ là một hồi trò cười thôi sao ?
Nhìn đôi mắt bị phủ một lớp hơi nước của Yue , Akito liền luống cuống
" đừng khóc, ngủ đi nào. Sẽ không còn mơ thấy gì nữa đâu"
Akito vỗ lưng cô nhẹ nhàng như thế ; cô yên lặng không phản bác cũng cố kiềm hãm những giọt nước mắt trên khoé mi nhắm mắt lại. Chẳng bao lâu sau đã yên ổn hít thở nhẹ nhàng hiển nhiên đã chìm vào giấc ngủ. Akito xoa đầu cô nhìn xuống đồng hồ trên bàn 1:03 phút. Anh khẽ cười khổ muốn đứng lên về phòng mình lại phát hiện Yue không biết từ lúc nào đã níu chặt lấy tay áo anh ; Anh cố gắng nhẹ nhàng gỡ tay cô ra thì hai hàng lông mày cô nhíu lại, tay càng bám chặt. Akito đỡ trán. Đây có được xem như cô đang làm nũng với Anh không?
Hattori Heiji trước đây mới 6 tuổi đã bắt đầu muốn phân cao thấp với anh; Anh còn không kịp nhìn thấy dáng vẻ làm nũng của cậu mà với tính cách của anh cho dù có làm nũng Anh cũng sẽ mặc kệ. Mà bây giờ , người làm nũng với anh lại là cô em gái nuôi vô cùng đặc biệt. Anh không thể thô bạo đối xử như với Hattori Heiji được. Thật là...khó giải quyết.
Cuối cùng, Hattori Akito vẫn ở lại trong phòng Yue ngồi bên cạnh giường ngủ mất. Anh tựa lưng vào thành giường chậm rãi nhắm lại ánh mắt. Tuy tư thế chẳng hề thoải mái nhưng không hiểu vì sao Anh lại tiến vào giấc ngủ rất nhanh. Một đêm không mộng mị.
* * *
Sáng hôm sau, Akito bị tiếng chuông điện thoại làm tỉnh giấc . Tiếng chuông của Anh là tiếng chuông điện thoại truyền thống nhưng mới sáng sớm âm thanh này phá lệ chói tai. Hattori Akito mơ màng tỉnh dậy khẽ nhíu mày. Cổ Anh đau nhức vô cùng hậu quả của một đêm ngủ không đúng tư thế. Anh vươn tay tắt âm trên điện thoại đồng thời liếc nhìn Yue vẫn còn say ngủ , nhẹ nhàng gỡ tay cô ra , đi ra ngoài nghe điện thoại. Người gọi cho Anh là Yuu Ogasawara ; Akito hơi nghi hoặc nhưng vẫn tiếp điện thoại. Anh biết Yuu rất ít khi gọi điện cho mình nhưng nếu gọi đều là những chuyện phiền phức lớn.
" Có chuyện gì?"
Đầu bên kia âm thanh rất hỗn loạn , phải mất một lúc Yuu mới hổn hển hét vào điện thoại
"Akito, Mau cứu mạng. Tôi Cần chi viện"
Akito để điện thoại cách tai thật xa , âm lượng của Yuu Ogasawara đủ để làm màng nhĩ Anh bị đâm thủng.
"Chẳng phải Nishiku chỉ là một ngôi làng nhỏ thôi sao? Đã phái cho cậu 4 cảnh viên đi cùng còn muốn chi viện?"
Akito bóp trán , đè thấp âm thanh của mình. Đầu dây bên kia lại rơi vào một mảnh rối loạn, anh mơ Hồ còn nghe thấy tiếng người chửi bới. Yuu Ogasawara thở hồng hộc giọng nói cũng mất đi vẻ cợt nhả thường ngày
"Chuyện nghiêm trọng tôi không thể giải quyết được . Cậu mau tới đây, còn có đem theo Yue . Xin cậu đấy...bíppppp"
Akito nhíu mày, Yuu Ogasawara là Phó phòng hình sự , quyền hạn khá cao không thể vì một ngôi làng nhỏ mà gặp rắc rối. Còn có...cậu ta muốn gọi Yue tới là muốn cô ấy làm gì?
Akito xoay người vô thức đi về phòng Yue không hề phát hiện ở dãy nhà phía xa một bóng người đứng đó từ bao giờ.
Hattori phu nhân nhìn theo bóng con mình rời đi khẽ cười , đôi mắt loé lên đầy ý vị thâm trường. Xem xem, người ta nói chim dậy sớm sẽ có sâu ăn. Không ngờ mới dậy sớm một chút liền phát hiện ra một chuyện thú vị nha~
Con trai bà cư nhiên bước ra từ trong phòng Yue . Chậc chậc
Hattori phu nhân túm áo khoác choàng khoé miệng tủm tỉm cực kỳ đáng khinh quay về phòng mình.
Khi Hattori Akito về phòng mình thay đồ và vệ sinh cá nhân xong anh gõ cửa phòng Yue . Cô lúc này đã tỉnh nhưng vẫn nằm lì trên giường thấy anh tiến vào liền hỏi
"Muốn đi Nishiku sao?"
Akito hơi ngạc nhiên nhìn cô thấy cô vẫn bình thản mới gật đầu
"Đúng vậy, Yuu Ogasawara nói hắn ta gặp rắc rối muốn tôi tới đó"
Yue xốc chăn muốn xuống giường lại bị Akito kéo lại, anh nhíu mày
"Em muốn làm gì? Chân còn chưa tháo bột đâu"
Yue liếc nhìn Anh mở miệng hỏi lại
"Không phải anh ta muốn em tới đó sao ?"
Akito nhướng mày
"Em nghe thấy anh cùng cậu ta nói chuyện?"
Yue lắc đầu cố sức lết xuống khỏi giường, Akito không đành lòng ôm cô đặt lên xe lăn đẩy cô tới nhà tắm
"Tôi thấy Anh ta gặp chuyện phiền toái. Cả Anh cũng vậy."
Yue ngẩng đầu nhìn Akito cười nhẹ
"Là chuyện rất phiền toái đó. Nếu muốn tới Nishiku vậy thì bàn bạc với cha kỹ một chút"
Bỏ mặc Akito nhíu mày suy nghĩ bên ngoài, Yue một mình đi vào nhà tắm tiến hành vệ sinh cá nhân. Cô nhìn đôi mắt mình trong gương tay khẽ nắm chặt. Giấc mơ đêm qua...rất quỷ dị. Cô chưa kịp thấy hết đã bừng tỉnh sau đó Akito tiến vào . Năng lực của đôi mắt tử vong biến mất hoàn toàn , cô ngủ rất an ổn không hề mơ thấy thứ gì nữa điều này khiến cô càng khẳng định một chuyện : Akito chính là phong ấn mà Thần đã nói trước đây. Yue càng thêm nghi hoặc Thần đang muốn làm gì. Để một quỷ tộc như cô sống trong một thân thể tràn ngập linh khí, bên người còn là phong ấn đôi mắt tử vong. Ngài rút cuộc muốn thấy cái gì? Hay đúng hơn Thần muốn cô làm gì?
Dùng qua bữa sáng, Akito vội vàng đi tới Nishiku, Yue đương nhiên phải đi cùng anh vì Hattori phu nhân đột nhiên yêu cầu. Bà dường như rất muốn để cho cô và anh ta ở bên cạnh nhau. Hơn nữa lý do bà dùng cũng rất chính đáng . Bà không có nhà , Hattori Heizo thì tới cảnh cục . Hattori Heiji thì đi học Yue không có người chăm sóc. Bỏ qua một đám người làm ở nhà Yue cứ như vậy bị tống cho Akito. Tuy nhiên, việc đưa cô đi cùng cũng rất hợp ý Akito . Tuy không biết vì sao Yuu Ogasawara lại muốn đưa Yue tới nhưng chuyện Anh đã hứa thì Anh nhất định sẽ làm. Hơn nữa, bản thân anh cũng muốn biết chuyện quái quỷ gì đang xảy ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook