Con Trai Út Của Kiếm Thánh
-
Chapter 3 Những Ngày Giông Bão Ở Lâu Đài Storm (2)
Khi nghe tin Cyron rời Hắc Hải, những Runcandel sống ở Lâu đài Storm trở nên bận rộn. Họ phải chuẩn bị để chào đón trưởng tộc trở về sau chuyến đi năm năm của ngài.
“Những Tiên Phong Kị của Runcandel phải tập trung tại Lâu đài Storm, ngoại trừ những người đang làm việc dưới trướng của hoàng gia.”
Mệnh lệnh của Báo Đen Rosa Runcandel lan truyền khắp thế giới. Những Tiên Phong Kị của gia tộc làm việc ở Đế quốc Vermont, Vương quốc Akin, Chiêm Quốc, Công quốc Kurano, ... Đều nhanh chóng tập trung tại Lâu đài Storm.
“Có chuyện gì xảy ra vậy? Nghi thức Lựa Chọn của em út đã kết thúc nhiều năm trước, vậy tại sao cha lại về Lâu đài?”
Con trai thứ ba của Cyron, Ran Runcandel, đã trở về từ khu vực phía bắc của lục địa, nơi anh ta đang đánh hạ những con quái vật.
"Các Kị Sĩ Hộ Mệnh đóng quân tại Lâu đài Storm có nói gì không?"
Con trai thứ tư của Cyron, Vigo Runcandel. Anh ta đã phải tạm dừng nhiệm vụ ám sát của mình mà Công quốc Kurano giao phó để quay trở về.
Khách hàng của anh ta chắc chắn sẽ không hài lòng, nhưng anh ta không còn lựa chọn nào khác. Thật không may là Runcandel sẽ không bồi thường cho các vị khách của mình vì đã ngừng nhiệm vụ đang diễn ra để trở về theo lệnh triệu tập .
"Không có gì đâu. Nhưng cũng có thể có bí mật gì đó. Em không thấy ngạc nhiên mấy. Nhưng ngay cả cha cũng phải đích thân đến… ”
Con gái thứ ba của Cyron, Mary Runcandel. Cô đã đấu tay đôi và đánh bại những chiến binh mạnh mẽ ở khu vực phía nam.
Và vì thế, bảy người con của Cyron đã tập hợp tại Lâu đài Storm, cùng với tổng số hơn 200 kị sĩ và phụ tá hỗ trợ họ.
Với nhiều thành viên như vậy, họ có thể phá hủy một thành phố trung bình chỉ trong ba mươi phút và một quốc gia trong một ngày.
Khi tin tức về việc Cyron rời khỏi Hắc Hải lan truyền, nhiều tin đồn khác nhau bắt đầu xuất hiện trong tầng lớp quý tộc.
“Tại sao Cyron lại trở về?Chẳng phải ông ta đã nói sẽ không rời Hắc Hải trong mười năm nữa sao?"
"Runcandel cuối cùng cũng lập kế hoạch thống trị thế giới rồi ư?"
"Gia tộc Zipfel có phản ứng gì với điều này không?"
Kị Sĩ Sáng Thế duy nhất trên thế giới, Cyron Runcandel.
Con đẻ của Cyron, những Tiên Phong Kị Runcandel.
Ảnh hưởng của những cái tên này rất lớn.
Các con của Cyron và các Kị Sĩ Hộ Mệnh của gia tộc đang đứng thành hai hàng ở hai bên cầu thang dẫn lên Lâu đài Storm. Dưới cơn mưa lớn, ánh mắt của mọi người trông đều rất nghiêm túc. Tất cả đều oai hùng, như thể họ sắp ra trận vậy.
"Kính chào trưởng tộc!"
"Kính chào trưởng tộc!"
Khi Cyron bước đến trước lối vào của Lâu đài Storm, họ đồng thời giơ kiếm lên không trung. Đỉnh núi rung chuyển với giọng nói vang dội, như thể động đất sắp sửa xảy ra vậy.
"Ừm."
Với một cái gật đầu nhẹ, Cyron bắt đầu đi lên cầu thang.
"Tâm trạng của cha kỳ lạ quá. Sắp có điều gì đó cực kỳ quan trọng xảy ra chăng?"
Những đứa trẻ Runcandel đưa mắt nhìn nhau, giao tiếp bằng suy nghĩ của bản thân mà không dùng lời nói. Khi Cyron đi ngang qua họ, họ chậm rãi bước theo bước chân ông với vẻ mặt nghiêm túc. Các Kị Sĩ Hộ Mệnh thì ở lại và canh gác các cánh cổng của Lâu đài.
Tuy nhiên, không ai trong số họ biết được sự thật.
Lý do Cyron đến Lâu đài Storm chỉ đơn giản là để gặp đứa con út của mình.
***
"Daytona, Haytona."
"Dạ thưa cha."
Cyron triệu tập cặp song sinh Tona trước. Hai đứa trẻ ốm yếu quỳ gối trước mặt cha họ, tiếng chảy nước mũi và tiếng hít thở vang dội trong phòng.
"Nói ta biết hai con đã mắc lỗi gì."
Jin đang ở trong phòng của mình cùng với Gilly, vì vậy cậu ấy không thể nghe thấy cuộc trò chuyện này.
Cặp song sinh Tona ngập ngừng. Sau vài giây, lông mày Cyron khẽ giật:
"Ta ra lệnh cho các con, nói ta biết các con đã phạm lỗi gì."
“Đ-Đó là…”
Trong kiếp trước của Jin, cặp song sinh Tona đã phạm tội gϊếŧ người ngay sau khi rời khỏi Lâu đài Storm, khi vừa lên mười tuổi. Và khi lớn lên, chúng gϊếŧ trung bình năm mươi người mỗi năm.Tona, theo đúng nghĩa đen, là những kẻ cuồng sát.
Tuy nhiên, tính đến thời điểm hiện tại, chúng chỉ là những đứa trẻ chín tuổi.
Và đang ở độ tuổi mà người cha nghiêm khắc kia khiến hai đứa Tona khiếp sợ..
Không những vậy, cha của chúng đã yêu cầu chúng nhận lỗi của mình.
Tona đã bị đánh bởi đứa em trai út của mình. Nếu phải đổ lỗi cho ai đó, thì chính là Jin.
Cặp song sinh dường như đã quên mất việc bản thân đã quấy rối Jin như thế nào trước đây.
Khi đi đến kết luận này, cặp song sinh Tona đã quyết định:
"Tụi con không mắc bất kỳ sai lầm nào."
Daytona thu hết can đảm và trả lời. Cyron chống cằm trên tay, như thể đang đợi con trai nói xong.
“Jin đã sử dụng một sức mạnh nào đó để đánh Haytona và con.”
"Đúng rồi. Em ấy đã sử dụng một sức mạnh không phải là aura! "
Haytona xen vào và nhấn mạnh nửa sau câu nói của mình.
"Một sức mạnh không phải là aura."
Trên thế giới này, chỉ có thể có một câu trả lời khi nói đến sức mạnh không phải là aura.
Ma thuật.
Nếu cậu bé Jin bảy tuổi sử dụng aura để đánh bại họ, cậu ấy sẽ được những người khác khen ngợi.
Tuy nhiên, sẽ có một diễn biến hoàn toàn khác nếu nó là ma thuật.
Một đứa trẻ mang dòng máu Runcandel sử dụng ma thuật là tội chết.
Vì vậy, cặp song sinh Tona đang cố gắng truyền đạt sự thật rằng Jin đã sử dụng ma thuật để đánh bại họ.
"Các con của ta."
Một giọng điệu nhẹ nhàng vang lên.
"Dạ thưa cha!"
Cặp song sinh trả lời một cách mừng rỡ, như thể những tên tội phạm đã tìm ra sơ hở để lợi dụng. Nhận thấy giọng nói nhẹ nhàng của cha mình, chúng tin rằng mình có cơ hội để giành lấy chiến thắng.
Tuy nhiên, Cyron hoàn toàn phớt lờ lời bào chữa của cặp song sinh Tona và nói với một giọng nhẹ nhàng:
“Ta sẽ cho hai con một lời khuyên mà hai con nên khắc cốt ghi tâm. Nếu các con cứ hành xử như thế này… Các con sẽ không bao giờ có thể sống sót trong Gia tộc Runcandel.”
"A…"
“C-Chúng con xin lỗi, thưa cha.”
"Gọi Jin tới đây cho ta."
***
Đi dọc hành lang, Jin nhìn cặp song sinh Tona đã đến đón mình.
Họ hoàn toàn gầy xọp đi và trông gần như sắp chết đến nơi, như thể họ đã rơi vào lồng của một con quái vật và chỉ kịp thoát ra, giữ mạng sống của mình.
'Mình từng mang bộ dạng giống như vậy ở kiếp trước mỗi khi gặp cha. Mình có thể tưởng tượng những gì hai người đó đã trải qua."
Jin chưa nghe thấy cuộc trò chuyện giữa cặp song sinh và Cyron, nhưng cậu đã mường tưởng về những gì họ nói.
'Cha rất có thể đã hỏi họ một câu hỏi, và cặp song sinh không thể đưa ra câu trả lời thỏa mãn ông ấy. Chà, có thể hiểu được điều đó vì chúng vẫn còn là những đứa trẻ. '
Đó là cách Cyron giáo dục con cái của mình.
Không, nó thậm chí không thể đủ tiêu chuẩn giáo dục. Dù đã có mười hai người con nhưng Cyron chưa bao giờ tự mình nuôi nấng một đứa con nào.
Người đã nuôi dạy những đứa trẻ trong Gia tộc Runcandel là bảo mẫu.
Tất cả những gì Cyron và Rosa làm là quan sát chúng. Họ quan sát cách con cái lớn lên và cố gắng xác định xem ai trong số chúng xứng đáng nhất để lãnh đạo gia tộc sau này.
Hơn nữa, họ sẽ từ từ tham gia với con cái chỉ sau khi chúng trưởng thành và cho thấy kết quả vượt quá ‘tiêu chuẩn Runcandel’.
Nên, việc Cyron đến Lâu đài Storm đã trở thành một vấn đề lớn.
Những anh chị em khác chờ đợi ở tiền sảnh đang chết mê chết mệt khi biết chuyện xảy ra bên trong phòng đặt ngai vàng của cha.
Bước, bước.
Jin cuối cùng cũng nhìn thấy ngai vàng. Cha cậu đã ngồi sẵn, chờ cậu đến. Jin cẩn thận đi về phía Cyron, những việc trong kiếp trước bỗng sượt qua đầu cậu.
‘Cha mình. Người mạnh nhất mà mình từng biết, nhưng cũng là người tàn ác nhất.'
Mẹ cậu, Rosa Runcandel, vẫn còn có một chút lòng nhân đạo nào đó. Khi Jin bị đuổi khỏi gia tộc, tin tức về việc bà không chịu ăn bất cứ thứ gì trong hai ngày đã lan truyền khắp thế giới.
Thế nhưng, bà ấy đã xóa hoàn toàn sự tồn tại được gọi là ‘Jin’ khỏi trái tim mình sau một vài ngày.
Tuy nhiên, Cyron thì khác.
Ông ấy vẫn có một số đặc điểm của con người, chẳng hạn như nhíu mày khi tức giận hoặc hơi mỉm cười khi tìm thấy thứ gì đó khiến ông thấy vui.
Jin cũng đã nghe nói rằng khi Cyron lúc còn trẻ và chưa trở thành trưởng tộc, ông ấy có thể thất vọng, hạnh phúc và cũng phải đấu tranh cho cuộc sống của mình.
Tuy nhiên, khi ông ấy đạt tới cảnh giới nửa thần và trở thành kị sĩ mạnh nhất thế giới, những cảm xúc đó dần mất đi. Tất cả những gì còn lại trong ông là sự chú tâm vô cùng lớn tới gia tộc.
'Đây là một câu chuyện rất buồn cười. Ngay cả khi đã là á thần, ông ấy vẫn bảo vệ gia tộc.'
Jin nghiến chặt răng, đến mức có thể nghe thấy tiếng.
Cậu đã sống một cuộc sống khổ sở trong gia tộc cho đến khi bị trục xuất. Ngay cả khi họ ăn cùng một bàn ăn tối, các thành viên trong gia tộc đều coi cậu như không khí.
Tuy nhiên, cậu không thể tiếp tục hành động như thế này. Cyron chắc chắn sẽ nhận thấy điều đó. Không thể nào ông ấy không nhận ra đứa con trai út của mình đang nghiến răng ngay khi nhìn thấy ông ấy.
'Ông ấy có thể là cha mình, nhưng mình đảm bảo rằng ông ấy sẽ không thể coi thường mình trong kiếp này.'
Jin quỳ xuống trước Cyron khi cậu tự hứa với bản thân, và chào cha:
"Kính chào trưởng tộc."
Jin đang cư xử như những người trưởng thành trong tộc đã rời khỏi Lâu đài Storm từ lâu. Cậu chào Cyron không phải với tư cách là con trai út của ông ấy, mà là một thành viên của gia tộc.
Cyron gật đầu hài lòng và nói với con trai mình:
“Tại sao con lại gọi ta là ‘trưởng tộc ’thay vì‘ cha’?”
Jin giả vờ suy ngẫm một lúc. Cậu đã dự đoán trước phản ứng của Cyron trước lời chào của mình:
“Các anh trai, chị gái của con và các Kị Sĩ Hộ Mệnh với hơn 100 người đã quay trở lại lâu đài này để chào đón người. Thế nên con nghĩ rằng chuyến về thăm lâu đài của trưởng tộc là một chuyến thăm chính thức. "
Cyron mở to mắt.
"Thông minh."
Jin không đáp lại câu cảm thán của cha mình và hơi cúi đầu để thể hiện sự biết ơn.
Trong khi không thể tưởng tượng được một đứa trẻ bảy tuổi lại thể hiện cách cư xử ấn tượng như vậy, Cyron không nghi ngờ gì cả. Ông chỉ tin rằng Gilly đã giáo dục Jin đúng cách và con trai mình có một cái nhìn sâu sắc, giống như cách nó đã chọn Barisada trong nghi lễ.
Tuy nhiên, Jin không phải là một đứa trẻ bảy tuổi. Cậu có trí tuệ của một người trưởng thành từ kiếp trước của mình. Cyron không hề hay biết về sự thật đó, mặc dù đã đạt đến cảnh giới á thần.
Khi nhìn chằm chằm vào con trai mình, Cyron nói một lần nữa:
“Vừa rồi, ta đã hỏi hai người anh của con mắc lỗi gì. Chúng đã không thể trả lời câu hỏi của ta."
"Vâng, thưa trưởng tộc."
“Tuy nhiên, ta nghĩ mình nên hỏi con câu hỏi tương tự. Vậy, Daytona và Haytona đã phạm phải sai lầm gì?”
Một lần nữa, Jin lại giả vờ tự suy nghĩ. Cậu đã phần nào thấy trước được cuộc trò chuyện sẽ phát triển theo hướng này.
Không. Trên thực tế, cậu đã hoàn toàn đoán trước được kết cục này bởi vì Cyron Runcandel sẽ không ngần ngại đối xử với những đứa con bệnh tật của mình như những cựu chiến binh đã trải qua vô số gian khổ.
Câu trả lời mà Cyron muốn nghe đã được quyết định ngay từ đầu.
"Trả thù ạ."
"Hừm!"
Đôi mắt mở to của Cyron ánh lên vẻ kinh ngạc. Khi ngồi yên lặng trong vài giây, Jin giải thích câu trả lời trước đó của mình.
“Các anh ấy nên cố trả thù con. Người của Runcandel phải luôn trả lại “phí” của người này cho người khác, cho dù đó là một ân huệ hay thù hận. "
Bầu không khí bỗng trở nên tĩnh lặng.
Jin chắc chắn rằng phản ứng này từ cha cậu đồng nghĩa với sự hài lòng.
Nhưng bây giờ cậu phải hành xử như trẻ con để loại bỏ mọi nghi ngờ từ Cyron. Jin hơi ngẩng đầu lên với ánh mắt lo lắng, và hỏi cha mình:
“Câu trả lời của con có sai không?”
"Không. Trái lại, nó vô cùng hoàn hảo."
"Cảm ơn ngài, trưởng tộc."
Trước những lời nói của con trai, Cyron lộ rõ vẻ buồn bã trong mắt.
“Bây giờ con có thể gọi ta là ‘cha’. Các thành viên trong tộc có thể đã tập trung tại lâu đài này để chào đón ta, nhưng chuyến thăm của ta đến đây hoàn toàn là vì lý do cá nhân."
"Vâng thưa cha."
Cyron khẽ mỉm cười khi nhìn xuống con trai mình.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, mọi cảm xúc mãn nguyện đều biến mất trên khuôn mặt ông ấy. Khi vẻ mặt xa cách và thờ ơ của ông ấy trở lại, Cyron hỏi con trai mình một câu hỏi khác:
"Thế, con đã dùng năng lực gì để đánh bại các anh con vậy?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook