Chương 899

Ông cụ Cố gật đầu, sau đó nhìn mọi người, đưa tay lên gỡ lớp tóc giả trên đầu để lộ ra một mái tóc đen. Lúc này mái tóc không hề ăn nhập chút nào với khuôn mặt già nua của ông cụ.

Đám đông kinh hãi. Bạch Ngọc Phương cũng tái mặt.

Ông cụ vừa làm vừa lên tiếng: “Mọi người đừng vội, đợi tôi. Tôi phải tìm chai nước tẩy trang mới được. Đợi vài phút nhé. Cho tôi thời gian biểu diễn xíu”.

Giọng nói này rõ ràng là của một thanh niên, hơn nữa …không hề xa lạ mà có phần quen thuộc.

Ngay sau đó “ông cụ cố” lấy từ trong túi ra một lọ nước tẩy trang, đổ ra tay và xoa lên mặt. Lớp hóa trang lập tức tan ra, những nếp nhăn cũng biến mất để lộ ra khuôn mặt vốn dĩ của người đàn ông.

Anh ta cũng cởi áo vest ra, gỡ dụng cụ tạo thành cái lưng gù xuống.

Diện mạo thật sự của “ông cụ Cố” đã lộ ra trước mặt mọi người…Quả nhiên là…ông cụ Từ – Từ Soái.

Từ Soái lấy điện thoại trong túi ra, những ngón tay dài lướt trên bàn phím. Rồi anh ta giờ điện thoại lên cao để mọi người nhìn thấy mình video. Đó chính là hình ảnh “ông cụ Cố” đang bị Bạch Ngọc Phương thôi miên, để mọi người thấy đúng là bà ta đang thôi miên “ông cụ Cố” thật.

Hứa Tịnh Nhi thấy sắc mặt Bạch Ngọc Phương dần tái nhợt thì tiếp tục nói: “Nếu như thế này vẫn chưa đủ thì cháu vẫn còn bằng chứng khác nữa!”

Vẫn còn sao?

Bạch Ngọc Phương mơ hồ cảm nhận được điều gì đó, bà ta định ngăn lại nhưng trong trường hợp này, nhất cử nhất động của bà ta đều bị đám đông để ý nên chẳng làm gì được. Chỉ có thể đứng ngây ra đó, chờ đợi mình từng bước từng bước bị vạch trần.

Hứa Tịnh Nhi quay qua nhìn Tiều Thuần và nháy mắt. Cô gái hiểu ý, bèn nhìn mẹ bằng ánh mắt đầy phức tạp. Thế nhưng cô ấy không hề do dự, chỉ ấy điện thoại ra gọi video call.

Đầu bên kia nghe máy. Cô ấy giơ màn hình lên cao. Tất cả mọi người đều nhìn thấy, bên kia là một gương mặt thân quen.

Chẳng ai có thể nhận nhầm, đó chính là ông cụ Cố thật sự.

Dù ông cụ hôn mê đã lâu, khuôn mặt có phần hốc hác nhưng ngũ quan sắc nét đập vào mắt mọi người khiến mọi người vẫn có thể nhận ra được.

Giọng nói ông cụ có phần thều thào nhưng vẫn có thể nghe rõ. Ông cụ nói chưa từng ký tá bất kỳ giấy tờ chuyển nhượng cổ phần nào. Cùng với việc lúc trước ông bị ngã cầu thang không phải là do đứng không vững mà là bị đẩy xuống. Lúc ông nằm trong vũng máu đã mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của Bạch Ngọc Phương.

Do ông cụ cố không nhìn rõ người gây án, cũng không biết việc mình bị thôi miên nên ngay từ đầu Hứa Tịnh Nhi không để ông đứng ra làm chứng, chỉ đích danh tội trạng Bạch Ngọc Phương mà đợi sau khi ông tỉnh lại mới tung tin.

Tin tức trên mạng là do cô tạo ra. Truyền thông đã phóng đại sự việc lên khiến Bạch Ngọc Phương chú ý. Nếu bà ta là thủ phạm thì không thể nào mà khoanh tay đứng nhìn được, chắc chắn phải hành động.

Hứa Tịnh Nhi chỉ sợ bà ta bất động.

Quả đúng như dự đoán, Bạch ngọc Phương từng bước từng bước rơi vào bẫy của cô và để lộ ra chính mình.

Không phải cô thông minh, đa mưu túc trí mà là cô không làm chuyện gì khuất tất thì không phải sợ. Ngược lại, Bạch Ngọc Phương làm chuyện trái với lương tâm nên mới có chút động tĩnh là đã giật mình tìm cách lấp liếm.

Từng đòn phủ đầu giáng xuống Bạch Ngọc Phương. Bà ta mấp máy môi, định nói gì đó nhưng có thể nói gì đây?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương