Chữa Trị Thế Giới Độc Ác
-
Chương 10: Minh Hôn (2)
“Đầu tiên là giới thiệu về Nhà ma của tôi, tuy là rewiew của đông đảo cộng đồng đều nói là Nhà ma của tôi không đáng sợ, nhưng theo nguyên tắc thì tôi vẫn phải nói cho các bạn biết sự thật. Mảnh đất dưới chân chúng ta chính là bãi tha ma lớn nhất thành phố Cửu Giang thời điểm năm mươi năm trước. Ba mươi năm trước, thành phố quy hoạch, khởi công xây dựng bệnh viện nhân dân Cửu Giang ở đây, chuyện xảy ra sau đó, các bạn có thể tra cứu thông tin trên mạng. Bởi vì xảy ra rất nhiều chuyện mà khoa học không cách nào giải thích được, cho nên bệnh viện nhân dân Cửu Giang bị ép phải di dời. Nhà ma của tôi được cải tạo dựa trên cơ sở vật chất cũ của bệnh viện, ở đây cất giấu rất nhiều hồ sơ mật của bệnh viện lúc trước.”
Nói xong, Trần Ca chỉ về phía bảng cảnh báo phía trên cửa: “Những khách có bệnh tim, các vấn đề bất thường về tim mạch hoặc một số bệnh khác không được phép vào. Thanh thiếu niên trên mười hai tuổi và dưới 16 tuổi, muốn vào phải có phụ huynh đi kèm. Được rồi, không còn vấn đề gì nữa... hai người vào đi.”
Trần Ca xốc tấm rèm màu đen lên, khép hàng rào bảo vệ rỉ sắt lại, sau đó dẫn Hạc Sơn và Cao Nhữ Tuyết tiến vào hành lanh đen kịt.
“Sinh thời không phải vợ chồng, chết đi chôn cùng một huyệt. Rất nhiều năm trước, ở Cổ thành Cửu Giang có lưu truyền một câu chuyện.”
“Bình Giang Hầu muốn tìm một cọc hôn sự cho đứa con yểu mệnh của mình, nên đã nhờ thầy tướng số đến xem, kết hợp ngày sinh tháng đẻ, cuối cùng chọn được một cô gái.”
“Nhưng cô gái này đã sớm có người trong lòng, vì bức cô đi vào khuôn khổ, cho nên Bình Giang Hầu đã dìm chết người yêu của cô, sau đó còn dùng mệnh của cả nhà cô để áp chế.”
“Cuối cùng, vì để bảo vệ song thân, cô gái kia đồng ý gả cho một người chết.”
“Quan tài màu máu khảm sơn mài, đỏ trắng cùng kết hợp với nhau tạo nên một khung cảnh thê lương. Sau khi cô gái kia bị chôn sống, Bình Giang Hầu phủ bắt đầu xuất hiện đủ loại hiện tượng quái dị.”
“Đồng kê lưu huyết, chỉ nhân tĩnh nhãn (2), cứ đến nửa đêm, luôn có một cô gái xuất hiện ở trong phòng...”
(2) Đồng kê lưu huyết, chỉ nhân tĩnh nhãn: Gà đồng nhỏ máu, người giấy trợn mắt. (Nghĩa đen là vậy, còn tại sao tác giả lại viết như vậy thì ta thua, đã mò hết rồi mà không ra. Kính xin các cao nhân chỉ giúp!!!)
“Thể nghiệm lần này chính là bối cảnh Minh hôn, mở cảnh, hai người chỉ cần tìm được cửa ra chính xác trong vòng mười lăm phút, thành công chạy ra ngoài là được. Nếu như thật sự sợ hãi, thì đến gần camera la to, tôi sẽ đi đón hai người.” Trần Ca đứng ở lối vào lầu hai, làm động tác mời: “Chúc hai người chơi vui vẻ.”
“Nghe rất thú vị, nhưng muốn dọa được tôi thì còn kém một chút.” Hạc Sơn vô liêm sỉ trốn sau lưng đàn chị, miệng nói không sợ nhưng thân thể gã lại rất thành thật, không dám bước lên dẫn đầu.
Trái lại, Cao Nhữ Tuyết lại không có một chút hoảng sợ nào, yên lặng bước vào trong.
“Đàn chị, chờ emmột chút!”
Sau khi hai vị du khách đi vào hành lang lầu hai, Trần Ca khóa trái cửa ra, bấm điện thoại gọi cho Từ Uyển: “Tiểu Uyển, du khách đã đi vào, em chuẩn bị sẵn sàng nhé, còn nữa, nhớ kỹ, nhất định phải bịt lỗ tai.”
Sau khi căn dặn xong, hắn đi vào phòng điều khiển, màn hình giám sát, thiết bị điều chỉnh âm thanh, các thiết bị điều khiển từ xa dùng để tạo hiệu ứng đặc biệt đều tập trung trong căn phòng bé tí này.
“Vốn dĩ mình không muốn dùng bản nhạc nền này, nói gì đi nữa thì nó cũng quá mức tà dị, nhưng vừa mới mở cửa đã gặp ngay hai sinh viên của học viện pháp y đến phá rồi, có thể nhẫn chứ không thể nhục được!” Hắn mở thiết bị điều chỉnh âm thanh, lưu bản nhạc nền Black Friday vào, sau đó lựa chọn chế độ phát liên tục.
Sau khi hoàn tất mọi việc, hắn ngồi trước màn hình giám sát, chăm chú quan sát Hạc Sơn và Cao Tuyết Ngữ. Một khi hai người xuất hiện tình huống dị thường, hắn sẽ lập tức chạy đến cứu viện.
Nói xong, Trần Ca chỉ về phía bảng cảnh báo phía trên cửa: “Những khách có bệnh tim, các vấn đề bất thường về tim mạch hoặc một số bệnh khác không được phép vào. Thanh thiếu niên trên mười hai tuổi và dưới 16 tuổi, muốn vào phải có phụ huynh đi kèm. Được rồi, không còn vấn đề gì nữa... hai người vào đi.”
Trần Ca xốc tấm rèm màu đen lên, khép hàng rào bảo vệ rỉ sắt lại, sau đó dẫn Hạc Sơn và Cao Nhữ Tuyết tiến vào hành lanh đen kịt.
“Sinh thời không phải vợ chồng, chết đi chôn cùng một huyệt. Rất nhiều năm trước, ở Cổ thành Cửu Giang có lưu truyền một câu chuyện.”
“Bình Giang Hầu muốn tìm một cọc hôn sự cho đứa con yểu mệnh của mình, nên đã nhờ thầy tướng số đến xem, kết hợp ngày sinh tháng đẻ, cuối cùng chọn được một cô gái.”
“Nhưng cô gái này đã sớm có người trong lòng, vì bức cô đi vào khuôn khổ, cho nên Bình Giang Hầu đã dìm chết người yêu của cô, sau đó còn dùng mệnh của cả nhà cô để áp chế.”
“Cuối cùng, vì để bảo vệ song thân, cô gái kia đồng ý gả cho một người chết.”
“Quan tài màu máu khảm sơn mài, đỏ trắng cùng kết hợp với nhau tạo nên một khung cảnh thê lương. Sau khi cô gái kia bị chôn sống, Bình Giang Hầu phủ bắt đầu xuất hiện đủ loại hiện tượng quái dị.”
“Đồng kê lưu huyết, chỉ nhân tĩnh nhãn (2), cứ đến nửa đêm, luôn có một cô gái xuất hiện ở trong phòng...”
(2) Đồng kê lưu huyết, chỉ nhân tĩnh nhãn: Gà đồng nhỏ máu, người giấy trợn mắt. (Nghĩa đen là vậy, còn tại sao tác giả lại viết như vậy thì ta thua, đã mò hết rồi mà không ra. Kính xin các cao nhân chỉ giúp!!!)
“Thể nghiệm lần này chính là bối cảnh Minh hôn, mở cảnh, hai người chỉ cần tìm được cửa ra chính xác trong vòng mười lăm phút, thành công chạy ra ngoài là được. Nếu như thật sự sợ hãi, thì đến gần camera la to, tôi sẽ đi đón hai người.” Trần Ca đứng ở lối vào lầu hai, làm động tác mời: “Chúc hai người chơi vui vẻ.”
“Nghe rất thú vị, nhưng muốn dọa được tôi thì còn kém một chút.” Hạc Sơn vô liêm sỉ trốn sau lưng đàn chị, miệng nói không sợ nhưng thân thể gã lại rất thành thật, không dám bước lên dẫn đầu.
Trái lại, Cao Nhữ Tuyết lại không có một chút hoảng sợ nào, yên lặng bước vào trong.
“Đàn chị, chờ emmột chút!”
Sau khi hai vị du khách đi vào hành lang lầu hai, Trần Ca khóa trái cửa ra, bấm điện thoại gọi cho Từ Uyển: “Tiểu Uyển, du khách đã đi vào, em chuẩn bị sẵn sàng nhé, còn nữa, nhớ kỹ, nhất định phải bịt lỗ tai.”
Sau khi căn dặn xong, hắn đi vào phòng điều khiển, màn hình giám sát, thiết bị điều chỉnh âm thanh, các thiết bị điều khiển từ xa dùng để tạo hiệu ứng đặc biệt đều tập trung trong căn phòng bé tí này.
“Vốn dĩ mình không muốn dùng bản nhạc nền này, nói gì đi nữa thì nó cũng quá mức tà dị, nhưng vừa mới mở cửa đã gặp ngay hai sinh viên của học viện pháp y đến phá rồi, có thể nhẫn chứ không thể nhục được!” Hắn mở thiết bị điều chỉnh âm thanh, lưu bản nhạc nền Black Friday vào, sau đó lựa chọn chế độ phát liên tục.
Sau khi hoàn tất mọi việc, hắn ngồi trước màn hình giám sát, chăm chú quan sát Hạc Sơn và Cao Tuyết Ngữ. Một khi hai người xuất hiện tình huống dị thường, hắn sẽ lập tức chạy đến cứu viện.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook