Chung Tình 2
-
Chương 94
Chung Tình - Chương 94
Tác giả: Quyết Tuyệt - Edit: Kaorurits.
Cho tới nay, Tô Mặc Tu bị người bôi đen cũng chính là ba dạng chảnh cún, kỹ thuật diễn kém, có kim chủ.
Hiện tại thân thế một khi cho hấp thụ ánh sáng…… Chuyện có kim chủ này, không thể nghi ngờ là không tồn tại.
Thân phận y như vậy, ai có thể bao dưỡng y? Nhà giàu số một thế giới?
Còn chuyện "chảnh".....!Hiện tại nhìn lại những video bị gọi là "Tô Mặc Tu chảnh", cũng chỉ là y không hiểu ý tứ người khác, không làm ra phản ứng tương ứng được.
Cẩn thận ngẫm lại, Tô Mặc Tu từ nhỏ sinh hoạt ở nước ngoài, tiếng Trung không tốt lắm nghe không hiểu, hình như cũng bình thường? Càng đừng nói còn có người dò ra, Tô Mặc Tu có khả năng có hội chứng học giả.
Còn kỹ thuật diễn kém…… Rất nhiều người cảm thấy kỹ thuật diễn của Tô Mặc Tu kém như vậy còn đi đóng phim, quả thực là hại người, nhưng hiện tại…… Người ta diễn chính là web drama tự đầu tư, kỹ thuật diễn thiếu chút nữa thì làm sao? Chẳng sợ mệt tiền, mệt cũng là tiền của y!
Càng đừng nói lúc này, còn có rất nhiều người cùng Tô Mặc Tu hợp tác qua sôi nổi đăng Weibo, nói Tô Mặc Tu rất dễ ở chung….
Tuy rằng bọn họ hiện tại mới nói lời này có hơi mã hậu pháo*, nhưng Tô Mặc Tu bị hoàn toàn tẩy trắng, điểm này không thể nghi ngờ.
(*thuật ngữ cờ tướng, ý bảo xong việc rồi mới lên tiếng)
"Đột nhiên nghĩ đến…… Phim《 Chiến sĩ tận thế 》 này, hẳn là lại sẽ làm tài sản của Tô Mặc Tu bạo tăng."
"Thật là hâm mộ ghen tị hận, lớn lên đẹp trai như vậy thì thôi, còn có tiền như vậy!"
"Người ta cũng có ánh mắt đầu tư mà….
Phim của đạo diễn Cố lúc trước tất cả mọi người không xem trọng, chỉ mình cậu ấy đầu tư."
"Lầu trên, công ty hiệu ứng cũng là của anh ta, nên anh ta mới xem trọng phim của đạo diễn Cố!"
"Tui đột nhiên nghe được một sự kiện, công ty hiệu ứng đó vốn không phải của anh ý, sau khi xác định muốn tham gia đóng phim của Cố Thời Hạo rồi mới mua công ty!"
"Đại lão không hổ là đại lão, có tiền tùy hứng."
"Người ta còn có tài hoa kìa, tranh vẽ kia đặc biệt đẹp."
……
Fans Tô Mặc Tu đột nhiên bạo tăng, nhìn fans bạo tăng, Tô Mặc Tu có điểm ngốc ra.
Ngôn Cảnh Tắc nói: "A Tu, em có thể đăng cái Weibo, theo chân bọn họ chào hỏi một cái."
Tô Mặc Tu nghĩ nghĩ, đăng một câu: "Chào mọi người."
Ngôn Cảnh Tắc bảo y chào hỏi, y liền chào hỏi đi!
Ngôn Cảnh Tắc thấy thế cười rộ lên, hôn y một ngụm.
Trong trí nhớ Cố Thời Hạo trước khi trọng sịn cũng có Andrew tồn tại.
Vị tổng tài có tiền này có một người em trai có bệnh tự kỷ, tồn tại chướng ngại trí lực nghiêm trọng, không thể tự gánh vác sinh hoạt, anh ta vô cùng đau lòng, quyên rất nhiều tiền, thành lập một cái quỹ chuyên môn trợ giúp những gia đình người bệnh yêu cầu chiếu cố bệnh tự kỷ, còn từng ra tiền cho người quay phim điện ảnh tương quan, kêu gọi mọi người chú ý đến quần thể này.
Như bây giờ, khá tốt.
Mà hắn…… Về sau cũng có thể quay một phim điện ảnh như vậy.
Những fans mới tới của Tô Mặc Tu, một chút cũng không ngại Tô Mặc Tu đã đăng cái gì, ngược lại cùng đi xem Weibo của Tô Mặc Tu trước kia.
Tô Mặc Tu không thích xem mấy thứ nhiều chữ, đăng Weibo cũng đều là vì buôn bán.
Nhưng rốt cuộc có Lưu Nhạc Nhan nhìn, trước kia y thường thường sẽ chụp một ít ảnh chụp của mình đăng lên.
Lúc này, mọi người liền xem ảnh chụp xem đến hưng phấn.
"Tô Mặc Tu thật sự quá soái!"
"Tui tuyên bố! Ảnh là ông xã tui!"
"Ảnh rõ ràng là ông xã của mị!"
"Mấy người đều tránh ra cho mị! Mị mới là bà xã của anh ý!"
……
Trên mạng làm ầm ĩ như vậy, đồng thời, chuyện Tô Mặc Tu kỳ thật là em ruột Andrew cũng bị các truyền thông khác đăng lại, phát ra.
Tô Mặc Tu vốn là toàn dân đều biết, hiện tại mức độ nổi tiếng càng cao.
Bị y kéo, doanh thu phòng vé của《 Chiến sĩ tận thế 》 cũng một ngày cao hơn một ngày.
Hiệu ứng kỹ xảo tảng lớn như vậy, cốt truyện lại không tồi, cơ hồ tất cả người đi xem đều sẽ không cảm thấy vé xem phim của mình phí tiền.
Sau khi bọn họ nhìn, nói với người bên cạnh, đăng lên vòng bạn bè, mang người nhà đi xem…… Người biết về phim điện ảnh này càng ngày càng nhiều, doanh thu phòng vé của phim cũng đương nhiên càng ngày càng cao, hình thành một tuần hoàn tốt.
Doanh thu phòng vé rất nhanh đã vượt qua 1 tỷ, tiếp theo lại hơn 2 tỷ, sau đó là 3 tỷ, 4 tỷ, 5 tỷ……
Chờ phim điện ảnh này offline, doanh thu phòng vé đã vượt qua 6 tỷ.
Mà lúc này, Tề Kỳ trước kia vẫn luôn dẫm Tô Mặc Tu đã chịu phản phệ bị người ta chỉ trích, sự nghiệp xuống dốc không phanh.
Còn Chu Lịch Minh…… Gã đã bị cảnh sát bắt giữ.
Người như Chu Lịch Minh là chịu không nổi bị điều tra.
Cảnh sát âm thầm nhìn chằm chằm gã, thời gian càng lâu, phát hiện vấn đề càng nhiều, Chu Lịch Minh cuối cùng bị bắt giữ.
Ngôn Cảnh Tắc thấy thế, lại nặc danh tặng một ít chứng cứ cho cảnh sát.
Đương nhiên, này đó đều là ngầm làm, mặt ngoài…… Hắn chỉ là một đạo diễn, cái gì hắn cũng không biết!
Hắn nhiều nhất chỉ là…… Đem kĩ thuật hiệu ứng kỹ xảo của mình, đóng gói bán cho quốc gia.
Lúc trước hắn có làm ra một vài trình tự kĩ thuật, còn có một ít thứ về hiệu ứng kỹ xảo, sau đó có vài nhân sĩ chuyên nghiệp cảm thấy những kĩ thuật này có thể dùng ở những nơi càng cao lớn hơn, chẳng hạn như trí tuệ nhân tạo, bèn tìm Tô Mặc Tu mua lại kỹ thuật, còn muốn biết người nghiên cứu ra kỹ thuật này ở nơi nào.
Tô Mặc Tu không nói, quốc gia bên kia chỉ coi như kỹ thuật này là từ nước ngoài chảy vào, cũng không hỏi nhiều.
Chờ doanh thu phòng vé cuối cùng của《 Chiến sĩ tận thế 》 ra tới, Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu liền cùng nhau ra nước ngoài, đi gặp cha mẹ Tô Mặc Tu.
Đôi vợ chồng này tuổi rất lớn, bọn họ biết mình không có khả năng vĩnh viễn bồi cạnh Tô Mặc Tu, hơn nữa Ngôn Cảnh Tắc để Tô Mặc Tu đầu tư 《 Chiến sĩ tận thế 》 và phòng làm việc hiệu ứng kia, thật muốn lại nói tiếp, kỳ thật là tặng không cho Tô Mặc Tu mấy tỷ.
Bọn họ tin tưởng cảm tình của Ngôn Cảnh Tắc đối với Tô Mặc Tu, chỉ có chúc phúc cho tình yêu của hai người.
Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu ở nước ngoài khiêm tốn mà tổ chức hôn lễ, sau khi về nước, thu vào phòng vé của 《 Chiến sĩ tận thế 》 liền đến tay Tô Mặc Tu, ngoài ra, tiền lời khác của phim nay cũng lục tục đến tay.
Những tiền đó, Tô Mặc Tu toàn bộ cho Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc: "……" Nhiều tiền như vậy, hắn dùng đâu cho hết!
Nghĩ tới nghĩ lui, Ngôn Cảnh Tắc lưu lại một phần mười, coi như tài chính khởi đầu lần sau quay phim, còn lại toàn bộ quyên góp ra ngoài.
Những tiền đó, một bộ phận sẽ trợ cấp cho các giáo viên ở vùng sâu vùng xa lạc hậu, gia tăng bọn họ thu vào, một bộ phận lấy tới trợ giúp học sinh thất học.
Cố Thời Hạo cũng không ngốc, chỉ là hắn sinh ra ở trong núi, điều kiện giáo dục quá kém, cũng không có biện pháp lên cao trung vào đại học, thậm chí hắn muốn học một môn kỹ thuật cũng phá lệ gian khổ.
Ngôn Cảnh Tắc hy vọng có thể trợ giúp những người như hắn.
Sau khi quyên góp tiền ra ngoài, Ngôn Cảnh Tắc liền bắt đầu hưng phấn mà chuẩn bị 《 Chiến sĩ tận thế 2》, ngoài ra, hắn còn tính toán quay một phim điện ảnh tinh tế.
Hắn trước kia chưa bao giờ từng làm đạo diễn, hiện tại làm lên, còn cảm thấy rất có ý tứ.
Nhưng mà…… Đóng phim có đôi khi càng có ý tứ hơn, hắn cũng không biết, hóa ra kỹ thuật diễn của mình tốt như vậy!
Chỉ là…… Kỹ thuật diễn kia của Tô Mặc Tu, thật sự hết cứu nổi!
Nhưng Tô Mặc Tu không đóng phim, làm một đạo diễn cũng khá tốt, sau đó hắn thân là diễn viên, có thể vì để đạo diễn cho mình lên màn ảnh nhiều nhiều, mỗi ngày leo lên giường đạo diễn!
Tô Mặc Tu: "……" Y chỉ phụ trách quay thôi mà, kịch bản và cốt truyện màn ảnh này đó đều là Cố Thời Hạo tự mình định, dù mỗi ngày Cố Thời Hạo leo lên giường, y cũng không thể cho hắn thêm màn ảnh được.
Y nhiều nhất chính là…… Quay Cố Thời Hạo trên màn ảnh đến đặc biệt tốt đẹp.
Y thích dùng màn ảnh ghi nhớ nhất cử nhất động của Cố Thời Hạo.
Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu thật thân cận, cũng không tránh người bên cạnh.
Rất nhiều diễn viên theo chân bọn họ hợp tác qua đều biết quan hệ của bọn họ, nhưng không ai nói bậy trên mạng.
Nhưng thật ra Ngôn Cảnh Tắc thường thường sẽ phát một vài Weibo như là "Tô Mặc Tu nhà tôi" linh tinh, nhưng sau khi hắn phát nhiều…… Fan CP gặm đường vẫn sâu răng, người thường lại cảm thấy hắn đang nói giỡn.
Đương nhiên, hắn cũng không có nói giỡn.
Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc hơn bốn mươi tuổi, khiêm tốn mà come out.
Khi đó, hoàn cảnh internet đã vô cùng tốt, hắn và Tô Mặc Tu lại ở bên nhau rất nhiều năm, còn kiên trì làm mười mấy năm từ thiện…… Bọn họ thu được, cơ hồ tất cả đều là chúc phúc.
Cũng chính là sau khi come out không lâu, Ngôn Cảnh Tắc đang chuẩn bị dốc lòng nghiên cứu sở thích của giám khảo giải Oscar, tính toán nhằm vào sở thích người ta quay mấy phim điện ảnh, tranh thủ bắt được giải đạo diễn xuất sắc của Oscar, hoàn thành yêu cầu của Cố Thời Hạo —— hắn lấy giải thưởng Oscar.
Yêu cầu của Cố Thời Hạo có hai cái.
Thứ nhất, là làm Chu Lịch Minh thân bại danh liệt.
Yêu cầu này Ngôn Cảnh Tắc đã sớm hoàn thành, sau khi Chu Lịch Minh bị bỏ tù, hắn liền thu mua Kim Minh, sau đó sau khi Chu Lịch Minh ra tù, làm Chu Lịch Minh cảm thụ một phen tuyệt vọng của nguyên chủ lúc trước.
Chu Lịch Minh từ đáy lòng cảm thấy chính mình cao cao tại thượng, gã căn bản chịu không nổi như vậy chênh lệch, cuối cùng không biết như thế nào, liền nghiện ma túy……
Gã sống cuộc sống giống như nguyên chủ trước khi trọng sinh như đúc.
Một yêu cầu khác của Cố Thời Hạo là muốn lấy giải thưởng Oscar.
Ngôn Cảnh Tắc vẫn luôn cho rằng, cần phải bắt được giải Oscar đạo diễn xuất sắc nhất mới tính là hoàn thành nhiệm vụ, lại không nghĩ rằng, khi hắn cầm cúp Oscar giải nam chính xuất sắc nhất đứng trên đài lãnh thưởng, nhiệm vụ hoàn thành.
Có đôi khi, nói không đủ rõ ràng thì sẽ tạo thành hậu quả như vậy.
Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu là cùng rời đi thế giới này.
Lúc rời đi, tuổi của hai người bọn họ đã rất lớn rất lớn.
Vài thập niên thời gian, bọn họ vẫn luôn quyên tiền, trợ giúp qua vô số người, cũng bởi vậy, khi bọn họ rời đi, vô số người đến đưa tiễn……
Thoát ly thế giới Ngôn Cảnh Tắc thấy một màn như vậy, có chút đắc ý: "A Tu, chúng ta thật được hoan nghênh!"
"Ừm." Tô Mặc Tu đang ở dung hợp ký ức của mình.
Cả đời y đều ngọt ngọt ngào ngào, trôi qua rất khá, chỉ là chung quy bị Ngôn Cảnh Tắc dụ dỗ làm một vài chuyện cảm thấy thẹn thôi.
Ngôn Cảnh Tắc sống nhiều năm như vậy, có hơi quá tài xế già!
"Có một thế giới cổ đại xảy ra vấn đề, còn xuất hiện người xuyên việt…… Chúng ta phải nhanh đi vào." Ngôn Cảnh Tắc nói.
"Thế giới cổ đại?" Tô Mặc Tu giật mình.
"Làm sao vậy? Đệ không muốn đi thế giới cổ đại sao? Ta cũng không muốn, thế giới cổ đại có hơi quá quá nhàm chán." Ngôn Cảnh Tắc nói.
"Nếu là thế giới cổ đại, huynh đem ký ức phong ấn lại đi!" Tô Mặc Tu đột nhiên nói.
Ngôn Cảnh Tắc có chút ngốc ra.
Tô Mặc Tu lại nói: "Trước khi huynh đến thế giới này, đem toàn bộ ký ức nhận thức ta, phong ấn toàn bộ."
Ngôn Cảnh Tắc nuốt một ngụm nước miếng: "Đệ xác định? Không có những ký ức đó mà nói, nói không chừng ta đi vào rồi liền một lòng tu bổ thế giới, sau đó tu bổ xong lập tức rời đi……"
"Ta xác định." Tô Mặc Tu nói, "Nhiều nhất cũng chỉ là tách ra một cái thế giới, không có gì."
Y nhớ rõ lúc mới vừa quen biết Ngôn Cảnh Tắc, Ngôn Cảnh Tắc vẫn là tiểu phượng hoàng đặc biệt đơn thuần, có đôi khi thậm chí sẽ bị y lừa gạt.
Y rất hoài niệm Ngôn Cảnh Tắc như vậy.
Đến lúc đó, nói không chừng y hiểu nhiều thứ hơn Ngôn Cảnh Tắc lắm, lại sẽ không bị dụ dỗ đến đầu óc choáng váng.
Vợ bé nhỏ có yêu cầu, còn có thể làm sao?
Ngôn Cảnh Tắc cuối cùng nói: "Được!"
Lúc hắn chọn người, tận lực chọn người gần vợ bé nhỏ một chút!
Bằng không…… Không thấy được vợ bé nhỏ, nếu hắn vội vã thoát ly thế giới, sẽ lãng phí đi thời gian rất tốt!
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu thiên tài vẫn luôn có ký ức, thật nhiều thứ không thể viết được……
Cho nên cùng nhau mất trí nhớ đi!
Suy nghĩ vài cái chuyện xưa đặc biệt hăng hái!
Hết chương 94..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook